Chương 471: Ung Thư Dạ Dày [6]

Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Thẩm Lương Niên tới Ảnh Thị Thành chỉ mới ba giờ chiều, đối với nơi này, anh rất quen thuộc.

Cảnh Hảo Hảo nhận diễn, từng tìm kiếm ở trên mạng, biết địa điểm quay chụp là “Tần vương cung”, mua phiếu, ngựa quen đường cũ chuyển vòng quanh bên trong, thực nhẹ nhàng tìm đến địa điểm quay chụp [ mẫu nghi thiên hạ ].

Anh không có đến gần, ngược lại là bò lên cung điện nói xa thì không xa nói gần cũng không gần, đứng ở trên lan can cao cao, mặc cho gió khô nóng, thổi vù vù chính mình.

Từ khi còn trẻ anh vẫn đều đang liều mạng dụng tâm học tập, nhưng thị lực lại rất tốt, đứng ở trên cổng thành, anh có thể tinh tường nhìn thấy thân ảnh nhỏ xinh của Cảnh Hảo Hảo ở xa xa, đang bận rộn quay phim.

Anh vẫn duy trì một tư thế đến khi quay chụp chấm dứt, đợi cho mọi người tổ phim tản đi, anh mới xuống dưới, cố ý vòng một con đường im lặng, đi ra “Tần vương cung”.

Thế giới thật sự có rất nhiều trùng hợp, anh ra “Tần vương cung”, vừa mới lên xe của mình, liền nhìn thấy xe Lương Thần chậm rãi lái tới.

Cả người anh trong nháy mắt liền cứng ngắc ở trên ghế xe, xuyên qua cửa kính xe, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo gặp mặt Lương Thần, sau đó rời đi.

Qua hồi lâu, anh mới hồi phục tinh thần lại, nhìn bãi đỗ xe trống rỗng chung quanh, anh mới chậm rãi khởi động xe, chạy đến dưới lầu khách sạn Ảnh Thị Thành.

Anh cũng rất quen thuộc với khách sạn này, lúc đến thăm Cảnh Hảo Hảo, từng ở trong này một đêm, anh nâng tay lên, nhìn đèn sáng toàn bộ gian phòng, tưởng tượng thử Cảnh Hảo Hảo đang ở gian phòng nào.

Thời gian chậm rãi trôi qua, ngay tại lúc anh chuẩn bị rời đi, đột nhiên sắc trời biến đổi, mưa to tầm tả rơi xuống từ trên trời, anh bị bắt dừng lại, qua khoảng nửa tiếng, anh nhìn thấy xe Lương Thần chậm rãi dừng ở cửa chính khách sạn, Cảnh Hảo Hảo và trợ lý của cô vội vàng xuống dưới từ bên trong, chạy vào khách sạn.

Xe Lương Thần cũng không có rời đi, hơn nữa dừng ở phía trước anh, có thể bởi vì mưa lớn, anh cũng không có lưu ý đến xe của mình.

Mưa vẫn rơi, không biết có phải do ung thư dạ dày hay không, đoạn thời gian gần đây, anh luôn cảm thấy có chút mệt mỏi, miễn cưỡng tựa lưng vào ghế ngồi, lúc sắp nặng nề ngủ thiếp đi, đột nhiên nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo che dù, gánh mưa to, chạy tới trước xe Lương Thần từ cửa khách sạn.

Chỉ trong nháy mắt, Cảnh Hảo Hảo liền lên xe, anh không còn mệt mỏi, vẫn nghĩ khi nào Cảnh Hảo Hảo xuống xe về khách sạn, nhưng thời gian chảy qua từng giọt, cửa xe Lương Thần vẫn luôn không chút sứt mẻ.

Trong nháy mắt này, đáy lòng Thẩm Lương Niên, mới chậm rãi hiểu được chút gì đó.

Cảnh Hảo Hảo như vậy…… Rõ ràng chính là Cảnh Hảo Hảo từng đối với anh kia……

Lúc ban đầu anh sáng tạo công ty, bận đến trần trí mơ màng, không để ý ăn cái gì, cô vào lúc diễn xong mệt đến rối tinh rối mù, chạy đến trong văn phòng anh thuê, đưa thức ăn cho anh, anh bận rộn không thể để ý tới cô, cô liền im lặng ngồi ở một bên không quấy rầy phụng bồi, khi đó là mùa đông, rất nhiều lần khi anh bận rộn, nhìn thấy cô ghé vào trên bàn ngủ say, thân thể bởi vì lạnh, đánh rùng mình.

Khóe mắt Thẩm Lương Niên, trong nháy mắt trở nên có chút ướt át, anh không biết Lương Thần có hiểu hay không, nhưng anh hiểu được, Cảnh Hảo Hảo nhìn như cầm kịch bản đến học, kỳ thật chính là bồi anh ta.

Cảnh Hảo Hảo vẫn là Cảnh Hảo Hảo trước kia, khi động tâm, vẫn ngốc hồ hồ không hề giữ lại đối tốt với một người.

Nhưng Thẩm Lương Niên đã không còn là Thẩm Lương Niên lúc đó.