Chương 489: Khôi lỗi chiến ngẫu

Đao Kiếm Thần Hoàng

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Meo, ha ha ha ha ha ha! Là tiểu Y Nhược đó sao? Đã lâu không gặp, nào, để meo thúc thúc ôm một cái.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đứng trên vai Đinh Hạo cười gian, giơ hai vuốt bay hướng Lý Y Nhược.

– Két két két két két!

Manh Manh cảnh giác há mồm phun bong bóng.

– Meo, ha ha ha ha ha ha! Chơi bong bóng là con nít, ha ha ha ha ha ha! Tà Nguyệt đại gia ta sao có thể bị thứ này giam…

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt tự tin huơ vuốt.

Vuốt mềm của mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt có thể cào nát thần binh, thân thể đẳng cấp yêu vương, yêu hoàng, sắc bén biến thái, một cái bong bóng có là gì? Ai ngờ tình huống ra ngoài mọi người dự đoán.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt kinh hoàng thất thanh kêu lên:

– A? A? Gì đây? A? Cào không bể?

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt bị giam trong bong bóng bốn vuốt huơ quào nhưng có cố gắng thế nào cũng không thể đâm thủng vách tường trong suốt thoạt trông mỏng manh, yếu ớt.

Đinh Hạo giật nảy mình.

Lúc trước Đinh Hạo thấy Manh Manh hình dạng cá heo đá yêu há mồm nhốt một mãnh thú tuyệt thế to bên trong bong bóng, nhưng hắn không quá để ý. Bây giờ Đinh Hạo cực kỳ rung động, bởi vì hắn cảm giác chút lực lượng pháp tắc trong bong bóng trong suốt, giống như hơi thở trong thần ngẫu thế mạng đã vỡ, mặc dù hơi yếu ớt nhưng cho người cảm giác tim đập nhanh.

Con cá heo nhỏ này không đơn giản.

Bất cứ sinh vật nào một khi dính nhân quả với lực lượng pháp tắc thì đều cực kỳ đáng sợ.

Lý Y Nhược gặp vận may lớn, sau này dù nàng không có thu hoạch gì trong chiến trường bách thánh chỉ dựa vào một con cá heo nhỏ đã xem như tạo hóa nghịch thiên, những người khác gặp cơ duyên không bằng một móng út của nàng.

Lý Y Nhược xoa dịu vật nuôi của mình:

– Manh Manh, đừng hư.

Manh Manh há mồm hút một cái, bong bóng vỡ, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hú hét nhảy ra.

– Tiểu cá chạch, ván này không tính! Sẽ có ngày meo dại gia cho ngươi biết meo lợi hại!

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt chưa từng mất mặt như vậy, nó rất hận nhưng không dám khiêu khích Manh Manh. Vèo một cái luồng sáng trắng luồn ra sau đầu Đinh Hạo, chỉ để lại lời hăm dọa.

– Két két két két két!

Manh Manh đứng thẳng dậy, chân trước làm động tác chĩa ngón tay, trong mắt đầy khinh thường.

Động tác giống như con người.

Tuy con cá heo nhỏ không thể nói tiếng người nhưng đầy linh tính không thua mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.

Đinh Hạo và Lý Y Nhược cùng cười.

* * *

Chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một lao nhanh hướng đông nam như tia chớp bạc rạch bầu trời xanh thẳm.

Từ khi Đinh Hạo gặp lại Lý Y Nhược, mấy ngày nay thời tiết tốt đến lạ.

Trên đường đi bọn họ không gặp mãnh thú tuyệt thế cường đại nào.

Tốc độ đoàn người siêu nhanh, ngày đêm không ngừng, ước chừng đi ra vài chục vạn dặm. Đinh Hạo, Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm trải qua rừng rậm, thảo nguyên, đầm nước, đồi núi hay thậm chí là hồ băng, thấy nhiều cảnh đẹp kỳ vĩ.

Địa vực, khí hậu chiến trường bách thánh thay đổi cực kỳ quái lạ, dường như chia theo từng khu vực bị lực lượng nào đó xén một phần trộn lẫn lại. Có chỗ cỏ xanh biếc nhưng sau khi vượt qua lằn ranh vô hình thì biến thành gió rét ngàn dặm, cách một trượng bên trái là cỏ xanh um ùm, bên phải là băng ngàn năm.

Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng giới thiệu:

– Đồn rằng tòa thành trì Cửu Trọng Thiên ở trong băng vực mênh mông, vì loại địa hình này nên số lượng các loại mãnh thú ít hơn chút. Thời tiết giá rét, một khi thiên tài nhân tộc, yêu tộc rời khỏi chiến trường bách thánh có thể phong kín kịp lúc, dù ngàn năm không ai đến cũng giữ cho nó hoàn hảo như ban đầu.

Mấy ngày nay ba hoàng tử kiêu ngạo của Thiên Ninh vương triều điệu thấp nhiều.

Ngày đầu tiên Lý Y Nhược lên thuyền, lão tam Ninh Châu Tam Hoàng tự mình đến gặp xin lỗi hôm ở ngoài Cự Linh thành đã vô lễ. Có lẽ Ninh Châu Tam Hoàng nhìn ra Lý Y Nhược là người yêu của Đinh Hạo nên mới nhún nhường như vậy, dù sao trong cuộc giao dịch này hắn nắm giữ bản đồ quan trọng, chiếm quyền chủ đạo.

Đinh Hạo gật đầu không nói.

Tính theo hành tình thì khoảng năm ngày nữa sẽ đến tòa thành trì Cửu Trọng Thiên trong truyền thuyết.

Đinh Hạo quay vào khoang thuyền tiếp tục tu luyện.

* * *

Thời gian trôi nhanh.

Lúc rảnh Đinh Hạo sẽ đi ra nói chuyện với Lý Y Nhược.

Đinh Hạo, Lý Y Nhược ngồi ở mũi tàu nhìn kỳ cảnh vô tận khá là tình thú.

Con cá heo nhỏ Manh Manh rời khỏi mặt nước hóa thành cá vàng nhỏ cỡ bàn tay bơi trên vai Lý Y Nhược, nguẩy đuôi to xinh đẹp. Nhiều ngày qua làm quen, thái độ Manh Manh đối với Đinh Hạo tốt hơn nhiều, ngẫu nhiên sẽ nhảy lên đầu hắn kêu két két, còn thân thiết hôn gò má hắn.

Manh Manh và mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt lúc ngừng lúc chiến đấu.

Manh Manh, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt như đôi oan gia trời sinh. Có khi mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt sẽ vỗ cánh trắng cắp Manh Manh bay quanh chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một, đến khi về lại thuyền hì mắt Manh Manh xoay mòng mòng, lảo đảo như uống rượu. Nhưng đa số thời gian là mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt bị giam trong bong bóng giương nanh múa vuốt giãy dụa kêu gào chịu thua.

Có hai vật nuôi đáng yêu làm bạn, trên đường đi không dứt tiếng cười.

Đinh Hạo lợi dụng mấy ngày nay chuẩn bị thần lộ tranh phong trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, hắn luyện chế một ít linh dược chữa thương, tụ khí, xua độc. Đinh Hạo cố ý luyện thần dược tăng tu vi giúp mỹ thiếu nữ Lý Y Nhược nâng cao thực lực. Đinh Hạo lại dùng thần liệu, khoáng vật sưu tầm trên đường đi luyện chế một mớ mặt nạ, chiến giáp đen.

Ngày hôm nay đoàn người vào trong tuyết vực mênh mông.

Trên bầu trời rơi bông tuyết, trong tầm mắt một mảnh trắng xóa. Đỉnh băng liên miên, ngẫu nhiên thấy mảng lớn sông nước.

Khí hậu nơi này giá rét, có một số sinh vật kỳ lạ sinh hoạt.

Đinh Hạo thấy các mãnh thú giống như chim cánh cụt, gấu bắc cực trên địa cầu kiếp trước, thể hình to lớn. Còn có loại quái vật giống như mặc sơn giáp, toàn thân trắng tinh như phủ tầng băng giáp, chui tới chui lui trong lớp băng.

Đây la thế giới băng tuyết kỳ huyễn xinh đẹp.

Lại đi hai ngày.

– Nhìn phía trước, a, chắc chắn là thần trụ thập nhị liên phong!

Lão tam Ninh Châu Tam Hoàng chỉ vào mười hai ngọn núi nguy nga nối liền phủ đầy băng, lớn tiếng nói:

– Chúng ta từ tay nam đến, thấy thần trụ thập nhị liên phong tương đương với vào phạm vi Cửu Trọng Thiên. Mọi người cẩn thận, rất có thể xung quanh có khôi lỗi chiến ngẫu, đừng xung đột với nó.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lớp băng bỗng nổ tung.

Một luồng sáng bạc bắn ra chớp mắt đã đến đằng trước chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một, khí lạnh ập vào mặt.

Đó là một pho tuợng băng tinh cao hươn hai mươi thước, giống hình người, lưng có hai cánh nhưng vài chỗ trên người cố ý giữ lại dấu vết dã thú, chỗ khớp có vuốt ngược. Không có dấu hiệu sinh mạng, bên trên cái mũi dài sắc bén như mỏ chim chớp lóe hai đoàn sáng đỏ rực là mắt của nó.

Mắt pho tượng băng tinh toát ra ánh sáng nhạt cẩn thận quét toàn bộ chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một.

Đây chính là khôi lỗi chiến ngẫu?

Đinh Hạo ngầm hiểu.

Theo lời Ninh Châu Tam Hoàng thì khôi lỗi chiến ngẫu là công cụ chiến đấu do vài đại năng của nhân loại, yêu tộc hợp tác sáng tạo ra. Khôi lỗi chiến ngẫu không có sinh mệnh, cũng không có trí tuệ, nhưnngó có thể chấp hành nhiệm vụ đã xác định trước. Khi nhân loại, yêu tộc buộc phải rời khỏi chiến trường bách thánh thì khôi lỗi chiến ngẫu tiếp tục giữ tòa thành trì Cửu Trọng Thiên vận chuyển, phụ trách chiến đấu, phòng ngự, bảo vệ vân vân.

Nghe giống như người máy trên địa cầu kiếp trước của Đinh Hạo.

Nhưng khôi lỗi chiến ngẫu khủng bố hơn người máy nhiều.

– Nhân tộc… Hai dã thú yếu ớt… Không uy hiếp…

khôi lỗi chiến ngẫu băng tinh chiến đấu nói vài câu tiếng người, máy móc không có tình cảm:

– Có thể vào…

Phân biệt được thân phận của đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ninh Châu Tam Hoàng, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm xong khôi lỗi chiến ngẫu băng tinh chiến đấu lắc người rời đi.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt tức giận chửi um sùm:

– Cái gì mà dã thú yếu ớt? Ngươi có ngon đừng đi!

– Két két két két két!

Manh Manh cũng chĩa ngón tay hướng bóng lưng khôi lỗi chiến ngẫu băng tinh chiến đấu.

– Có thể đi tiếp.

Lão đại Ninh Châu Tam Hoàng nói:

– Đây là khôi lỗi chiến ngẫu băng tinh chiến đấu đơn giản nhất ngoài cùng, kết hợp hình dáng nhân tộc và yêu tộc, sức chiến đấu khoảng cảnh giới ngũ khiếu Võ Vương cảnh, phụ trách cảnh giác ngoài cùng tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.

Quả nhiên trên đường đi tiếp theo chiếc thuyền bay Thần Châu Số Một mấy lần gặp khôi lỗi chiến ngẫu hình dạng khác nhau.

Càng tới gần tòa thành trì Cửu Trọng Thiên thì khôi lỗi chiến ngẫu xuất hiện có sức chiến đấu càng cao.

Nghe nói trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên có hai khôi lỗi chiến ngẫu đáng sợ nhất bảo vệ, chúng nó có một phần trăm lực công kích của Bắc Vực Huyền Sương Chiến Thần, bắc Vực yêu Thần, đủ càn quét mọi đối thủ trong tiểu thế giới này, là một trong vài tồn tại đsáng sợ không thẻ nghĩ bàn trong chiến trường bách thánh.

Lại qua một ngày.

Ninh Châu Tam Hoàng cao giọng quát:

– Sắp đến rồi, mau nhìn đi, đó chính là Cửu Trọng Thiên!

Biểu tình của Ninh Châu Tam Hoàng tràn ngập kích động.

Ninh Châu Tam Hoàng biết tin tức, truyền thuyết về tòa thành trì Cửu Trọng Thiên từ kho vũ khí tàng thư của hoàng gia Thiên Ninh vương triều và các trưởng bối kể, đây là lần đầu bọn họ vào chiến trường bách thánh, trông thấy tòa thành trì Cửu Trọng Thiên. Ninh Châu Tam Hoàng tràn ngập mong chờ, hướng tới một trong các thánh địa võ đạo Bắc vực.

Đinh Hạo nhìn chằm chằm.

Đằng trước không biết bao xa có một đỉnh băng hùng vĩ khó tả dựng thẳng lên cao đâm vào khung trời bạc vô tận, như cột chống trời trong thần thoại, mắt thường không thấy đỉnh, tính sơ thì tận cùng núi lớn cỡ mấy trăm dặm.

Đây chính là tòa thành trì Cửu Trọng Thiên?

Đinh Hạo vốn tưởng tòa thành trì Cửu Trọng Thiên sẽ như Cự Linh thành nhưng không ngờ nó là ngọn núi thông thiên.

– Từ hôm nay trở đi thay áo giáp, mặt nạ, sau khi vào Cửu Trọng Thiên tạm thời đừng để ai biết lai lịch của chúng ta.

Đinh Hạo lấy ra áo giáp, mặt nạ mấy ngày nay cố ý luyện chế cho đám người Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm mặc vào. Đinh Hạo tự tay chế tạo áo giáp, mặt nạ, bên trong khắc minh văn chữ hán, một ít minh văn nguyên thủy, không chỉ có năng lực phòng ngự, chiến đấu nhất định, quan trọng hơn là có thể ngăn cách thần thức đại năng dòm ngó.

Đinh Hạo muốn tạm giữ bí mật thân phận.

Đinh Hạo không muốn bị người có mưu đồ lợi dụng hắn đến từ khu vực nhỏ như Tuyết Châu làm chuyện gì.

Đương nhiên Ninh Châu Tam Hoàng không cần che giấu.

Trầm Bất Hồi là đệ nhất thiên tài của Vô Hối kiếm tông Thần Châu.

Vô Hối kiếm tông là tông môn số một Thần Châu, tông môn siêu đẳng không có đối thủ.

Tuy trong toàn Bắc vực thì Vô Hối kiếm tông không có quyền lên tiếng, không có tên tuổi, nhưng Trầm Bất Hồi giống như đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, Ngải Thanh, Tần Khả Diệc, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Ninh Châu Tam Hoàng, gã được một cơ hội vào chiến trường bách thánh.

Càng quan trọng hơn, một vị tiền bối trong Vô Hối kiếm tông từng lập công lớn cho Huyền Sương Thần Cung nên được khen thưởng, Trầm Bất Hồi được truyền tống thẳng vào tòa thành trì Cửu Trọng Thiên. Trầm Bất Hồi được chức vị tạm trông chữ cửa tây nam.

Có chức vị này Trầm Bất Hồi không cần đi khu vực nguy hiểm bên ngoài chiến trường bách thánh mạo hiểm, chém giết với mãnh thú tuyệt thế. Trầm Bất Hồi có thể bình an ở trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên vẫn được nhiều tài nguyên tu luyện, có thể cảm ứng pháp tắc thiên địa nguyên thủy, tu luyện siêu nhanh.

Trầm Bất Hồi cực kỳ vừa lòng điều này.

Tuy Trầm Bất Hồi là thiên tài số một Vô Hối kiếm tông nhưng gã không có cảm giác ưu việt như võ giả bình thường. Trầm Bất Hồi xuất thân nghèo hèn, luôn rất khiêm tốn, dù đối diện người có thực lực kém hơn mình rất nhiều vẫn khiêm nhường. Trầm Bất Hồi gặp cường giả cao thủ cao đến đâu hay là người nghèo bình thường đều dễ dàng bắt chuyện, giao tiếp rộng, nhân duyên rất tốt.

Theo thời gian trôi qua, ngày càng nhiều người đến tòa thành trì Cửu Trọng Thiên.

Dù là thiên tài yêu tộc hay nhân loại hễ biết đến tòa thành trì Cửu Trọng Thiên đều sẽ muốn tìm đến sau khi vào chiến trường bách thánh một thời gian. Không chỉ vì tòa thành trì Cửu Trọng Thiên càng an toàn là càng vì chỗ này tích lũy tài phút, tài nguyên tu luyện nhân loại, yêu tộc cùng tích lũy ngàn vạn năm nay. Khi mọi cung ứng không khác gì bên ngoài thì đồ ngốc mới mạo hiểm sinh mạng chém giết cùng mãnh thú tuyệt thế.

Huống chi gần đây có lời đồn bản đồ thượng cổ di tích bí ẩn sắp gom đầy đủ.

Lần này có khả năng tìm ra minh văn trận pháp khống chế chiến trường bách thánh và thần hỏa, nên càng nhiều người tụ tập vào tòa thành trì Cửu Trọng Thiên. Hễ cường giả nào có năng lực đến tòa thành trì Cửu Trọng Thiên đều bất chấp tất cả xông tới, định thử vận may chia chén canh.

Trầm Bất Hồi nhờ có thân phận đặc biệt, có chỗ ở cố định, sân tu luyện trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, lại có tài nguyên tu luyện phong phú nên tốt hơn những võ giả lưu lạc vào đây rất nhiều. Trầm Bất Hồi xem như một nửa người trong thành, mỗi người vào trận môn tây nam để vào tòa thành trì Cửu Trọng Thiên đều anhạn Trầm Bất Hồi kiểm tra, xem như có quyền binh nhất định, có chút địa vị.

Ngày hôm nay Trầm Bất Hồi giống như mọi hôm vừa tu luyện vừa trực.

Trận môn tây nam là một trong mười trận môn của tòa thành trì Cửu Trọng Thiên, phòng vệ thật sự do khôi lỗi chiến ngẫu phụ trách, Trầm Bất Hồi chỉ cần đại khái xác định thân phận người vào thành, hỏi đáp vấn đề đơn giản, nói cho đám tay mơ mới đến vào trong tòa thành trì Cửu Trọng Thiên cần giữ quy tắc gì.