Chương - 169: Không cho mặt mũi?

Quyền Tài

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trong phòng.

Đường Cẩn chảy nước mắt nhìn Đổng Học Bân, vưon tay lau mắt, “Biểu ca”.

Dì Hai vội vội vàng vàng chạy lên đi, “Làm sao vậy? Làm sao vậy? Khóc gì?”

Cậu trừng tròng mắt lên, đứng lên từ trên ghe, “Có phải là người cùng nhà máy khi dễ? Nói cho cậu! Tôi đi tìm hắn tính sổ!” Chồng dì cả và dượng Hai cùng đều đi lên hỏi chuyện gì xảy ra. Đường cần nha đầu kia chưa nói tới xinh đẹp, nhưng trông cùng rất được măt, rất hoạt bát, được người yêu mên, cộng thêm một mực ở cùng một chỗ với bà ngoại và cậu dì cả, cho nên thái độ người trong nhà đối với Đường Cân đưong nhiên khác với Đổng Học Bân, Đường cần co cái mũi lại lắc đau, không nói lời nào.

Hôn Hiểu Bình đau lòng lấy ra một cái khắn tay cho nàng, “Tiểu Cẩn, có phải là… có phải là đám côn đồ kia?”

Vừa nghe, Đường cần tiếng khóc càng lớn, “Hu hu, bọn chúng… bọn chúng đùa giởn lưu manh”.

Dượng Hai biến sắc, “Nói mau chuyện gì xảy ra!”

“Ô ô… con từ trong nhà máy vừa tan tầm về nhà… sắp đến nhà… hu hu… chính là mây tên lưu manh ngày đó trộm khoai lang nhà chúng ta vây con lại… nói… nói để cho con theo chân bọn họ lên xe đi chơi… Hu hu… Con không đáp ứng… Bọn chúng… bọn chúng động tay động chân với con… Hu hu hu… may mắn mấy người quê nhà đi ngang qua… con mới nhân cơ hội chạy về…”

Dượng Hai nộ nhưng vỗ cái bàn, “Đám khốn nạn này! Khinh người quá đáng!”

Tại lúc gia đinh Đổng Học Bân khó khắn nhỏ,là một nhà dì Hai Đường cần trợ giúp, tuy chỉ cho Đổng Học Bân mượn mấy vạn đồng, nhưng là toàn bộ tích trữ của nhà dì Hai, lúc năm kia tuy Đổng Học Bân và mẹ đem tiền trả lại hết, nhưng Đổng Học Bân vân nghĩ báo đáp người một nhà dì Hai, thấy muội muội Đường Cẩn bị đám côn đồ lúc trước mình và mẹ nhìn thấy kia khi dễ, mặt Đổng Học Bân thoáng cái đã trầm xuống, “Tiểu Cẩn, bọn chúng ở chỗ nào?”

Đường Cẩn nức nở nói: “Bọn chúng… Bọn chúng có khả năng đi rồi”.

Dượng Hai nổi giận đùng đùng tìm gì đó, nắm một cái ghe lên muốn xông ra bên ngoài.

Dì cả lại giật mình, vội la lên: “Cậu đi làm cái gì!”

Dượng Hai nói: “Đại tỷ, chị buông tay ra, con gái của tôi cũng không thể để cho người ta khi dễ! Tôi đi tìm bọn hắn tính sổ!”

Dì cả trề môi, “Đám người kia là ai cậu cũng không phải không biết, bình thường ăn uống chơi gái đánh bạc cái gì cũng làm, người nhiều thể đông, cậu đi…”

Đường Cẩn cũng khóc lóc kéo cái ghế trên tay phụ thân xuống, “Cha, hu hu, con không sao, cha cũng đừng đi”.

Đổng Học Bân mặt đen lên nói: “Hỏi rõ ràng rồi nói!”

Thấy nữ nhi như vậy, dì Hai cũng rơi nước mắt, “Tiểu Bân, cậu không biết, sau lưng đám lưu manh kia là ông chủ mỏ vàng, chỗ quan hệ không tầm thường”.

Đổng Học Bân cũng mặc kệ, “…Báo cảnh sát!”

Bà ngoại ngồi ở chỗ kia lên tiếng, “Báo cảnh sát! Không thể để cho Tiểu Cẩn bị ức hiêp!”

Đổng Hiểu Bình cách điện thoại rất gần, đi qua gọi điện cho cảnh sát, “Alo, cảnh sát… cháu gái tôi bị lưu manh đùa giỡn… Đúng… đúng… các người mau tới đây bắt người đi, đám lưu manh kia hẳn là còn chưa đi xa…” Dứt lời, báo địa chi nhà mình cho đối phương, chờ sau khi treo điện thoại, Hiểu Bình quay đầu nói về hướng mọi người: “Cảnh sát nói lập tức đến”.

Đổng Học Bân vẫy tay đối nói Đường cần, “Tiểu cần, để ca nhìn xem”.

Đường Cẩn ủy khuất hít hít cái mũi, đi qua ngồi xuống bên người Đổng Học Bân, “Biểu ca”.

Đổng Học Bân nở nụ cười, “Nữ nhân mười tám biến đổi nhiều! Tiểu Cẩn nhà chúng ta càng ngày càng đẹp, đừng khóc đừng khóc, mấy tên côn đồ kia cảnh sát sẽ thu thập bọn họ” Đám người kia cùng cảnh sát địa phương quan hệ thế nào, Đổng Học Bân không quan tâm, gọi điện báo cảnh sát, báo địa chi nhà mình, chỗ bên kia khẳng định hiểu rõ chỗ này là nhà cù của mình, cho bọn hắn mười cái lá gan bọn hắn cũng không dám không phá án theo lè công băng.

Nhưng mà, sự tình phát triển đã đi ra ngoài dự đoán.

Mười phút trôi qua…

Hai mươi phút trôi qua…

Rõ ràng cách chỗ cảnh sát không xa, cảnh sát đúng là còn chưa tới!

Đổng Học Bân hít một hơi, “…Lại gọi!”

Cậu và dì cả dì Hai, mọi người cũng đều đã nhìn ra, chỗ cảnh sát hoàn toàn không ý định đến, xem ra thật sự là quyết tâm giữ gìn mây tên côn đô kia!

Tạp Hiểu Bình thán thở, lại nắm điện thoại lên gọi, chờ nói xong, nàng nói: “Theo như lời cảnh sát, lực lượng không đủ, hôm nay có khả năng không tới được”.

Dượng Hai giận dữ, “Cảnh sát kẻ cướp một nhà!”

Đường Cẩn co bả vai lại rồi khóc lên.

Sắc mặt Đổng Học Bân thoáng cái đã thay đổi, biết là nhà của tôi báo cảnh sát các người lại có thể không đến đây xử lý? Có ý tứ gì? Nghĩ ra oai phủ đầu với tôi? cố ý muốn bắt mặt mũi tôi? Cố ý nhìn sắc mặt tôi? Mẹ nó! Lá gan các người cũng quá lớn đi? Giữa tên côn đồ cùng tôi, một phó cục trưởng, vậy mà lại hiển nhiên lựa chọn giữ gìn tên côn đồ? Mẹ nó! Thật con mẹ hắn được đấy!

Đổng Học Bân rút điện thoại từ trong túi quần ra gọi cho chủ nhiệm văn phòng huyện Hồ Tư Liên.

Hồ Tư Liên đang cùng chồng xem TV, “…Alo, Đổng Cục trưởng”.

Đổng Học Bân trầm giọng nói: “Alo, Hồ chủ nhiệm, sở trưởng cảnh sát Huệ Điền Hương là ai?”

Hô Tư Liên hơi ngẩn ra, nhạy cảm nghe ra ngừ khí Đổng Cục trưởng không phải thân thiện, “Là Lưu Đại Hải”.

“Cho tôi số điện thoại của hắn được không?”

“Đương nhiên, ngài chờ một chút” Hồ Tư Liên chỉ chỉ xuống dưới bàn trà, chồng của nàng vội cúi đầu đem một quyền vở cho nàng, Hô Tư Liên tinh tường bên cạnh Đổng cục hắn là đã xảy chuyện gì, nhưng đối phưong cũng không nói gì, Hồ Tư Liên không hỏi nhiều, nhanh chóng đem dãy số điện thoại của Lưu Đại Hải nói cho Đổng Học Bân.

Ngắt máy, Đổng Học Bân mặt đen lên gọi cho Lưu Đại Hải.

Trong phòng, tất cả mọi người hoài nghi nhìn về phía hắn, Hiểu Bình nói: “Con trai, con vừa gọi cho ai vậy?”

Đổng Học Bân nói: “Đổng sự”.

Tít, tít, tít, điện thoại thông, đầu kia vang lên một thanh âm hơi có men say, “…Alo?” Lưu Đại Hải vừa cùng vài cảnh sát cơm nước uống rượu xong, mới vào nhà hơn mười phút, đang nằm để cho lão bà xoa bóp phía sau lưng cho hắn, híp mắt tiếp điện thoại, đang có điểm muốn ngủ.

Đổng Học Bân lạnh lùng nói: “Lưu Đại Hải?”

Lưu Đại Hải ngan ra, dám trực tiếp nói cái tên tôi?

“…Là tôi, cậu là ai vậy!?”

“Đổng Học Bân!”

Đổng Học Bân? Đổng Học Bân là ai? Lưu Đại Hải nhất thời không kịp phản ứng, vừa muốn hỏi hắn, trong đầu đột nhiên lóe lên một cái tin tức, hắn vô ý thức liền ngồi lên trên giường, “Ngài là… Đổng Cục trưởng?” Hắn mới là nhớ tới tên Đổng Học Bân, phó cục mới tới, nghe nói hôm nay chính thức nhậm chức!

Đổng Học Bân bật cười nói: “Lưu Đại Hải, cậu làm sở trường rất tốt, tốt lắm, chưa cho hệ thống công an mất mặt!”

Lưu Đại Hải ngạc nhiên nói: “Đổng cục, tại sao nói như vậy?” Hăn có ngốc cùng nghe ra Đổng Cục trưởng phân nộ rồi, nhưng hắn thật sự không rõ đắc tội phó cục mới tới này ở đâu, mình đến mặt hắn cũng chưa thấy qua mà!

Đổng Học Bân lạnh mặt báo điện chỉ nhà mình, sau đó rất không khách khí nói: “Mười phút! Lập tức tới cho tôi!” Tít, tít, nói xong cùng cúp điện thoại!

Lưu Đại Hải mộng, tôi đâu phải ai gọi cũng đến.

Người yêu hắn lo lắng nói: “Đại Hải, Đổng Cục trưởng mới tới nói cái gì?”

“Hắn bảo tôi đi…” Lưu Đại Hải nhớ ra cái gì đó, một bên không dám trì hoàn vội vàng mặc quần áo, một bên đánh điện thoại cho sở cảnh sát, thuật lại điện chỉ Đổng Cục trưởng vừa mới cho hắn, “Nhanh lên, điều tra thêm địa chỉ này cho tôi” Hắn không rõ ràng làm sao Đổng Cục trưởng tới Huệ Điền Hương.

Người bên kia đến tra cũng không tra, “Lưu chỗ, nhà này tôi hiểu rõ, họ Đổng, sau lưng không bối cảnh, à, bọn họ liên hệ đến ngài sao”.

Lưu Đại Hải nhắn nhíu mày, “Có ý tứ gì?”

“Nhà này báo qua cảnh sát nửa giờ trước, nói trong nhà có người bị mấy cái tên côn đồ đùa giỡn, cậu cũng biết những lão bản kia sao… Tôi xem sự tình cũng không lớn, sẽ không đến”.

Lưu Đại Hải vừa nghe, lập tức lớn tiếng trách mắng: “Vì sao không báo cáo với tôi!”

“Cái loại tranh cãi nhỏ này tôi cảm thấy được…”

Cái này còn con mẹ nó cái gì mà tranh cãi nhỏ! Điện thoại Đổng Cục trưởng đều gọi tới! Lưu Đại Hải đều không nghe hắn nói xong, “Lập tức gọi người chạy qua! Năm phút đồng hồ không đến được chỗ ấy! Cậu cuốn gói cút đi cho tôi!” Phương pháp cơ sở làm việc rất không giống so với kinh thành, phương thức làm việc rất nhiều lãnh đạo đều rất “bưu hãn”, bằng không ở trong này, ôn nhu mềm yếu không ép được người.

Treo điện thoại, Lưu Đại Hải rõ ràng, Đổng Cục trưởng đây là bênh vực kẻ yếu à? Trông thấy có người báo cảnh sát cạnh mình lại không để ý tới, cho nên mới phát hỏa? Nhưng phó cục trưởng cậu là phó cục trưởng, đối với Huệ Điền Hương chúng tôi, cậu được phân công quản lý à? Tôi đến phiên cậu dạy? Trong lòng hắn rất không thoải mái.

Reng reng reng, điện thoại lại vang lên, đúng là trung tâm chỉ huy huyện Hồ Tư Liên.

Lưu Đại Hải bắt máy, cung kính nói: “Hồ Chủ nhiệm, ngài khỏe”.

Hồ Tư Liên kỳ quái nói: “Lưu sở, các cậu làm sao vậy?”

Lưu Đại Hải trong lòng biết Hồ Tư Liên đang hỏi chuyện Đổng Cục trưởng, hắn cũng buồn bực lắm, “Tôi cũng không tinh tường, Đổng Cục trưởng đô ập xuông nói tôi, còn nói để cho tôi đi một gia đình quê nhà nơi đó, trong mười phút phải chạy tới”.

Hồ Tư Liên cười khổ một cái, “Tôi cũng là vừa nghe nói, nhà cũ của Đổng Cục trưởng tại Huệ Điền Hương, mẫu thân hắn giống như họ Đổng”.

“Hả!?” Mặt Lưu Đại Hải đã tái rồi, cuống quít nói: “Hồ chủ nhiệm, cảm ơn ngài!”

Xấu! Cái này xấu rồi!

Lưu Đại Hải chẳng quan tâm cầm gì, nhanh chóng dạo bước đi ra ngoài!

Giờ phút này hắn mới hiểu được vì sao Đổng Cục trưởng tức giận lớn như vậy, người nhà Đổng cục trưởng bị lưu manh khi dễ, hắn báo cảnh sát, cảnh sát mình lại không ra, mẹ nó, cái này không phải đang gây hấn với uy nghiêm Đổng Cục trưởng sao? Chuyện này nếu truyền đi! Hắn muốn làm một sở trưởng cùng đừng làm!

Vô cùng lo lắng, lại gọi điện thoại thúc giục số cảnh sát, Lưu Đại Hải lái xe hướng tiến đến nhà Đổng Cục trưởng.

Trong lòng hắn thật ra cũng oan uổng, nếu như thay đổi cơ quan bình thường, đừng nói Đổng Cục trưởng vừa nhậm chức, cho dù lúc không nhậm chức, lão gia mẫu thân Đổng Học Bân ở đâu, trong nhà có mấy người, các loại tình huống khẳng định sớm truyền khắp, nhưng hết lần này tới lần khác, Đổng Cục trưởng là ở quôc an, loại nghành đặc thù tính giữ bí mặt rất mạnh, đại bộ phận người cũng chỉ biết tên Đổng Cục trưởng và đơn vị công tác, cái khác một mực không biết, bằng không cùng sẽ không gây ra việc như vậy!