Chương 174: Kế hoạch của Đinh Hạo

Đao Kiếm Thần Hoàng

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Đinh Hạo cười nói:

– Chúc mừng Thiên Tuyết giáo sư luyện chế ra Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ.

– Vẫn chưa biết có hoàn mỹ thật không.

Tây Môn Thiên Tuyết liếc Đinh Hạo, miệng nói vậy nhưng nét mặt khó giấu vẻ kích động.

Tây Môn Thiên Tuyết là đan dược sư có kinh nghiệm, ánh mắt, kiên thức không phải người bình thường có thể so. Trong toàn quá trình luyện đan, dị tuợng thành đân, nhìn hình dạng ba viên đan dược này cơ bản khẳng định Đinh Hạo viết phương thuốc không sai.

Nếu không có gì ngoài ý muốn ba viên Dẫn Khí Đan này là đan dược phiên bản hoàn mỹ không có khuyết điểm trong truyền thuyết.

Tây Môn Thiên Tuyết không chút do dự ngón tay thuôn dài cầm một viên đan dược bỏ vào miệng mình.

Thử đan cũng là kỹ năng của đan dược sư.

Tây Môn Thiên Tuyết cảm thấy đan dược hình tròn trơn bóng cỡ đầu ngón tay tan ngay trong miệng, thành khí nóng lan tràn khắp thân thể. Đây là khí lưu làm người ta rất thoải mái, không ghét chút nào. Một luồng huyền khí yếu ớt sinh ra ở đan điền trong bụng Tây Môn Thiên Tuyết, nhanh chóng chui vào hạt giống huyền khí.

Dược tính quá rõ rệt!

Hoàn mỹ!

Ôn hòa trơn bóng, hiệu quả hơn xa Dẫn Khí Đan bản thiếu sót, xác suất thành công dẫn khí của Dẫn Khí Đan này đạt đến trăm phần trăm.

Quan trọng nhất là Tây Môn Thiên Tuyết không cảm giác có tác dụng phụ.

Tức là bài toán khó Dẫn Khí Đan mà đan vương Tuyết Châu cũng không thể giải đã bị mở ra.

– Ngươi… Sao ngươi làm được?

Tây Môn Thiên Tuyết không nghi ngờ nữa, biểu tình giật mình nhìn Đinh Hạo, lòng dậy sóng.

Nên biết trăm năm nay vô số đan dược sư của Tuyết Châu định nghiên cứu, chế tạo ra Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ nhưng không thành công. Trần Nam Triều đại sư có danh hiệu là đan vương Tuyết Châu, đan dược sư ngũ phẩm đỉnh cao đan dược Tuyết Châu đều thất bại.

Bài toán này trở thành hóc búa đan dược sư không thể giải.

Nhưng bây giờ bài toán khó đó bị một thiếu niên không có cả danh hiệu đan dược sư, ngủ gật trong tiết linh thảo dễ dàng giải. Cái này thật khiến người khó tin.

Đinh Hạo tiếp tục giả ngu:

– A! Cái này… Trùng hợp, hì hì, là trùng hợp.

Tây Môn Thiên Tuyết rất muốn đánh vào cái mặt cười đó.

Trùng hợp?

Nhiều đan đạo đại sư có kinh nghiệm vô cùng phong phú thực nghiệm trăm ngàn lần không thăm dò ra, ngươi trùng hợp một hơi giải quyết khó khăn cực kỳ hóc búa, làm gì có trùng hợp nghịch thiên như thế?

Lại nói những bức tranh đẩy ngã nhiều thường thức đan đảo nhưng Tây Môn Thiên Tuyết thực nghiệm cho ra kết quả là chính xác trong quyển sách nhỏ kia cũng là trùng hợp sao?

Tây Môn Thiên Tuyết suy đoán sau lưng Đinh Hạo có một cao thủ đan đạo đại sư đẳng cấp nghịch thiên.

Vì rất khó tin tuổi Đinh Hạo rất trẻ liên tục làm nhiều chuyện kinh thế như vậy. May mắn tính tình Tây Môn Thiên Tuyết lạnh lùng, dù rất muốn tìm ra đan đạo đại sư bí ẩn kia nhưng nếu Đinh Hạo không muốn nói nhiều thì nàng không gặn hỏi.

Tây Môn Thiên Tuyết bình tĩnh nhìn Đinh Hạo, hỏi:

– Ngươi định làm gì với phương thuốc đan dược này?

Đinh Hạo không chút suy nghĩ nói:

– Nếu viết cho Thiên Tuyết giáo sư xem thì tặng nó cho nàng.

Tính cách Tây Môn Thiên Tuyết lạnh lùng thế nhưng nghe Đinh Hạo nói xong người run lên, há hốc mồm kinh ngạc nhìn Đinh Hạo.

– Tặng cho ta? Ngươi có biết giá trị phương thuốc này lớn cỡ nào không? Nó đủ khiến chín đại tông phái nhân loại toàn Tuyết Châu thèm muốn. Một viên Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ có thể sớm cho ra một vị võ giả chuẩn huyền khí, mở ra không gian cho đệ tử câp thấp trong tông môn tăng tiến vô hạn. Nếu ngươi nắm giữ phương thuốc Dẫn Khí Đan thì kiếm được tiền tài đủ cho ngươi giàu trong một đêm, suốt đời không lo áo cơm.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

– Thiên Tuyết lão sư cũng có nói làp hương thuốc này đủ khiến chín đại tông phái nhân loại toàn Tuyết Châu thèm muốn, đệ tử ký danh nho nhỏ như ta không thể độc chiếm nó. Nếu là nghịch đoạt tạo hóa không chừng sẽ kéo tai họa đến, còn không bằng giao cho Thiên Tuyết lão sư rồi từ tay nàng chuyển giao tông phái. Hì hì, ta chỉ cần một chút ích lợi là được rồi.

Tây Môn Thiên Tuyết không ngốc, nghe ra ẩn ý trong lời nói của Đinh Hạo. Tây Môn Thiên Tuyết nhìn Đinh Hạo như xem quái vật, bỗng cười rạng rỡ.

Tây Môn Thiên Tuyết hỏi:

– Ngươi muốn lấy ta làm lá chắn?

Đinh Hạo càng cười toe toét:

– Thiên Tuyết lão sư cười thật đẹp.

Mặt Tây Môn Thiên Tuyết đỏ hồng, hờn giận nói:

– Đừng đổi đề tài. Đinh Hạo, rốt cuộc ngươi còn biết cái gì? Rộng rãi đem Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ qua tay ta giao cho tông môn, chắc ngươi còn giữ phương thuốc có giá trị lớn hơn nữa đúng không?

Đinh Hạo chỉ cười.

Đinh Hạo gật đầu đồng ý Đinh Hạo, nói:

– Nói đi, ngươi yêu cầu cái gì?

Đinh Hạo nghiêm túc nói:

– Ta sắp mở một cửa hàng tên là Thiên Thượng Nhân Gian tại khu thương mại khu vực tầng thứ ba, hy vọng khi tông môn có được phương thuốc Dẫn Khí Đan bản hoàn mỹ rồi một khi Linh Thảo Đường của tông môn luyện ra đan dược sẽ cho ta quyèn bán Dẫn Khí Đan trong tầng ba sơn môn.

Tây Môn Thiên Tuyết chậm rãi đứng thẳng, nói:

– Ta không thể quyết định chuyện này, phải do cao tầng tông môn quyết định.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

– Ta nghĩ chắc chắn cao tầng tông môn sẽ đồng ý. Phải rồi, cứ nói phương thuốc Dẫn Khí Đan là Thiên Tuyết lão sư tự mình điều chế ra, khi Thiên Thượng Nhân Gian bán đan dược lời được tiền sẽ chia ba phần cho Thiên Tuyết lão sư, như vậy được không?

Tây Môn Thiên Tuyết lắc đầu, nói:

– Ta không cần.

Đinh Hạo cười nói:

– Thiên Tuyết lão sư đừng vội từ chối, ta biết đối với thiên tài lập chí trở thành đan đạo đại sư thì tiền tài không hấp dẫn. Nhưng ta biết linh thảo đan dược sư chính nghề dùng tiền đắp nặn ra. Những linh thảo quý hiếm, phương thuốc đan dược, các loại nguyên vật liệu đều mua bằng tiền. Từ xưa đến nay người nghèo không thể trở thành đan đạo đại sư đỉnh cao.

Nói đến đây Đinh Hạo liếc qua phương thuốc Dẫn Khí Đan đặt trên bàn, chậm rãi nói:

– Huống chi chỗ ta còn có rất nhiều ý tưởng muốn giao lưu với Thiên Tuyết lão sư, nếu nàng cũng trở thành một trong các chủ nhân Thiên Thượng Nhân Gian thì chẳng phải càng tiện hơn?

Khi Đinh Hạo nói câu này như ác ma nhỏ ngoe nguẩy đuôi nhọn.

Rõ ràng là Tây Môn Thiên Tuyết bị câu nói cuối cùng của Đinh Hạo đánh động.