Chương 402: Đường Tổng Bất Bình Tĩnh (2)

Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Nếu là ký ức, cô năm đó rất hận Tiêu Tề.

Cô ghét nhất người khác không tin tưởng.

Huống chi là tình nhân thân mật.

Cô lật qua lật lại, đích xác ngủ không được, vén chăn lên xuống giường, vừa mới chạm xuống đất liền cảm thấy đau, lòng bàn chân của cô bị đá cùng mảnh kính bể cứa vào, đắp dược liệu, trái lại vải xô không đủ, không băng bó.

May mắn cũng không chảy máu.

Chỉ là giẫm trên mặt đất, hơi có chút đau.

Dưới giường chính là thảm, Hạ Thần Hi bò qua, miễn cho bị thương chân.

Đường Bạch Dạ ngủ sâu, trên trán bao một tầng vải xô, sắc mặt tái nhợt.

Hạ Thần Hi nắm tay anh, có chút ấm áp, tay anh vẫn ở trong chăn, ấm áp cực kỳ.

Đầu quả tim run lên, cô nắm tay anh, ở trên mu bàn tay kế tiếp hôn.

“Đường Bạch Dạ, cám ơn anh!”

Thực sự cám ơn anh, nguyện ý vì tôi trả giá bằng cả sinh mệnh.

Hạ Thần Hi ngồi rất lâu, cảm giác có chút mệt nhọc, chui vào chăn, cùng anh dùng chung một cái chăn, một tay nhẹ nhàng ôm lấy hông của anh…

Một đêm ngủ ngon.

Ngày hôm sau, khi tỉnh lại Hạ Thần Hi, trong phòng đã sáng rồi, ánh sáng chiếu vào, tản ra tia sáng ấm áp.

Đường Bạch Dạ ở bên người cô, hô hấp đều đều, Hạ Thần Hi hơi thở phào nhẹ nhõm.

Bình an vô sự.

Mọi người đều bình an vô sự, như vậy cũng tốt.

Hôm qua một màn kia, thực sự quá mạo hiểm, cô bây giờ nhớ tới vẫn cảm thấy sợ, may mắn Đường tổng người này phong tao, ham xe, tính năng tốt, phòng hộ so với xe bình thường tốt hơn, bằng không thì……cô không dám nghĩ tiếp.

Tối hôm qua dự đoán liền mất mạng.

Hạ Thần Hi hơi động một chút, ý thức được chính mình một tay vẫn ôm hông của anh, trên mặt cô hơi đỏ lên, cuống quít lùi về, Đường Bạch Dạ không có dấu hiệu tỉnh lại, Hạ Thần Hi hơi thở phào nhẹ nhõm.

Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ…

Hạ Thần Hi hơi nghiêng thân thể, nằm cùng anh mặt đối mặt, nhìn mặt Đường Bạch Dạ, trong lòng nhất thời thoáng qua rất nhiều ý niệm. Bọn họ quen biết đến bây giờ, trong đầu thoáng qua rất nhiều hình ảnh.

Đều là Đường Bạch Dạ.

Cô kìm lòng không được động tay, xoa mặt anh.

Ngũ quan Đường Bạch Dạ vô cùng tinh xảo, mày kiếm mắt phượng, mũi cao, tinh xảo hiếm thấy, một người đàn ông như vậy thực sự là họa thủy, tay cô lướt qua gò má của anh, lông mày, mắt, mũi…

Cuối cùng rơi vào trên môi của anh, hơi vừa đụng, như xúc điện, vội vội vàng vàng tránh.

Lại không có rời xa.

Tin tức anh bát quái so với những minh tinh đều đáng giá, chỉ cần có scandal anh, nhất định là đứng đầu tiêu đề,cô ở trên tạp chí xem qua vô số lần Đường Bạch Dạ một mặt ưu nhã thân sĩ, nhiều cảm giác cho là người trêu hoa ghẹo nguyệt.

Nhưng mà, ở chung lâu, cô mới phát hiện, anh bạc tình như vậy.

Nhưng người bạc tình, nếu là thâm tình, cũng nhất sinh nhất thế.

Ngón tay Hạ Thần Hi lại một lần nữa rơi vào trên môi Đường Bạch Dạ, hơi ma sát, cái miệng này đã qua bao nhiêu người?

Cô đột nhiên có chút đố kị…

“Hạ tiểu thư, em sờ xuống nữa đi, anh sẽ phải có phản ứng.” Hạ Thần Hi chính nghĩ xuất thần, Đường Bạch Dạ đột nhiên lên tiếng, vừa lên tiếng liền đùa giỡn cô, Hạ Thần Hi thật vui mừng.

Vui chính là, anh tỉnh.

Não (buồn) chính là, sắc lang dắt đến bắc cực còn là sắc lang.

Đường Bạch Dạ mở mắt ra, ngủ say một đêm con ngươi vừa đen lại sáng,nhìn khoảng cách gần, càng sâu thúy kinh tâm động phách, Hạ Thần Hi vừa mới lùi tay về, liền bị Đường Bạch Dạ nắm, cánh tay dài duỗi ra, đã đem cô ôm vào trong ngực.

Thật sâu hôn lên môi của cô.

Sống sót sau tai nạn, tham luyến hơi thở của cô.

Hung hoành, lại cường thế.

Thật là, ngày mai chính là tận thế.

Hạ Thần Hi khó có được thuận theo, dựa vào trong lòng anh, mặc anh công thành chiếm đất.

Đường Bạch Dạ cuối cùng cũng thỏa mãn, hơi buông môi cô ra, chóp mũi để chóp mũi của cô.

“Hạ Thần Hi, sống thật tốt.”