Chương 879: Kết thúc [39]

Hôn Trộm 55 Lần

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trước đây, khi cô quay [ Khuynh thành thời gian ], có một lần Trình Dạng mời khách, cũng là ở “Cung Vàng Điện Ngọc”, khi đó Kiều An Hạ mới làm bạn gái của Trình Dạng, tuy rằng cô không quen mọi người trong phòng, nhưng mà cũng rất nhanh liền chơi điên cuồng, cuối cùng cũng giống như hôm nay, la mọi người chơi nói thật hay chọn đại mạo hiểm.

Một đêm kia, Lục Cẩn Niên giúp cô cản rất nhiều rượu, bởi vì chơi đoán số thua cô rất nhiều, còn phải hát bài [ thật đáng tiếc ].

Một đêm kia, anh trả lại cho cô rất nhiều lần ngôn ngữ thông báo không tiếng động của người câm điếc, búa, kéo, tảng đá, chỉ là cô lại không biết.

Lúc này đây, Kiều An Hảo cùng Lục Cẩn Niên ngồi ở giữa, Lục Cẩn Niên vẫn ra như cũ với Kiều An Hảo là “Búa, kéo, tảng đá” trình tự, chẳng qua lúc Lục Cẩn Niên cùng người ngoài chơi đoán số, luôn thắng, vợ chồng Lục Kiều hai người, thật ra không bị trừng phạt.

Hứa Gia Mộc kỳ thật chơi đoán số cũng thật lợi hại, nhưng mà không biết là do tâm trạng không tốt, hay là sao lại thế này, lại liên tục thua.

Vẫn quy luật cũ, nói thật hoặc chơi đại mạo hiểm, sau đó phạt ba chén rượu.

Hứa Gia Mộc cũng là không xấu lắm, thua liền thành thành thật thật hiểu lấy, thấy chén rượu.

Anh chọn nói thật, lúc ban đầu, mọi người hỏi đều nói giỡn một số vấn đề.

Tỷ như: Đêm đầu còn hay không? Lúc đánh bụi cơ dùng tay trái hay là tay phải? Bao lâu có thể she ra?

Nhưng vấn đề loại này, lúc hỏi xong, Hứa Gia Mộc lại thua, thua đến cuối cùng, liền đã hỏi tới vấn đề tình cảm.

Hỏi:“Hứa Gia Mộc, sau khi anh với Lâm Thiên Thiên hủy bỏ hôn ước, đến bây giờ vẫn không đính hôn cũng không có bạn gái, là có người thích sao?”

Hứa Gia Mộc thẳng thắn:“Có.”

Hỏi:“Vậy anh từ hôn là vì cô ấy sao?”

Hứa Gia Mộc giật mình, gật đầu:“Đúng.”

Hỏi:“Vậy sao anh không cùng với cô ấy ở cùng một chỗ?”

Lần này Hứa Gia Mộc lâm vào trầm mặc thật lâu, vẻ mặt anh thực bình tĩnh, nhưng mà không biết vì sao, trong khoảnh khắc đó toàn bộ trong phòng lại phá lệ trể lên im lặng, tựa hồ tất cả mọi người đều thấy được vài phần cô đơn trên người anh, bất quá rất nhanh, anh liền cười cười, tùy tiện trả lời:“Chia tay.”

Hỏi:“Ai nói chia tay trước?”

Vấn đề này tựa hồ làm khó Hứa Gia Mộc, anh sửng sốt rất lâu, cuối cùng mới nói: “Cô ấy không cần tôi.”

Là cô không cần anh đi, hơn một năm trước kia, cô đều thầm nghĩ cùng anh tách ra, sau đó còn làm rớt đứa nhỏ của anh.

Hỏi:“Vậy đến bây giờ anh còn thích cô ấy không?”

“Thích.” Lúc này đây Hứa Gia Mộc không còn chần chờ.

Hỏi:“Cô ấy là ai?”

Tính đến đến bây giờ mới thôi, Hứa Gia Mộc đã uống gần bốn mươi tám chén rượu, cho dù tửu lượng của anh luôn luôn tốt, lúc này cũng đã say mông lung.

Nhưng mà ánh mắt anh mở rất lớn rất sáng, lúc nghe đến vấn đề này, anh lại bắt đầu trầm mặc, qua thật lâu sau, anh liền lảo đảo đứng lên, đi tới nơi chọn bài hát, sau đó liền tự mình chọn một bài.

Giai điệu mở đầu rất quen thuộc, chỉ qua năm giây, Hứa Gia Mộc liền giơ mic, hát lên: “Sau lại, cuối cùng anh cũng hiểu thế nào là yêu, đáng tiếc em đã sớm đi xa, biến mất ở biển người.”

“Chạy mất, Hứa Gia Mộc!” Kiều An Hạ rõ ràng uống nhiều, lại ở trong lòng Trình Dạng, tay đánh lung tung, mồm miệng nói không rõ.

Hứa Gia Mộc giống như là căn bản không có nghe được, tiếp tục hát một câu: “Sau lại, rốt cục ở trong nước mắt hiểu được, khi bỏ qua một người thì người sẽ không ở……”

Sau đó anh liền hát không nổi nữa.