Chương 831: Gặp lại Linh Nhi!

Duy Ngã Độc Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mấy ngày liền, vào ban ngày không có chuyện gì, Tần Lập đều sẽ đi tới các quán rượu, ở Thú Thần Thành này, bởi vì mở ra truyền tống trận cùng hôn sự công chúa Thú Vương tộc, đã bắt đầu trở nên náo nhiệt, đủ loại tin tức đều có thể nghe được trước tiên ở nơi này.

Bên trong Thú Thần Thành có vài loại rượu ngon chỉ có riêng Thú tộc mới có thể chế tạo ra, Tần Lập rất thích uống. Trong đó có một loại Hầu Nhi tửu, mùi rất thơm, khẩu vị thuần khiết, được Tần Lập ưa thích nhất.

Tự nhiên, giá của loại rượu này cũng sẽ không rẻ được, thậm chí có thể nói là rất đắt đỏ. Vàng bạc ở nơi Thần Vực này lại không thể dùng làm tiền lưu thông, người sinh hoạt ở nơi Thần Vực thì dù là người thường, ít nhất cũng có được thực lực Thiên cấp trở lên.

Nguyên, mới là tiền tệ lưu thông nơi Thần Vực. Một ly Hầu Nhi Tửu, sẽ phải trả một khối Nguyên bằng móng tay cái, nói tới cái giá này, thì người bình thường rất khó thừa nhận được.

Đối với Tần Lập mà nói, cái này tự nhiên không là vấn đề, tiện tay ném ra một khối Nguyên bằng nắm tay, thiếu chút nữa dọa sợ thị nữ Miêu nhân trong quán rượu, ánh mắt nhìn về phía Tần Lập cũng có chút khác thường.

Quả thật, có thể tới đây uống rượu thì gần như không có người nghèo, nhưng trẻ tuổi anh tuấn lại hào phóng như Tần Lập thì không nhiều lắm. Chỉ là làm cho thị nữ Miêu nhân này có chút thất vọng, là người trẻ tuổi khuôn mặt lạnh lùng này rõ ràng không có hứng thú gì với nàng, liếc mắt nhìn một cái cũng không có.

Trong quán rượu, hôm nay đa số là nhân loại, trong đó một phần lớn là người đến từ các Thánh địa khác. Mục đích bọn họ tới đây cũng không giống nhau, có người tới tham gia hôn lễ công chúa bộ tộc Thú Vương, cũng có người tới Nhất Địa mạo hiểm. Đương nhiên, còn có rất nhiều người là tới vì Tần Lập.

Vương tộc các Thánh địa, ngoại trừ Tam Địa có thù oán với Tần Lập, những người khác vì có ngự chỉ của Thông Thiên Đại Đế, tự nhiên sẽ không quang minh chính đại đối phó Tần Lập.

Nhưng những đại gia tộc trên các Thánh địa này sẽ không giống, bọn họ chỉ là vì lợi ích. Nếu thật sự có thể tìm được Tần Lập, chặn giết được hắn, vậy những bảo vật không thể đo lường giá trị trên người Tần Lập sẽ thuộc về sở hữu của bọn họ!

Loại dụ hoặc này, thật không phải người thường có thể thừa nhận.

– Hắc! Ngươi nói xem, mấy hôm trước một vương tử Tam Địa bị hại ở chỗ này, rốt cuộc là do ai làm?

Trong quán rượu, có người nhỏ giọng nói với người bên cạnh.

– Còn cần phải nói sao? Đã sớm truyền khắp nơi rồi? Ngoại trừ Tần Lập, còn ai có lá gan lớn như vậy?

Một người trung niên cùng bàn ợ một cái nói.

– Nhắc tới, Tần Lập này coi như là một nhân vật truyền kỳ, ngươi nói hắn tu luyện thế nào vậy chứ? Võ giả phi thăng từ Giới Hạ ta cũng đã thấy qua, đa số cũng chỉ là cảnh giới Địa Tiên đỉnh cấp, nửa bước Thánh Chủ cũng không có bao nhiêu. Những người như thế, một mình ta có thể diệt một đám bọn họ! Nhưng chỉ có Tần Lập này, trước tiên là chém một tay nửa bước Thần Vương Vương tộc Tam Địa, sau đó lại chém vương tử Tam Địa đã tu luyện Ma Thần Biến tới cảnh giới cao cấp. Nghe nói vương tử Tam Địa kia đã đạt tới cảnh giới Thần Vương, làm sao lại bị đánh tới hồn phi phách tán chứ?

Người trung niên tướng mạo xấu xí trên bàn rượu, chẹp chẹp miệng, biểu hiện không thể hiểu được.

Người nói chuyện lúc trước đè thấp giọng nói:

– Các ngươi không biết sao? Nghe nói Tần Lập kia là truyền nhân gia tộc Thần Vương đó! Hắc, các ngươi ngẫm lại, gia tộc Thần Vương khi xưa là dạng tồn tại gì trên toàn cỏi Thần Vực? Bọn họ muốn bồi dưỡng một người, còn không dễ dàng sao?

Có người lập tức phản đối:

– Ta không đồng ý quan điểm này. Nghe nói năm đó gia tộc Thần Vương chỉ đưa được một đứa trẻ xuống Giới Hạ, tiếp đó Thông Thiên Đại Đế đóng cửa Tinh Không cổ lộ giữa Giới Hạ cùng nơi Thần Vực, một đứa trẻ con thì làm sao biết cái gì chứ? Dù là nó biết mọi chuyện nhưng nó sẽ có được bao nhiêu tài nguyên bồi dưỡng nhân tài đây? Một nơi như Giới Hạ, ngay cả một khối Nguyên cũng khó tìm được, ta vẫn cảm giác, danh hiệu người ứng vận Tần Lập này không phải giả!

Nghe mọi người bàn luận, Tần Lập không chút thay đổi, yên tĩnh ngồi đó, cúi đầu uống rượu.

Lúc này, từ bên ngoài bỗng nhiên có một nữ tử diện mạo cực kỳ xấu bước vào, một mắt to một mắt nhỏ, trên người đây đốm đen, dáng người thì có vẻ không tệ, chẳng qua da rất đen. Ăn mặc cũng không kém, xem ra thật giống nữ nhi nhà có tiền. Nữ tử này nếu chỉ nhìn vào bóng lưng, xem chừng sẽ có rất nhiều người chảy nước miếng, nhưng nếu như nhìn chính diện, sợ rằng có khả năng buổi tối sẽ mơ thấy ác mộng.

Sau khi nữ tử này bước vào quán rượu, cả một quán rượu to như thế, lại đột nhiên yên tĩnh kỳ dị mấy giây. Tiếp đó, mọi người đều quay mặt đi, hận không thể tự tát mình mấy cái, vì sao lại nhìn ra ngoài cửa làm gì chứ?

Tần Lập tùy ý nhìn quét qua, lại chợt giật mình, thầm nghĩ: Làm sao nàng chạy tới đây chứ? Tiếp đó lại nhíu mày, trong lòng cười khổ: Nha đầu kia, tự dịch dung mình thành bộ dáng này, chẳng phải càng dễ bị phát hiện hay sao? Thật đúng là… người không biết không sợ mà!

Nữ tử xấu xí vô cùng này, không phải ai khác, chính là Linh Nhi công chúa bộ tộc Thú Vương!

Về phần nàng làm sao chạy tới đây, Tần Lập không có cách nào suy đoán. Chẳng qua hiển nhiên là có rất nhiều người âm thầm bảo hộ nha đầu kia, Tần Lập nghĩ thế, khẽ lắc đầu, tiếp tục cúi đầu uống rượu.

Linh Nhi dịch dung thật xấu xí tiến vào, không có tự giác của ngươi xấu xí, ngông nghênh quét một vòng. Lúc nhìn thấy Tần Lập, ánh mắt rõ ràng dừng lại một chút, hàng mi khẽ nhắn lại, tiếp đó xẹt bỏ qua.

Trong lòng Tần Lập rùng mình, hắn biết thần thức Linh Nhi cũng cực kỳ nhạy cảm, nói không chừng, hha đầu kia đã phát hiện ra mình, Quả nhiên ý nghĩ này còn chưa kịp tiêu tán trong đầu, trong tai Tần Lập chợt nghe được Linh Nhi truyền âm:

“Tên xấu xa, lá gan của huynh thật là quá lớn! Huynh dám xuất hiện ở nơi này, huynh có biết rằng hiện giờ có bao nhiêu người muốn giết huynh hay không? Vương tộc Tam Địa đã phái ra ba Thái thượng trưởng lão, muốn trực tiếp diệt sát huynh! Nhanh đi đi, nhanh rời khỏi nơi này, tốt nhất là rời khỏi Nhất Địa!”

Linh Nhi truyền âm cho Tần Lập xong, ngông nghênh hô to:

– Tiểu nhị, tiểu nhị chết đâu rồi? Còn không nhanh tới tiếp đón ta?

Không biết là nàng dùng phương pháp gì, làm cho giọng của mình trở nên rất thô, nghe không có một chút mỹ cảm.

Tiểu nhị mặt ủ mày chau đi tới nghênh tiếp, thầm mắng ngươi ở nơi này, sợ rằng sẽ ảnh hướng tới buôn bán của quán rượu. Lại không thể trực tiếp đuổi người, dám tới đây uống rượu sẽ không có người nghèo, có trời mới biết nữ nhân xấu xí này có quan hệ gì với một đại gia tộc nào đó hay không. Một khi đắc tội đối phương, có thể là ngay cả chết thế nào cũng không biết.

– Vị tiểu thư này, ngài chỉ có một mình sao? Mời bên này!

Tiểu nhị nhắm mắt nhắm mũi, dẫn Linh Nhi tới một chỗ ít người hơn, kế bên khu chỉ có những thú tu.

Linh Nhi cũng không thèm để ý, tiện tay ném ra một khối Nguyên bằng nắm tay, hùng hồn nói:

– Có rượu ngon món ngon gì, dọn lên hết cho bổn tiểu thư.,bổn tiểu thư đói bụng rồi!

Tiểu nhị bị chấn động một chút, không khỏi may mắn. May mà mình không làm ra hành động khác thường nào, nếu không thì xem chừng kết quả sẽ rất thảm, có thể tiện tay ném ra một khối Nguyên bằng nắm tay, sẽ không phải tiểu nhân vật mà!

Linh Nhi cũng giống như Tần Lập, đều là người không chút để Nguyên bình thường trong mắt. Nhưng người khác lại không giống, ít nhất thì sau khi Linh Nhi lấy ra khối Nguyên kia, không ít ánh mắt nhìn về phía Linh Nhi đều xuất hiện một tia tham lam.

Lúc này Tần Lập truyền âm sang Linh Nhi nói:

“Sao muội lại chạy tới đây? Còn biến mình thành xấu như vậy?”

“Hì hì, người ta len lén trốn ra mà! Làm cho xấu một chút, còn không phải che giấu tai mắt người hay sao?”

Linh Nhi cười bâng quở, không chút coi đây là chuyện gì, hỏi ngược lại Tần Lập:

“Ngược lại là huynh, làm sao huynh còn dám ở lại chỗ này. Người Vương tộc Tam Địa đã tới mấy ngày rồi! Bọn họ mà tìm được huynh, sẽ không chịu bỏ qua cho huynh đâu!”

“Trừ muội ra, còn có ai dễ dàng nhận ra huynh được chứ?”

Tần Lập nói:

“Muội cho là làm mình thành xấu xí như vậy, sẽ là một cách rất thông minh hay sao? Muội có biết rằng có rất nhiều người đang âm thầm bảo hộ muội?”

“Đương nhiên là muội biết, huynh cho rằng muội có thể trốn khỏi phụ thân lên chạy ra đây? Hừ! Muội chỉ nói là muốn ra ngoài hít thở không khí. giải sầu một chút, bằng không thì ngộp chết mất, ông ta liền sợ ngay, Tần Lập, nếu không huynh dẫn muội đi, muội không cần danh phận gì cả, đi theo cạnh huynh làm nha hoàn cũng tốt hơn là làm công chúa Thú tộc này, muội sinh hoạt thế này quá đủ rồi!”

Giọng nói Linh Nhi dân trở nên bi thương, còn mang theo một tia oán niệm.

“Muội đi rồi, vậy phụ thân muội làm sao? Chủng tộc của muội sẽ thế nào?”

Tần Lập hỏi.

“Những chuyện đó có liên quan gì tới muội? Muội lo nghĩ vì bọn họ, ai lo lắng cho muội chứ?”

Linh Nhi cầm lấy rượu tiểu nhị đưa lên, rót một lý, một hơi uống cạn. truyền âm nói:

“Dù sao huynh cùng Vương tộc Tam Địa cũng đã thể không đội trời chung, vì sao không dứt khoát một chút, bắt cóc Vương phi Tam Địa Tương lai?”

Linh Nhi uống chút rượu, giọng nói trở nên ngọt lịm, vô cùng êm dịu.

Không nói thì thôi, Tần Lập nghe xong quả thật có phần động tâm. Cũng không phải nói hắn có suy nghĩ gì Linh Nhi, mà là cảm thấy như thế quả thật có thể làm Vương tộc Tam Địa mất hết mặt mũi lần nữa.

Chỉ là làm thế, bộ tộc Thú Vương cùng Tam Địa sẽ không còn chỗ nào xoa dịu được nữa, sợ rằng mượn cớ này, Vương tộc Tam Địa sẽ thật sự tấn công đánh Nhất Địa.

Tần Lập không muốn vô tình đẩy bộ tộc Thú Vương tới bờ vực sâu, dù sao thì bộ tộc Thú Vương không thù không oán với mình, hơn nữa hắn cũng không nhất thiết phải làm như vậy.

Tần Lập cười cự tuyệt nói:

“Hay là thôi đi, nếu muội thật sự không muốn gả cho vương tử Tam Địa kia, cùng lắm thì ngày bọn họ đón dâu, huynh cướp muội đi là được. Như vậy thì chuyện này sẽ không có quan hệ tới muội cùng bộ tộc Thú Vương.”

“À, như vậy hình như rất hay!”

Linh Nhi vô cùng hưng phấn hồi đáp.

Tần Lập hết biết nói gì liếc nhìn Linh Nhi bên kia, thầm than: ta chẳng qua là tùy tiện nói một chút, nàng còn tưởng là thật sao. Thật sự cpi Vương tộc Tam Địa chỉ là thịt cá, có thể tùy ý cho người ta cắt xẻo hay sao chứ?

Tuy nhiên lời này chỉ nói ở trong lòng, Tần Lập tuyệt không muốn trơ mắt nhìn cô gái Linh Nhi đã từng giúp mình phải nhảy vào hố lửa.

“Muội đã biết là huynh sẽ ở nơi này, tên vương tử Tam Địa kia là do huynh giết phải không? Hắc, giết hay lắm!”

Linh Nhi tiếp tục truyền âm nói chuyện với Tần Lập.

Không đợi Tần Lập trả lời, ngoài cửa quán rượu đột nhiên có mười mấy người nối đuôi bước vào, sắc mặt không tốt lành gì. Sau khi tiến vào, những người này trước tiên nhìn quét một vòng quán rượu, sau đó đều nhìn về phía một lão già tiên phong đạo cốt ở giữa bọn họ.

-o0o-

:73::73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào:99::99: