Chương 471: Đường Lão Và Hạ Bảo Bối Uy Vũ 6

Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Đường lão hừ lạnh, “Đây là việc riêng của Đường gia cục trưởng không cần quản quá nhiều nghịch tử này, ta giữ lại là có việc cần dùng.”

Đặc công của Đường môn có vài tuyệt chiêu chính là mô phỏng, cho dù mô phỏng thành Đường lão cũng không thành vấn đề, bởi vì Đường Bạch Dạ không phải người tốt đã sớm nghĩ tới nếu Đường lão thực sự ép anh nóng nảy anh sẽ học Lý Thế Dân giết anh giết cha đoạt quyền.

Cho nên, có vài đặc công chuyên môn mô phỏng từng lời nói cử động của Đường lão.

Không ngờ bọn họ có tác dụng như vậy mà dùng để cứu mạng anh.

Vậy cũng là là vô tâm trồng liễu, liễu thành âm.

“Hữu ý tài hoa hoa bất phát

Vô tâm sáp liễu liễu thành âm”

Cổ huấn Trung Quốc.

(Có lòng trồng hoa hoa chẳng nở

Vô tình cắm liễu liễu mọc xanh)

Cục trưởng còn muốn nói điều gì đó, Đường lão đã lạnh giọng “Tưởng thị trưởng bây giờ đã là bản thân khó bảo toàn cục trưởng cần phải cân nhắc rõ ràng xem là muốn báo thù hay là muốn bảo trụ mũ cánh chuồn của ông.”

Con người vì lợi ích trước mắt mà sẵn sàng đặt tất cả sang một bên.

Huống chi là người trong chốn quan trường, Tưởng thị trưởng khí số đã hết hắn đáp ứng Tưởng Tuệ muốn chỉnh chết Đường Bạch Dạ, nhưng mà Đường lão đến nộp tiền bảo lãnh hắn không có lý do gì đắc tội Đường lão?

Nếu là Đường lão cùng Đường Bạch Dạ trở mặt thành thù thì giết chết Đường Bạch Dạ cũng không có việc gì, nhưng hôm nay Đường lão người xưa nay hận Đường Bạch Dạ lại đến nộp tiền bảo lãnh cho hắn.

Việc này trở nên khó giải quyết.

Cục trưởng cân nhắc tình thế không có cách nào đành phải thả Đường Bạch Dạ.

Hạ Thần Hi đã chuẩn bị tâm lý nhất định sẽ không nhìn thấy Đường Bạch Dạ hoàn hảo, nhưng cô không ngờ cô sẽ gặp Đường Bạch Dạ một thân đầy máu tươi, trên người chỗ nào cũng bị thương tất cả đều là máu.

Cuộc điều tra có thủ đoạn ép cung.

“Bạch Dạ…” Vân Dật kinh hãi, cuống quít đỡ lấy anh, Đường Bạch Dạ mềm nhũn thiếu chút nữa ngã sấp xuống, người có chút nhếch nhác nhìn qua thật yếu đuối, Hạ Thần Hi cực kỳ đau lòng cũng ở một bên đỡ hắn.

Cục trưởng có chút không được tự nhiên nhìn về phía Đường lão, Đường lão nheo mắt lại mang theo lửa giận.

“Tôi không sao.” Đường Bạch Dạ mặc dù suy yếu nhưng những lời này lại nói rất kiên định.

Đây là việc đã sớm nằm trong dự liệu.

Hạ Thần Hi mắt như muốn nổ ra, một quyền hướng về phía cục trưởng lại bị Đường Bạch Dạ còn đang thoi thóp ngăn cản lại.

Anh ôm cô vào trong lòng, cũng không để ý trên người anh toàn vết thương đang chảy máu.

Đường Dạ Bạch nói từng chữ lạnh như băng, “Đừng ra tay ở đồn cảnh sát, em không phải Đường Bạch Dạ.”

Anh ở bên tai cô nhẹ giọng nói, “Người khác nợ máu của anh, không cần người phụ nữ của anh đi đòi hộ, anh sẽ đích thân đến đòi lại.”

Những lời này mang theo một tia khát máu, độc ác.

Hạ Thần Hi tức giận, căn bản là không kìm được tức giận đang dâng trào trong lòng, Đường Bạch Dạ ở thành phố S tung hoành nhiều năm không ai dám động vào lần này cục trưởng cho rằng Đường lão nhất định sẽ khởi tố hắn, Đường Bạch Dạ sẽ rơi vào tử lộ.

Hắn vì cứu Vân Dật để lộ nhược điểm, chứng cứ vô cùng xác thực, không có cách nào chối tội.Nếu Đường lão khởi tố hắn, Đường Dạ Bạch chắc chắn sẽ tiêu đời.

Tất cả mọi người đều cho rằng Đường Dạ Bạch tiêu rồi cho nên có mệnh lệnh của cục trưởng cùng Tưởng Tuệ bọn người cấp dưới cũng không hề nương tay.Lần trước Đường Bạch Dạ đánh mấy tên cảnh sát bị thương bọn họ đã sớm ghi hận trong lòng khó có được cơ hội để trả thù đương nhiên là phải đánh lại rồi.

Đường lão đi làm thủ tục, Đường Bạch Dạ như có điều suy nghĩ, cũng không nói gì anh thấy Hạ Thần Hi sắc mặt không tốt, khuôn mặt lộ ra một chút lưu manh chỉ có ở Đường Bạch Dạ,

” Cô Hạ, cho tôi một nụ hôn bảo đảm tôi sẽ nhiều máu mà sống lại.”

Hạ Thần Hi một quyền đánh vào trên bụng anh, cũng không nặng lắm nói là hờn dỗi cũng không khác lắm.

Đã là lúc nào rồi mà anh ta còn có tâm tư đùa giỡn lưu manh.

“Thực sự không có việc gì chứ?”

“Không có việc gì, ôm em, một đêm bảy lần thành sói cũng không có vấn đề gì.” Đường Dạ Bạch rất vô sỉ lại lưu manh cười.

Đột nhiên, ở bên má cô rơi xuống một nụ hôn ôn nhu.

Bên tai Hạ Thần Hi đỏ lên, Đường Bạch Dạ mỗi lần hôn cô đều không phải là nụ hôn đơn thuần mà là đi thẳng vào vấn đề? Anh xoa xoa mái tóc dài của cô cũng không nói lời nào, chờ Đường lão làm xong thủ tục.