Chương 394-2: Hữu gian vô gian thiên địa viễn! (2)

Đại Đạo Độc Hành

Đăng vào: 2 năm trước

.

Người này cũng là một Kim Đan chân nhân, nhưng là Kim Đan đại viên mãn, rất mạnh mẽ, còn chưa ra tay thì đã khí thế tận trời!

Vừa thấy người này, Lục Chu lập tức lấy ra một tấm bùa chú, dùng sức dán lên người, quát:

“Ta tới lĩnh giáo ngươi!”

Lá bùa này đúng là ba đạo bùa mà sư tổ của Lục Chu cho hắn khi lên đường, sau khi sử dụng có thể lực kháng Kim Đan chân nhân.

Bạch Du Du thì lại duỗi tay, trong tay xuất hiện một đạo hào quang, rõ ràng là một pháp bảo tứ giải, Thất Thải Tử Kim Luân, nàng chỉ vào Kim Đan chân nhân, quát: “Đi!”

Thất Thải Tử Kim Ước lớn chừng một thước, tản ra kỳ quang bảy sắc vàng tím đen trắng hồng nâu xanh xoay tròn bên ngoài theo hình tròn, hào quang ngày càng sáng rọi. Nhìn từ ngoài vào trong, giống như vạn đạo tinh quang dâng khỏi đại địa, trên đó có màu sắc hoa lệ, xinh đẹp không gì sánh bằng.

Một vòng tinh quang đánh về phía đối phương, Lục Chu rống lớn, cả người hóa thành màu vàng, cũng lao tới Kim Đan chân nhân đó.

Thế nhưng người đó chỉ cười lạnh, Thất Thải Tử Kim Luân va đập điên cuồng về trước, thế nhưng vẫn không đánh trúng hắn. Còn Lục Chu bùng nổ xung phong, cũng không thể vọt tới gần hắn. Mọi người chỉ cách nhau ba mươi trượng mà lại như cách nhau trăm dặm, vĩnh viễn không cách nào tới gần hắn được.

Lạc Ly không khỏi hô: “Hữu gian vô gian thiên địa viễn, chỉ xích thiên nhai vạn lí diêu!”

Đây là thi hào của Hữu Gian Vô Gian Không Ma tông, trong đó ẩn chứa một trong năm đại đạo tu tiên, chiêu này chính là Chỉ Xích Thiên Nhai! Chỉ cần luyện thành pháp này thì có thể tùy ý khống chế khoảng cách giữa ta với địch, cũng là vo thượng bí pháp!

Pháp này lập tức thể hiện hiệu quả, Thất Thái Tử Kim Luân của Bạch Du Du, còn có Lục Chu, toàn bộ bị hắn vây nhốt, chạy qua đó thì không thể trở lại, hoàn toàn bị nhốt bên trong, không cửa tiến lùi!

Phong Tử Hư quăng mạnh một viên thần lôi, rống lên: “Nổ!”

Đùng, thần lôi nổ mạnh, giữa bọn họ cùng Kim Đan chân nhân giống như có một đạo sóng gợn. Thần lôi có thể hủy thiên diệt địa lại không thể bay quá một trượng trong gợn sóng đó, Chỉ Xích Thiên Nhai của đối phương quả nhiên lợi hại.

Thế nhưng thần lôi cũng không nổ tung vô dụng. Bạch Du Du cùng Lục Chu mượn lần nổ này, lao ra khỏi sự khống chế của đối phương, trở lại bên cạnh Lạc Ly!

Bạch Du Du nói: “Làm sao bây giờ, Lạc Ly ca?”

Lạc Ly cau mày lại, sử dụng Thương hải minh nguyệt sát, nhất thời hô lên: “Làm sao bây giờ? Trốn thôi!”

Mang theo bọn họ bỏ chạy. Cách đó không xa, hai Kim Đan chân nhân vừa đuổi giết bọn họ xuất hiện, sau đó lại thêm một người, biến thành ba.

Bọn họ quát lớn: “Đứng lại, đứng lại!” Phía sau điên cuồng đuổi theo.

Đám Lạc Ly tiếp tục chạy trốn, ba Kim Đan chân nhân đuổi theo phía sau điên cuồng.

Lần này, bất kể Dạ Khinh Phong dẫn đường như thế nào, Lạc Ly cũng không thoát khỏi bọn họ. Kim Đan chân nhân ở sau cùng cầm một cái la bàn trên tay, nếu đuổi không kịp đám Lạc Ly thì liếc nhìn la bàn một cái, lặng lẽ thi pháp, sau đó lập tức tìm được phương hướng của đám Lạc Ly, tiếp tục đuổi theo.

Ở trung tâm quảng trường đằng xa đột nhiên nổ mạnh từng đợt, ngoài ra, còn có thể nhìn thấy hai cự nhân, cao chừng trăm trượng đáp xuống từ trên trời cao, đạp mạnh xuống đất. Đây là pháp thuật của Cự Hi tông, xem ra chiến đấu bên phía Phạm Vô Kiếp cũng rất kịch liệt.

Vòng tới vòng lui, đối phương càng ngày càng gần, Lục Chu cắn răng một cái, quát: “Lạc Ly ca, chúng ta không trốn, liều mạng với bọn họ!”

Bạch Du Du nói: “Phải, liều mạng với bọn họ thôi! Trốn không thoát!”

Lạc Ly nhìn ra phía sau, khởi động Thương hải minh nguyệt sát, quan sát tình huống trong vòng phạm vi mười dặm xung quanh, sau đó trừng mắt nói: “Không, chỉ cần giao thủ với bọn họ thì viện quân của bọn họ sẽ tới đây ngay, chúng ta chắc chắn phải chết!

Thế nhưng, ta có cách, các ngươi hãy trốn trước, ta yểm hộ, ta có biện pháp cắt đuôi bọn họ!”

Phong Tử Hư nói: “Lạc Ly, chúng ta sống thì cùng sống, chết thì cùng chết, sẽ không vứt bỏ ngươi không quan tâm.”

Lạc Ly nói: “Các ngươi tin tưởng ta thì đi trước, ta sẽ đến sau!”

Phong Tử Hư còn định nói gì thêm, Lục Chu nói: “Được, Lạc Ly ca, ta tin tưởng ngươi, Tử Hư, chúng ta đi!”

Lục Chu vô cùng tin tưởng Lạc Ly, gần như Lạc Ly nói gì thì hắn đều cho rằng Lạc Ly có thể làm được.

Nháy mắt Lục Chu tăng tốc, Bạch Du Du đuổi theo,Phong Tử Hư nhìn thoáng qua Lạc Ly, nói: “Sống sót, đừng thể hiện, đừng chết!”

Hắn cũng chạy theo, bốn người lập tức tăng tốc bỏ chạy, mà Lạc Ly thì thả chậm tốc độ, cố ý hiện thân, ba Kim Đan chân nhân sắp đuổi kịp hắn.

Phía trước có chỗ quẹo, Lạc Ly duỗi tay, một đình viện thình lình xuất hiện, đặt ngay nơi đó. Đình viện có tường bằng đá, trong viện có lương đình, hoa viên, suối phun, tinh xảo khéo léo, vừa nhìn là biết một nơi ở tốt.

Lạc Ly cười, mình phóng thích Thái Sơ Động Thiên ra ngoài, chuẩn bị âm nhân. Hắn lập tức trốn vào trong đình viện này, cố ý thả chậm tốc độ.

Vừa mới thả chậm tốc độ thì ba Kim Đan chân nhân chợt lóe, tiến vào trong đình viện, bao vây Lạc Ly.

Thế nhưng Lạc Ly còn chưa nói chuyện thì một Kim Đan chân nhân quát:

“Không hay, đây là cạm bẫy không gian,mọi người mau chạy!”

Người đó chính là tu sĩ Hữu Gian Vô Gian Không Ma tông, cảm ứng đối với không gian rất mạnh, vừa tới đã phát hiện vấn đề. Ba người lập tức muốn chạy, Lạc Ly rống lớn: “Thu!”

Chớp mắt, sáu Phi Thiên Dạ Xoa xuất hiện, hai con quấn lấy một Kim Đan chân nhân, mà Lạc Ly thì đánh về phía Kim Đan chân nhân cầm la bàn, người này có thần thông tìm người, phải diệt người này trước.

Ba Kim Đan chân nhân vô cùng cường đại, trong đó Kim Đan chân nhân phát hiện vấn đề ra tay đánh ra một đạo hào quang, giống như trường kiếm, dài chừng bảy thước, rõ ràng muốn thi pháp hóa sinh khe hở thời không, dùng khe hở làm kiếm. Một kiếm này vô kiên bất tồi, hai Phi Thiên Dạ Xoa bao vây hắn lập tức bị hắn trảm thành mười bảy mười tám khối, sau đó hắn chớp lóe thành bạch quang, lao ra khỏi đình viện này.

Hai Kim Đan chân nhân khác, một trên người bùng nổ vô tận lôi quang, lôi quang này chuyên phá tà ma, Phi Thiên Dạ Xoa là do cương thi biến thành, lôi quang này đúng là khắc tinh của Phi Thiên Dạ Xoa.

Vốn dĩ hắn có nắm chắt, thế nhưng sáu con Phi Thiên Dạ Xoa mà Lạc Ly bắt được đều do Bắc Mang phái Thường Mặc Y luyện chế, trong đó có hai con là Tà Lôi Chiến Thi biến thành, không sợ thần lôi, vừa lúc một con Phi Thiên Dạ Xoa quấn lấy người này chính là Tà Lôi Dạ Xoa.

Nhất thời một con Dạ Xoa bị thần lôi hóa thành tro tàn, con Tà Lôi Dạ Xoa còn lại nắm giữ Kim Đan chân nhân, khiến hắn không thể bỏ chạy.

Mà bên Lạc Ly, hắn sử dụng Ám lưu vô hình sát, hóa thành vô số tham lang, vây khốn tu sĩ kia lại, chậm trễ hắn nửa giây đồng hồ.