Chương 316: Chúc mừng [1]

Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Editor: May

Cảnh Hảo Hảo nghe nói như thế, ngưng cười, nhìn Lương Thần, nhẹ nhàng nhíu nhíu mày.

Không đợi cô phản ứng kịp, Lương Thần liền phản ứng lại, nhất thời liền hận không thể cắt rơi đầu lưỡi của mình, anh nói là lời nói kiểu mập mờ gì vậy, quá nhi nữ tình trường, hoàn toàn không phải lời của một người đại nam nhân nên nói!

Lương Thần thu liễm thần thái nối lên trên mặt, thanh thanh cổ họng, kéo Cảnh Hảo Hảo một phen, nói: “Buổi tối có một tụ hội, em cùng đi với tôi, hiện tại thời gian không sai biệt lắm, cũng nên xuất phát rồi.”

Nói xong, Lương Thần hoàn toàn không đợi Cảnh Hảo Hảo có phản ứng, liền dẫn đầu xoay người, đi vào phòng thay quần áo.

Bước chân anh rất nhanh, như là đang che giấu lời không được tự nhiên mình vừa nói ra.

Cảnh Hảo Hảo ngồi ở ghế mây, có chút nghi hoặc nhìn bóng dáng Lương Thần, trong đầu lại vang lên lời anh vừa mới nói, sau đó tim chợt đập lỡ một nhịp, ngữ điệu nói chuyện vừa rồi của anh, chàm đầy ẩn tình, là  phản ứng chân thật của anh sao?

Đang lúc Cảnh Hảo Hảo hoảng hốt, Lương Thần đã mặc chỉnh tề đi ra từ trong phòng thay quần áo, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo còn đang sững sờ, âm điệu bình thản như thường: “Sao còn sửng sờ bất động ở nơi này?”

Cảnh Hảo Hảo hoàn hồn, liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, nhìn thấy người đàn ông thần thái tự nhiên giống như đoạn nhạc đệm nhỏ vừa rồi hoàn toàn không tồn tại, nhất thời cảm thấy chính mình tựa hồ là suy nghĩ nhiều, ngay lập tức đứng lên, đi vào phòng thay quần áo.

Lương Thần tư thái thanh thản nhìn thân ảnh Cảnh Hảo Hảo biến mất ở cửa phòng thay quần áo, tầm mắt liền một lần nữa chuyển tới ghế mây ban công, nghĩ đến nét mặt tươi cười như hoa vừa rồi của cô gái, nháy mắt liền gợi môi lên.

Cho dù vừa rồi cô cười như vậy, là bị anh trêu chọc, không phải tự đáy lòng, nhưng lại có quan hệ gì? Dù sao còn có thời gian cả tương lai, cả đời này của cô, còn có thể không có một nụ cười phát ra từ đáy lòng cô ư?

Ngay sau đó, cả người Lương Thần liền kinh ngạc, cả đời?

Vừa rồi trong đầu anh lại có thể nghĩ liên hệ Cảnh Hảo Hảo và hai chữ cả đời xa xỉ như vậy lại với nhau?

Lương Thần theo bản năng quay đầu, nhìn về phía cửa phòng thay quần áo, lập tức, liền cảm giác trong lòng, giống như dần dần bừng tỉnh ra cái gì đó.

……

Trợ lý Lương Thần, đã sớm lái xe chờ ở ngoài cửa biệt thự, nhìn thấy Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo đi ra, lập tức xuống xe, mở cửa xe ra, chờ sau khi Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo ngồi ổn, cũng không hỏi gì, liền trực tiếp lái xe ra khỏi biệt thự.

Dọc theo đường đi, bên trong xe cũng không có nói chuyện gì với nhau, Lương Thần cầm báo chí, đang xem tin tức tài chính và kinh tế, thỉnh thoảng hỏi một chút về đề tài thị trường chứng khoán.

Cảnh Hảo Hảo ngồi ở một bên, nghe không chút để ý, đáy lòng lại nhẹ nhàng nhếch thần, thật không hổ là nhà tư bản, mùng một tết cũng ở nơi này nghĩ kiếm tiền!

Xe cuối cùng dừng ở một trước một trung tâm thương mại, trợ lý dẫn đầu xuống xe, thay Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo mở cửa xe ra, sau đó liền cung kính nói: “Lương tổng, tôi ở nơi này chờ ngài và Cảnh tiểu thư.”

Lương Thần gật gật đầu, trực tiếp nâng tay lên, ôm thắt lưng Cảnh Hảo Hảo, đi vào.

Có thể bởi vì là lễ mừng năm mới, tuy rằng cửa hàng bên trong trung tâm thương mại đều đang buôn bán, nhưng người rất ít, Lương Thần mang theo Cảnh Hảo Hảo trực tiếp đi thang máy, đến tầng bảy, đi ra thang máy, quẹo trái, mang theo Cảnh Hảo Hảo vào một cửa hàng.

Ánh sáng bên trong, hơi hơi có chút tối, trước sân khấu đứng vài nhân viên tiếp tân, hẳn là nhận thức Lương Thần, cùng kêu lên một tiếng: “Chào Lương tiên sinh, hoan nghênh quang lâm.”

Sau đó, một cô gái thoạt nhìn chức vị cao hơn một chút đi ra từ bên trong, đi lên trước, ý cười trong suốt nói: “Lương tiên sinh, mời vào trong.”

Nói xong, cô ta còn nhìn Cảnh Hảo Hảo thêm vài lần, như là rất ngạc nhiên Lương Thần luôn đến một mình, sao bên người lại đột nhiên nhiều thêm một cô gái.

Tầm mắt cô ta và Cảnh Hảo Hảo chạm vào nhau, mỉm cười, liền nói: “Lương tiên sinh, hôm nay tới đây tự mình chọn lễ phục, hay là để cho vị tiểu thư bên cạnh này chọn?”