Chương 79: Bảy khắc độ

Vĩnh Hằng Chí Tôn

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Tam Phân Kiếm Thuật, một kiếm hóa ba kiếm.

Lý Phù Trần trước tiên nghiên cứu Tam Phân Kiếm Thuật.

Tam Phân Kiếm Thuật là một trong mười kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai đứng đầu của Thương Lan Tông, nó không chỉ đơn thuần là khoái kiếm, giống như Phi Long Kiếm Pháp, cần Chân khí rất nhiều.

Chân khí càng hùng hậu, phát ra uy lực càng mạnh, nếu thiếu Chân khí, Tam Phân Kiếm Thuật cùng kiếm pháp bình thường không khác gì nhau.

– Tích Thủy Kiếm Quyết, kiếm kình ngưng lại một điểm, nước chảy đá mòn.

So với Tam Phân Kiếm Thuật, Tích Thủy Kiếm Quyết không cần nhiều Chân khí.

Nó cần chính là sự khống chế lực ở trình độ cao.

Khống chế đối với lực càng mạnh, kiếm kình cô động càng nhỏ, dưới một đòn, áo giáp cũng bị xuyên thủng.

– Phi Long Kiếm Pháp, kiếm như du long, kiếm thế ngưng trọng (nặng).

Có một câu nói “nhất lực hàng thập hội”.

Phi Long Kiếm Pháp tiêu hao Chân khí nhanh gấp mấy lần Tích Thủy Kiếm Quyết, gấp đôi Tam Phân Kiếm Thuật.

Tương ứng, uy lực của Phi Long Kiếm Pháp vô cùng đáng sợ, ngươi có thể tránh né Tích Thủy Kiếm Quyết, nhưng gặp phải Phi Long Kiếm Pháp, ngươi tránh không thoát.

Dưới một kiếm, đầu tiên kiếm thế sẽ bao phủ đối thủ, làm hắn không cách náo trốn được.

Giống như Tam Phân Kiếm Thuật, Phi Long Kiếm Pháp cũng là một trong mười kiếm pháp Hoàng Cấp Đỉnh giai đứng đầu Thương Lan Tông.

Sau một tuần, Tam Phân Kiếm Thuật đạt đến cảnh giới Tiểu Thành, Tích Thủy Kiếm Quyết Tiểu Thành, Phi Long Kiếm Pháp Tiểu Thành.

Sau một tháng, Tam Phân Kiếm Thuật Đại Thành, Tích Thủy Kiếm Quyết Đại Thành, Phi Long Kiếm Pháp Đại Thành.

Sau hai tháng, Tam Phân Kiếm Thuật đạt tới cảnh giới Đăng Phong Tạo Cực, Tích Thủy Kiếm Quyết Đăng Phong Tạo Cực, Phi Long Kiếm Pháp Lô Hỏa Thuần Thanh.

– Tám khắc độ, thật không tin được, Vũ Văn Thiên dĩ nhiên phản công, vượt qua Lý Phù Trần.

– Có áp lực mới có động lực, lúc trước Vũ Văn Thiên không có đối thủ, nên có chút thư giãn, hiện tại Lý Phù Trần tồn tại, làm hắn sinh ra nguy cơ, kích thích tiềm lực của hắn đến cực hạn.

– Thành tích tám khắc độ rất nghịch thiên, trong Ngoại Tông, chỉ sợ không có ai vượt qua thành tích này đi!

– Hẳn là không có, tối đa chỉ tương đương với Vũ Văn Thiên, không có khả năng vượt qua.

Ngày hôm đó, khu vực Thí Luyện Tháp lần thứ hai sôi trào lên.

Nhìn mộc bài của mình được treo ở vị trí thứ nhất lần nữa, khóe miệng của Vũ Văn Thiên cười nhạt.

“Lý Phù Trần, thành tích của ngươi không có khả năng vượt qua ta, tối đa tương đương với ta mà thôi, cái tên đệ tử đệ nhất Ngoại Tông không hợp rồi.”

Vũ Văn Thiên tự lẩm bẩm, sau đó rời khỏi khu vực Thí Luyện Tháp.

– Lý Phù Trần, thành tích của ngươi bị Vũ Văn Thiên vượt qua.

Sau khi Chúc Hồng Tú nhận được tin tức, cố ý đi tới tiểu viện của Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần nói:

– Hả! Vượt qua sao? Đều trong dự liệu.

Dù sao Vũ Văn Thiên cũng có căn cốt ngũ tinh, tu luyện cái gì cũng nhanh, thời gian mấy tháng, đủ để thực lực của đối phương bay lên một tầng thứ.

– Ngươi không kinh ngạc sao?

Lý Phù Trần nói:

– Kinh ngạc cái gì, đúng rồi, thành tích của hắn bao nhiêu.

– Tám khắc độ.

– Tám khắc độ, khá tốt.

Lý Phù Trần gật đầu.

Nếu là tám khắc độ, hiện tại hắn nắm chắc vượt qua.

– Đi, theo ta đi Thí Luyện Tháp.

Lý Phù Trần đoán Vũ Văn Thiên sẽ nhanh chóng đột phá Quy Nguyên cảnh, nếu đã đắc tội đối phương rồi, Lý Phù Trần cũng không hạ thủ lưu tình.

Hắn sẽ làm đối phương tiếc nuối đột phá Quy Nguyên cảnh.

Chỉ sau một lát, Lý Phù Trần cùng Chúc Hồng Tú đã tới Thí Luyện Tháp.

– Nhanh nhìn, Lý Phù Trần tới.

Lý Phù Trần xuất hiện, nhất thời trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người.

– Phỏng chừng hắn ngồi không yên, ai cũng biết Vũ Văn Thiên sư huynh sẽ nhanh đột phá Quy Nguyên cảnh, nếu không thể vượt qua đối phương trước khi đột phá Quy Nguyên cảnh, thì không còn bất kỳ ý nghĩa nào nữa.

– Nhưng muốn vượt qua thành tích tám khắc độ, khó khăn a!

– Đúng vậy, không biết thành tích lần này của Lý Phù Trần là bao nhiêu.

Mọi người ngưng thở, nhìn chằm chằm Lý Phù Trần tiến nhập Thí Luyện Tháp.

Thí Luyện Tháp tầng thứ nhất, thuấn sát.

Thí Luyện Tháp tầng thứ hai, thuấn sát.

Thí Luyện Tháp tầng thứ ba, trận văn sáng lên, một đầu Nguyên Khí Cự Lang xuất hiện.

Thân hình của Lý Phù Trần chớp động, một kiếm chém về Nguyên Khí Cự Lang.

Thân pháp cực nhanh, xuất kiếm cực nhanh.

Theo một kiếm này xuất ra, ba đạo kiếm quang bao phủ Nguyên Khí Cự Lang.

Ánh sáng trên người Nguyên Khí Cự Lang dần bất ổn.

Kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, Tam Phân Kiếm Thuật.

Rống!

Nguyên Khí Cự Lang nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể gập lại, phóng tới Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần không ngừng thi triển Tam Phân Kiếm Thuật áp chế Nguyên Khí Cự Lang.

Qua vài lượt hô hấp.

Ánh mắt của Lý Phù Trần sáng lên.

Xì!

Mắt thường có thể thấy được, một điểm sáng đỏ nhạt ngưng tụ trên mũi kiếm, Lý Phù Trần đâm một kiếm vào gần bên tai của Nguyên Khí Cự Lang.

Kiếm pháp Hoàng cấp Đỉnh giai, Tích Thủy Kiếm Quyết.

Phốc!

Kiếm đâm vào, Nguyên Khí Cự Lang tan biến.

– Tám khắc độ, hẳn là vượt qua đi!

Lý Phù Trần cảm giác tốc độ lần này rất nhanh, so với lần trước nhanh hơn nhiều.

Đi ra Thí Luyện Tháp.

Quả nhiên, thấy vẻ mặt khiếp sợ của mọi người, Lý Phù Trần biết thành tích của mình vượt qua Vũ Văn Thiên.

Bảy khắc độ.

Thành tích lần này của Lý Phù Trần là bảy khắc độ.

– Không thể tin được, không thể tin được, đây còn là người sao?

– Truyền thuyết, mặc kệ sao này như thế nào, trong Ngoại Tông, Lý Phù Trần chính là truyền thuyết, không ai vượt qua được.

– Đoán chừng Vũ Văn Thiên sư huynh tức muốn chết rồi.

– Văn không đệ nhất, võ không đệ nhị, núi cao còn có núi cao hơn a!

Không đem lời ca ngợi của đám người này để trong lòng, Lý Phù Trần nói với Chúc Hồng Tú:

– Đi thôi!

“Người này nếu có thể đánh vỡ hạn chế của căn cốt, tương lai không thể đo lường a.”

Hôm nay, trưởng lão của Thí Luyện Tháp trưởng khó có được mà đi qua một lần, trong lòng không khỏi thầm nghĩ.

Ầm!

Trong tiểu viện, một gốc đại thụ bị Vũ Văn Thiên đánh thành hai đoạn, gãy ngang.

Vũ Văn Thiên hầu như muốn phun máu.

– Lý Phù Trần, ta và ngươi không đội trời chung.

Ánh mắt của Vũ Văn Thiên đỏ như máu nói.

Hắn từ nhỏ sóng trong vầng sáng của thiên tài, cho tới bây giờ không đừng thứ hai, tùy ý có thể đứng đầu.

Bình thường hắn ôn hòa lễ độ, làm người khác không cảm thấy cao cao tại thượng, bởi vì hắn xem thương diễu võ dương oai, hắn thấy, diễu võ dương oai là hành vi thấp kém, phô trương thanh thế.

Nhưng lúc này, tâm cảnh hắn sinh ra biến hóa.

Không cam lòng, phẫn nộ, đố kị, cừu hận.

Các loại tâm tình xông lên đầu, trong đầu đều một mảnh hỗn loạn.

– Vũ Văn sư huynh, chúc mừng ngươi đạt được đệ nhất.

Ô Thanh Mai đẩy cửa viện, đi tới.

Nàng nghe được tin tức lúc sáng sớm, vẫn chưa nghe được tin tức buổi chiều, cho nên không biết trong vòng một ngày, cái tên đệ nhất đã hai lần đổi chủ.

– Cút.

Vũ Văn Thiên hung hăng trừng mắt Ô Thanh Mai, quát lên.

Ô Thanh Mai hoảng sợ, sau đó xanh mặt, không nói gì xoay người rời đi.

Sau khi Ô Thanh Mai rời khỏi, lại hỏi thăm một chút mới biết được buổi chiều, Lý Phù Trần đã vượt qua Vũ Văn Thiên, thành tích là bảy khắc độ.

– “Thiên không hai nhật”, đã có Vũ Văn Thiên, vì sao Ngoại Tông còn gặp phải một Lý Phù Trần.

Ô Thanh Mai than thở.

Nàng cười khổ một tiếng, lẩm bẩm nói:

– Quên đi, hiện tại ta và Vũ Văn Thiên không còn quan hệ gì.

Nàng sùng bái cường giả, nhưng không có nghĩa nàng không có tôn nghiêm, Ô Thanh Mai nàng, vĩnh viễn không trở thành nữ nhân bị người “gọi thì tới, đuổi thì đi”.