Chương 500: Hai đại Huyết Sát Quân Vương gặp mặt.

Tiên Luyện Chi Lộ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Khí tức máu tanh lan tràn, bóng ma tử vong nảy sinh ra ở sâu trong linh hồn phần đông sinh linh trên Phàm Vân Đảo.

Huyết Ảnh Ma – Đại động chủ của Huyết Ma Động phủ phục trên mặt đất, vẻ mặt khủng hoảng, khó thể động đậy thậm chí không cả sinh ra được ý niệm chạy trốn.

Trong vô hình có một cỗ lực lượng Huyết Ma Đạo rất cao cấp khiến pháp lực trong cơ thể hắn run rẩy mà trong lòng lại sinh ra ý thân thiết.

Huyết Ảnh Ma có thể khẳng định nhân vật sắp xuất thế nhất định là nhân vật chí cường tu luyện công pháp Huyết Ma Đạo. Tu vi người này tất nhiên so với Đại động chủ của Huyết Ma Động đời trước Huyết Ma Quân còn muốn lợi hại gấp vài lần.

Lực lượng Huyết Ma Đạo mà đối phương có được cao hơn hắn mấy cấp bậc, thuần khiết hơn, máu tanh hơn, cuồng bạo hơn.

Bị ảnh hưởng không Chỉ một mình hắn mà còn có ức vạn sinh linh và những tu sĩ khác trên Phàm Vân Đảo.

Tuy nhiên tu sĩ bình thường bị ảnh hưởng không mãnh liệt bằng Huyết Ảnh Ma, nhiều nhất là nội tâm khó thể yên bình, cực kỳ áp lực, có một loại ảo giác tận thế phủ xuống.

Có một số tu sĩ nhát gan sợ phiền phức dứt khoát lập tức rời Phàm Vân Đảo, lo lắng gặp phải tai ương ngập đầu có khả năng xảy ra.

Nhưng đại bộ phận tu sĩ ôm tâm lý “Trời sập có người cao gánh hộ”, cũng không lập tức rời nơi thị phi này.

– Ha ha ha…

Từ trong khe nứt như vực sâu không đáy kia truyền đến tiếng cười điên cuồng khiến người ta sởn tóc gáy. Trong thanh âm này lộ ra khát máu cùng giết chóc mãnh liệt thậm chí có thể khiến tu sĩ bậc thấp ở khu vực phụ cận lập tức đánh mất ý chí trở thành khôi lỗi bị giết chóc khống chế.

Huyết Ảnh Ma vừa nghe thanh âm này cảm giác thần trí dao động một hồi, với tu vi Hóa Thần Kỳ của hắn cũng dễ dàng chống lại nhưng đáy lòng lại hoảng sợ: Không sử dụng pháp lực gì, Chỉ vẻn vẹn thanh âm phát ra có thể tạo thành uy hiệu như thế. Điều này thật sự quá đáng sợ.

– Xin hỏi danh hiệu tiền bối… Tiểu nhân là vãn bối Huyết Ma Đạo, Đại động chủ Huyết Ma Động của Phàm Vân Đảo: Huyết Ảnh Ma.

Huyết Ảnh Ma miễn cường từ mặt đất bò dậy, vẻ đầy chật vật.

– Ha ha ha… Nể tình ngươi là người đầu tiên chứng kiến ta chính thức xuất thế, bản quân có thể tha cho ngươi không chết.

– về phần danh hiệu của ta… Hừ hừ. Ngươi hãy nghe cho kỹ: Ta chính là Huyết Sát Quân Vương danh tiếng lừng lẫy của Chu Vương Triều.

Mặt đất lay động một hồi, lại xuất hiện một đám vết rách thật lớn. Từ khe nứt lớn ban đầu tràn ra huyết quang nồng đậm bao phủ phạm vi vài trăm dặm.

– Huyết Sát Quân Vương…

Thân hình Huyết Ảnh Ma run lên, hoảng sợ vạn phần.

Từ sau khi Tất Tử Huyết Chú được giải trừ, Phàm Vân Đảo cũng sơ bộ bắt đầu qua lại với ngoại giới. Theo thời gian vài năm, một số tin tức có thể thông qua

ngọc giản của Tu Chân Giới lưu thông tới nơi này.

Huyết Ảnh Ma tu luyện là công pháp Huyết Ma Đạo, đương nhiên có hiểu biết về Huyết Sát Quân Vương uy chấn Chu Vương Triều.

Ngay khi hắn kinh hoàng không thôi, một đám huyết vụ đã bắt đầu bao phủ hắn vào trong.

Khi tiến vào vùng lĩnh vực huyết vụ này, thần thức của Huyết Ảnh Ma lập tức mất hơn nửa tác dụng, ngay cả xuất thể cũng gian nan vô cùng, pháp lực trong cơ thể bắt đầu chậm rãi xói mòn.

Đây còn bởi vì nguyên nhân hắn vốn tu luyện công pháp Huyết Ma Đạo, có kháng tính đối với Huyết Sát lĩnh vực. Nếu đổi là tu sĩ cùng cấp khác chỉ sợ sẽ bị ảnh hưởng lớn hơn vài lần.

Ầm~

Đột nhiên núi đổi chấn động, một đạo huyết quang phóng lên cao, khí thế cường đại phủ xuống phạm vi mười vạn dặm. Toàn bộ Phàm Vân Đảo đều ở trong uy hiếp này.

Ầm!

Một nam nhân bao phủ trong quang vụ màu máu từ trên bầu trời hạ xuống đứng ở bên cạnh Huyết Ảnh Ma.

– Huyết Sát Quân Vương tiền bối.

Huyết Ảnh Ma lập tức phủ phục xuống đất, cực kỳ cung kính thi lễ nói.

– Ta tên là Nam Kiếm Phong, ngươi có biết tính danh của ta?

Thanh âm lãnh đạm của nam nhân ở trong huyết vụ truyền tới, cực kỳ trong sáng.

Nếu chỉ là nghe thanh âm tuyệt đối không thể liên hệ chủ nhân của thanh âm với Huyết Sát Quân Vương giết người như ngóe ở cùng một chỗ.

– Nam Kiếm Phong?

Huyết Ảnh Ma kinh ngạc, vẻ mặt sợ hãi:

– Bẩm Huyết Sát đại nhân… Vãn bối kiến thức hẹp hòi, gần như chưa từng rời Phàm Vân Đảo, Cho nên..

– Nói cách khác, ngươi không biết tính danh của ta…

Nam nhân tự xưng Nam Kiếm Phong thản nhiên nói.

Mặc dù thanh âm rất bình thản nhưng Huyết Ảnh Ma lại cảm nhận được một luồng khí lạnh xâm nhập cốt tủy, thân hình không khỏi run lên.

– Dạ, dạ…

Dưới áp bách uy thế cường đại của đối phương, Huyết Ảnh Ma ngay cả lời nói dối cũng không dám, thậm chí chỉ cần hắn nói một câu giả dối sẽ bị đối phương phát hiện ra trong khoảnh khắc.

Ra ngoài dự đoán của hắn chính là sau khi Nam Kiếm Phong nghe lời đáp của hắn, khí thế trên người ngược lại dần dần dịu đi.

Huyết vụ bao phủ quanh thân Huyết Sát Quân Vương Nam Kiếm Phong dần tan lộ ra một nam nhân dáng người cao ngất, khuôn mặt tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng mũi thẳng, mái tóc đen trôi nổi trong huyết lãng, tang thương mà U buồn.

Đây không ngờ là một mỹ nam tử có thể khiến cho bất kỳ nữ nhân nào động dung. Bất kể là khí chất hay là bề ngoài, Nam Kiếm Phong đều vượt xa người khác một bậc.

Đối mặt với một kỳ nam tử như vậy, Huyết Ảnh Ma không khỏi hoài nghi: “Hắn thật sự là Huyết Sát Quân Vương giết người như ngóe trong truyền thuyết sao?”

Nhưng nhìn từ bề ngoài và khí chất, đối phương căn bản không có điểm gì giống với Huyết Sát Quân Vương trong truyền thuyết kia.

– Nhiều năm như vậy rồi, Chung quy không có bao nhiêu người có thể biết tính danh của ta.

Nam Kiếm Phong thấp giọng lẩm bẩm.

Đúng lúc này, từ phụ cận Phàm Vân Đảo bay tới hai tu sĩ – một nam một nữ.

Hai người đều đạt tới cảnh giới Hợp Thể Kỳ, trong đó nam nhân lại càng là Hóa Thần hậu kỳ đại tu sĩ.

– Lý sư muội. Muội có phát giác điểm quái dị trên hòn đảo này?

Nam nhân kia mặc áo bào trắng lưng đeo bảo kiếm, bộ dạng coi như anh tuấn. Nữ tuổi chừng hai mươi, kiều diễm như hoa. mặc váy rực rỡ, dải băng bay múa, đồng dạng lưng đeo bảo kiếm.

Nếu Trương Hằng ở đây nhất định sẽ cảm thấy quen mắt đối với cách ăn mặc của hai người này, thậm chí nhớ lại Kim Kiếm Môn của Tam Tinh Vực.

– Từ sư huynh. Trên hòn đảo này dường như có một cỗ khí tức máu tanh.

Lý sư muội chun mũi, thần thức đảo qua Phàm Vân Đảo.

Nhưng là nàng chỉ có tu vi Hợp Thể trung kỳ, không thể bao phủ cả Phàm Vân Đảo.

Từ sư huynh cười ha hả. Thân là Hợp Thể hậu kỳ đại tu sĩ, thực lực của hắn cường đại hơn sư muội không biết bao nhiêu lần.

Thần thức hắn đảo qua. trong khoảnh khắc nhìn toàn cảnh Phàm Vân Đảo vào trong mắt.

– Tu sĩ Huyết Ma Đạo…

Khi thần thức Từ sư huynh quét qua phụ cận hai người Nam Kiếm Phong, Huyết Ảnh Ma. cảm nhận được một cỗ lực lượng giết chóc cường đại tới cực điểm, trong lòng khẽ động.

– Không ngờ là tu sĩ Ma đạo…

Lý sư muội đầy kinh ngạc nói, con mắt sáng xoay chuyển, nói với sư huynh:

– Huy Hoàng Kim Kiếm Môn chúng ta là đại phái chính đạo tiếng tăm lừng lẫy của Chu Vương Triều. Hiện giờ gặp được tu sĩ Huyết Ma Đạo, đại sư huynh người lại là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ tuổi của Kim Kiếm Môn mà con là Hợp Thể hậu kỳ đại tu sĩ, có phải là nên ra tay chém giết những tiểu tu sĩ Ma đạo này hay không?

Từ sư huynh cao giọng cười:

– Sư muội nói không sai. Huy Hoàng Kim Kiếm Môn ta mấy vạn năm trước từng chém giết không ít tu sĩ Huyết Ma Đạo.

– Như vậy chúng ta hiện tại liền động thủ đi.

Lý sư muội mừng rỡ nói, trong lời nói lộ ra một vẻ ngây thơ.

Từ sư huynh lại lắc đầu:

– Sư muội không nên gấp. Vừa rồi ta dùng thần thức quan sát, tu vi của đại bộ phận tu sĩ trên đảo này đều dưới Hóa Thần Kỳ, nhưng có một tu sĩ Huyết Ma Đạo, khí tức trên người rất quỷ dị, thực lực dường như không thấp. Chúng ta vẫn không nên sơ suất, yên lặng chờ xem một lát rồi quyết định.

Lý sư muội gật gật đầu, lại nghi hoặc nói:

– Theo tin tức trên bản đồ, hòn đảo này tên Phàm Vân Đảo, chính là một nơi hoang vu, trình độ tu chân cực thấp, không có cao thủ gì, mà Từ sư huynh thân là Hợp Thể hậu kỳ đại tu sĩ, chẳng lẽ còn sợ tu sĩ Huyết Ma Đạo còn con này?

Từ sư huynh vừa chuẩn bị trả lời, đột nhiên từ trên Phàm Vân Đảo truyền tới một thanh âm đạm mạc:

– Nhị vị đang thương nghị đối phó Nam mỗ như thế nào sao?

Trong thanh âm đạm mạc lại ẩn chứa một cỗ nhạc dạo sát phạt đánh thẳng vào tâm linh làm cho người ta hiểu được đâu chỉ là khúc nhạc dạo của cơn mưa máu gió tanh.

Thân hình Từ sư huynh cùng Lý sư muội đều run lên, mơ hồ cảm giác được điểm đáng sợ của chủ nhân thanh âm.

– Dám hỏi tôn tính đại danh và danh hiệu các hạ? Là vị cao thủ nào của Huyết Ma Đạo?

Từ sư huynh thoáng ôm quyền nói với Nam Kiếm Phong.

Cho dù hắn ngốc thế nào cũng có thể hiểu được nam nhân ở ngoài vài vạn dặm kia tuyệt đối không phải là kẻ lương thiện, tu vi khẳng định không kém gì mình.

Khóe miệng Nam Kiếm Phong hiện ra mấy tia ý cười, hời hợt nói:

– Ta tên là Nam Kiếm Phong. Nghe đối thoại của các ngươi vừa rồi, hai ngươi là đệ tử của Huy Hoàng Kim Kiếm Môn?

– Nam Kiếm Phong?

Từ sư huynh cảm giác cái tên này khá quen tai trong lúc nhất thời không nghĩ ra, đáp lời:

– Thì ra là Nam đạo hữu. Ngươi nói không sai, hai chúng ta chính là đệ tử của đại phái chính đạo Huy Hoàng Kim Kiếm Môn của Chu Vương Triều.

– Huy Hoàng Kim Kiếm Môn? Hừ hừ. Nếu đã như vậy, hai người các ngươi hôm nay đừng mơ toàn mạng!

Trong mắt Nam Kiếm Phong chợt lóe huyết quang, toàn thân hóa thành một đạo lợi kiếm màu máu cắt qua hư không, trong phút chốc vượt qua khoảng cách mấy trăm dặm đánh về phía Từ sư huynh và Lý sư muội ở ven Phàm Vân Đảo.

Một cỗ khí Huyết Sát cường đại dần dần ngưng tụ, lăng lệ tột cùng tới gần từng chút một.

– Sư huynh.

Lý sư muội mặt hoa thất sắc, kéo tay Từ sư huynh, không biết làm sao.

Mặc dù là tu sĩ Hợp Thể trung kỳ nhưng đối mặt với khí Huyết Sát lãng lệ tới cực điểm này trong lòng nàng sinh ra ý sợ không dám chống lại. Cũng may sư huynh ở bên cạnh nàng, không đến mức rối loạn.

– Sư huynh. Không bằng chúng ta chạy trốn…

Lý sư muội bắt đầu có ý rút lui.

Từ sư huynh lắc đầu cười nói:

– Đối phương chẳng qua là một tu sĩ Huyết Ma Đạo cùng cấp với ta, Huy Hoàng Kim Kiếm Môn ta chính là môn phái kiếm tu truyền thừa xa xôi, lực công kích vượt xa tu sĩ cùng cấp, thực lực siêu quần. Nếu sư huynh bại lui trước mặt người này làm nhục thanh danh của Huy Hoàng Kim Kiếm Môn không nói, ngay cả tâm cảnh cực kỳ hoàn mỹ của ta cũng bởi vậy mà xuất hiện sơ hở, bất lợi cho tấn chức ngày sau.

Lý sư muội gật gật đầu, cảm thấy được sư huynh nói rất có đạo lý.

Nếu Nam Kiếm Phong này là một cường giả tu vi vượt qua Từ sư huynh, như vậy hắn tự nhiên có thể lập tức quay đầu bỏ chạy cũng không tạo thành ảnh hưởng gì đối với hắn.

Nhưng Nam Kiếm Phong này hết lần này tới lần khác lại cùng cấp với hắn, còn là tu sĩ Huyết Ma Đạo có mối hận cũ của Huy Hoàng Kim Kiếm Môn. Dưới tình huống như vậy, Từ sư huynh tự nhiên sẽ không chủ động bại lui.

– Sư muội yên tâm. Tu sĩ Huy Hoàng Kim Kiếm Môn ta, thực lực vượt xa cùng cấp, đối phó với một tu sĩ Huyết Ma Đạo cùng cấp vẫn nắm phần thắng rất lớn. Sư muôi có thể lùi ra một ngàn dăm, để ta đấu một trận với hắn.

Từ sư huynh nói đầy vẻ tự tin.

– Sư huynh cận thận.

Lý sư muội vội vàng bay về nơi xa, khoảng cách ngàn dặm đối với tu sĩ Hợp Thể Kỳ mà nói cũng chỉ là trong chốc lát.

Đúng lúc này trong thiên địa xa vạn dặm một đạo lợi kiếm màu máu qua lại trên tầng mây cao, khí Huyết Sát cường đại không ngừng tăng lên, trong nháy mắt tăng vọt vài lần.

– Đây…

Từ sư huynh nao nao, không nghĩ tới thực lực Nam Kiếm Phong này lại hơn xa cùng cấp.

Khi hắn nảy sinh ý tưởng này, trên người Nam Kiếm Phong lại sinh dị biến.

Đột nhiên trên người hắn bộc phát ra một cỗ lực lượng giết chóc đáng sợ xông thẳng linh hồn, trong khoảnh khắc đó, tu sĩ trong phạm vi mười vạn dặm cảm thấy linh hồn run lên.

Không ít tu sĩ trực tiếp mất lý trí, hai mắt đỏ bừng, điên cuồng chém giết. Phần Đông tu sĩ trên Phàm Vân Đảo cùng bắt đầu điên cuồng.

Đây là một cỗ lực lượng Huyết Sát càng thêm thuần túy trực tiếp, gạt bỏ hết thảy sinh linh, khiến mọi thứ trên đời chìm vào trong biển máu vô tận.

Ở trước mặt cỗ lực lượng này, Từ sư huynh khiếp sợ không thôi.

Lý sư muội cách xa hắn ngàn dặm hoa dung thất sắc, mặt cười trắng bệch, thân thể mềm mại run lên nhè nhẹ.

– Nam Kiếm Phong… Nam Kiếm Phong…

Đáy lòng Từ sư huynh mặc niệm cái tên này, cảm giác quen thuộc không thôi.

Đến một lúc, hắn đột nhiên nhớ tới một cái tên cực kỳ xa xôi, đó còn là từ trong miệng tiền bối bổn môn mà biết được.

Ầm~

Giống như một tia sét đánh thẳng vào linh hồn hắn.

Đủ loại sự tích về Nam Kiếm Phong tuy là mơ hồ lại chân thật hiện lên trong đầu.

– Sư muội, mau chạy đi! Hắn là Nam Kiếm Phong, Huyết Sát Quân Vương đời thứ ba mấy vạn năm trước.

Từ sư huynh theo bản năng thần thức truyền âm cho Lý sư muội ở ngoài ngàn dặm.

– A…

Lý sư muội kêu lên sợ hãi, đờ người ra.

Huyết Sát Quân Vương! Đó chính là nhân vật cấm kỵ của Chu Vương Triều. Mỗi một đời Huyết Sát Quân Vương đều mang đến cho Tu Chân Giới một hồi mưa máu gió tanh, thực lực vượt xa cùng cấp, so với tinh anh cùng cấp còn lợi hại hơn vài lần.

Đúng lúc này, trong mắt Huyết Sát Quân Vương Nam Kiếm Phong lóe lên huyết mang có thể kinh sợ linh hồn, đây chính là một trong những chiêu bài của Huyết Sát Quân Vương.

– Chết đi!

Thanh âm Nam Kiếm Phong giống như từ Cửu U địa ngục truyền đến, băng hàn và U lãnh.

Trong chớp mắt, tốc độ hắn tăng vọt gấp mười, lại bay vào trong vòng ngàn dặm, mở rộng song chưởng. Một vùng huyết quang ập vào mặt, áp bách toàn bộ khu vực.

Cả người Từ sư huynh đã bị cỗ huyết quang phảng phất có thể đè ép không gian này bao phủ.

Ông~

Vùng hào quang như bóng ma màu máu từ trên trời ập xuống đột nhiên hóa thành một cự chưởng, hạ xuống như thuấn di, hung hăng vỗ về phía Từ sư huynh.

Trong khoảnh khắc sinh tử này Từ sư huynh chung quy biểu hiện ra thực lực mà Hợp Thể hậu kỳ đại tu sĩ hẳn phải có.

Trên người hắn bộc phát ra một vùng kim quang huyễn lệ, kiếm khí màu vàng sắc bén tới cực điểm phóng lên trời cao, trực tiếp nghênh đón cự chưởng màu máu.

Cùng lúc đó, hắn đưa cánh tay thon dài ra, với sự quen thuộc đã luyện tập vài vạn lần như tia chớp rút thanh bảo kiếm sau lưng ra.

Choeng!

Hàn quang lóe lên, một vệt kim mang lóe lên ở trên thân kiếm màu bạc trắng trong suốt, mang theo kiếm ý vô thượng cùng với Từ sư huynh nhân kiếm hợp nhất, thẳng hướng tận trời.

Hắn hét lớn một tiếng:

-Phá!

Chỉ thấy một đạo kiếm quang màu vàng dài đến mầu trượng đánh thẳng lên cự chưởng màu máu, tiếp theo đó ngàn vạn kiếm khí màu vàng huyễn lệ như châm nhỏ như bão táp “Phốc phốc” đâm qua tầng tầng huyết quang.

Thình thịch!

Rốt cục cự chưởng màu máu bị phá vỡ.

Từ sư huynh hiện vẻ vui mừng, dưới công kích kiếm khí vô thượng của Huy Hoàng Kim Kiếm Môn, cho dù là nhân vật cấp bậc Huyết Sát Quân Vương này cũng khó mà chính diện chống lại mũi nhọn.

Huy Hoàng Kim Kiếm Môn là môn phái kiếm tu xa xưa, sở trường ngự kiếm, giơ tay nhấc chân có thể phát động kiếm khí sắc bén tột cùng, lực công kích mạnh mẽ nhất, lực bộc phát trong nháy mắt cũng cực kỳ đáng sợ.

– Thực lực không tệ… Đáng tiếc Chung quy ngươi không phải đối thủ của ta. Bởi vì Nam mỗ ta chỉ phát huy ra ba tầng lực lượng thuộc về Huyết Sát Quân Vương.

Thanh âm lạnh băng của Nam Kiếm Phong truyền đến từ trong một vùng kim mang và huyết vụ giao nhau chiếu sáng.

– Ngươi…

Nụ cười trên mặt Từ sư huynh đọng lại.

Bảo kiếm trên tay hắn bị Nam Kiếm Phong bắt gọn trong tay.

Một đại tu sĩ Hợp Thể hậu còn là một kiếm tu, bảo kiếm sử dụng lại bị người chộp vào trong tay.

Từ sư huynh sử dụng toàn bộ pháp lực nhưng bảo kiếm trong tay lại không tránh thoát khỏi bàn tay của đối phương.

– Ha ha ha…

Huyết quang trên người Nam Kiếm Phong run lên, bức lui kiếm khí màu vàng của Từ sư huynh, trong mắt liên tục lóe huyết quang.

Cùng lúc đó, một đám huyết vụ bao phủ hai người vào trong.

– Huyết Sát lĩnh vực!

Từ sư huynh tuyệt vọng.

Hắn đã lọt vào trong tuyệt kỹ khủng bố Huyết Sát lĩnh vực của Huyết Sát Quân Vương.

Tốc độ pháp lực xói mòn trôi nhanh hơn vài lần, không thể thuấn di, thần thức chỉ có thể kéo dài mười mấy dặm, khắp nơi gặp trở ngại.

Trong Huyết Sát lĩnh vực này, ngay cả một nửa thực lực hắn cũng không phát huy ra được, làm sao có thể chiến đấu cùng Huyết Sát Quân Vương với giết chóc nổi danh kia?

– Chết!

Nam Kiếm Phong nhấc tay lên, huyết quang run rẩy, huyết vụ chung quanh gào thét một hồi khiến thực lực của hắn tăng mạnh.

Đúng vào lúc hắn chuẩn bị tiêu diệt đối phương trong vòng vài hiệp thì trên Phàm Vân Đảo đột nhiên có hai vị khách không mời mà đến.

Vút Vút ~~

Một đạo ngân quang và huyết quang từ trên trời giáng xuống, xông thẳng tới Huyết Sát lĩnh vực.

– Người nào?

Nam Kiếm Phong đột nhiên cảm nhận được một luồng áp lực.

Cùng lúc đó, một cỗ khí tức cực kỳ thân thiết từ cách đó không xa truyền đến.

Hắn vội vàng kéo dài thần thức ra ngoài nhìn, cái nhìn đầu tiên liền nhìn thấy Trương Hằng phi ở phía trước.

– Là ngươi…

Sát khí trong mắt Nam Kiếm Phong hiện ra dữ dội. Nhớ ngày đó Trương Hằng lấy đi bốn kiện Thông linh Pháp bảo lại khiến hắn chịu đựng mấy trăm vạn cân cự thạch đè nặng, ngay cả thi triển bí thuật trốn vào Huyết Trì cũng không thể tránh khỏi bị thương.

Xoạt xoạt!

Trương Hằng cùng Vân Dịch trực tiếp thuấn di từ ngoài ngàn dặm vào trong Huyết Sát lĩnh vực của Nam Kiếm Phong.

Thấy vậy Nam Kiếm Phong cảm thấy mừng rờ:

– Tiến vào Huyết Sát lĩnh vực của ta, các ngươi không phải là tìm chết sao?

Nhưng mà đúng lúc này, thiếu niên Vân Dịch bên cạnh Trương Hằng bị ảnh hưởng của lực lượng giết chóc bên ngoài, không thể khống chế được khí Huyết Sát trong cơ thể.

– A!!!

Vân Dịch đột nhiên dang hai tay, một đám khí Huyết Sát cuồng bạo như thác đổ tràn ra bốn phương tám hướng.

Uy áp vô hình ầm ầm phủ xuống.

Tất cả sinh linh trong phạm vi mười vạn dặm run sợ.

Tiếp đó, một vùng huyết vụ lấy hắn làm trung tâm bao phủ phạm vi vài trăm dặm.

– Huyết Sát lĩnh vực…

Nam Kiếm Phong kinh hô, vẻ mặt nghi ngờ nhìn phía Vân Dịch.

Ở một bên khác, Từ sư huynh lại càng tuyệt vọng: Trong vòng một ngày xuất hiện hai tên Huyết Sát Quân Vương, nếu hắn còn có thể giữ được mạng sống, khả năng còn thấp hơn so với hóa vũ phi thăng.