Chương 2134: Lại hi vọng 16

Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Ban đêm phủ xuống, nhà của Nolan, vẫn như cũ một mảnh đen kịt, buổi tối anh chưa bao giờ bật đèn, thượng tướng Shawn đi mấy ngày rồi, mỗi ngày một cú điện thoại, bất kể là Sofia hay là Michael, chỉ cần có thời gian đều đến xem anh, thượng tướng Shawn cũng đệ trình một phần thư báo cáo tinh thần của Nolan, xin nghỉ dài hạn, cái đơn từ chức kia, bị đè ép đi xuống. Thuộc hạ cũ dưới quyền của Nolan trước đây, các đội viên trong trung đội mười chín, cũng không biết con đường từ đâu nghe nói chuyện của anh và Lục Trăn, trước đây không quá hiểu sự việc bừng tỉnh hiểu ra, lúc này mặc kệ cái gì quan hệ đối địch, lão đại nhà bọn họ mất đi tình cảm chân thành tinh thần thất thường là sự việc lớn nhất. Trên cơ bản cũng sẽ gọi điện thoại qua đây, Nolan phiền không chịu nổi, đem dây điện thoại rút ra, di động cũng tắt máy, hành động này của bọn họ chiếm dụng quá nhiều thời gian của anh và Lục Trăn ở chung.

Anh là ngủ bao lâu?

Nolan quay đầu lại nhìn nhìn đồng hồ đeo tay, đã hơn mười giờ, anh luôn luôn mệt nhọc liền ngủ, tỉnh lại là có thể nhìn thấy Lục Trăn, có một khoảng thời gian, thực sự rất nhớ Lục Trăn, vẫn không dám nhắm mắt lại, sợ chính mình một nhắm mắt lại, anh ta liền đi.

“Tiểu Trăn, cậu đói bụng chưa, tôi đi làm cơm.” Nolan xoa xoa mắt, đột nhiên cảm thấy không đúng lắm, Lục Trăn này thế nào so với Lục Trăn trong ảo giác của anh gầy rất nhiều, tóc cũng hớt ngắn một chút, hình dáng đường nét rõ ràng hơn, nhưng trong mắt tất cả tràn đầy đều là nụ cười ôn nhu.

“Tôi đã trở về.” Lục Trăn khẽ nói, trên mặt ôn nhu cơ hồ cũng có thể chảy ra nước.

Nolan phản ứng trì độn, gật gật đầu, lại cảm thấy kỳ quái, Lục Trăn cho tới bây giờ không nói với anh những lời này, anh nghi hoặc không hiểu nhìn anh ta, cái gì mê man, không biết là ảo giác, hay là nằm mơ.

Hẳn là mơ đi.

Chỉ có trong mơ, mới có hình ảnh chân thực như thế.

Anh nhìn thấy Lục Trăn đụng chạm mặt của anh, cảm giác ấm áp làm cho viền mắt của Nolan nóng lên, đây thực sự là một giấc mơ rất thật, nếu là ảo giác, anh ta căn bản là sẽ không đụng chạm chính anh, anh cũng không cách nào đụng chạm Lục Trăn, anh đã sớm muốn ôm ôm Lục Trăn, nhưng mà, luôn luôn ôm một khối không khí.

Đột nhiên Nolan đem anh ta kéo đến trong lòng, cảm xúc chân thực kia, ép con mắt của anh đỏ lên, đây là Lục Trăn, anh ta là Lục Trăn, anh cuối cùng cũng có thể gặp được anh ta, giấc mơ này thật sự là quá tốt, Lục Trăn sau khi chết, anh luôn luôn mơ tới hình ảnh quá khứ bọn họ vui vẻ, cho tới bây giờ không mộng qua Lục Trăn đến gặp qua anh.

“Tiểu Trăn, Tiểu Trăn…” Nolan thì thào tự nói, mang theo âm thanh khóc, lực đạo rất lớn gần như làm gãy xương sườn của anh, Lục Trăn cảm giác được trên cổ có một chút ẩm ướt, trong lòng từng đợt co rút đau đớn.

Anh ngồi xuống đất vuốt ve bờ vai của anh ta, để cho người yêu ở trong lòng mình phát tiết.

Nolan đã phải chịu đựng thật nhiều.

Mấy ngày này, anh ta nhất định sống trong địa ngục.

“Vì sao chân thực như thế, thực sự là mộng sao?” Nolan sờ sờ tai anh, có chút hơi lạnh, nhưng thân thể của anh ta là nóng như vậy.

Lục Trăn nhíu mày, mộng?

Anh ta cho rằng nằm mơ?

Anh cười, xoa đầu của anh ta, cười đến phong hoa tuyệt đại, “Hi, tiểu mỹ nhân, anh ở trong mộng nghĩ đối với tiểu sinh làm cái gì?”

Anh ý định đùa Nolan, nhưng mà, trong lòng nhu tình cùng đau lòng, thế nào cũng chống cự không nổi, dường như hận không thể nuông chiều cái mình sở hữu, chỉ mong anh ta đồng ý tiếp nhận.

Trong bóng tối, Lục Trăn có đôi mắt sáng, tràn đầy phong tình, ánh mắt của anh rất đẹp, là người Trung Quốc trong thẩm mỹ đôi mắt đẹp nhất, trong bóng tối trong vắt như nước, tràn đầy tình cảm.

Nolan đột nhiên đem anh đẩy ngã xuống giườ