Chương 1606: Xích tử thiên tâm, thiên địa tự nhiên!

Đại Đạo Độc Hành

Đăng vào: 2 năm trước

.

“Sau đó, ta nghĩ ra một biện pháp, thay vì chúng ta đẩy núi, chi bằng để núi ép chúng ta.

Hóa không thể thành có thể, bởi vì nếu ngươi không đẩy lại, ngươi sẽ bị ép chết

Nói đến đây, đột nhiên Diệt Độ kim tiên nắm lấy Lạc Ly, thi triển pháp chú:

“Bàn sơn điền hải, điên đảo càn khôn!”.

Trong nháy mắt, tất cả các tiên bảo mà Lạc Ly bố trí trong tiên giới lập tức khởi động.

Cả tiên giới như trầm xuống.

Thân thể Lạc Ly đã hồi phục lại, nhưng lập tức cũng cảm nhận được thiên địa nghịch chuyển.

Bản thân ở trong hư không thôi động tiên giới, mà cả tiên giới lại đang ép xuống người mình.

Trong nháy mắt, Lạc Ly liền há miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Hai tay hắn gắt gao giơ lên đỉnh đầu, đây căn bản không phải là đẩy, mà là đỡ.

Tiếng của Diệt Độ Kim tiên truyền đến:

“Tiếp tục, tiếp tục, tiếp tục, núi ở trên đầu, muốn sống sót chỉ có cách đẩy nó ra.

Cố lên, thiếu niên, kiên trì vào, bằng không, ngươi sẽ chết”.

Vạn quân của tiên giới chậm rãi hạ xuống, áp sát vào bên cạnh Lạc Ly.

Dưới tiên thuật của Diệt Độ Kim tiên, bất luận Lạc Ly có vùng vẫy như thế nào cũng không thể nào tránh né, chỉ có một cách duy nhất là chống đỡ.

Chỉ có chống đỡ mới có thể sống xót.

Liều chết vươn hai tay lên, đẩy, đẩy, đẩy.

Lạc Ly đang cố gắng đẩy La tháp tiên giới, La thap tiên giới có chiều dài từ đông sang tây là mười bảy vạn sáu ngàn dặm, từ nam sang bắc dài mười ba vạn bốn ngàn dặm, đại lục dày ba ngàn sáu trăm dặm, rút cuộc là nó năng bao nhiêu cũng không co cách nào tính được.

Chỉ có thể liều chết đên toàn bộ tiên khí vận lên, đặc biệt là tiên khí của địa tiên được thúc giục vận chuyển lên.

Nếu không có đột đạo tiên khí địa tiên này, Lúc Ly lập tức sẽ bị đè ép, nói cho cùng hắn cũng chỉ là một Huyền tiên, mà cái này thì chỉ có Địa tiên mới có thể làm.

Kiên trì, kiên trì, liều chết kiên trì.

Lúc mới bắt đầu, trong đầu vẫn còn có ý thức, còn có tín niệm, nhưng dần dần, chẳng còn gì ngoài sự kiên trì, đau khổ kiên trì.

Dưới sự uy áp của vạn quân, cả tiên giới đều dồn lên người Lạc Ly, ngoài kiên trì ra, cũng không cách nào khác nữa.

Giữ toàn thân kiên trì, không còn ý niệm gì khác, tất cả thời gian, không gian đều biến mất, chỉ còn kiên trì mà thôi.

Kiên trì, đau khổ kiên trì, đứng vững, đứng vững!

Đây là một tiên giới, là thế giới của địa tiên, là nơi ở của địa tiên, nhưng e răng ngay cả địa tiên cũng không thể khống chế toàn tiên giới.

Đây là một loại lực đối kháng hoàn mỹ, không có cách gì ngoài việc dùng toàn lực chống đỡ.

Nhưng cuối cùng thì cũng có lục lực kiệt, tiên khí dần dần giảm đi, Lạc Ly không thể chống đỡ được nữa, oành một tiếng, hoàn toàn bị áp đảo.

Lạc Ly lập tức ngã xuống, nhưng cũng không xảy ra chuyện bị ép cho thịt nát xương tan. Cả tiên giới rộng lớn cách Lạc Ly ba thước liền dừng lại, không tiếp tục hạ xuống.

Lạc Ly trôi nổi trên không trung, dưới chân như có một tầng đất trong suốt, cách tiên giới cơ thạch chỉ khoảng ba thước.

Hắn ngồi trên hư không trong suốt, toàn thân không có một chút sức lực, sức cùng lực kiệt, tựa như nằm ngủ.

Đột nhiên bên tai vẳng lại tiếng nói: “Tu luyện, tu luyện, càng mệt càng phải luyện.”

Lạc Ly thở dài một hơi, ngồi vững, bắt đầu khởi động phương pháp tu luyện của mình, đem lực hỗn nguyên phân tán toàn thân.

Càng mệt mỏi càng phải tu luyện.

Theo tu luyện, Lạc Ly dần dần cảm giác được thân thể đã hồi phục, tinh lực hồi phục, hắn vừa định mở miệng, Diệt Độ Kim tiên đã lên tiếng trước:

“Được rồi, tốt, giờ tiếp tục đi.”

Lạc Ly vừa đứng lên, tiên giới lại hạ xuống, áp về phía hắn, hắn chỉ có thể tiếp tục vất vả kiên trì, chống đỡ tiên giới.

Hai bàn tay nâng lên, gắt gao chống lại áp lực của tiên giới đang đè xuống.

Cứ như thế, Lạc Ly bắt đầu tu luyện không biết ngày tháng, không biết trời đất, chỉ biết đẩy núi.

Vẫn đau khổ kiên trì thẳng cho đến khi tinh cùng lực kiệt. Sau đó lại nghỉ ngơi phục hồi sức lực, rồi lại tiếp tục kiên trì.

Rất lâu, rất lâu, cho đến một ngày, bỗng nhiên Lạc Ly gào to một tiếng, toàn thân tận lực đẩy.

Oành một tiếng, Lạc Ly toàn thân pháp bào vớ thành vạn mảnh, bay ra bốn phương.

Lúc này Lạc Ly đã tấn thăng một tầng cảnh giới.

Tấn thăng Huyền tiên tam trọng thiên!

Nhưng tiên giới vẫn không nhúc nhích lên, mà vẫn đè ép xuống.

Lúc này Diệt Độ Kim tiên lại lên tiếng:

“Tốt rồi, đến giai đoạn này là được rồi.”

Nhất thời, sức ép biến mất, cảm giác Càn Khôn xoay chuyển cũng biến mất, không còn cảm giác Lạc Ly phải đẩy tiên giới, mà là tiên giới đẩy Lạc Ly.

Lạc Ly thở dài một hơn, kết thúc một đợt tu luyện.

Diệt Độ Kim tiên nói: “Tốt rồi, chúng ta trở về động phủ của ngươi đi, tu luyện đẩy núi đến đây thôi, ngươi cần thời gian để thích ứng, rồi lại luyện tiếp.”

Lạc Ly gật đầu, trở về tháp la tiên giới động phủ, trở lại hỗn nguyên tiên phủ, nằm ở trên giường, vô cùng thoải mái.

Tỷ mỉ tính toán, mình đi đến biên giới tiên giới luyện đẩy núi bất tri bất giác cũng một năm rồi, một năm này cứ như vậy mà trôi qua.

Có điều, một năm này cũng thu hoạch được khá nhiều, cũng tấn thăng được một trọng thiên.

Hơn nữa, lần tấn thăng này không hề có chút tác dụng phụ gì, tất cả đều vô cùng tự nhiên.

Tiên khí năm giữ được so với một năm trước lại càng lưu thông, tuỳ theo mình điều chỉnh, không cần phải khống chế cảm giác.

Vốn dĩ những loại tiên khí này rất khó có thể nắm giữ, tự tạo tự phát, khi đã bùng nổ cũng sẽ biến mất triệt để.

Sau khi tỉnh dậy từ một giấc ngủ ngon, Lạc Ly lại ngoan ngãn dâng lên bảy mươi hai khoả cửu thiên bàn cổ thổ.

Thật ra Diệt Độ Kim tiên căn bản không cần, nhưng Lạc Ly lại muốn hiến lên, những thứ này giữ cũng chẳng để làm gì, chi bằng hiến lên cho đối phương, để đổi lấy lợi ích lớn nhất có thể.

Diệt Độ Kim tiên chậm rãi nói: “Thật ra bước tu luyện tiếp theo cũng không khác gì bước trước.

Ngươi lại đi thu thập tài liệu, luyện chế khổn tiên tác, sau đó khóa lấy chính mình, thuận ứng bản tâm, bắt đầu rèn luyện!”.

Nói xong, Diệt Độ Kim tiên lại là truyền tới một bộ biện pháp luyện chế khổn tiên tác, nhưng cũng có những điểm khác với lần trước.

Lạc Ly tu luyện trong suốt hai năm thì khổn tiên tác bắt đầu không khoá được hắn

Lạc Ly lập tức đi tới những tiên giới khác để mua bán, sau đó luyện chế, nhưng lại không khoá lấy mình.

Tháp la tiên giới này mới hình thành, diện tích cũng không lớn lắm.

Lạc Ly có cảm giác diện tích không đủ, nên hắn liền tiến đến một tiên giới khác.

Tiên giới Diệu Huy của Tiên Thiên Nhất Khí tông là một tiên giới rất lớn, người đứng đầu của tiên giới này đã tiên thăng lên phi tiên cảnh, việc tu luyện xảy ra vẫn đề, nên phải bế quan.

Tiên giới này vô cùng rộng lớn, diện tích gần như rộng gấp đôi tháp la tiên giới, hơn nữa cũng vô cùng hoang sơ, rất thích hợp cho việc tu luyện của Lạc Ly.

Lạc Ly ở tiên giới này tùy ý đi lại, tuỳ ý ăn ngủ.

Không phải suy nghĩ điều gì.

Chỉ có điều, đêm khuya, nhìn về phía bầu trời, không thấy bất cứ cái gì.

—————