Chương 142: Rắc Rối Tìm Đến.

Yêu Giả Vi Vương

Đăng vào: 2 năm trước

.

»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»

Yến hội của Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều rất lớnn hưng không mời nhiều người đi, chỉ có hai hoàng tử, Vũ công chúa mà Tiêu Lãng từng gặp. Hiển nhiên hai hoàng tử đứng bên Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều, Vũ công chúa thay đổi thái độ hoàn toàn với Tiêu Lãng, khiến hắn thấy phập phồng lo sợ.

– Tiêu tướng quân, nghe nói lúc trước ngươi từng làm mấy bài thơ ở đế đô, năm đại học sĩ của Chiến Vương triều rất là chấn kinh, khiến một vị tiểu thư của Đông Phương gia diễm danh truyền khắp đại lục, có chuyện này không?

Vóc dáng của Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều cao lớn, khí thế uy nghi, tăng phần anh tuấn hơn Tam hoàng tử của Huyết Vương triều, Huyết Hồng Nguyệt thanh tú. Giờ phút này, Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều mỉm cười khiến người thấy thân thiết lại nảy lòng kính nể. Tiêu Lãng âm thầm khâm phục Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều.

Hai hoàng tử rất nhiệt tình đối xử với Tiêu Lãng như huynh đệ ruột. Vũ công chúa lần đầu gặp mặt đã muốn giết Tiêu Lãng tuy cười hơi miễn cưỡng nhưng có rót rượu mời hắn.

Tâm tình Tiêu Lãng hơi tệ, miễn cưỡng nâng tinh thần ứng đối. Tiêu Lãng nhìn khuôn mặt tươi cười của Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều, Vũ công chúa, hai hoàng tử, hắn cảm thấy thật đáng ghét. Hoàng tử, công tử đại gia tộc của Huyết Vương triều không khác gì Chiến Vương triều, cùng là phúc hắc, giả dối, bụng đầy dao. Lúc này xưng huynh gọi đệ với Tiêu Lãng nhưng chắc trong lòng hận không thể đâm hắn mấy nhát.

Hai hoàng tử, Vũ công chúa được Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều mời đến lungl gìac Tiêu Lãng. Nhưng một lúc sau thấy Tiêu Lãng không nể mặt, hờ hững làm Vũ công chúa, hai hoàng tử thầm tức giận, xấu hổ rời đi.

Trong phủ đệ giàu sang, to lớn chỉ còn lại Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều, Huyết Khôi. Tiêu Lãng miễn cưỡng nâng tinh thần, biết Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều sắp nói chính sự.

Quả nhiên, Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều giơ một ly rượu lên nói:

– Nào, Tiêu tướng quân, ta kính ngươi một chén. Như thế nào? Dường như hôm nay Tiêu tướng quân không có hứng thú?

Tiêu Lãng cười khổ, ngửa đầu uống cạn ly, nói:

– Không, chỉ cảm giác dường như người trong Huyết Đế thành có địch ý với ta, cảm thấy hơi khó chịu. Nếu ai nấy đều giống Nhật điện hạ thì Tiêu ta mới cảm giác như là nhà mình.

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều hiểu ra, an ủi:

– Tiêu tướng quân đừng nghi ngờ điều này, mai sau từ từ rồi bọn họ sẽ chấp nhận Tiêu tướng quân. Tiêu tướng quân giết nhiều Tuyết Nhân cho vương triều, công lao to lớn, dù là ai cũng không thể xóa nhòa điều này.

Tiêu Lãng cảm động đến rơi nước mắt nói:

– Có câu nói này của điện hạ là tốt rồi. Tiêu ta nguyện ý dốc sức vì điện hạ, chết không chối từ!

Tiêu Lãng sải bước đi tới trước mặt Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều, định quỳ xuống.

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều cười tươi tắn, không đợi Tiêu Lãng quỳ gối vội vã nâng hắn dậy, cười to vài tiếng, mắt tràn đầy vui mừng.

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều nói:

– Có Tiêu tướng quân trợ giúp thì còn lo gì không thành việc lớn?

Không thành việc lớn!

Tiêu Lãng nheo mắt lại, quả nhiên Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều muốn lợi dụng hắn, nhưng không muốn cần giết ai?

Tiêu Lãng vẻ mặt kiên quyết nói:

– Điện hạ có ân đức như vậy với Tiêu ta, cho dù vượt lửa qua sông cũng không tiếc, điện hạ có chuyện gì cứ sai bảo!

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều không loanh quanh, nói thẳng:

– Là có chuyện cần Tiêu tướng quân hỗ trợ!

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều ngần ngừ một lát sau mới nói:

– Chuyện này còn có vài chỗ mấu chốt ta chưa sắp xếp xong. Còn năm ngày nữa là đến Thần Hồn tiết, không gấp. Mấy ngày nay kêu Huyết Khôi dẫn ngươi đi chơi đi, chờ ta sắp xếp xong sẽ cùng Tiêu tướng quân bàn bạc việc lớn.

Quả nhiên!

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều căn bản không muốn bàn chuyện với Tiêu Lãng, chỉ muốn lợi dụng hắn làm việc. Tiêu Lãng là kẻ phản quốc, có thể làm cái gì? Chỉ có thể giết người. Tiêu Lãng giết người hoàn toàn không ảnh hưởng đến Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều, trực tiếp đẩy trách nhiệm lên đầu hắn, chớp mắt xử lý hắn là mọi chuyện tốt đẹp.

Theo lệ thường thì Thần Hồn tiết sẽ có yến hội trong hoàng cung, các lão làng sẽ tụ tập, mở hội nghị bí mật xác nhận ai lên ngôi. Chắc chắn bên trong sẽ lôi kéo nhiều íchl ợi, giao dịch. Hơn nữa các đại nhân vật sẽ xuất hiện. Tiêu Lãng cho rằng Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều muốn hắn giết người vào hôm đó.

Bây giờ điều duy nhất Tiêu Lãng lo lắng là không biết hôm đó Kinh Lệ có xuất hiện hay không?

Yến hội cao quy cách như vậy, Kinh Lệ là gian tế chưa chắc có tư cách tham dự. Nếu Tiêu Lãng không ra tay thì chắc chắn Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều sẽ không còn tin tưởng vào hắn nữa, nếu hôm đó Tiêu Lãng ra tay mà không có Kinh Lệ thì là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Nghĩ đến đây, lòng Tiêu Lãng buồn bã. Nhưng lúc này Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều không nói thì Tiêu Lãng không dám hỏi, chỉ có thể trầm mặc rời đi, chờ đợi lần sau gã kêu gọi. Ra khỏi Huyết Hồng Nhật cung điện, lòng Tiêu Lãng buồn râu, quên hỏi Huyết Khôi tại sao Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều không ngụ trong hoàng cung mà đơn độc ở cung điện riêng.

Huyết Đế thành cực kỳ lớn, Huyết Mộc và Huyết Khôi đi hteo Tiêu Lãng suốt ngày, hắn không có thời gian đi tra xét. Lạ nước lạ cái, không một ai giúp đỡ Tiêu Lãng được, hắn rất sầu lo. Chủ yêu là Tiêu Lãng không có thời gian, hắn chỉ có năm ngày. Nếu vẫn không tìm thấy Kinh Lệ thì Tiêu Lãng phản quốc cũng vô nghĩa, lưng cõng bêu danh đi một vòng, mạo hiểm sinh mạng, nghĩ thôi đã thấy bực mình.