Chương 1326: Rơi Vào Trong Tay. (2)

Đế Quân

Đăng vào: 2 năm trước

.

Với thực lực của Thần Dạ thì đương nhiên không phải là đối thủ của Thiên Địa Huyền Hoàng Quả. Tuy nhiên, nơi này không chỉ có riêng mình Thần Dạ, ở phía trên vẫn còn có công kích càng đáng sợ hơn.

Đại bộ phận tâm tư của Thiên Địa Huyền Hoàng Quả đều dồn vào đối phó công kích của Tử Huyên, đây là chuyện không thể tránh được. Nếu như nó hơi có khinh thường đối với Tử Huyên thì nó biết rất rõ, số phận cuối cùng của nó sẽ rất đáng sợ.

Thiên Địa Huyền Hoàng Quả không có sơ ý. Nhưng dù sao nó vẫn còn chưa có được sự thông minh giống như nhân loại, hay chỉ là đến mức thần thú trí tuệ như Trạc Ly. Nên tất nhiên nó vô phương phân biệt ra nổi, nó không cần để ý quá nhiều đến Thần Dạ, không cho hắn cũng có thế công đáng sợ như vậy.

– Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

Liền vào lúc này thì một tiếng gầm rống vang vọng từ giữa sườn núi. Chỉ sau một giây thì bóng dáng khổng lồ cũng đã xuất hiện trong chốn hỗn loạn đang hơi có yếu bớt đi.

Chỉ thấy được, năng lượng Huyền Khí cường đại phô thiên cái địa đang nhanh chóng tuôn trào dữ dội ra từ trong bóng hình ấy. Chỉ sau một thoáng, bão tuyết đầy trời ở phía trước bóng dáng này đang cấp tốc ngưng tụ lại. Đến cuối cùng, nó hóa thành một thanh trường mâu đang lan tỏa ra khí tức vô cùng lạnh lẽo.

Đây chính là công kích của Băng Linh Hổ Giao!

Thời gian chuyển dời, làm cho sự hỗn loạn ở giữa công kích của Tử Huyên cùng Thiên Địa Huyền Hoàng Quả đã không còn giống như ngày tận thế đang đến. Còn Thiên Địa Huyền Hoàng Quả đã bị Thần Dạ công kích làm cho khí tức sinh mệnh mà nó tản mát ra đã không đủ để tạo thành bất cứ nguy hiểm gì đối với Băng Linh Hổ Giao.

Một thanh trường mâu Hàn Băng dài chừng trăm trượng xẹt qua không trung. Nó khiến cho tất cả không gian chung quanh đều cứ như vậy bị đông lại, chỉ sau một cái chớp mắt thì chướng ngại vật Hỏa Diễm ở trước người Thiên Địa Huyền Hoàng Quả đã bị đánh cho một chiêu làm bắt đầu nổ mạnh.

Từng đợt năng lượng vô cùng lạnh giá, phô thiên cái địa đã bao bọc kín chướng ngại vật Hỏa Diễm kia. Trong thời gian ngắn ngủi chưa đến một giây đồng hồ, cả chướng ngại vật này đã hóa thành một pho tượng bằng băng khổng lồ.

– Răng rắc!

Vào lúc pho tượng bằng băng kia vỡ vụn liền tỏa ra hào quang xanh biếc lấp lánh trong thiên địa. Có một vết nứt từ trong pho tượng bằng băng kia nhanh chóng kéo dài ra.

– Phá!

Trên trời cao, Tử Huyên cước đạp cột sáng màu nâu tím mạnh mẽ nện xuống. Cột sáng màu đỏ như lửa kia vào lúc này đang nhanh chóng trở nên ảm đạm. Cục diện giằng co từ lúc này bắt đầu bị phá bỏ!

– Bồng bồng!

Tức thì một cơn dao động trời long đất lở từ trong phiến không gian kia bắt đầu không ngừng vang vọng ra. Thiên Địa Huyền Hoàng Quả hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật, giống hệt đã bị trúng một đòn nghiêm trọng bình thường, toàn thân không ngừng run rẩy.

Có thể cảm ứng được một loại tình trạng cực kì suy yếu từ trên Thiên Địa Huyền Hoàng Quả kia đang từ từ lan truyền ra ngoài.

Hỗn loạn đầy trời, vào lúc cột sáng màu đỏ như lửa cùng với chướng ngại vật Hỏa Diễm kia đều tiêu tan thì đã cùng nhau chôn vùi ở trong không gian kia.

Có ba bóng người, ngoại trừ thân hình khổng lồ của Băng Linh Hổ Giao kia là vẫn còn vững vàng vội vã lui về phía sau trong không gian. Còn Thần Dạ và Tử Huyên đều giống như là chú chim bị chặt đứt cánh từ giữa không trung và trên trời cao, cứ như thế mà lắc la lắc lư rơi xuống mang theo những giọt máu tươi nhỏ xuống từ giữa trời cao!

Một trận chiến này cùng Thiên Địa Huyền Hoàng Quả thì bọn họ đã thắng. Chỉ có điều là loại dốc sức rồi trả giá này cũng là cực kỳ lớn.

Đến khi Trạc Ly cuốn tròn lấy hai người, hắn liền sớm cảm ứng được. Hai người này, bất kể là ai thì giờ phút này đều là vô cùng suy yếu. Đừng nói là phải đỡ cái gì đó giống như công kích, nếu như không có hắn bảo vệ chung quanh thì chỉ riêng gió lạnh thấu xương và bão tuyết đầy trời kia đều đủ để cho hai người vĩnh viễn chôn thây ở chỗ này.

Nhất là Thần Dạ, hắn miễn cưỡng mượn lực lượng cường đại ngoại lai, mặc dù là thân thể rất dũng mãnh thì giờ này khắc này, trên dưới toàn thân hắn đều là không có một chỗ nào còn lành lặn. Khí phách vừa rồi của hắn đơn giản là dựa vào kiên trì để chống đỡ.

– Công tử, minh chủ!

Nhẹ nhàng đặt hai người xuống trên mặt đất, nhìn thấy hai người mặc dù suy yếu, nhưng vẫn còn sức sống thì Trạc Ly mới chậm rãi yên tâm.

– Ha hả, ta vô sự. Nói chung là cũng đã chiếm được Thiên Địa Huyền Hoàng Quả kia. Trạc Ly tiền bối, phiền toái tiền bối đi hái về cho Tử Huyên đi!

Thần Dạ cười một tiếng, có thể nghe được, ở trong tiếng cười của hắn là sự phi thường nhẹ nhõm.

– Công tử!

Bóng dáng của Băng Linh Hổ Giao cũng đã rơi xuống rất nhanh, nó nói:

– Nếu mà minh chủ muốn dùng Thiên Địa Huyền Hoàng Quả, vậy sẽ chờ sau khi vết thương của minh chủ đã khá hơn thì tự mình đi hái xuống. Như vậy hiệu quả sẽ càng tốt hơn mà cũng sẽ không phát sinh biến cố khác.

Phàm là báu vật thiên địa thì đều là có thêm tư cách tương đương linh tính, nhất là Thiên Địa Huyền Hoàng Quả. Mặc dù hiện tại nó đã bị phong ấn nên không nhúc nhích được, chính là nó vẫn sẽ biết, người đích thực đánh bại nó chính là Tử Huyên.

Chỉ có Tử Huyên ra tay thì mới sẽ không khiến cho Thiên Địa Huyền Hoàng Quả có bất cứ kháng cự gì. Dù sao là nó thua ở dưới tay Tử Huyên. Nếu như mà dùng ăn vào thì Thiên Địa Huyền Hoàng Quả đã sinh ra một loại sợ hãi đối với Tử Huyên. Tinh hoa của nó, chỉ cần là Tử Huyên luyện hóa thì cũng sẽ không có quá nhiều phản kháng.

– Không cần chờ vết thương khá hơn, Tử Huyên, hiện tại phải đi lấy đi!

Thần Dạ thật sự là một chút thời gian cũng không thể chờ đợi được. Sức sống tràn trề kia của Thiên Địa Huyền Hoàng Quả sẽ bù đắp cho sức sống đã bị mất đi của Tử Huyên. Chỉ có sau khi được bổ sung như vậy, Tử Huyên mới có thể trở nên khỏe mạnh.

Mặc dù không chiếm được Huyết Bồ Đề thì nàng vẫn là không vượt qua được cửa ải Tà Tâm Chủng và Tà Đế Chi Huyết kia. Thế nhưng ít nhất so với đoạn thời gian trước lúc này thì Tử Huyên sẽ không bởi vì những điều đó mà phát sinh bất cứ bất ngờ gì.

Tử Huyên có thể cảm nhận được sự sốt ruột trong lòng Thần Dạ. Mà chính nàng cũng đồng dạng sốt ruột. Trong lòng của nàng đã làm tốt việc chuẩn bị vĩnh viễn rời khỏi Thần Dạ. Chính là, yêu Thần Dạ thì làm sao nàng nhẫn tâm rời đi?

Thiên Địa Huyền Hoàng Quả là một hy vọng trong đó. Mà hy vọng này nay đã ở trước mắt, Tử Huyên càng không thể chờ đợi hơn. Bởi vì so sánh bất cứ người nào thì nàng đều biết rõ ràng, mất đi tình cảm chân thành sẽ là nỗi đau khổ như thế nào.

Loại đau khổ đó, nàng tuyệt không hy vọng sẽ bắt Thần Dạ phải đón nhận một lần!

– Tử Huyên!

Liền vào lúc Tử Huyên muốn đi lấy Thiên Địa Huyền Hoàng Quả, Thần Dạ đột nhiên gọi nàng.