Chương 646: Hải gia kinh hãi rồi!

Duy Ngã Độc Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Đế xem lần này ngươi tránh đường nào!

Hải Phong Khinh cười trên mặt lộ ra hàm răng.

– Ai nói lão tử phải né tránh?

Bạch Trung Sơn cười ha hả. chỉ là trong giọng cười này đầy vẻ chế giễu.

– Không xong!

Hải Phong Khinh kinh sợ kêu lên một tiêng, trong giây lát liên cảm giác giữa lung một trận đau đón như kim châm.

Trong mắt Hải Phong Khinh đầy vẻ khó tin và không dám tin. Hai mắt lão trợn trừng nhìn bảo khí trường thương từ sau lưng lão xuyên thủng ló ra trước ngực.

Máu nóng hải đang theo mũi thương tối đen như mực kia chảy xuống.

Một thương này vừa vận đâm xuyên qua trái tim của Hải Phong Khinh khiến lào không còn nửa điểm may mắn còn sống.

Hải Phong Khinh há hốc miệng nhìn lão vượn Bạch Trung Sơn đang suy sụp vô lực nắm trên mặt đất đột nhiên lấy một loại tư thế rất khó coi. lán mình né tránh luồng đao khí của lão chém ra đó. nhưng không có hoàn toàn tránh thoát, luông đao khí trực tiếp chặt đứt một cánh tay phải của Bạch Trang Sơn. lực lượng khống lồ chém cho cánh tay phải đó nát vụn. hoàn toàn không thể chắp nối lại được.

Thế nhưng ngay cả như vậy. Hải Phong Khinh vẫn cảm thấy khó có thề tướng tượng, đã bị mình đả thương thành như vậy. Bạch Trung Sơn như thế nào còn có khá năng có dư lực để khống chế cây bảo khí trường thương nữa chứ? Hơn nữa. hắn làm thế nào than khòng biết quý không hay điều khiến trường thương kia xuất hiện ở phía sau mình?

Phải biết rằng Hải Phong Khinh tuy rằng không phải Địa Tiên, nhưng một thân thực lực vô cùng hùng hậu. lực lượng tinh thần cường đại đến không thể tưởng tượng, Thần niệm đà đạt tới cảnh giới mà một con kiên trên mặt đất cũng không thoát khỏi cảm ứng của lão.

Một cây trường thương lớn như vậy. rốt lại làm thế nào xuất hiện ở phía sau lão, đồng thời làm sao mà lão không có một chút cảm giác nguy hiểm nào. sau đó đâm xuyên thủng lưng của lão?

– Ngươi làm thế nào được như vậy?

Anh hóa đan nguyên trong đan điển Hải Phong Khinh trong nháy mắt phóng ra một lực lượng khổng lồ. bao lấy trái tim vỡ nát. đứt quãng hói.

Người trên khán đài bốn phương tám hướng cũng đều hoàn toàn choáng váng, bọn họ cũng căn bản không phát hiện: cây trường thương màu đen đó khi nào thì xuất hiện trên không trung, dường như cực kỳ đột ngột hiện ra tại nơi đó. trước đó hoàn toàn không có chút dấu hiệu báo trước nào.

Bạch Trung Sơn bị chém đứt một tay. cắn răng không phát ra một tiếng kêu la nào. mà chỉ mau chóng điểm cầm máu chỗ tay cụt. lại nuốt vào một số Đan dược Liệu Thương.

Bạch Trung Sơn nhướng mày lên. thản nhiên nói:

– Pháp tắc không gian!

Vừa nói xong, rốt cuộc Bạch Trung Sơn cũng không kìm nổi phun ra một ngụm máu tươi. Máu tươi này không giống bình thường, máu này là từ trong đan điền đà bị thương nặng của lão. Cho dù có Càn Khôn Tái Sinh Tạo Hóa Đan trợ giúp khôi phục, cũng không có khả năng cam đoan lão một chút bị thương cũng không có.

Phun ra một ngụm máu tươi này. làm cho khán giả trên khán đài cùng các khách quý danh túc các gia tộc trong ghế lô. những võ giả thực lực mạnh mễ đó đều không kìm nổi cả người khẽ run lên.

Một màn trước mắt này lại một lần nữa đề tinh bọn họ: Đây tuyệt đối không phải là luận bàn. đây là đánh nhau sinh tử, lấy mạng đổi mạng.

Hải Phong Khinh đầu tiên là ngẩn ra. ngay sau đó lộ ra một vẻ cười khổ. Đến lục này rốt cục lão hiểu được. Tần Lập rốt lại mạnh biết bao. ngay cả thủ hạ của hắn đều có thề lĩnh ngộ pháp tắc không gian. Lão hoàn toàn không có cười nhạo Bạch Trung Sơn đồng dạng cũng bị thương nặng.

Bởi vì ngay cả Bạch Trung Sơn đều có được thực lực thế này. như vậy Tần Lập từ đầu vẫn chưa có ra tay. còn có ai có thể là đối thủ của hắn?

Hải Phong Khinh rất muốn nói chuyện này cho người Hải gia biết, chỉ có điều đáng tiếc là lão đã không còn hơi sức. Cùng một lúc khống chế Sơn Hà Đồ và Kiếp khí Thanh Long Yên Nguyệt Đao đã làm tiêu hao thật lớn khí lực của lão. khiến cho ngay cả dẫn phát lực lượng nổ đan nguyên tự bạo cũng không có.

Thân mình Hải Phong Khinh mềm nhím, rơi thẳng xuống mặt đất. tan xương nát thịt.

Đan nguyên của cảnh giới Lôi Kiếp cùng Bởi vì năng lượng tiêu hao thật lớn. đã không còn sức để bỏ chạy, hơn nữa tại chỗ này có vô số cấm chế. cũng căn bản không thể nào chạy thoát, bị tiêu tán đi tất cả lực lượng, đan nguyên giống như hạt cát bị gió bão thổi tung bay, chậm rãi tiêu tan đi.

Từ nay về sau. trên đời này không còn Hải Phong Khinh nữa.

– Lão tổ tông!

– Thất gia!

Từ bên trong ghế lô khách quý Hải gia. truyền đến một tràng tiếng kêu tuyệt vọng, danh túc một thế hệ cứ như vậy ngã xuống.

Mấy chục vạn người tại hiện trường, không ngờ im lặng đến không có một chút âm thanh nào phát ra. Gần như mọi người nhìn thấy một màn này. đều có loại cảm giác bị lây nhiễm mối xúc động đó.

Đây không giống như hai cái thế lực có cừu oán chém giết lẫn nhau. Mà lúc đó. người chết trận cũng đã chết trên trận đấu. sau khi chết đi thì hóa thành một nắm đất vàng, tùy tiện chôn ở nơi nào đó bên trong từ đường tổ tông của gia tộc. cũng chỉ là nhiều thêm một cái linh vị.

Hết thảy chuyện này xảy ra dưới ánh mắt của hai mươi mấy vạn người. Mà lúc này. lại còn gần ba mươi trận chiến đấu.

Kế tiếp, còn hai mươi bảy trận chiến như vậy sẽ xảy ra. Mỗi một trận so với trận đấu này có thể đều sẽ tàn khốc hơn. tanh máu hơn. Mà Hải gia là một trong ba thế lực lớn ở địa phương cực Tây. cũng đích xác phải biểu hiện ra thực lực mạnh mẽ của họ.

Nhưng bên phía Tần Lập cùng là bản lĩnh cao hơn một bậc.

Ba trận chiến, ba thắng.

Mặc dù trận đấu thứ ba này. nhìn qua kết quả là lưỡng bại câu thương, nhưng chung quy là Hải Phong Khinh đã chết, mà Bạch Trung Sơn lại còn sống.

Bạch Trung Sơn cười ha hả đứng lên, lảo đảo đi tới chỗ Kiếp khí Thanh Long Yển Nguyệt Đao và tấm Sơn Hà Đồ. cùng với cây Hắc Thiết Trường Thương vẫn còn xỏ xuyên qua thân mình Hải Phong Khinh.

Một người của Hải gia không kìm nổi lao ra ngoài lô ghế khách quý. hướng về phía lôi đài quan hét lớn:

– Mở cấm chế ra! Mờ ra cấm chế ta muốn thu hồi bảo vật của Hải gia chúng ta!

Gã lôi đài quan nhìn lướt qua người Hải gia đang kích động này. rụt cổ lắc đầu. những đại năng này. hắn không thể trêu vào bất cứ người nào, nhưng lúc này bảo hắn mở ra cấm chế. hắn cũng là tuyệt đối không đám.

– Trả lại? Sống chết có số! Người thắng làm vua! Người ta là người thắng, tất cả chiến lợi phẩm tự nhiên thuộc về người thắng!

Lão tổ Thành Thông Thiên từ bên trong ghế lô khách quý thành Thông Thiên, chậm rãi nói.

Thanh âm này ẩn chứa thiên địa pháp tắc. trực tiếp ngân chận người Hải gia này. làm cho hắn ngay cả đi tới trước một bước cũng không có sức bước tới. Gã con cháu Hải gia lập tức phát ra một tiếng rống giận không cam lòng:

– A…

Thanh âm như mũi nhọn đâm thẳng lên bầu trời.

Nhưng không thể ảnh hưởng chút nào đến lão vượn Bạch Trung Sơn bên trong kết giới, sau khi thu lấy mấy món bảo vật, Bạch Trung Sơn không hề liếc mắt Hải Phong Khinh một cái. lại tập tễnh đi, đi đến tận cuối lôi đài.

Lúc này lôi đài quan triệt hồi cấm chế. la lớn:

– Trận chiến thứ ba, bên Tần công tử thắng!

“Vù! Vù!”

Bạch Trung Hỏa cùng Bạch Trung Tuyết phóng ra nhanh như tia chớp, đỡ lão vượn Bạch Trung Sơn quay về.

Bạch Trung Sơn một tay bị chém đứt. đã bị thương nặng, không chết coi như lão vận khí tốt rồi. Trận chiến đấu kế tiếp, hẳn là không thể tham gia được.

Tuy nhiên mặc kệ thế nào. lão cũng không làm mất mặt Tần Lập. lão đã trở lại. mà Hải Phong Khinh đã chết.

– Công tử! Lão Bạch ta không làm nhục sứ mệnh!

Bạch Trung Sơn được đệ đệ và muội muội giúp đỡ. hướng về phía Tần Lập lộ ra vẻ tươi cười. Sau đó khi sắp hôn mê lão cố sức ném kiện Sơn Hà Đổ về phía Xà Xà, lẩm bẩm nói:

– Cảm ơn ngươi… giúp ta không chết… thứ này coi như bồi thường.

Nói xong liền ngất đi. bên kia Lãnh Dao lập tức lấy ra mấy viên đan dược, bảo Bạch Trung Tuyết đút cho Bạch Trung Sơn. Tần Lập đi tới đưa tay nắm tâm mạch Bạch Trung Sơn. Tiên Thiên Tử Khí cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong cơ thể Bạch Trung Sơn. Sau đó hắn mới thở đài một hơi nhẹ nhõm, không khỏi cảm thán: “Càn Khôn Tái Sinh Tạo Hóa Đan quả nhiên vô cùng cường hãn! Bạch Trung Sơn tuy rằng bị thương nặng như thế. nhưng không có lo lắng tới tánh mạng, hơn nữa tuy răng bị chém đứt một tay. nhưng lão vượn trải qua trận chiến này. về sau đột phá sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Còn nhớ trên bản đan phương kia dường như có một loại đan được có thể tái sinh xương thịt, chỉ có điều các được liệu đó. Tần Lập cùng Lãnh Dao đều chưa nghe nói tới bao giờ. Có lẽ có ở Đông Hoang, Nam Cương. Tây Vực. Bắc Vực. cũng có lẽ là ở Thần Vực nơi đó có.

Nhưng chỉ cần trên đời này có những được liệu đó. Tần Lập phát thề nhất định phải tìm cho bằng được, sau đó làm sống lại cánh tay của Bạch Trung Sơn.

Tần Lập híp mắt, trong lòng cũng không khỏi cảm thấy vài phần kinh ngạc vì thực lực cường đại của những gia tộc này hiên lộ ra. Quả nhiên thế! thế lực có thể kế thừa từ thời đại thái cổ đến nay. vốn không có đơn giản.

Bọn họ để lộ ra cái loại nội tình này, tuyệt đối không phải loại người đơn bạc như Tần Lập này có thể so sánh. Cho nên, con đường sau này của Tần Lập còn rất đài.

Trong ghế lô Hải gia bên kia. sau khi rước di thể Hải Phong Khinh trở về, tất cả đều rơi vào yên tĩnh, giống như đung nham đang xao động, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

– Lão tổ tông! Chúng ta đừng quản tới cái khế ước chó má gì! Mấy chục cường giả Lôi Kiếp chúng ta này. giết thẳng qua đó. giết sạch bọn chúng, để báo thù cho lão tổ tông Phong Khinh! Hu hu…

Một lão già cảnh giới Lôi Kiếp, giờ phút này khóc kể trông giống hệt như một đứa nhỏ.

– Đúng vậy. Ngự Phong lão tổ! Chúng ta đã tổn hại mất ba cường giả. đừng nhịn nữa. giết thẳng qua đi. Cho dù Tần Lập kia mạnh mấy đi nữa. ta không tin hắn có thể địch nổi đông đảo cường giả Lôi Kiếp của chúng ta như thế! Giết hắn báo thù cho lão tổ!

– Giết hắn báo thù cho lão tổ!

Trong mắt mọi người đều bắn ra tia sáng cuồng nhiệt tràn ngập cừu hận, bộ dáng như điên như cuồng.

– Đều im miệng đi!

Gia chủ Hải Thế Hùng, tuy rằng chỉ có cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, nhưng ở Hải gia lại là “nhất ngôn cừu đỉnh”, ở đây trừ hắn là dòng chính trực hệ của lão tổ Địa Tiên Hải Khiếu Tiêu, còn Bởi vì Hải Thế Hùng đảm nhiệm gia chủ nhiều năm tới nay. Hải gia càng ngày càng phát triển.

Trừ chuyện Tần Lập này. Hải gia liên tiếp chịu thiệt thời, thì ngoài ra sự cường thịnh của Hải gia. đã bắt đầu mơ hồ có xu thế vượt qua Nguyệt Diêu Tiên Cung và thành Thông Thiên.

Chỉ tiếc, lần này Hải gia lại bị thiệt thời lớn. tổn hại mất ba cường giả Lôi Kiếp không nói. còn tổn thất ba kiện Bảo khí. một kiện Kiếp khí. Phải biết lẳng. Kiếp khí ở toàn bộ Hải gia cũng chỉ có hai kiện.

Một kiện khác ở trong tay lão tổ Địa Tiên Hải Khiếu Tiêu, mà kiện Kiếp Khí Thanh Long Yển Nguyệt Đao này chính là lấy được từ một đi tích thái cổ sáu ngân năm trước, không nghĩ tới bây giờ lại đời chủ rồi.

Hải Thế Hùng nhìn thoáng qua Hài Ngự Phong, vẻ mặt mệt mỏi trầm giọng nói:

– Ngự Phong lão tổ! Ý của ngài thế nào?

Hải Ngự Phong do dự một lúc lâu sau. vẻ mặt đầy bất nhẫn, cuối cùng trầm giọng nói:

– Chúng ta… lui!

– Cái gì?

– Lão tổ! Không được!

– Phải báo thù cho Phong Khinh lão tổ!

– Hải gia ta rút lui vậy sau này làm sao sống yên ở địa phương cực Tây?

– Hải gia ta rút lui. về sau làm sao còn mặt mùi?

– Lão tổ tông! Ngự Phong lão tổ tông! Thà rằng chúng ta chết đi. cùng không thể rút lui!

Tất cả đám người Hải gia. lập tức xúc động kích động cả lên. mặt đỏ tía tai nhìn lão tổ tông Hải Ngự Phong. Nếu không phải Hải Ngự Phong luôn luôn là phái chủ chiến của Hải gia. tác phong cường ngạnh, dám đánh dám giết, thì những người này thậm chí đã cả gan trước mặt chỉ trích lão nhất gan sợ phiền phúc rồi.

-o0o-

:73::73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511–Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào:99::99: