Chương 418: Không ngờ là ngươi

Đao Kiếm Thần Hoàng

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Hoàng Dung ngây ngốc nhìn Đinh Hạo.

Lần đầu tiên trong đời trái tim phản nghịch của thiếu nữ bị xúc động. Trong chớp mắt đó Hoàng Dung hiểu sức nặng tình cảm và trách nhiệm.

Hoàng Dung cắn răng nói:

– Đinh Hạo, hãy tin ta, ta không hại ngươi.

Hoàng Dung định cắn lưỡi tự vận, nàng biết Đinh Hạo bị trói tay trói chân vì nàng, nếu nàng chết thì hắn có cơ hội chạy trốn.

Đinh Hạo giật mình, không ngờ thiếu nữ phản nghịch Hoàng Dung cười cợt sẽ có tính cách cương cường như vậy. Đinh Hạo vội giơ tay phong lại huyệt cằm Hoàng Dung.

Đinh Hạo bực bội răn Hoàng Dung:

– Làm bậy!

Đinh Hạo dìu Hoàng Dung ngồi dựa vào lan can, cười nói:

– Không phải đã nói rồi sao? Chúng ta là huynh đệ tốt. Ta mời nàng xem vở kịch kích thích, sẽ không gặp nguy hiểm. Tin tưởng ta, mọi chuyện đã có ta.

Trong quá trình dường như Đinh Hạo không chút đề phòng.

Nhưng hai thích khách người bịt mặt khăn đen, người áo đen lơ lửng giữa không trung mấy lần định hành động rồi cuối cùng vẫn đứng im.

Bởi vì Đinh Hạo cho người bịt mặt khăn đen, người áo đen ấn tượng quá sâu, bọn họ sợ có bẫy.

Cái gọi là ngoan cố chống cự, một con cọp rơi vào đường cùng sắp chết khủng bố, đáng sợ hơn bình thường nhiều.

Sắp xếp Hoàng Dung ngồi im xong Đinh Hạo chậm rãi xoay người, nhìn hai thích khách người áo đen, người bịt mặt khăn đen vẻ mặt băn khoăn. Đinh Hạo nở nụ cười quái dị.

– Cái gọi là thích khách hụt một kích thì chạy xa ngàn dặm, nếu là Vẫn Tinh Thánh đến ám sát ta sẽ không do dự như các ngươi. Các ngươi chưa từng ám sát ai biểu hiện thua thích khác ngốc nhất Tinh Vẫn tông. Tất Hạ, Hạ Nghê Thường, đừng giấu đầu lòi đuôi, lộ mặt thật ra đi. Ta cho các ngươi cơ hội chiến đấu công bằng.

Người áo đen, người bịt mặt khăn đen run lên lộ vẻ khó tin.

– Sao ngươi nhận ra chúng ta được?

Người bịt mặt khăn đen ngần ngừ rồi kéo khăn che mặt ra, lộ khuôn mặt tuấn tú kiêu ngạo, đúng là một trong Phong Lôi Song Kiêu của Lôi Âm phái, Thiên Lôi Long Tất Hạ.

Còn người áo đen bị khói che kín mặt tất nhiên là Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường.

– Tuy mới đầu ngươi làm ta lầm lẫn, phái ra vài vật hy sinh dùng ám khí tập kích ta, ngươi không ngừng bắn ám khí quẫy nhiễu ta để ta nghĩ người ám sát là Vẫn Tinh Thánh. Tiếc rằng thủ đoạn ám sát của các ngươi quá vụng về, siêu thích khách xuất thân từ môn phái thích khách như Vẫn Tinh Thánh tuyệt đối sẽ không phạm nhiều sai lầm như các ngươi.

Đinh Hạo cười châm chọc nói:

– Và ta đã nói rồi, mấy ngày trước chúng ta gặp mặt, con người ta có trí nhớ rất tốt.

– Trí nhớ tốt thì sao?

Thiên Lôi Long Tất Hạ lạnh lùng cười:

– Hôm nay ngươi vẫn phải chết.

Đinh Hạo thả lỏng toàn thân, chậm rãi ngồi trên nền gỗ Yêu Nguyệt Đình, thở hắt ra.

Đinh Hạo nói:

– Vẫn chưa hiểu sao? Nên là các ngươi chết, sau này Tuyết Châu không còn hai nhân vật Phong Lôi Song Kiêu.

Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường luôn im lặng bỗng lên tiếng:

– Hi hi, tiểu đệ đệ nói năng thật lớn lối. Bây giờ ngươi bị thương nặng mà muốn giữ lại tỷ tỷ sao?

Giọng điệu Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường nũng nịu nhưng tràn ngập sát khí.

Đinh Hạo ngồi trên sàn gỗ, cười nói:

– Nếu ta nói có người trợ giúp thì sao?

Không khí sau lưng Đinh Hạo dao động gợn sóng, hai thân hình chậm rãi hiện ra.

Một người là nữ, đeo mặt nạ phượng hoàng hoa lệ che hai phần ba khuôn mặt, đôi mắt trong suốt, da búng ra sữa không có tỳ vết. Chỉ nửa khuôn mặt đã khiến người cảm giác phong hoa tuyệt đại. Chiến giáp đỏ hoa lệ, thân hình yểu điệu, ngọc cốt băng cơ, thu thủy là mắt ngọc là cốt. Tóc dài như mây xõa đến eo nhỏ, lưng cõng hộp kiếm đỏ.

Một người khác là nam, khoảng mười lăm tuổi, mặc trường bào màu tím, eo ong lưng vượn, thân hình hoàn mỹ đầy sức bật. Khuôn mặt không quá điển trai nhưng nghiêm nghị, mái tóc dài màu tím dùng dây đay cột lại xõa tung sau lưng, gió thổi qua như có đốm lửa tím cháy. Mắt bạc dưới ánh trăng chiếu rọi lấp lóe tia sáng yêu dã.

Hai người xuất hiện khiến Phong Lôi Song Kiêu Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường run rẩy, biểu tình như gặp quỷ.

Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường đồng thanh kêu lên:

– Phượng Hoàng Nữ!

– Tóc Tím Mắt Bạc!

Phượng Hoàng Nữ, Tóc Tím Mắt Bạc xuất hiện tại đây khiến người quá sợ hãi. Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường nằm mơ cũng không ngờ hai thiên tài tuyệt thế thần long thấy đầu không thấy đuôi cũng là người Vấn Kiếm tông.

Năm nay Phượng Hoàng Nữ nổi trội trong Tuyết Châu, chưa đến một năm đã lập chiến tích nổi tiếng như cồn. Phượng Hoàng Nữ được đánh giá là thiên tài không thua gì nhân vật thủ lĩnh đại môn phái. Tóc Tím Mắt Bạc cũng là bỗng nhiên nổi lên, đánh bại vô số cao thủ chưa từng thua trận nào. Nhiều người cho rằng Tóc Tím Mắt Bạc tương lai ngồi trên ngôi báu đệ nhất cường giả.

Tóc Tím Mắt Bạc, Phượng Hoàng Nữ hành động quái dị, thân phận bí ẩn, không ai biết sư thừa môn phái. Chín đại môn phái từng âm thầm điều tra lai lịch của Tóc Tím Mắt Bạc, Phượng Hoàng Nữ nhưng không được.

Có người đoán hai thiên tài phong hoa tuyệt đại Tóc Tím Mắt Bạc, Phượng Hoàng Nữ rất có thể là truyền nhân đại tông môn từ châu khác trong Bắc vực đến Tuyết Châu rèn luyện, hay là thiên tài trẻ tuổi thuộc Huyền Sương Thần Cung vào đời rèn luyện.

Không ai ngờ Phượng Hoàng Nữ, Tóc Tím Mắt Bạc là người Vấn Kiếm tông.

– Đi!

Thấy Tóc Tím Mắt Bạc, Phượng Hoàng Nữ xuất hiện Phong Lôi Song Kiêu Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường hiểu rằng kế hoạch có vấn đề, đã sớm bị Vấn Kiếm tông biết.

Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường không rảnh suy nghĩ phần nào bị lộ, mọi chuyện trước mắt đã nói lên đây là cái tròng, chuyện hôm nay thất bại. Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường liếc nhau, quyết định nhanh, lắc người hóa thành luồng sáng trốn đi xa.

– Ha ha ha ha ha ha! Bây giờ muốn đi cũng muộn rồi!

Đinh Hạo cười to nhẹ vỗ sàn gỗ Yêu Nguyệt Đình. Thoáng chốc từng cột nước bắn lên từ hồ nước tĩnh lặng, từng minh văn chữ hán lấp lánh ánh bạc nối liền nhau như từng con trường long bạc gầm rống trong trời đêm.

Thiên Lôi Long Tất Hạ kêu lên:

– Minh văn trận pháp!

Trong thanh âm chất chứa hốt hoảng.

Minh văn trận pháp xuất hiện, trời đêm ngàn thước hiện ra một tầng sóng gợn màu trắng trong suốt như lồng chụp hình trứng, bao phủ Yêu Nguyệt Đình sụp đổ và đám người Đinh Hạo. Phong Lôi Song Kiêu Thiên Lôi Long Tất Hạ, Thiên Phong Ma Nữ Hạ Nghê Thường bị minh văn trận pháp ngăn chặn không thể thoát đi, bị Phượng Hoàng Nữ, Tóc Tím Mắt Bạc đuổi theo.

Cuộc ác chiến diễn ra.

Đinh Hạo thở phào, lấy một viên đan dược màu xanh ra khỏi trữ vật giới chỉ bỏ vào miệng, biểu tình thả lỏng bắt đầu vận công trị liệu vết thương, tiêu trừ dược lực Tiêu Dao Tán.

Hoàng Dung ở một bên ngây ngốc nhìn mọi chuyện, đầu óc trống rỗng. Dù ngốc đến mấy Hoàng Dung cũng hiểu ra.

Hoàng Dung mở miệng hỏi:

– Thì ra ngơi sớm đã biết? Ngươi sớm biết tối nay có người đến ám sát nên mới tương kế tựu kế…

Đinh Hạo không quay đầu lại nói:

– Này huynh đệ tốt, chẳng lẽ phụ thân của nàng không nói cho nàng biết lúc võ giả vận công trị thương không thể quấy rầy, nếu bị phân tâm sẽ dẫn đến tẩu hỏa nhập ma sao?

Mặt Hoàng Dung có chút máu, nguy hiểm không còn, lòng nàng bình tĩnh lại.

Hoàng Dung trở về dáng vẻ phản nghịch, chu môi căm giận nói:

– Ta mặc kệ ngươi. Thực lực của ngươi cao như vậy sao dễ dàng tẩu hỏa nhập ma được? Bây giờ không còn nguy hiểm… Thôi, vì là huynh đệ tốt nên lần này ta tha thứ ngươi lợi dụng ta dụ đám người xấu xuất hiện.

Nói đến cuối cùng Hoàng Dung bật cười.

Tuy Hoàng Dung phản nghịch nhưng không có kiểu làm ra vẻ, nàng không hề trách Đinh Hạo.

Chuyện tối hôm nay là kích thích nhất từ khi Hoàng Dung sinh ra, khiến nàng suốt đời khó quên.

Đinh Hạo mỉm cười định nói gì bỗng biến sắc mặt.

Ánh trăng chiếu rọi, một bóng người xuất hiện trước mắt. Trong Yêu Nguyệt Đình không biết từ bao giờ có một bóng người như hồn ma.

Đinh Hạo thở dài nhìn người đột nhiên xuất hiện, chậm rãi đứng dậy, nói:

– Không ngờ là ngươi.

– Tại sao không thể là ta? Sẽ ngươi là đả kích lớn nhất với Vấn Kiếm tông, lý do rất đầy đủ nên ta đến.

Dưới ánh trăng người này mặc trường sam hơi cũ nát, râu ria đầy cằm, bóng dáng sa sút nhưng đôi mắt sáng ngời, lưng treo thanh kiếm rỉ sét loang lổ.

Tưởng Địa Sinh.

Tưởng Địa Sinh đã từng là thiên tài gần như bị xóa nhòa trong thiên dưỡng địa sinh của Thanh Bình học viện.

– Ta vốn tưởng ngươi không phải loại người thích âm mưu quỷ kế, dù có muốn giết ta cũng sẽ quang minh chính đại quyết đấu.

Đinh Hạo lộ biểu tình thất vọng. Nếu nói trong phe địch hiện giờ có ai khiến Đinh Hạo thưởng thức thì chỉ có một, người này không phải Mục Thiên Dưỡng lạnh lùng một mình cô độc mà là Tưởng Địa Sinh, người ẩn giấu mũi nhọn, thoạt trông sa sút nhưng thật ra là ngủ đông.

Nhưng hôm nay Tưởng Địa Sinh xuất hiện khiến Đinh Hạo cực kỳ thất vọng.

Tưởng Địa Sinh cảm nhận được Đinh Hạo coi rẻ, không cho là đúng cười nói:

– Ta từng cho rằng mình là người như vậy nhưng qua vô số lần đụng vách tường, thất bại, từ lâu ta đã thay đổi. Ta dần không quan tâm người khác so sánh ta với hắn, ta không để ý cái gọi là hư danh, trái tim võ giả buồn cười. Nơi này vốn là thế giới mạnh ăn thịt yếu, mạnh thắng yếu, phép tắc rừng rậm lạnh lùng. Hậu nhân chỉ nhớ người đứng, dù kẻ đó là tên khốn kiếp không chuyện ác nào không làm, không từ thủ đoạn. Ngược lại không ai để ý người ngã xuống anh hùng chính nghĩa cỡ nào.