Chương 285: Phượng hoàng giương cánh trên chín tầng mây

Đao Kiếm Thần Hoàng

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Phượng hoàng ngũ hành thuộc lửa, trời ính nắm giữ năng lượng hỏa cực kỳ cường đại.

Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt không thấy không khí nóng bao nhiêu nhưng huyền băng bốn phía đang hòa tan.

Phượng hoàng thức tỉnh từ giấc ngủ say, nhẹ vung cánh dài xinh đẹp. Lông chim chảy xuôi ánh sáng rực rỡ khiến xung quanh mất màu.

Đôi mắt đẹp có sự uy nghiêm vua trên ngôi sao, khí cao quý lộ rõ.

Đây là phượng hoàng có thực lực vô cùng cường đại, ít nhất vượt qua sự hiểu biết của Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt.

Tiếp theo lời phượng hoàng nói khiến Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt suýt trượt té.

Phượng hoàng nói:

– Ha ha ha ha ha ha! Bà nội nó, rốt cuộc lão nương sống lại!

Đó là ngôn ngữ Vô Tận đại lục mấy vạn năm trước nhưng cho đến hiện nay tiếng Vô Tận đại lục không thay đổi nhiều, cho nên Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt có thể nghe hiểu, chẳng qua ngữ điệu hơi sai biệt.

Đúng là một con phượng hoàng… Lưu manh.

Đây là phản ứng đầu tiên của Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt.

– Hai tiểu bò sát kia, mới rồi là ai cào cắn người lão nương?

Phượng hoàng duỗi thân hình xinh đẹp, cái đuôi dài như mảnh sao rơi. Phượng hoàng liếc mắt qua, áp lực vô hình sinh ra.

– Là hắn!!!

– Là hắn!!!

Nghe phượng hoàng hỏi, Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt không hẹn mà cùng chỉ hướng đối phương.

Đinh Hạo trừng mèo ác quỷ Tà Nguyệt:

– Cha nó, không nghĩa khí, dám bán đứng chủ nhân?

Mèo ác quỷ Tà Nguyệt cũng không yếu thế quát lại:

– Meo, ngươi mới không có nghĩa khí!Vật nuôi đáng yêu như ta mà ngươi bỏ được lấy ra gánh trách nhiệm…

Đinh Hạo bắt đầu xắn tay áo lên:

– Phản phản! Ta muốn bóp chết ngươi!

Mèo ác quỷ Tà Nguyệt vung vuốt:

– Meo, ta cũng sớm không nhịn ngươi được nữa, chủ nhân phế vật, meo!

Một người một mèo vật lộn.

Tuyết bắn tung tóe, vụn băng bắn ra bốn phía. Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt dần lăn đi xa, chớp mắt biến mất sau ngã rẽ cách trăm thước.

Phượng hoàng lưu manh nói:

– Muốn trốn? Chiêu này lão nương ta chơi chán rồi, còn dám múa búa trước cửa Lỗ Ban?

Phượng hoàng không làm động tác gì đã thuấn di đi đến trước mặt Đinh Hạo, mèo ác quỷ Tà Nguyệt. Thân hình khổng lồ chặn đường một người một mèo.

– Meo, liều mạng! Meo chắn, Tiểu Đinh Tử mau chạy đi!

Mèo ác quỷ Tà Nguyệt gầm lên, lắc người trướng to ra, chớp mắt cao mấy chục, trăm thước. Mèo ác quỷ Tà Nguyệt như con hổ yêu thành tinh, ánh sáng trắng bao phủ người nó, khí thế tăng vọt. Tiếng gầm làm vụn băng tung tóe đối kháng khí thế của phượng hoàng.

– Meo, là ngươi tự tìm! Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi muốn võ sĩào!

Mèo ác quỷ Tà Nguyệt đầy khí thế lắc đầu, há mồm máu, răng nanh bén lóe tia sáng. Niềm tin dâng trào, mèo ác quỷ Tà Nguyệt tuyên bố làm thịt phượng hoàng lưu manh.

Tay Đinh Hạo nắm đao kiếm nhìn hình ảnh này thầm thở phào.

Mèo ác quỷ Tà Nguyệt có lai lịch bí ẩn, có nhiều năng lực khó tin. Tuy nhiều lúc mèo ác quỷ Tà Nguyệt không đáng tin nhưng vào phút mấu chốt thì rất tin cậy.

Không ngờ lúc này…

– Một mèo con không mọc răng mà dám vênh váo trước mặt lão nương?

Phượng hoàng lưu manh khinh thường xì một tiếng, giơ vuốt to lên đạp mèo ác quỷ Tà Nguyệt thân hình to cỡ nó.

Mèo ác quỷ Tà Nguyệt hét to:

– Meo!

Thân hình khổng lồ tràn ngập khí thế như khí cầu bị kim đâm thủng, mèo ác quỷ Tà Nguyệt nhanh chóng thu nhỏ lại trở về cỡ bàn tay. Mèo ác quỷ Tà Nguyệt bị phượng hoàng lưu manh đạp dưới chân.

Đinh Hạo ngây như phỗng.

Mèo ác quỷ Tà Nguyệt thua… Mau quá đi?

Được rồi, ta rút lại lời nói. Vào phút mấu chốt con mèo tham lam này cũng không đáng tin.

Vù vù vù vù vù!

Đao kiếm trong tay Đinh Hạo rung động, cực dương thiên hỏa huyền khí trong trung đan điền phần ngực, cực âm ngục băng huyền khí trong hạ đan điền ở bụng vận chuyển điên cuồng.

Giờ phút này, lực lượng băng hỏa lại xuất hiện trên thế giới. Băng viêm bạc và lửa vàng tràn ngập trên người Đinh Hạo, hắn như vô địch thần ma xuyên thấu thời gian và không gian xuất hiện trên thế giới này.

Hơi thở lực lượng khó tả từ người Đinh Hạo lan tràn ra bốn phương tám hướng.

– Ủa?

Ánh mắt hờ hững của phượng hoàng lưu manh khi thấy lửa vàng nhạt trên người Đinh Hạo chợt biến trầm trọng, nó hiểu ra điều gì.

Phượng hoàng lưu manh nhỏ giọng nói:

– Thì ra là chuyện như thế, lực lượng đó… Ha ha ha ha ha ha! Đúng là ông trời cũng giúp ta, hì hì.

Phượng hoàng lưu manh dứt lời…

Vù vù vù vù vù!

Tiếng hú đinh tai nhức óc vang lên.

Cánh phượng vỗ, phượng hoàng lưu manh biến mất trước mặt Đinh Hạo.

* * *

Chớp mắt luồng sáng đỏ phóng lên cao như thần linh xé gió bay ra, khí thế không gì sánh bằng lay động cánh đồng tuyết, thậm chí là toàn Tuyết Châu.

Sinh linh trong phạm vi vạn dặm lo sợ.

Cùng lúc đó, các cường giả cao cao tại thượng Tuyết Châu đều ngây người, cảm ứng lực lượng hủy diệt, cùng biến sắc mặt, ánh mắt nghiêm túc.

Vấn Kiếm tông.

Lý Kiếm Ý khoanh chân ngồi trong đại điện trống trải, toàn thân phủ ánh sáng bạc mông lung chợt mở mắt ra.

Biểu tình Lý Kiếm Ý giật mình kêu lên:

– Hơi thở này… Dự ngôn sắp linh nghiệm rồi sao? Hạo kiếp giáng xuống, Khí sư huynh, đến bây giờ không lẽ sư huynh vẫn còn hận sư tôn sao?

Thanh Bình học viện.

Một nam nhân trung niên nho sinh ngồi trong hoa viên kết giới, ôm quyển sách gật gù đọc trong rừng hoa chợt ngừng bước, thẫn thờ. Nam nhân trung niên nho sinh bắt lấy một cánh hoa hồng nhẹ thổi, biểu tình vừa nghi hoặc vừa hưng phấn.

– Ngày này cuối cùng vẫn đến? Ha ha ha ha ha ha!

Trảm Nhật thành.

Đỉnh Trảm Nhật Thần Đa phong, một nữ nhân xinh đẹp mặc váy dài cung trang màu đen ôm đao chợt mở mắt ra, trong con ngươi vạn đao tan biến. Ánh mắt nữ nhân xuyên thấu hư không như thần đao sắc bén chém nát tầng mây để lại hai lỗ hổng màu vàng to trên bầu trời.

Tinh Vẫn tông.

Trong đường hầm sao bằng to, ánh sáng âm u như quỷ.

Sâu dưới lòng đất, hắc ám đậm đặc như bùn lầy không thể xua tan. Thanh âm như tiếng cú kích động vang trong bóng đêm.

– Khục khục khục khục, hỗn loạn, ta ngửi được hơi thở hỗn loạn. Ám sát giả mong đợi loạn thế cuối cùng sắp buông xuống rồi sao? Mùa xuân của Tinh Vẫn tông ta sắp đến, khục khục khục khục.