Chương 86: Thu phục nhân giới

Thịnh Thế Yêu Sủng

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Tiểu Hoàng vừa nhìn thấy Thanh Long cũng có chút sợ, dù sao nó cũng còn nhỏ tuổi, còn Thanh Long xem ra đã sống rất lâu rồi.

Sau khi Thanh Long xuất hiện trên bầu trời, Nhược Ly liền cảm giác nhiệt độ giảm xuống, nàng cũng biết khắc tinh của Tiểu Hoàng đã tới.

Nàng vội vàng ngưng thần nín thở tụ tập toàn bộ yêu lực trong cơ thể, mắt nhìn chằm chằm vào hai tay mình.

Tên đạo sĩ kia hít thật sâu một hơi thật sâu, trong lòng sóng trào mãnh liệt, với những gì ông ta hiểu biết cũng chưa từng nghe nói có người có được đồng thời hai loại lửa hồ ly. Nên biết, lửa hồ ly màu xanh lam thuộc loại bình thường, còn màu đỏ lại là thượng thừa, thiên tính vô cùng bá đạo, hơn nữa có sức hủy diệt rất khủng khiếp.

Hai loại lửa này, bình thường giống như kẻ thù, cực kỳ không liên quan đến nhau, nhưng nếu nó đồng thời cùng tồn tại trong thân thể của một người, chỉ có thể tưởng tượng đến một loại kết cục, đó chính là hai luồng không ổn định va chạm vào nhau, kết cục cuối cùng, dĩ nhiên là nổ tung, hủy diệt lẫn nhau. . . . . .

Tên đạo sĩ kia cũng không hiểu rốt cuộc Yêu hoàng đã trải qua chuyện gì, tại sao có được đồng thời hai loại lửa hồ ly, nhưng ông ta có thể chắc chắn được một điều rằng, trong một khắc khi hai loại lửa kia xuất hiện, yêu khí trong cơ thể nàng vốn đang ôn thuận, đột nhiên trở nên dữ dội vô cùng.

“Người này cho gọi ra hai loại lửa hồ ly, đến tột cùng là muốn làm gì?” Tên đạo sĩ lớn tuổi nghiêng đầu, mờ mịt suy nghĩ, nhìn thiếu nữ đang bị vây quanh bởi một tầng độc màu đen. Ở đó, vị Yêu hoàng trẻ tuổi có khuôn mặt tuyệt mỹ, hình như mơ hồ nở một nụ cười điên cuồng.

Trên mặt Nhược Ly vẫn mang theo nụ cười, tên đạo sĩ lớn tuổi trông thấy không khỏi cảm thấy lạnh run lên, không ngừng lo lắng. Đôi tay ông ta khẽ chuyển, hàn băng đấu khí, ở quanh thân tạo thành một cái lồng băng hình tròn, bảo hộ Hoàng đế cùng những người liên can vào trong đó.
Đối mặt với Nhược Ly, trên mặt tên đạo sĩ đang cho gọi Thanh Long đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, rõ ràng, sự thật Nhược Ly có thể đồng thời có hai loại lửa hồ ly đã khiến ông ta bị đả kích nặng nề.

Không để ý đến Thanh Long từ từ hiện ra trước mặt, ánh mắt Nhược Ly vẫn chăm chú nhìn chằm chằm hai luồng lửa màu sắc bất đồng trong tay, khóe miệng khẽ co quắp. Một lát sau, nàng cắn răng, mang hai loại lửa hồ ly trong tay, chậm rãi hướng về phía chính giữa.

“Yêu Hoàng điên rồi, kẻ điên, kẻ điên! Người này tuyệt đối điên rồi!” Trong đám đạo sĩ đứng chắn phía trước cửa có người rối rít nghị luận, bằng kinh nghiệm của bọn hắn, làm như vậy không khác gì đi tìm cái chết, đây không phải là chưa đánh đã bại rồi sao?

Lão đạo sĩ kinh hãi nhìn hành động của Nhược Ly, mọi người tự thông tri cho nhau rồi thối lui ra sau một đoạn. Sau đó đứng xa xa nhìn Nhược Ly, ngay cả gã đạo sĩ đang triệu hồi Thanh Long cũng ngưng lại, vội vàng thối lui vào trong kết giới của bọn họ, Thanh Long không được triệu hồi nữa, Tiểu Hoàng đang gấp gáp đột nhiên yên tĩnh lại.

“Nàng ta đang muốn làm gì, nếu nàng ta chết rồi, bổn hoàng lấy cái gì để uy hiếp Ám vương?” Lúc lui về phía sau, Hoàng thượng Đông Phương Tử Mặc còn la ầm lên, vì hắn nghĩ rằng, cho dù trong cơ thể Nhược Ly đồng thời tồn tại hai loại lửa hồ ly, nhưng tuyệt đối cũng không thể làm cho hai loại lửa cuồng bạo tiếp xúc lẫn nhau, mà còn được bình an vô sự.

Bọn người kia làm ra một loạt động tác, cũng không làm cho Nhược Ly có bất kỳ chần chờ nào, đây cũng là lần đầu tiên nàng gọi ra được hai loại lửa hồ ly trong ý niệm điên cuồng của nàng. Nếu đều là lửa hồ ly, vậy thì đem chúng dung hợp lại với nhau đi, làm vậy chắc hẳn cũng không khó khăn chứ?

Chỉ cần sức mạnh của một loại lửa, đã khiến nhóm này đạo sĩ phải kiêng kỵ, nếu hai loại lửa này cũng dung hợp chung một chỗ, va chạm lẫn sẽ bộc phát sức mạnh, như vậy hiệu quả chắc chắn sẽ tăng gấp đôi! Có lẽ như vậy thì dù đạo sĩ có đạo hạnh cao thâm cũng không phải là đối thủ của nàng.

Đây là một lần thí nghiệm điên cuồng. Dĩ nhiên, cũng vô cùng nguy hiểm. Nhưng, nếu thành công Nhược Ly nàng thật sự có thể tạo ra được thế lực riêng của Yêu hoàng, nàng cũng sẽ không bị thiếu hụt tuyệt chiêu nữa. Ngược lại nếu thất bại, nàng cũng sẽ chấp nhận, tuyệt đối sẽ không liên lụy đến Dạ Ly Lạc.

Nhược Ly hai tay run rẩy, ngọn lửa màu xanh lam cùng hồng sắc hỏa diễm, chậm rãi tiếp xúc lẫn nhau.

“Ầm!”

Ngay lúc hai ngọn lửa mới vừa tiếp xúc, một tiếng vang như sấm rền truyền đến, bắt đầu từ trong lòng bàn tay Nhược Ly bộc phát ra, nhất thời, hai tay của nàng đều bị ma sát đến chảy đầy máu, nhìn tư thế này, nếu không phải hiện tại Nhược Ly có yêu lực cường đại, e rằng đã bị nổ tung tại chỗ.

Con ngươi Nhược Ly đỏ như máu , nàng cố nén sự đau nhức từ bàn tay truyền tới, bên trái nàng ngọn lửa màu xanh lam lượn lờ, bên phải lượn lờ hồng sắc hỏa diễm, xanh đỏ luân phiên, trông cực kỳ quỷ dị.

Cắn răng, Nhược Ly không thèm quan tâm năng lượng kinh khủng đang phát tán ra ngoài do sự va chạm từ hai ngọn lửa, không gian bắt đầu trở nên méo mó, đôi tay gắt gao áp sát về phía chính giữa.

Đôi tay đã áp sát giữa không trung, chỉ cách khoảng nửa cm mà thôi, nhưng cũng khiến Nhược Ly vận dụng hết tất cả yêu lực trong cơ thể, hoàn toàn điều động ra ngoài, mới có thể chậm rãi xuất ra. Máu tươi từ trong lòng bàn tay không ngừng tràn ra rồi chảy xuống, hai ngọn lửa màu xanh đỏ, từ từ cũng giảm xuống, nhưng rõ ràng, ngay lúc nó bị nén xuống, Nhược Ly cũng phải chịu đựng hai ngọn lửa phản phệ.

Ngay lúc này, Nhược Ly rốt cuộc không chịu đựng được thét lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, rơi vào trong ngọn lửa, trong khoảnh khắc đó tưởng như nàng đã bị đốt cháy thành hư vô.

Nhược Ly cắn chặt răng, nàng là một người cố chấp, thậm chí có lúc, có thể đem chấp nhất làm thành một loại cố chấp, dưới loại trạng thái này, Nhược Ly rất muốn thử một chút, dựa vào năng lực của bản thân xem có thể chế tạo một tuyệt chiêu thuộc về mình hay không.

Trong khoảnh khắc, bên trong tròng mắt màu đỏ của Nhược Ly đột ngột trở nên mờ mịt, nhưng cũng chính thời khắc này đầu ngón tay của nàng trở nên cực kỳ linh hoạt, ngọn lửa nhanh chóng di chuyển trên mười đầu ngón tay, yêu lực của nàng cũng từ từ dung nhập vào trong đó.

Theo yêu lực được rót vào, hai ngọn lửa đang ngọ nguậy cuồng bạo cũng từ từ yên tĩnh lại. Cuối cùng trong ánh mắt rung động của mọi người, chậm rãi ngưng tụ thành một hỏa cầu màu xanh lá cây . . . . . .

Nhược Ly nhìn hỏa cầu trong tay mình lóe lên ánh sáng màu xanh thâm trầm, từ từ lộ ra một nụ cười nhạt, nàng biết quả cầu lửa này uy lực nhất lớn hơn rất nhiều so với cái vừa rồi.

Hỏa cầu màu xanh lá cây lặng yên không tiếng động xẹt qua hư không, dọc đường ngay cả một tiếng gió cũng không nghe được. Vậy mà, chính là tư thái nhẹ nhàng như vậy, cũng khiến cho đám đạo sĩ đạo hạnh cao thâm dựng đứng lông tơ, bọn họ thật sợ quả cầu lửa kia sẽ rơi thẳng xuống đầu mình, vì chính họ cũng không biết kết giới mà mình bày ra có thể chịu nổi uy lực của nó hay không. . . . . .?

Quả cầu lửa màu xanh lá cây đột nhiên hạ xuống kết giới của bọn đạo sĩ, trực tiếp đánh úp về phía bọn họ, ngay lập tức tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên trên không trung. . . . . .

“Bùm!”

Y như năng lượng hủy diệt, theo nơi tiếp xúc mà khuếch tán ra, bọn người đang núp trong trong kết giới không thể chịu nổi uy lực khổng lồ này mà trở nên tán loạn, Nhược Ly thừa thắng xông lên, một quả tiếp một quả, đánh cho bọn họ không có cơ hội trở tay.

Lúc Nhược Ly thu tay lại, nhìn thấy trên mặt đất đều là tứ chi của chúng đạo sĩ, nàng hừ lạnh một tiếng, cuối cùng nhìn thấy viên Ngự Linh Châu đang nằm trên mặt đất, nàng liền hút nó vào trong tay.

Lúc Nhược Ly vừa lấy được Ngự Linh Châu vào tay, Dạ Ly Lạc cũng đã giải quyết xong đám người mai phục, vội vã chạy tới. Khi nhìn thấy khắp mặt đất là phần còn lại của chân tay đã bị cụt thì hắn cũng khẽ kinh ngạc, sau đó cười nghênh đón, ôm lấy Nhược Ly vào trong lòng.

“Xem ra gia đúng là nhặt được bảo bối rồi! Đi, đi về nhà thôi!”

Nhược Ly thản nhiên nở nụ cười, thấy Dạ Ly Lạc không có chuyện gì, nàng cũng yên tâm rất nhiều, có thể giữ chân được Dạ Ly Lạc cũng nhất định là bọn người rất khó đối phó.

Tam đạ hộ pháp đã trở về trước để thông báo cho Dạ Mị. Dạ Ly Lạc cũng không gấp, liền lôi kéo Nhược Ly từ từ rời đi, thuận tiện du sơn ngoạn thủy.

Dạ Lượng biết Dạ Ly Lạc không sao, còn mang theo Nhược Ly cùng Ngự Linh Châu trở lại, cũng yên tâm, liền kêu Tiểu Bạch mang theo thánh dược trị thương đi giao cho bọn họ, nhân tiện để mặc cho bọn họ du sơn ngoạn thủy.

Về đến lãnh địa Yêu giới đã là nửa tháng sau, Dạ Ly Lạc lấy cớ vết thương trên người chưa lành nên vẫn ngủ ở phòng nàng, thỉnh thoảng hôn trộm Nhược Ly kiêm chiếm chút tiện nghi.

Dạ Ly Lạc cùng Nhược Ly đã thương lượng, đợi sau khi thống nhất Tứ giới, bọn họ sẽ chơi cho đã, sẽ không quan tâm chức vị gì đó, giao tất cả cho Dạ Mị. Dạ Ly Lạc sẽ mang theo Nhược Ly, dựa vào một thân pháp lực xông xáo giang hồ, du sơn ngoạn thủy.

Mà tại Nhân giới, Đông Phương Tử Mặc tìm được đường sống trong chỗ chết liền giống như phát cuồng, ra sức tìm kiếm một nữ tử dung mạo nghiêng nước nghiêng thành, hao tài tốn của tìm hơn nửa tháng vẫn không có kết quả. Cuối cùng bị một đám đạo sĩ khuyên ngăn, liền trở nên hết sức tiêu cực. Nhất thời thế cục ở nhân gian càng khẩn trương hơn, lòng người vô cùng bàng hoàng.

Đang lúc này, Nhược Ly cùng Dạ Ly Lạc trở lại Yêu Giới, trực tiếp hạ thông điệp bảo là muốn tấn công Nhân giới, trừ phi Hoàng thượng nhân giới chịu cúi đầu xưng thần, nếu không sẽ phá hủy kết giới bảo vệ nhân giới khỏi ba giới khác, sau đó bắt tay nhau cùng đánh chiếm Nhân giới.

Đông Phương Tử Mặc đã bị trọng thương, nghe xong chuyện này đột nhiên thổ huyết, trực tiếp ngã bệnh, không còn sức đứng lên nữa.

Con hắn được thừa kế ngôi vị hoàng đế, nhưng do tuổi còn nhỏ nên cũng không thể lãnh binh đánh giặc, cho nên chỉ có thể xưng thần với Yêu giới, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Yêu giới đã thống nhất được ba giới.

Dạ Ly Lạc nhìn Yêu giới đang từ từ được mở rộng, mục tiêu còn lại chính là Thiên giới, đến lúc đó hắn sẽ thống nhất Tứ giới, trở thành người đứng đầu Tứ giới, thân phận như vậy mới có thể xứng với Yêu hoàng của Yêu giới, với thân phận của Nhược Ly.

Đợi đến lúc đó hắn sẽ cử hành một hôn lễ thật lớn, để cho Nhược Ly trở thành tân nương nổi bật nhất trên thế giới, để cho nàng lưu danh bách thế, cùng tên của hắn đời đời kiếp kiếp ràng buộc chung một chỗ.

Sau đó bọn họ sẽ buông tha tất cả, cùng nhau vân du tứ hải, bốn biển là nhà, sẽ không quản những chuyện này nữa, chỉ làm những gì mình thích, hoặc là tìm một chỗ an cư lạc nghiệp, sống một cuộc sống bình thường.