Chương 455: Bái sư Tiêu Dụ.

Chung Cực Truyền Thừa

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Không tệ, hôm nay ngươi về trước đi, một thời gian sau, ta sẽ tới Tử Trúc Phong tìm ngươi.

Lúc này Lâm Dịch mới nhẹ gật đầu, nói một tiếng “đệ tử cáo lui.

liền rời khỏi đội ngũ. Mà sắc mặt Tiêu Dụ kia, tắc thì khôi phục lại vẻ đạm mạc.

– Tiêu Dụ…

Lâm Dịch bất đắc dĩ, không hiểu thấu. Đi đăng ký, lại bái lạy sư phó. Cái này khiến hắn có chút phản ứng không kịp.

Bất quá, bái cũng đã bái, Lâm Dịch cũng không hề nghĩ nhiều, dù sao thì một thời gian sau, Tiêu Dụ kia cũng sẽ tìm đến mình.

Nghĩ đến đây, Lâm Dịch đi thẳng ra ngoài.

Chỗ cửa lớn, Khương Vân đang chờ đợi Lâm Dịch. Thấy Lâm Dịch đi ra, con mắt lập tức sáng ngời, nghênh đón hắn, nói:

– Lâm sư đệ, tấn cấp xong rồi sao?

Lâm Dịch gật đầu, cười nói:

– n.

– Ha ha. Khương Vân lộ ra bộ dạng rất là vui vẻ, sau đó cười nói:

– Chúng ta trở về đi.

– n.

Sau đó, hai người liền đi về hướng pháp trận, sau khi ngân mang lóe lên một hồi, liền trở về Tử Trúc phong.

– Quá trình thuận lợi chứ?

Về tới nhà gỗ của Lâm Dịch, Khương Vân không thể chờ đợi được, hỏi.

Lâm Dịch bất đắc dĩ, vò đầu nói:

– Thuận lợi, thuận lợi có chút vượt quá tưởng tượng của ta.

– n? Xảy ra chuyện gì?

Khương Vân tò mò hỏi.

Ngân mang lóe lên trong tay Lâm Dịch, khỏa không gian giới chỉ Tiêu Dụ cho hắn liền xuất hiện trong tay. Lập tức, nói ra một lần quá trình bái sư của mình.

– Tiêu Dụ? Ngươi nói là sư tổ Tiêu Dụ?

Lúc nghe Lâm Dịch nói tới danh tự đệ tử áo lam kia, Khương Vân khiếp sợ đứng lên.

Lâm Dịch sững sờ, không khỏi ngạc nhiên nói:

– Làm sao vậy Khương sư huynh? Có vấn đề gì sao?

Khương Vân nghe vây, lúc này mới thở dài một hơi, nói với Lâm Dịch:

– Nói về sư tổ Tiêu Dụ, tại Lộng Kiếm Đường chúng ta, lại phi thường có danh tiếng a.

Lâm Dịch nghi hoặc nhìn hắn, chợt nghe hắn tiếp tục nói:

– Sư tổ Tiêu Dụ cũng đến sớm hơn ngươi không bao lâu, hình như là trăm năm trước, mới từ vị diện nào đó đột phá. Ngươi biết đấy, muốn tiến vào Thiên Vị Giới. Ngoại trừ tiến vào cửa vào vị diện, đạt được thiên lệnh, đợi đến khi sư môn mở ra cửa vào. Còn có một phương pháp khác, chính là thông qua bản thân tu hành, đạt tới Thiên Vị cảnh, trực tiếp phá toái hư không, tiến vào Thiên Giới. Mà sư tổ Tiêu Dụ kia, đúng là một trong những người hiếm thấy tiến vào Thiên Vị Cảnh, phá vỡ hư không tiến vào Thiên Giới.

Lâm Dịch nghe vậy lập tức mở to hai mắt ra nhìn, cả kinh nói:

– Còn có chuyện này sao?

Khương Vân nhẹ gật đầu, sau đó nói:

– Thời gian ngươi tiến vào Thiên Giới cũng không tính là quá lâu, có một số việc cũng không rõ lắm a. Đơn giản mà nói, hôm nay, đệ tử nhập môn và đệ tử thanh sam chúng ta, phần lớn là không tiến vào Thiên Vị Cảnh. Nghe nói, chỉ có tu hành Thanh Nguyên Kiếm Quyết đến tầng thứ năm, mới có thể tiến nhập vào Thiên Vị Cảnh. Mà lúc ấy, thực lực cũng đạt tới đẳng cấp đệ tử nhập quan.

Lâm Dịch lập tức kinh ngạc, nói:

– Đệ tử nhập quan, mới xem như đạt đến trình độ Thiên Vị Cảnh?

Khương Vân nhẹ gật đầu, nói:

– Trước đó, tất cả mọi người chỉ là Đại tinh vị thượng giai mà thôi. Sở dĩ thực lực chênh lệch lớn như vậy, nguyên nhân hoàn toàn là vì công pháp. Chính như sau khi tiến vào Thiên Vị Cảnh, mãi đến Thần cấp, đều chỉ có thể coi là Thiên Vị Cảnh, nhưng sai biệt thực lực trong này, có lẽ không cần ta nói đệ cũng tự hiểu được a?

Lâm Dịch khiếp sợ nhìn Khương Vân, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói chuyện như vậy.

Khương Vân cảm thán ngẩng đầu lên, có chút kính nể mà nói:

– Ngươi ngẫm lại xem, tại Thiên Giới, đều có nhiều người như vậy, bởi vì thiên tư có hạn mà một mực dừng lại tại Đại tinh vị thượng giai. Nhưng sư tổ Tiêu Dụ, bên trong vị diện, cũng đã đột phá cực hạn Đại tinh vị thượng giai, tiến nhập vào Thiên Vị Cảnh, thiên tư sư tổ Tiêu Dụ mạnh như thế nào, có lẽ không cần ta nhiều lời a?

Lâm Dịch sợ ngây người, năng lượng Thiên giới so với vị diện nồng đậm hơn quá nhiều lần. Nhưng mà mặc dù là như vậy, Thiên Giới cũng có nhiều người dừng lại tại hai cấp độ sơ nhập và nhập môn, không cách nào tiến vào Thiên Vị Cảnh. Có thể nghĩ tiến vào Thiên Vị Cảnh khó khăn như thế nào. Nhưng vị sư tôn mình vừa bái hạ này, lại là từ vị diện trực tiếp phá toái hư không, sau khi tiến vào Thiên Vị Cảnh, liền tiến vào Thiên Giới. Thiên tư của hắn, chỉ sợ chỉ có thể dùng từ “khủng bố” để hình dung a.

Thanh âm cảm khái của Khương Vân lại vang lên lần nữa, nói:

– Lộng Kiếm đường đồn đãi, ngoại trừ sư tổ Tục Thu Hàm Linh, sư tổ Tiêu Dụ là nhân vật có khả năng tiến vào Thần cấp nhất.

Nhân vật thần cấp. Lâm Dịch hoàn toàn ngây dại, Sau đó mới đột nhiên kinh ngạc, nghi ngờ nói:

– Dựa theo loại thuyết pháp này, sư tôn Tiêu Dụ, hẳn đã có thể tiến vào Thanh Nguyên Kiếm đường a? Vì cái gì vẫn ở lại Lộng Kiếm đường?

Khương Vân nghe vậy cũng sững sờ, lập tức nhún vai nói:

– Cái này, chỉ sợ phải hỏi chính sư tổ Tiêu Dụ a.

Lâm Dịch nhẹ gật đầu, trầm mặc lại. Thật lâu sâu, Khương Vân mới đột nhiên cười nói:

– Như vậy cũng tốt, thiên tư Lâm Dịch cũng bất phàm, tuy rằng thiên tư của sư tôn Tiêu Dụ cũng là kinh người, nhưng nghĩ đến thiên tư của Lâm sư đệ cũng không kém là mấy. Dù sao thì, tính tới hôm nay, Lâm sư đệ cũng chỉ mới tu hành hơn sáu mươi năm thôi a? Ha ha, đồ đệ thiên tài bái nhập làm môn hạ sư phó thiên tài, quả thật cũng xem như là một đoạn giai thoại rồi.

Lúc này Lâm Dịch mới hoàn toàn chấn động, âm thầm nghĩ tới. Không tệ, cộng thêm thời gian mình tu hành tại Thiên giới mấy năm nay, cũng chỉ tu hành hơn năm mươi năm mà thôi. Tuy rằng Tiêu Dụ kia phá toái hư không mà đến, nhưng nếu mình tu hành ngàn năm vạn năm tại vị diện kia, cũng sẽ nhất định đạt được trình độ Thiên Vị Cảnh. Như thế nào có thể xem nhẹ mình?

Nghĩ đến đây, Lâm Dịch mới hít sâu một hơi, điều chỉnh tốt tâm tình của mình.

Khương Vân tắc thì tiếp tục cười nói:

– Thanh Nguyên Kiếm Tông chúng ta, vẫn luôn dùng thực lực quyết định bối phận. Rất nhiều đệ tử sơ nhập có thiên tư bất phàm, sau khi vượt qua những sư tôn mình bái hạ ban đầu, ngược lại lại trở thành sư thúc của bọn hắn. Tuy rằng môn quy như thế, nhưng lại cũng có chút không được tự nhiên. Nếu dùng thiên tư Lâm sư đệ và sư tổ Tiêu Dụ, kém nhau không xa, nghĩ đến cũng sẽ không xảy ra chuyện xấu hổ như vậy, Lâm Dịch càng không cần đổi thành làm môn hạ người khác. Ngược lại miễn đi không ít phiền ooái.

Lâm Dịch nghe vậy, lập tức bật cười.

Quả thật, sư phó tự hào vì một đệ tử xuất sắc, đệ tử cũng tự hào khi có danh sư như vậy. Thiên tư Tiêu Dụ kia xuất sắc như thế, cũng đích thật xứng đáng làm sư tôn Lâm Dịch rồi.

Nghĩ đến đây, Lâm Dịch mới chuyển ánh mắt nhìn về phía không gian giới chỉ trên bàn.

Khương Vân thấy ánh mắt của hắn đã khôi phục lại tự tin, lập tức lộ ra dáng tươi cười, nói:

– Nhìn chút đồ vật sư tổ Tiêu Dụ cho ngươi a. Ta còn chưa nghe nói qua sư tổ Tiêu Dụ có thu nhận đồ đệ, Lâm sư đệ hẳn là đại đệ tử của sư tổ Tiêu Dụ. Thứ tốt, nhất định rất nhiều đấy.