Chương 281: Những lịch sử đã từng mai một!

Duy Ngã Độc Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Kỳ thật những thứ này ở Tần Lập xem ra, cũng thực dễ dàng hiểu được, cũng giống như mình ở triều đình nhà Hạ kiếp trước, đến tột cùng có tồn tại hay không cũng bị tranh luận vô số năm. Thời gian là vô tình nhất cũng là vũ khí đáng sợ nhất trên đời này, mặc kệ vô cùng cường đại đến mức nào, chung quy đều cũng bị thời gian vô tình hủy diệt. Sau đó dần dần sẽ không còn người nào biết: nó đã từng tồn tại trên đời!

Cho nên, ở trong đầu Tần Lập, Hô Diên Bác từng cảm thán phát ra một câu, đó chính là: không quản ngươi đã từng huy hoàng đến cỡ nào, đều dần dần sẽ bị người ta quên lãng!

Thời đại Thượng cổ suy vong, trên thực tế vẫn có liên quan tới Vực Ngoại Thiên Ma, tuy nhiên, đó chỉ là hậu duệ của Vực Ngoại Thiên Ma.

Vực ngoại Thiên Ma đã từng mạnh mẽ đến không ai bì nổi. Hậu duệ của bọn họ cũng cường đại như trước, nhưng chỉ vì huyết mạch không được tinh thuần, nên nếu so với tổ tiên, bọn họ kém hơn không ít. Tuy nhiên trong thực tế, mối cừu hận với cường giả trên bản xứ Thiên Nguyên Đại Lục này, nhưng vẫn kéo dài đến nay! Mà địa phương tập trung hậu duệ của Vực Ngoại Thiên Ma nhiều nhất, đó là… vùng đất cực Tây!

Rất nhiều hậu duệ Vực Ngoại Thiên Ma có huyết thống tương đối thuần khiết, đều nhận được trí nhớ truyền thừa từ tổ tiên. Cho nên, ở thời điểm thời đại văn minh cổ huy hoàng nhất, đám người mắt tím đó, lại một lần nữa phát động một trường đại chiến có một không hai! Trận chiến tranh này, trực tiếp làm cho gần như tất cả người con ngươi màu tím đều tử vong và… dẫn tới thời đại thượng cổ suy sụp!

Chỉ có điều, vào thời điểm đó rất nhiều gia tộc và môn phái thời thượng cổ, đều đã thông qua các loại phương thức tìm được rất nhiều địa phương thần bí, ở các địa phương đó sinh sống sinh sôi nảy nở.

Tỷ như địa phương thần bí Huyền Đảo nổi tiếng này, chính là như thế! Cũng chính vì vậy, bảy thế lực đại siêu cấp trên Huyền Đảo, đều gần như là không biết gì về trường đại chiến thời đại cổ đó, bởi vì trước khi chiến tranh bắt đầu, bọn họ đều đã tiến vào Huyền Đảo đóng quân trụ lại.

Tuy rằng ngẫu nhiên rời Huyền Đảo ra ngoài, cũng sẽ có nghe phong phanh chuyện ấy, nhưng tại địa phương này, thật sự giống như chốn bồng lai tiên cảnh, bản thân nó cũng đã chiếm một một vùng đất cực kỳ rộng lớn, bọn họ càng ưa thích ở Huyền Đảo phát triển. Bởi vì ở thời đại cổ lúc đó bảy thế lực đại siêu cấp này cũng chỉ là thế lực nhỏ yếu mà thôi!

Cuối cùng nói đến Hoàng Kim Cung này đã trải qua thời đại thái cổ, kết quả sau đó lại trải qua thời thượng cổ đại, đều đã từng tham gia trong hai lần đại chiến đó!

Thời điểm chiến tranh thời thái cổ, Hoàng Kim Cung đã nắm trong tay ngành luyện kim vượt bậc. Người đó là hậu nhân của Hô Diên Bác, điện Hoàng Kim Cung thật lớn dùng để phòng ngự, quả thực chính là pháp bảo siêu cấp, trận pháp đó đơn giản nhưng cường đại, rất khó bị tấn công vào!

Tần Lập thấy tất cả linh thủy lưu động bên ngoài, đều là nằm dưới quyền khống chế của người năm đó nắm giữ Hoàng Kim Cung, dùng bản lĩnh luyện kim mạnh mẽ, ép cực phẩm linh thạch sinh sôi hóa thành linh thủy!

Khi Tần Lập đọc ký ức trong đầu tới đây, khóe miệng hắn co giật hồi lâu, vẻ mặt thật khó coi, bởi vì ngay vừa rồi hắn còn phạm phải một chuyện xa xỉ đến mức tận cùng, dùng linh thủy do cực phẩm linh thạch hóa thành để tắm rửa. Lão tử quả thật là đệ nhất nhân trong thiên hạ nha!

Tần Lập không còn gì để nói, thầm nghĩ: nếu lão nhân Hô Diên Bác này còn sống, thấy một màn này có thể bị tức chết lần nữa hay không?

Chiến tranh thời thái cổ, Hoàng Kim Cung chủ yếu để tộc nhân bộ tộc họ Hô Diên dùng tránh tai họa. Trong viện này cỏ cây hoa cảnh đều có linh tính siêu mạnh, cũng chính là tài vật lưu lại từ thời điểm đó.

Mà theo thời gian trôi qua, sau khi chiến tranh thái cổ chấm dứt, Hoàng Kim Cung rơi vào trên tay một người con dâu Hô Diên gia, nhưng người nọ tâm thuật bất chính, ngầm mưu toan hoàn toàn chiếm lấy Hoàng Kim Cung, muốn hủy diệt mọi dấu vết có liên quan tới Hô Diên gia trên Hoàng Kim Cung.

Hô Diên Bác đã ngủ sâu không biết bao nhiêu năm mới tỉnh lại, giận dữ giết chết người nọ, rồi sau đó Hoàng Kim Cung tự động bay đi. Tới thời thượng cổ, Hoàng Kim Cung cũng đã thành một cái truyền thuyết. Chỉ có những người tài giỏi, cùng những hậu duệ của Vực Ngoại Thiên Ma sống sót sau chiến tranh thái cổ là biết nó tồn tại.

Hơn nữa đều thèm nhỏ dãi kiện chí bảo ba thước này. Thử nghĩ xem cung điện thật lớn này có thể cứng rắn kháng cự lại cả Vực Ngoại Thiên Ma công kích suốt một canh giờ mà không bị phá hủy, ai mà không muốn?

Chỉ có điều Hô Diên Bác mang theo Hoàng Kim Cung ẩn vào một địa phương thần bí, đó là trên đỉnh Huyền Vũ phong ở Huyền Đảo này! Không ai có thể tìm thấy.

Nói tiếp, ở thời điểm chiến tranh thời đại cổ bùng nổ, Hoàng Kim Cung tổng cộng xuất hiện ba lần. Hô Diên Bác đối với Vực Ngoại Thiên Ma hận ý rất sâu đậm, cho nên mỗi lần Hoàng Kim Cung xuất hiện, đều có rất nhiều hậu duệ của Vực Ngoại Thiên Ma tử vong!

Cung điện Hoàng Kim khổng lồ này, không biết nghiền ép chết bao nhiêu người con ngươi màu tím. Cũng vì thế, trong trường chiến tranh ở thời đại cổ kia, Hoàng Kim Cung trở thành cơn ác mộng của tất cả người con ngươi màu tím. Đồng dạng, ở Thiên Nguyên Đại Lục này cũng trở thành một trong những bảo vật mơ ước nhất trong mắt đám hậu duệ đó!

Hô Diên Bác sau khi liên tục kích phát Hoàng Kim Cung băng ngang đại lục, tác chiến khắp nơi, sau đó linh hồn lão cũng tiêu hao thật lớn. Hơn nữa, loại tiêu hao này là không thể tái sinh!

Rốt cục, sau lần thứ ba Hoàng Kim Cung ra tay diệt sát đám người con ngươi màu tím, Hô Diên Bác dùng chút hơi thừa trở lại Huyền Đảo, hạ lạc xuống đỉnh Huyền Vũ phong này, không tới mấy trăm năm sau linh hồn liền tan thành mây khói! Tần Lập đã gặp hiện nay chỉ là một chút thần thức của lão mà thôi!

Nhưng chỉ một chút thần thức này, lại có thể trong suốt thời gian mấy vạn năm từ hậu kỳ thời đại cổ đến nay, còn có thể điều khiến Hoàng Kim Cung mỗi bảy mươi năm, rơi xuống trên đài Huyền Vũ một lần, mục đích một là duy trì tinh túy của thời đại thái cổ cùng thời thượng cổ tới nay, hai là tìm một truyền nhân thích hợp, vì thế Hô Diên Bác mới kéo dài hơi tàn tới nay.

Mấy trăm năm trước một chút thần thức của lão, cũng sắp tan thành mây khói rồi. Chỉ có điều vô số năm qua, nhìn thấy qua rất nhiều thiên tài kinh thế hãi tục, nhưng không có một người nào có thể được lão hoàn toàn xem trọng. Mãi tới nay, lão cũng không nghĩ tới mình sẽ nhận được chút ngạc nhiên vui mừng nào, nhưng khi Tần Lập xuất hiện, thật sự khiến lão cảm giác được thật sự vui mừng, càng khiến lão mừng rỡ khôn xiết, là bản thân con người của Tần Lập!

Không ngờ là một người ngoài số mạng! Hơn nữa không phải là con ngươi màu tím! Nếu không dù có dùng hết hơi tàn lão cũng phải giết chết Tần Lập ngay tức thì! Thêm vào đó chính là chiến kỹ của Tần Lập tu luyện, không ngờ lại là chiến kỹ của thời thái cổ!

Chiến kỹ này đối với Hô Diên Bác tồn tại đã vô số năm mà nói, quả thực rất quen thuộc cũng quá xa lạ. Trong trí nhớ của lão về chuyện thời thái cổ, đều đã bắt đầu mơ hồ, chợt nhìn thấy Tần Lập sử dụng chiến kỹ thời thái cổ này, thậm chí lão nghĩ đến năm tháng lão đã từng huy hoàng năm xưa, thấy lại thời chính mình oai phong thét gió gọi mưa!

Cho nên, lão mới để cho Tần Lập xông vào trong, nếu không đừng nói là Tần Lập, cho dù mười vạn tên Chí Tôn cùng công kích Hoàng Kim Cung này, cũng đừng mơ tưởng phá vỡ được sóng liên kết phòng ngự của Hoàng Kim Cung!

Đại biểu cho tác dụng của thuật luyện kim đỉnh phong thời đại thái cổ, có thể phòng ngự chịu đựng Vực Ngoại Thiên Ma công kích suốt một canh giờ, chính là cường đại như thế!

Hô Diên Bác cuối cùng chuyển hoàn toàn một chút thần thức của mình, rót vào trong đầu Tần Lập, từ nay về sau, trên đời này liền không còn có cái tên Hô Diên Bác này nữa! Cũng như câu nói lão đã từng nói qua: không quản ngươi từng huy hoàng đến mấy đi nữa, đều sẽ bị người ta dần quên lãng.

Chỉ có điều loại kết quả này với lão mà nói, cũng là một kết quả tốt nhất. Trong ký ức của lão gồm tất cả tri thức sở học cả đời, toàn bộ đều gom trong một chút thần thức này, truyền lại cho Tần Lập!

Chỉ cần Tần Lập kiên định tu luyện tiếp tục không ngừng, như vậy một ngày nào đó, sẽ thay lão tái hiện huy hoàng năm xưa! thậm chí… vượt hơn lão!

Tần Lập theo vùng ký ức, đọc tới đây hắn cũng không kìm nổi nghĩ mà sợ một lúc lâu. Nếu vị thái cổ tài ba Hô Diên Bác này, hơi có một chút tâm tư muốn tiêu diệt hắn, hôm nay chính là kiếp số hắn khó thoát khỏi!

Tần Lập thậm chí không cần điều động cái loại trí nhớ học thức pha tạp phong phú như mây trời của Hô Diên Bác kia, chỉ dựa vào tưởng tượng của mình liền có thể biết, người tài năng như thế, nếu muốn đoạt xá sống lại, tuyệt đối không phải là chuyện khó khăn gì! Địa Tiên nha! Địa Tiên có được mười vạn hai ngàn năm tuổi thọ! Ai có thể chống lại được?

Tuy nhiên, nỗi ngạc nhiên vui mừng tự nhiên mà đến này cũng khiến Tần Lập kích động đến bủn rủn cả người. Không thể tưởng được chí bảo thời đại thái cổ này, vượt qua thời gian bao năm không ngờ lại rơi xuống trong tay mình!

Mặc dù, hiện tại hắn còn chưa đủ thực lực để khống chế nó, nhưng không thể che dấu được, cái loại cảm xúc vui mừng của Tần Lập hiện giờ!

Về phần nói nhóm hậu duệ tài năng và Vực Ngoại Thiên Ma của thời thái cổ, ở trong mắt Tần Lập, trên thực tế không có gì khác nhau: “Người trong thiên hạ, rộn ràng nhốn nháo cướp giật, đều là vì lợi.”

Ở địa phương cực Tây, xem ra là nơi tập trung những người tài năng cường thế năm kia. Mà Thôi gia đã liều mạng truy đuổi tấm bản đồ thái cổ đó, vì thế không tiếc phái ra rất nhiều tinh anh gia tộc công chiếm lãnh thổ thế tục, ở trong mắt Tần Lập hiện tại cũng hoàn toàn có một ý nghĩa khác! Cái gọi là đứng ở góc độ bất đồng, phương thức tiếp nhận vấn đề cũng không giống nhau.

Nếu nói trước đây tầm nhìn của Tần Lập còn giới hạn trong Huyền Đảo, với các loại ân oán rối rắm, thì hiện tại, ánh mắt của hắn đã nhìn xuyên thấu qua Thiên Nguyên Đại Lục khổng lồ, dừng ở vùng cực Tây, vùng đất trong truyền thuyết! Từng huy hoàng như thế sao có thể hoàn toàn mai một như vậy được?

Một khi đã như vậy, ta nếu không thể chính mắt kiến thức một phen, làm sao có thể xứng đáng với cơ hội ông trời tái sinh cho ta làm người?

Mấy thứ kia của Hô Diên Bác trong đầu, trải qua thời gian hơn mười vạn năm, thật sự là quá phong phú như biển cả mênh mông. Trong đó nhiều nhất chính là các loại công thức luyện kim, mà phương diện này, Tần Lập căn bản là dốt đặc cán mai. Cho nên, hắn nghĩ cũng không nghĩ tới chuyện đi nghiên cứu tinh luyện mấy thứ này.

Với sinh mạng có hạn, đi học tập tri thức vô tận, ở Tần Lập xem ra, đây là vấn đề thực ngu xuẩn… Nhất nghệ tinh nhất thân vinh, chỉ cần mình có thể tinh thông một môn, như vậy cũng đủ rồi!

Hiện tại Tần Lập giống như nắm trong tay chìa khóa của một cái kho báu thật lớn, hắn có thể mở kho báu ra, nhưng nếu muốn hiểu rõ hết những gì trong kho báu đó, thì gần như là chuyện không có khả năng.

Nhưng có một chỗ lợi ích thật lớn là từ nay về sau, tri thức về phương diện luyện kim, Tần Lập nói chính mình là thứ hai, đương thời, tuyệt đối không ai dám xưng là thứ nhất! Đương nhiên, chỉ giới hạn trên phương diện lý thuyết.

Tần Lập thông qua kế thừa trí nhớ của Hô Diên Bác, biết được mỗi lần Hoàng Kim Cung buông xuống, trên thực tế đều là mặt trước nhất của tòa chủ cung điện khí thế hùng vĩ kia, giáng xuống đài Huyền Vũ, cũng chính là sau khi dùng linh thạch trong gian phòng này, nhồi đầy vào cái máng ao hoàng kim, chủ cung điện tự động bay lên, sau đó tiến hành mỗi bảy mươi năm một lần… Giải thi đấu Chí Tôn!

Tuy nhiên, lúc này đây, nhất định là giải thi đấu Chí Tôn lần cuối cùng! Đương nhiên, nếu Tần Lập nguyện ý vẫn còn có thể tiếp tục, đáng tiếc là Tần Lập không có tấm lòng vĩ đại cao cả như Hô Diên Bác kia. Cho dù kế thừa, cũng phải ở trong phạm vi tự mình khống chế! Kế thừa vô tư vô ích, chờ sau này chết rồi nói sau! Mà khiến Tần Lập càng thêm hưng phấn là Hô Diên Bác ở trên đỉnh Huyền Vũ phong này, vào những lúc rãnh rỗi nhàm chán còn nuôi mấy con sủng vật nhỏ.