Chương 479-2: Ăn, ăn, ta muốn ăn luôn các ngươi! (2)

Đại Đạo Độc Hành

Đăng vào: 2 năm trước

.

Bên kia Lạc Ly cũng đại phát thần uy, cả đám quỷ cơ bị hắn đánh nổ tung, hắn bay thẳng tới Sơn Lam quỷ hậu, rống to, ra tay!

Cuối cùng nổ vang một tiếng, quỷ cơ cuối cùng vây công Lạc Ly bị Lạc Ly một quyền đánh nát, chỉ còn lại quỷ cơ cường đại là Sơn Lam quỷ hậu.

Xa xa nổ vang một tiếng, Hư Linh Kim Đan chân nhân Lạc Vũ của Lạc Ly bị đàn quỷ chiến sĩ quỷ tộc đông như biển đánh tan xương nát thịt, nổ tung hoàn toàn.

Hư Linh Kim Đan chân nhân cũng bị thương, quỷ tộc quá nhiều, lại không sợ chết xung phong. Mà Thiên Xà Phượng Vệ cũng chỉ còn lại bốn mươi bảy.

Thế nhưng quỷ tộc đã chết hơn hai ba vạn, chết ít nhất hai phần ba, trận đại chiến này, Lạc Ly đoán tính mình đã thắng rồi.

Lạc Ly thở ra một tiếng, nhìn Sơn Lam quỷ cơ nói: “Các ngươi thua rồi!”

Sơn Lam quỷ cơ cười lạnh, nói: “Không, là các ngươi thất bại! Chúng ta chính là quỷ tộc, ngươi biết quỷ tộc mạnh nhất là gì không? Đó là bất tử!”

Theo lời nói của nàng, trên đại địa đột nhiên xuất hiện mười hai đồ đằng quỷ dị. Những đồ đằng này đều do tàn khu của quỷ tộc tổ hợp lại với nhau mà ra, cái nào cái nấy đều vô cùng quỷ dị.

Đồ đằng này xuất hiện, trên đại địa, mảnh vụn của những quỷ tộc bị đánh chết bắt đầu xảy ra phản ứng kỳ dị, bất kể bọn họ chết như thế nào thì cũng bắt đầu khôi phục từng chút một, sau đó một đám quỷ tộc lại bò lên, toàn bộ sống lại.

Lạc Ly sửng sốt, không ngờ quỷ tộc lại có khả năng đáng sợ như thế. Hắn chỉ mạnh vào Sơn Lam quỷ cơ, khởi động Thương Hải Minh Nguyệt Sát luôn trong trạng thái ngưng kết, một quả cầu nguyên khí thật lớn từ trên trời giáng xuống, đánh Sơn Lam quỷ cơ thành ngàn vạn mảnh vỡ!

Thế nhưng những mảnh vỡ này dưới tác dụng của sức mạnh đồ đằng, chậm rãi tổ hợp lại với nhau, Sơn Lam quỷ cơ lại sống lại, nàng điên cuồng cười lớn, nói:

“Biết rồi chưa, quỷ tộc chúng ta không có ưu thế đáng sợ như những chủng tộc khác, thế nhưng chúng ta có đặc tính bất tử, bởi vì chúng ta đã từng chết rồi thì còn chết cái gì nữa, cho nên các ngươi thua rồi!”

Nàng không chú ý rằng ngay khi nàng bị đánh nổ thì từng sợi quỷ khí tản mạn khắp bốn phía, một sợi quỷ khí bị Tiểu Bạch hít vào.

Tiểu Bạch vẫn luôn chiến đấu, thế nhưng tác dụng của nó không mạnh, thực lực chỉ tương đương với hải yêu, sau khi hít vào quỷ khí này, Tiểu Bạch đột nhiên bắt đầu run rẩy.

Nó gào lên một cái thật mạnh.

“Ngao ngao ngao!”

Sau đó một thanh âm phát ra từ thân thể của hắn:

“Thơm quá, thơm như vậy thì chắc ăn rất ngon, ăn, ăn, ăn, ta muốn ăn sạch các ngươi!”

Theo âm thanh này, Tiểu Bạch bắt đầu biến hoá, thân thể bắt đầu bành trướng, cơ thể đứng thẳng, hoá thành một cự nhân đáng sợ!

“Khi lần đầu tiên ta mở mắt nhìn ngắm thế giới này, ta đã biết ý nghĩa tồn tại của ta!”

“Ta chính là chủ nhân của thế giới này, là tồn tại tối cao vĩ đại của vũ trụ này, sẽ mở ra một đoạn truyền kỳ nhân sinh huy hoàng, không, là truyền kỳ cẩu sinh!”

“Ô, cái tên ngu ngu kia lại dùng ngón tay chỉ đau ta, còn hỏi cái gì mà tồn tại đánh bại Phản Hư chân nhất? Phản Hư là cái thá gì, ta cắn chết hắn, cắn đứt ngón tay của hắn!”

“Thôi vậy, ngón tay của người này cứng quá, ta cắn không nổi, hơn nữa cảm giác khi hắn ôm ta rất ấm áp, đây là người hầu mà ông trời chuẩn bị cho ta, cái người tồn tại vì phục vụ ta, ta đại nhân có đại lượng, tha thứ cho hắn vậy!”

“Sư phụ của cái tên ngu này càng ngu hơn! Bản vương lại bị hắn coi là Thiên Cẩu, đúng là hai thằng ngu!”

“Thế nhưng cái gã sư phụ lông vàng này rất dáng sợ, không biết trong cơ thể hắn ẩn chứa cái gì mà có được lực lượng hủy diệt tất cả, trực giác của ta nói cho ta biết, đừng đắc tội hắn, quên vậy, hắn là sư phụ của người hầu ta, ta đại nhân có đại lượng, tha thứ cho hắn vậy!”

“Người hầu này của ta quả nhiên quá ngu, không ngờ lại gọi ta là Tiểu Bạch, cái tên ngu ngốc như thế! Vô số Tiểu Bạch tiền bối đã lục lọi thế giới mấy vạn lần rồi, sao lại còn đặt cho ta cái tên nhà quê đến như thế, quên vậy, nhín dáng vẻ của hắn, xem ra đây là năng lực đặt tên cao nhất của hắn rồi!”

“Thế nhưng Cửu Như Chân Liên ăn rất ngon, sư phụ của người hầu cũng không tệ, sai người hầu của ta đút cho ta nhiều huyết nhục, ta rất thích!”

“Thế giới bên ngoài rất thú vị, chơi rất vui, thế nhưng con chồn hôi kia *** thối ta, quả thật đang ghét!”

“Ô, người hầu của ta cùng sư phụ của người hầu đâu rồi? Thật mất mặt, không ngờ bọn họ lại truyền tống chạy trốn, để con chó con vừa mới sinh ra như bản đại vương ở lại nơi này. Kháo, cách đó không xa có một con cọp đang tới, đáng sợ quá, người hầu của ta ơi, đừng bỏ ta, mau tới ôm ta cái đi!”

“May mà bản thể của bản đại vương nằm trong thế giới Thái Sơ động thiên, suýt nữa đã lạc với người hầu của ta. Thế nhưng ta phải dỗi bọn họ. Dám bỏ bản đại vương lại, coi chừng bản đại vương cắn các ngươi!”

“Người hầu này của ta gọi là Lạc Ly, vừa nhìn là biết hắn là một gã đần, thời khắc mấu chốt còn cần bản đạo vương bảo vệ.”

“Ngươi nhìn đi, ở Thiên Chi Uyên, toàn nhờ có bản đại vương tồn tại nên đứa ngốc này mới có thế sống sót!”

“Thiên Chi Uyên, một nơi thật đáng nhớ. Nơi đó đúng là thiên hạ của bản đại vương. Dưới sự chỉ duy anh minh thần võ của bản đại vương, người hầu này của ta một đường tu luyện, cuối cùng cũng đi tới đáy Thiên Chi Uyên. Dọc đường đi đó, người hầu đánh chết vô số mãnh thú cho ta, đúng là ăn no, thế nhưng huyết nhục này không ngon bằng chân giò đường phèn của Bát Tiên Lâu.”

“Cuối cùng tên chủ nhân đần đồn này của ta, không, là người hầu đần độn. Hắn nuôi ta, tìm thức ăn cho ta, hầu hạ ta, không phải người hầu thì là gì?”

“Cuối cùng hắn cũng tới được biển dung nham. Khoảng thời gian đó khó chịu tới cực điểm, bên ngoài nóng muốn chết, mỗi ngày ta chỉ có thể ngủ mà thôi. Thế nhưng trứng Viêm Ma ăn rất ngon, sau khi ăn rồi thì ta hình như tìm lại không ít trí nhớ, nhớ tới một ít chuyện linh tinh, cũng có được một vài thần thông.”

“Phải rồi, khi đó ta có thêm một tiểu đệ, cái tên biến thái ngầm ấy chỉ biết trang khốc, không biết ngày nay làm nũng mới là vương đạo.”

“Ha ha, người hầu của ta vẫn sắc bén như trước, đặt cho hắn cái tên Tiểu Thạch quê mùa, còn không dễ nghe bằng Tiểu Bạch ta nữa!”

“Thế nhưng cái tên đó muốn tranh giành sủng ái với ta, muốn cướp đi sự quan tâm của người hầu, ta buông tha cho hắn mới là lạ!”

“Chờ lúc người hầu không chú ý, ta bắt đầu thu thập lính mới này. Ta là đại ca, hắn là lão nhị, một lần lão nhị, cả đời lão nhị. Phải nghe lời ta mãi mãi.”

“Còn giả bộ với ta nữa, giả làm tượng đá không quan tâm ta! Xem xem ta thu thập ngươi như thế nào đây…”