Chương 237: Truyền thuyết võ đạo chung cực

Duy Ngã Độc Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thành Phong Sa trải qua gần một năm ồn áo náo động, cũng dần khôi phục bình tĩnh. Trầm Nhạc cùng Lâm Hằng sau khi lưu lại một lời mời Tần Lập xuất quan đến hai nhà bọn họ làm khách, cũng nhanh chóng rời đi.

Dù sao chính bọn họ cũng phải tu luyện, còn có rất nhiều chuyện còn phải xử lý, chung quy không thể vẫn cứ đợi ở thành Phong Sa này được.

Đan phương Tần Lập lưu cho Tần gia cũng đã bắt đầu sản xuất ra đan dược số lượng lớn. Đan phương tự nhiên là nắm giữ trong tay Tần Hàn Nguyệt, đồng thời quy trình luyện chế đan dược cũng căn cứ theo ý kiến của Tần Lập, chia tách ra nhiều phần.

Chỉ cần không phải bắt lấy toàn bộ luyện đan sư, thì không có bất cứ một vấn đề gì. Bởi vì loại luyện đan này chỉ cần sai khác một chi tiết, sẽ luyện chế ra đan dược hoàn toàn khác biệt, không chừng linh đan liền biến thành độc đan mất!

Càng đừng nói luyện đan sư Tần gia toàn là dòng chính hạch tâm gia tộc, có độ trung thành cực cao! Người như vậy, khả năng làm phản hầu như không có, dù là bị uy hiếp cũng thà chết chứ không nói ra bí mật này. Bởi vì căn cơ của bọn họ, chính là Tần gia!

Đến bây giờ tuy rằng đan dược đã được sản xuất số lượng lớn, nhưng cũng không tiêu thụ công khai. Dựa theo hiệp nghị của Tần gia cùng các gia tộc minh hữu trước đó, bắt đầu ưu tiên cung cấp cho bọn họ.

Đương nhiên, từ nửa năm trước các đệ tử ưu tú bên trong gia tộc Tần gia cũng đã bắt đầu dùng những đan dược này nâng cao thực lực, khổ tâm tu luyện.

Dù sao một gia tộc có cường đại hay không, cũng phải nhìn giá trị võ lực của ngươi mạnh cỡ nào. Coi như là Tiền gia giàu nứt vách, vang danh đệ nhất phú hào Huyền Đảo, dưới bức màn cự phú cũng không phải còn ẩn tàng võ lực cực kỳ mạnh mẽ?

Ai dám nói khống chế được hơn mười quốc gia thì chỉ có tiền mà thôi? Dù ngay cả bảy đại thế lực, cũng không dám khinh thường.

Loại đan dược thần kỳ của Tần gia, vừa giải thích là một loại đan dược nâng cao đề thăng, càng là tin tức oanh động. Chẳng qua hiện giờ các môn phái giống như nữa đã không dám giống như nửa năm trước tới áp bức Tần gia nữa. Dù ngay cả Hỏa Kiếm Vương gia, cũng phải khách sáo khiêm nhường tới cửa, thành tâm yêu cầu được mua những đan dược này.

Đối với trên dưới Tần gia mà nói, một năm này tràn đầy hãnh diện. Những khinh bỉ, trào phúng trước đây, cũng theo thời gian dần dần rời xa Tần gia. Dù ngay cả lão tổ tông Tần Hải Dương cũng phải cảm thán: lúc cần thiết dùng võ lực mạnh mẽ cùng thủ đoạn thiết huyết, đích xác hữu dụng hơn thái độ ôn hòa rất nhiều!

Tần Lập ngồi ở trong phòng, ánh mặt trời ấm áp bên ngoài chiếu vào trong, làm cho người ta có một cảm giác buồn ngủ.

Tiểu hồ ly cùng Thi Vũ đều còn đang bế quan, muốn đột phá chỉ còn kém nửa bước, nhưng cũng không phải dễ dàng phá vỡ bức rào chắn kia.

Giống như Tần Lập, đã không thuộc về phạm trù thiên tài nữa. Mọi người kể cả Tần Hải Dương ở bên trong, đều càng đồng ý cho rằng tiểu tử này là một yêu nghiệt!

Tần Hải Dương cũng rất thích nói chuyện với hậu bối này, luôn ở một lúc lơ đãng nhận được một ít lĩnh ngộ. Võ giả tới cảnh giới như hắn, muốn đột phá đến Chí tôn quả thật quá khó khăn!

Tần gia từ xưa tới nay, cũng không có một tộc nhân nào có thể đột phá đến cảnh giới Chí tôn, bởi vậy có thể thấy được độ khó của nó.

– Lão tổ tông! Ngài nói Thiên Nguyên đại lục này rốt cuộc rộng lớn cỡ nào?

Thời gian Tần Lập đi tới thế giới này cũng đã có năm năm, cũng đã đến mười tám tuổi, Tần Lập đã sớm trưởng thành ngọc thụ lâm phong, oai hùng cao lớn. Hơn nữa có Tiên Thiên Tử Khí bồi dưỡng, loại khí chất trên người hắn hoàn toàn không thua bất cứ một đệ tử thế lực siêu cấp nào!

Tần Hải Dương cười khổ nói:

– Vấn đề này sợ rằng có rất ít người có thể trả lời cho cháu! Hơn một ngàn năm trước, trên Huyền Đảo có một cường giả cảnh giới Chí tôn, thề phải đi khắp Thiên Nguyên đại lục. Ba trăm năm sau, gã cường giả Chí tôn kia trọng thương trở về, không lâu sau truyền đến tin người kia đã chết.

– A? Hắn gặp phải chuyện gì?

Tần Lập kinh ngạc hỏi, đó chính là cường giả Chí tôn mà! Ở giới thế tục mà võ giả Thiên cấp còn có thể quét ngang, còn có bao nhiêu lực lượng có thể chống lại Chí tôn? Chẳng lẽ là một cấm địa hung hiểm nào đó?

Tần Hải Dương thở dài nói:

– Căn cứ tin tức gia tộc cường giả Chí tôn kia truyền lưu ra ngoài, nói tiền bối kia dùng thời gian một trăm năm, vẫn luôn đi thẳng hướng Tây của Thiên Nguyên đại lục. Tốc độ cũng không nhanh, đi một chút dừng một chút, thể nghiệm dân tình phong tục các nơi, cảm ngộ võ đạo. Sau đó ở phương Tây xa xôi, gặp một tòa thành lớn khủng khiếp! Tòa thành khổng lồ kia có người gọi là thành Thông Thiên, tường thành cũng phải cao hàng cây số, người ở bên dưới còn nhỏ hơn cả con kiến!

Trên mặt Tần Lập lộ ra biểu tình không dám tin nổi, trên đời này còn có tường thành cao như thế? Bọn họ dùng để phòng ngự cái gì chứ?

– Thế nào? Nghe qua thật khó có thể tin phải không? Lúc ta vừa mới nghe nói thế, cũng có biểu tình giống như cháu vậy, căn bản không tin đó là sự thật.

Ánh mắt Tần Hải Dương thâm thúy xa xăm, giống như xuyên thấu qua thời không xa xôi trở lại quá khứ. Một lúc lâu sau mới cười khổ:

– Tuổi tác lớn quá, vừa nghĩ tới chuyện quá khứ, liền cảm khái vạn ngàn.

Tần Lập cười nói:

– Chỉ cần lão tổ tông đột phá đến cảnh giới Chí tôn, đan nguyên cô đọng là có được thọ nguyên ngàn năm. Thiên hạ rộng lớn, có gì phải sợ nữa.

Tần Hải Dương hơi lắc đầu, híp mắt, khẽ thở dài:

– Còn kém xa! Chí tôn đã là cực mạnh sao? Ta cũng đã từng nghĩ vậy, chẳng qua sau khi ta nghe đến chuyện xưa của cường giả Chí tôn kia, ta liền không cho là đúng nữa!

– Hả? Lẽ nào ở thành Thông Thiên kia còn có tồn tại càng mạnh hơn Chí tôn?

Tần Lập hỏi. Nghe Tần Hải Dương nói, Tần Lập cũng sinh ra một tia hướng tới về tòa thành thần bí kia.

– Bên trong tòa thành lớn đó, là nơi cư ngụ của một gia tộc cực kỳ thần bí! Có trăm vạn nhân khẩu, có đan dược vô cùng thần kỳ, có người nói võ giả Phá Thiên cảnh hơn hai mươi tuổi nhiều không kể xiết. Hợp Thiên cảnh ba bốn mươi tuổi, năm sáu mươi tuổi là Dung Thiên cảnh, không tới trăm tuổi đã là Chí tôn!

Tần Lập nhìn vị lão tổ tông này không biết nói gì, hoài nghi có phải lão gia đang nói mớ hay không. Tuy nhiên bỗng nghĩ tới bản đan phương thượng cổ trong tay mình, nghĩ đến vị sư phụ Ô Quận Vương vô cùng thần kỳ. Cuối cùng Tần Lập cũng không lên tiếng nghi vấn.

Tần Hải Dương nói tiếp:

– Không thể tin nổi phải không. Kỳ thật cho đến bây giờ ta cũng không quá tin tưởng, chẳng qua căn cứ miêu tả của vị cường giả hơn một ngàn năm trước đã đạt đến cảnh giới Địa Tôn kia, nói là sau khi đột phá cảnh giới Chí tôn, sẽ là cảnh giới Toái Hư. Nói cách khác, sau khi đạt được cảnh giới Toái Hư, có thể Phá Toái Hư Không, nháy mắt vượt qua vạn dặm đại lục! Chỉ có đạt đến loại cảnh giới này, mới có thể chân chính biết được Thiên Nguyên đại lục lớn đến mức nào.

Phá Toái Hư Không? Tần Lập ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời xanh mượt bên ngoài cửa sổ, thật sự khó có thể tưởng tượng được. Hư không này, làm sao mới có thể nghiền nát? Không gian gấp khúc? Lý luận lỗ đen? Những thứ đã có chút mơ hồ này xuất hiện trong đầu Tần Lập. Tần Lập nhún nhún vai, quyết định không thèm nghĩ tới loại chuyện xa xôi này nữa, dù sao hắn ngay cả cảnh giới Dung Thiên còn chưa tới được mà.

– Còn thành Thông Thiên, bản thân cũng có thực lực vô cùng. Có rất nhiều người nói, sau Toái Hư, còn có Đan Nguyên Anh Hóa!

Trong mắt Tần Hải Dương mang theo một chút ý cười khó tin nổi, nói:

– Mấy thứ này nghe thật là huyền diệu khó giải thích, thực sự rất khó lý giải. Đan Nguyên Anh Hóa, là nói đan nguyên của võ giả sau khi tu luyện đến trình độ nhất định sẽ toái đan thành anh, biến thành bộ dạng một đứa trẻ sơ sinh. Tới loại cảnh giới này, coi như thân thể bị hủy, chỉ cần Đan Nguyên Anh Hóa đào tẩu được, sau đó tìm kiếm một thân thể thì mấy chục năm sau sẽ lại có được một thân bản lĩnh kinh thiên. Mà tu luyện Đan Nguyên Anh Hóa đến một cảnh giới nhất định, sẽ có thiên lôi phủ xuống. Bởi vì người tới cảnh giới này, đã có được thực lực quá cường đại, dù ngay cả Thiên cũng muốn diệt hắn.

– Thiên kiếp?

Trong lòng Tần Lập bỗng nhiên sáng sủa, Phá Toái Hư Không thì hắn thật có chút không lý giải được. Nhưng Đan Nguyên Anh Hóa, cùng với thiên lôi phủ xuống, rõ ràng là những bước phải đi của những người tu luyện thành tiên trong chuyện xưa. Ở đời trước Tần Lập cũng từng tiếp xúc qua rất nhiều loại chuyện này, sau khi đi tới Thiên Nguyên đại lục, Tần Lập cũng từng nghĩ tới linh khí thế giới này tràn đầy như vậy, có thể có người tu luyện thành tiên hay không đây? Dù sao, linh hồn của Tần Lập có thể không chết, đồng thời còn sống lại ở một thế giới lạ lẫm này, bản thân nó cũng đã nói rõ rất nhiều vấn đề.

Nhưng theo thời gian trôi qua, người mạnh nhất Tần Lập có khả năng tiếp xúc được cũng chỉ là Chí tôn như Băng Mộng Vân mà thôi. Nhưng bà ta cũng là người, nhìn qua không có gì khác biệt với mình, chẳng qua là yêu nghiệt một chút, đã già thật già rồi, còn mang một khuôn mặt trẻ tuổi.

Nhưng mặc kệ thế nào, dù là Chí tôn cũng sẽ già yếu, cũng sẽ hao hết thọ nguyên mà chết.

Dần dần Tần Lập cũng không huyễn tưởng tới mấy thứ hư vô đó nữa. Nhưng ngày hôm nay nói chuyện phiếm với lão tổ tông, không ngờ lại có thể nghe đến loại chuyện xưa thần kỳ như vậy.

Ánh mắt Tần Hải Dương chợt sáng lên, nói:

– Không sai! Đúng là thiên kiếp! Loại kiếp nạn này là lấy lực thiên địa xóa sổ một nhân loại nhỏ bé, hầu như không ai có thể vượt qua được. Nhưng bên trong thành Thông Thiên, có người nói thật sự có người đại tài vượt qua được thiên kiếp…

– Vượt qua loại lôi kiếp thiên địa này, chỉ sợ sẽ có được thân thể bất hủ cùng linh hồn bất tử!

Tần Lập thì thào tự nói.

– Đúng vậy! Có người nói trong thành Thông Thiên, có rất nhiều đại tài vượt qua loại thiên kiếp này. Nhưng sau khi bọn họ vượt qua được, không bao lâu liền biến mất, không ai biết bọn họ đi đến nơi nào.

Tần Hải Dương vừa cười vừa nói:

– Lại nói tiếp, vị cường giả Chí tôn kia mang về tin tức này, dù ngay cả người gia tộc bọn họ cũng đều coi là chuyện xưa. Cho rằng sau khi vị lão tổ tông trọng thương, thần trí không rõ. Bởi vì theo như hắn nói, cũng có người cảnh giới Chí tôn dựa theo hướng Tây đi hai trăm năm, cũng không thấy qua tòa thành Thông Thiên kia. Tuy nhiên bọn họ lại gặp phải loại võ giả Toái Hư đứng trên cả Chí tôn, còn có rất nhiều linh thú thần kỳ cũng được đồn là đạt đến cảnh giới Toái Hư. Đồng dạng có một chút lời đồn về nơi cực Tây, cũng có vô số môn phái thần bí cùng gia tộc xa xưa, đều được chấp nhận.

– Vị cường giả có thực lực Chí Tôn năm đó, vì sao bản thân lại bị trọng thương?

Tần Lập bỗng nhiên nghĩ đến vấn đề này, bởi vì nếu cực Tây thật sự có được loại năng lực mạnh đến thái quá kia, sợ rằng lấy thực lực cảnh giới Chí tôn của hắn cũng căn bản không dám động thủ với người ta!

– Cái đó… Nghe nói là vị cường giả Địa Tôn kia tiếp tục đi thẳng hướng Tây, trong lúc vô ý xông vào một môn phái, bị đệ tử trông núi của người ta tấn công!

Tần Hải Dương biểu tình bất đắc dĩ:

– Cái này ta lại càng không tin.

Tần Lập đảo cặp mắt trắng dã:

– Con cũng không tin!