Chương 93: Đánh bại Thiên đế

Thịnh Thế Yêu Sủng

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Nhược Ly cau mày nhìn về phía Thiên đế đối diện, trường thương trong tay ông ta lóe lên ánh sáng màu vàng kim, khí thế không ngừng tăng lên.

Ngay trên mâu trượng màu vàng kim lại không phải hiện lên hình cái đầu thiên sứ Thiên giới mang vẻ tinh khiết, mà nó giống hệt như phù chú có hình hoa văn là những cái đầu ác ma.

Chân mày Nhược Ly càng nhíu sâu hơn, nhớ tới lúc trước Dạ Mị và Dạ Quỷ cũng từng bị những tên sát thủ quỷ dị phục kích, trong lòng nàng càng thêm khinh bỉ Thiên đế, xem ra thứ ông ta tu luyện chính là một loại linh lực tà ác.

Thiên đế nâng trường thương lên trước mắt mình. Ánh sáng màu xanh lam trên cây trường thương càng trở nên rực rỡ hơn, trong khoảnh khắc bao bọc toàn bộ thân thể ông ta.

Theo uy lực chân chính phát ra từ trường thương màu vàng, tròng mắt thiên đế cũng trở thành màu đỏ sậm, ông ta ngưng mắt nhìn trường thương trước mặt, nhẹ giọng nói giống như đang u mê: “Oán — niệm — sóng –“

Một cỗ oán niệm ngập trời từ trong con ngươi màu đỏ sậm của Thiên đế bắn ra tán loạn, ngay lập tức chiếu rọi lên trường thương màu vàng kim trước mặt ông ta, ánh sáng màu xanh lam cũng dần dần trở thành màu đen, linh lực quỷ dị kia khiến Nhược Ly hết sức kinh ngạc.

Lúc này Nhược Ly mới chú ý tới, trường thương trong tay Thiên đế lại nổi lên các loại hoa căn quái dị, mà theo chú ngữ từ trong miệng ông ta phát ra, những thứ hoa văn quái dị kia giống như có sự sống, từng tiếng gào thét thảm thiết như ẩn như hiện vang lên.

Nơi họ đang đứng đột nhiên tối đi, từng trận gió lạnh không ngừng phiêu đãng, một vầng ánh sáng lớn màu xanh đen đồng thời bao phủ lấy Thiên đế cùng Nhược Ly, lúc này Nhược Ly chợt cảm giác được sự sợ hãi khác thường.

Những oan hồn bị nhốt trong trường thương tựa hồ đang hướng bọn họ vẫy gọi, thôi thúc giống như một khúc nhạc dạo trước khi quyết chiến, Nhược Ly cau mày, nàng biết loại linh lực tà môn này thuộc loại tà ác nhất nên nhanh chóng chuẩn bị phòng ngự.

Nhược Ly biết đây chính là trận quyết chiến cuối cùng giữa nàng và Thiên đế, nàng vội vàng tập trung tinh thần, ngay khi Thiên đế phóng thích sức mạnh tà ác khổng lồ thì bản thân nàng cũng bắt đầu chuyển động..

Ngân vũ trong tay múa lượn như mộng ảo, không ngừng phiêu đãng trên không trung mang theo từng đạo ánh sáng màu xanh lục, mang theo lửa hồ ly mới luyện thành của nàng, ánh sáng giống như đóa hoa nở rộ bao phủ lấy thân thể nàng, tạo ra một hệ thống phòng ngự khổng lồ.

Thần lực màu đen xen lẫn với linh lực của Thiên giới, hai cỗ lực lượng của họ bắt đầu dần hợp hai làm một, dẫn đến biến hóa xảy ra, đạo ánh sáng màu xanh lục tỏa ra trên mặt Nhược Ly khiến khuôn mặt nàng trông có vẻ quỷ dị, lửa hồ ly âm u vây quanh nàng đang kịch liệt biến hóa.

Trường thuong trong tay Thiên đế không ngừng sinh ra một loại tà khí từ bốn phương tám hướng đánh thẳng vào tuyến phòng ngự của Nhược Ly. Nhưng ngay khi gặp phải đạo ánh sáng màu xanh lục cùng lửa hồ ly liền bị triệt tiêu, vì vậy cũng không tạo ra được thương tổn thực sự gì cho Nhược Ly.

Nhược Ly vẫn đang không ngừng quơ múa Ngân vũ trong tay, đạo ánh sáng màu xanh lục vẫn duy trì chung quanh thân thể nàng. Chỉ là, như vậy hết sức tiêu hao linh lực, nàng biết nếu cứ tiếp tục thế này e rằng nàng sẽ lâm vào hoàn cảnh khó khăn, nhưng nhất thời nàng cũng không tìm được cách nào để đột phá.

Thiên đế vốn đang hết sức có ưu thế nhưng biên giới bên kia lại truyền đến tiếng hỗn loạn, ông ta biết có thể là Dạ Ly Lạc đã cảm ứng được Nhược Ly gặp nguy hiểm nên chạy đến, nhưng ông ta cũng có tự tin, những thủ hạ kia cũng có thể tạm thời cầm chân được Dạ Ly Lạc.

Dù sao hiện tại Tứ đại hộ pháp của hắn đã bị thương mất hai người, căn bản không có lực chiến đấu, mà tứ đại hộ pháp chính là nhược điểm của hắn, Dạ Ly Lạc mặc dù cường đại, nhưng sẽ không đứng yên nhìn hộ pháp của mình chịu chết, cho nên chỉ cần ra sức tân cống hộ pháp của Dạ Ly Lạc, nhất định sẽ kiềm chế được hắn, đây cũng biện pháp lúc trước ông ta đã nghĩ tới.

Trong nháy mắt ông ta miên man suy nghĩ mà phân tâm, Nhược Ly đang một mực tại chờ đợi cơ hội cho nên ngay khi Thiên đế phân tâm Nhược Ly đã phát giác ra.

Nàng không chút do dự cầm chắc Bạc băng mới được tích trữ đầy năng lượng, phi thẳng vào người Thiên đế, tốc độ cực nhanh, trong miệng nàng cũng lẩm bẩm, lạnh lùng thốt lên: “Trả lại ngươi một chiêu! Nụ — hôn — Bạc — băng–“

Bạc băng tuy rất nhỏ nhưng sức mạnh không hề nhỏ, nó mang theo linh lực thuần chính Thiên giới trên người của Nhược Ly, mang theo khí rét lạnh màu bạc, bất ngờ nhanh chóng đánh về phía Thiên đế.

Nhưng Thiên đế dù sao cũng là thân kinh bách chiến (trải qua trăm trận đánh cũng không hề run sợ), chỉ trong phút chốc ông ta đã tỉnh táo lại, trong lòng cũng thầm mắng mình tại sao ngay thời khắc này lại có thể phân tâm suy nghĩ chuyện khác? Hơn nữa, kẻ địch lại có thực lực mạnh mẽ không thua gì mình, mà còn là hậu bối của mình, phạm phải sai lầm đơn giản như vậy khiến ông ta có chút khinh thường bản thân.

Nhưng ông ta cũng chỉ do dự một chút, cảm thấy ưu thế làm chủ trận đánh đã mất đi, ông ta nhanh chóng nhìn hướng Bạc băng đang phi tới bèn dẹp sự tự trách sang một bên, đưa cây trường thương màu vàng kim mang theo hơi thở tà ác ra ngang trước người, trong miệng ông ta lẩm nhẩm, trong trường thương màu vàng kim bất chợt dần dần biến thành màu đen mang theo hơi thở tà ác rồi đột nhiên khuếch tán rộng lớn.

Thiên đế cũng không tránh né Bạc băng đang lao tới mà trực tiếp nghênh đón, vòng xoáy màu đen cường đại hướng về phía hào quang màu trắng bạc của Bạc băng, hai cỗ lực lượng vừa chạm vào nhau thì Bạc băng bị đánh chệch hướng, Thiên đế cầm trường thương trong tay muốn lợi dụng thời cơ bất ngờ, đánh thẳng vào người Nhược Ly.

Nhưng Nhược Ly lại như không nhìn thấy trường thương càng ngày càng đen đang đâm về phía nàng, đôi tay vẫn như cũ nắm thật chặt Ngân vũ.

Thật ra nàng cũng đang tích trữ năng lượng trong cơ thể nhằm chuẩn bị cho bước cuối cùng liều chết đánh một trận, lửa hồ ly quanh quẩn khắp cơ thể, ánh sáng màu xanh lục cũng dần dần trở nên lớn, giống hệt như một vòng nước xoáy cực lớn.

Hào quang rực rỡ sáng lên, từng tiếng nổ vang lên kịch liệt khiến Thiên đế cùng Nhược Ly cũng không khỏi nhíu mày, hai cỗ lực lượng không tương hợp đánh thẳng vào nhau, linh lực trong thân thể Thiên đế và Nhược Ly cũng tương đối tiêu hao, điều này cho thấy nếu không có bên nào bất ngờ giành phần thắng sẽ dẫn đến hai bên cũng bị tổn hại, ánh sáng màu vàng đen cùng ánh sáng màu xanh lá cây trên không trung tạo thành sự chênh lệch rõ ràng.

Nhược Ly niệm khẩu quyết càng lúc càng nhanh, đột nhiên sự lạnh lẽo trong mắt nàng dâng lên cực đai, “A –” nàng hét một tiếng, Ngân vũ trong tay múa càng lúc càng nhanh, tạo thành những đao khí vô hình muốn đánh úp về phía Thiên đế, trực tiếp hóa giải một kích cuối cùng của ông ta, hiển nhiên hết sức lợi hại.

Thiên đế âm thầm kinh hãi, nhớ năm đó, ông ta chính là dựa vào một kích này mà đánh bại Thiên đế Thiên giới đời trước để trở thành Thiên đế kế nhiệm. Nhưng hôm nay Nhược Ly lại có thể hóa giải một kích cuối cùng này của ông ta, thật là hết sức khó giải quyết.

Thiên đế chỉ cảm thấy một cỗ sức mạnh phản phệ đến, khiến ông ta không nhịn được lui về phía sau, đang ở thời điểm ngàn quân nguy kịch, ông ta rút ra từ trên người một sợi tơ màu bạc được làm từ sức mạnh của các thế hệ Thiên nữ dùng hộ thân.

Một đạo ánh sáng màu vàng hoàn toàn bao phủ thân thể ông ta, giống như đang ra sức bảo vệ một tiểu hài tử.

Nhược Ly vừa cảm nhận được hơi thở quen thuộc này thì trong nháy mắt giận dữ, hơi thở này không phải của mẫu thân nàng ư? Thiên đế đáng giận này, mẫu thân nàng chết rồi mà ông ta cũng không bỏ qua cơ hội lợi dụng chút hơi thở trên người bà.

Nhược Ly giận dữ, tất cả linh lực ẩn bên trong thân thể đều bị tập trung lại, hiển nhiên sức mạnh trên người nàng lại tăng thêm một tầng.

Thiên đế bị bó buộc bên trong hơi thở của Thiên nữ cũng hơi kinh hoàng, bất quá ông ta vẫn tin tưởng năng lực phòng ngự của mình.

Nhược Ly dĩ nhiên sẽ không cho Thiên đế có cơ hội thở dốc, nàng không hề thu hồi Ngân vũ trong tay, trực tiếp tấn công về phía ông ta, Ngân vũ nhanh chóng xoay tròn, so với đao còn sắc bén hơn , quả thực là chém sắt như chém bùn, hơn nữa Nhược Ly vẫn liên tục không ngừng rót vào linh lực, có thể nói uy lực cực lớn. Nhược Ly một kích trực tiếp đánh tan tấm khiên của Thiên đế, bóng dáng Thiên đế lần nữa lại xuất hiện, sắc mặt của ông ta càng ngày càng tái nhợt, Nhược Ly vẫn không buông tha Thiên đế, lại nhanh chóng đánh ra một kích nữa, trực tiếp chém bị thương chân trái của Thiên đế .

Thiên đế bị đòn nghiêm trọng, nhịn không được phun ra ngụm máu tươi, ông ta vội vàng thu hồi trường thương màu vàng đen nhưng rất dễ nhận thấy, ông ta đã không còn khí thế cường đại như lúc đầu nữa.

Khuôn mặt của Thiên đế lúc này trở nên vặn vẹo, căm hận nói: “Tốt, tốt, tốt lắm. Ta không ngờ bản thân lại bị thương trong tay ngươi.”

“Nhưng mà, ngươi cho rằng như thế thì có thể thắng được ta sao? Hôm nay ta nhất định khiến cho ngươi cũng giống như người mẫu thân ngu ngốc của ngươi, vĩnh viễn không bao giờ được siêu sinh!”

Không biết trong miệng Thiên đế mặc niệm cái gì, chỉ thấy vết thương trên người ông ta trong nháy mắt liền khép miệng, hơn nữa khí thế của ông ta lại lần nữa khôi phục, thậm chí còn cường đại hơn lúc trước, ánh sáng trong đôi mắt màu đỏ sậm chợt bộc phát, ông ta như vậy, ngược lại cùng ánh mắt của Nhược Ly hết sức tương tự, không đúng, là ánh mắt của Nhược Ly cùng ánh mắt hiện tại của ông ta giống nhau như đúc, mang theo hơi thở tà ác thích giết chóc, hiển nhiên đây là thực lực tà ác chân chính của Thiên đế.

“Đừng quên, dù sao ta cũng là chúa tể của một giới, ngươi cho rằng chỉ như vậy thì có thể chiến thắng ta sao? Ngươi sai lầm rồi, bằng vào năng lượng hội tụ lại khi ta thống trị Thiên giới, trừ phi ngươi một kích hủy diệt trái tim của ta, nếu không ta vĩnh viễn sẽ không bị thương. Đi chết đi, Thiên — giới — biến!”

Năng lực quá lớn, Nhược Ly có chút kinh hoảng múa lượn Ngân vũ trong tay, ở trước người mình bày ra một tầng lại một tầng phòng ngự màu xanh đậm.

Nhưng một kích cuối cùng này của Thiên đế uy lực quá lớn, mặc cho sức mạnh của Thiên giới và Yêu giới kết hợp trên người Nhược Ly cũng đều không thể ngăn trở được sức mạnh tà ác vô biên này.

Lửa hồ ly phòng ngự quanh thân Nhược Ly cũng dần dần biến thành màu xanh nhạt, ánh sáng huy hoàng ban nãy dần dần biến mất, điều này như thông báo rằng tuyến phòng ngự của Nhược Ly đang dần yếu đi.

Trong lòng Thiên đế mừng như điên, một kích cuối cùng này của ông ta cơ hồ tiêu hao toàn bộ linh lực, xem ra có thể thành công tiêu diệt được kẻ địch trước mắt này, mặc dù giá cao khổng lồ, nhưng không có Nhược Ly này nữa, Dạ Ly Lạc cũng dễ đối phó, chỉ cần một Nhược Ly giả đã đủ khiến Dạ Ly Lạc vĩnh viễn không bao giờ được siêu sinh.

Nhược Ly là cốt nhục của Thiên đế, cho nên muốn mô phỏng để chế ra một Nhược Ly hoàn toàn tương tự cũng không phải là không thể nào, hiện tại Dạ Ly Lạc đang bị Nhược Ly giả cầm chân.

Ở trong kết giới của ông ta, Dạ Ly Lạc sẽ không cảm ứng được liên lạc giữa hai người bọn họ, có lẽ sau khi tiêu diệt Nhược Ly xong Dạ Ly Lạc cũng sẽ bị Nhược Ly giả giết chết, đến lúc đó tứ giới sẽ là vật trong túi ông ta rồi.

Đang lúc ông ta hưng phấn không thôi thì đột nhiên thấy nụ cười khinh thường trên môi Nhược Ly, Thiên đế không khỏi kinh ngạc và cảm thấy lo lắng, Nhược Ly đã gặp phải một kích như thế lại không có chuyện gì, hơn nữa nhìn bộ dáng của nàng có vẻ như một kích vừa rồi của ông ta căn bản không có tác dụng.

Ông ta lập tức thấy có một dự cảm không tốt, nhưng dự cảm kia đã tới quá muộn, lửa hồ ly khổng lồ quanh thân Nhược Ly đột nhiên sáng lên, bao vây nàng bên trong.

Mặc dù Thiên đế đã phòng ngự nhưng cái gì cũng đã muộn. Ánh sáng màu xanh sẫm bao lấy toàn thân Nhược Ly, thậm chí đã lan tràn đến cả Thiên giới.

Ngân vũ ở trong tay Nhược Ly nhanh chóng múa lượn, trực tiếp biến thành lưỡi dao cứng rắn sắc bén, nhanh chóng đánh úp về phía Thiên đế, phía trên thì bị kẹp bởi kết giới lửa hồ ly khổng lồ, phía dưới là lưỡi dao sắc bén, trong nháy mắt bao vây lấy Thiên đế khiến ông ta không có chỗ nào để tránh né.

Thiên đế muốn giãy giụa nhưng thần lực của Nhược Ly đã tăng lên tới cực hạn, mà linh lực của ông ta sau một kích vừa rồi vẫn kịp chưa khôi phục như cũ, chỉ có thể trơ mắt nhìn Nhược Ly phát ra một kích trí mạng.

Hào quang màu xanh lục sâu kín biến mất, lửa hồ ly quanh thân Nhược Ly cũng tắt dần, Ngân vũ trong tay Nhược Ly trực tiếp xuyên thấu qua ngực của Thiên đế khiến trái tim ông ta bị đánh nát.

Toàn bộ thế giới trong nháy mắt an tĩnh, một khắc cuối cùng trước khi Thiên đế nhắm mắt lại, ông ta nhìn thấy Dạ Ly Lạc trên người đầy máu đang chạy như bay đến.

Tại một khắc cuối cùng ông ta than thở một tiếng, ông ta thua, bị đánh bại hoàn toàn, Dạ Ly Lạc không bị Nhược Ly giả mê hoặc, ông ta rất muốn cười phá lên, tuy nhiên ông ta đã không thể cười được nữa.