Chương 492: Oai lực Tán tiên.

Tiên Luyện Chi Lộ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thần thức của Trương Hằng đảo qua, bỗng nhiên phát hiện bên ngoài phủ đệ mình đã có thêm ba người.

Ba người này xuất hiện ngoài phủ đệ Trương Hằng như quỷ mị. không làm hắn cảnh giác, sợ rằng Chỉ có đại tu sĩ mới có thể làm được như thế.

Trong đó hai người là Hoàng Phủ Lân cùng Hoàng Phủ Tĩnh.

Hoàng Phủ Lân hai tay sau lưng, trong mắt lóe ra thần quang, trên người toát ra một cỗ khí thế như núi cao ngưng tụ đến cực điểm, tạo cho người ta một cảm giác ngước nhìn.

Hoàng Phủ Tĩnh mặt ngọc bình thản như nước, yêu kiều đứng giữa không trung, tự có một cỗ khí chất phiêu nhã như tiên.

Ngoài hai cha con này ra, bên cạnh còn có một lão giả áo bào vàng, sắc mặt ngưng trọng nhìn Thái Cực Âm Dương Đồ trên bầu trời.

Thân hình chợt lóe, Trương Hằng thuấn di đi ra giữa không trung ngoài phủ đệ, đứng cùng ba người.

– Trương hiền chất đã đến rồi.

Trong mắt Hoàng Phủ Lân lóe một tia dị sắc đánh giá thật kỹ Trương Hằng. Bằng cảnh giới của hắn, không khó nhìn ra biến hóa mới phát sinh trên người Trương Hằng.

Chỉ cách mấy ngày, cảnh giới linh hồn của Trương Hằng đã tăng lên đến Hợp Thể KỲ đại viên mãn tốc độ như thế làm Hoàng Phủ Lân phải giật mình.

Đối với Hoàng Phủ Lân xưng hô. Trương Hằng hơi bất ngờ. không ngờ đối phương lại xưng hô mình là “hiền chất, vô tình kéo gần quan hệ với mình hơn một chút.

– Tiền bối. hiện giờ đã đến thời cơ tốt nhất thu lấy Thái Cực Âm Dương Đồ. vãn bối sẽ toàn lực phối hợp.

Trương Hằng cung kính nói.

Trong khi hắn nói chuyện, lão giả áo bào vàng bên cạnh cũng ánh mắt sáng quắc đánh giá Trương Hằng. Tuy rằng trên mặt không có biểu tình gì. nhưng trong lòng vẫn nghi ngờ: tiểu tử phía trước là đại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ?

– Ha ha, nếu Trương đạo hữu là bằng hữu nữ nhi ta. không cần xa lạ như thế. về sau gọi một tiếng Hoàng Phủ thế thúc là được.

Thái độ của Hoàng Phủ Lân đối với Trương Hằng rõ ràng tốt hơn nhiều, trên mặt còn mỉm cười ôn hòa.

– Cung kính không bằng tuân mệnh.

Trương Hằng vui vẻ nhận lời.

Có thể kéo quan hệ với Hoàng Phủ Lân có thực lực cỡ này. Trương Hằng tự nhiên sẽ không phản đối. Hoàng Phủ Lân thân là tu sĩ Hợp Thể đại viên mãn cảnh giới linh hồn sớm bước vào Độ Kiếp Kỳ. thực lực như thế phóng mắt khắp giới tu chân Chu Vương Triều cũng tính là nhân vật danh chấn một phương. Ngay cả Tử Hoàng Thần thú Hợp Thể đại viên mãn mạnh mẽ, cũng kiêng kỵ hắn không thôi.

Thấy thái độ Hoàng Phủ Lân tốt với Trương Hằng như thế, thậm chí có ý chào mời. lão giả áo bào vàng kia càng kinh hãi không thôi, âm thầm đoán thân phận cùng thực lực của Trương Hằng.

Nhưng mà lão đánh giá hồi lâu, phát hiện Trương Hằng Chỉ là tu sĩ Hóa Thần Kỳ. nhiều nhất là hiển lộ ra một chút khí tức đặc thù.

Ngay khi trong lòng hắn nghi hoặc. Hoàng Phủ Lân chuyển mắt, nhìn vào hắn:

– Hoàng đạo hữu, người này bằng hữu nữ nhi ta, thực lực tương đương với tu sĩ Hợp Thể hậu Kỳ, có thể trở thành trợ lực cho chúng ta cũng là người thứ tư mà ta vừa nhắc tới.

– Thì ra là Trương đạo hữu, trẻ tuổi như thế đã có thực lực bậc này. thật là hậu sinh khả uý mà.

Lão giả áo bào vàng cười ha hạ khen ngợi Trương Hằng vài câu, tạm thời chôn mấy phần nghi hoặc dưới đáy lòng.

– Trương hiền chất, vị Hoàng đạo hữu này là nhị đảo chủ Lam Tinh Đảo. là một vị đại tu sĩ thực lực không tầm thường.

Hoàng Phủ Lân lại giới thiệu với Trương Hằng.

– Kính đã lâu kính đã lâu.

Trương Hằng chắp tay chào hỏi nhị đạo chủ Lam Tinh Đảo.

Nhị đảo chủ này là một vị đại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ. không có uy hiếp quá lớn với Trương Hằng.

– Được, bây giờ chúng ta bắt đầu thương nghị phương pháp thu lấy Thái Cực Âm Dương Đồ kia…

Một lát sau, Chỉ thấy Hoàng Phủ Lân khoát tay. bốn phía lập tức có cấm chế đo cao thủ Hoàng Phủ phủ liên thủ bố trí. phong tỏa không gian phạm vi trăm dặm.

Thần thức Trương Hằng đảo qua, lập tức phát hiện trên trăm vị tu sĩ Hợp Thể Kỳ. Cấm chế đo trăm vị tu sĩ Hợp Thể Kỳ liên thủ bố trí ra sẽ mạnh mễ đến mức nào?

Ngay cả đại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ cũng không cách nào mạnh mẽ đột phá phòng ngự do trăm tên tu sĩ Hợp Thể Kỳ liên thủ.

Cái này còn chưa hết, theo cấm chế chất chồng chất chồng, lực phòng ngự lại tăng lên mấy lần!

“Lực phòng ngự mạnh mẽ như thế, sợ rằng ngay cả ta cũng không nắm chắc đột phá vào trong…”

Trong lòng Trương Hằng thất kinh, xem ra lần này Hoàng Phủ Lân vì thu lấy Thái Cực Âm Dương Đồ trên bầu trời, đã bỏ vốn gốc.

Bụp!

Cuối cùng, Hoàng Phủ Lân thuấn di lên trời cao, mở rộng hai tay. từng đạo hào quang hóa thành hư vô dung nhập vào cấm chế, kết hợp chặt chẽ cùng với chúng.

– Thủ pháp thật cao minh!

Trương Hằng cùng nhị đảo chủ đều vô cùng giật mình, động tác của Hoàng Phủ Lân nhìn như đơn giản, lại ẩn chứa một ít ảo diệu thiên địa.

Xảo diệu dung hợp tăng mạnh cấm chế do một trăm tu sĩ Hợp Thể KỲ liên thủ phát động, nếu đổi thành tu sĩ Hợp Thể đại viên mãn bình thường thì căn bản không làm được, Chỉ có thể lực bất tòng tâm.

Thậm chí trong lòng Trương Hằng còn có phỏng đoán: Hoàng Phủ Lân có thể dung hợp tăng mạnh cấm chế do trăm tên tu sĩ Hợp Thể Kỳ liên thủ phát động, như vậy sợ rằng cũng có thể thoải mái bài trừ cấm chế do bọn họ liên thủ trong nháy mắt.

Nếu Trương Hằng phòng đoán là thật, như vậy thực lực của Hoàng Phủ Lân sẽ khủng bố cỡ nào? Mạnh hơn gấp mười lần so với Trương Hằng phòng đoán trước kia.

Mơ hồ, Trương Hằng phát hiện cảnh giới tinh thần Độ Kiếp KỲ làm cho Hoàng Phủ Lân nắm giữ một chút lực lượng bản chất vận chuyên trong thiên địa. Chỉ là một chút khác biệt đó làm cho thực lực của hắn mạnh gấp mười lần so với đại tu sĩ bình thường!

– Ha ha, cấm chế xung quanh đã đạt đủ cường độ. toàn Chu Vương Triều cũng không vượt quá mười người có thể dễ dàng phá vỡ nó.

Hoàng Phủ Lân lại thuấn di một cái trở về chỗ cũ, vô cùng tự tin nói.

Nhị đảo chủ áo bào vàng kính nể nói:

– Lực phòng ngự cấm chế này, ngay cả mười người như lão phu cũng không thể đột phá, thần thông của đại đảo chủ còn mạnh mẽ hơn ta tưởng tượng.

– Toàn Chu Vương Triều Chỉ có không đến mười người có thể thoải mái phá vỡ nó?

Trương Hằng lại đánh giá cấm chế bao phủ phạm vi không gian trăm dặm. không khỏi hít vào một hơi lạnh. Trải qua động tác của Hoàng Phủ Lân, cấm chế do trăm tu sĩ Hợp Thể Kỳ phát động lấy một phương thức vô cùng xảo diệu, kết hợp cùng một chỗ với thiên địa linh khí xung quanh. Dưới tình huống này, địch nhân không phải đối mặt với cấm chế do một trăm tu sĩ Hợp Thể liên thủ, mà là cả một mảnh thiên địa!

“Khó trách Hoàng Phủ Lân lớn tiếng như thế…”

Trong lòng Trương Hằng xem như hoàn toàn phục, nghĩ tới Chỉ có Huyền Long Đại Vương, ba vị Tán tiên, cùng với Thánh quân Thiên Tinh Đình. Ma tôn Thiên Ma Uyên… các nhân vật thần thoại thế gian kia mới có thể phất tay phá vỡ cấm chế mạnh mẽ mà Hoàng Phủ Lân tràn đầy tự tin.

– Lúc này ta bố trí cầm chế mạnh mẽ như thế, là vì phòng ngừa những vị đại thần thông đến đây nhòm ngó Thái Cực Âm Dương Đồ ngẫu nhiên sinh ra ở đây.

Hoàng Phủ Lân nhàn nhạt nói, híp mắt nhìn chằm chằm lốc xoáy Thái Cực Âm Dương trên không, vẻ mặt cũng lộ ra vài phân chờ mong.

Trong lòng Trương Hằng hiểu được, thần thức như tu sĩ Độ Kiếp KỲ mạnh mẽ ra sao. động một cái là có thể quét qua phạm vi mấy trăm vạn dặm hải vực. mỗi một động tác đều không trốn khỏi bọn họ giám sát. Cho nên, Hoàng Phủ Lân làm như vậy cũng không phải không có lý.

– Trương sư điệt. hai đệ tử của sư điệt đã đột phá rồi chứ? Hiện giờ có thể để bọn họ phối hợp cùng kế hoạch của chúng ta.

Hoàng Phủ Lân chuyển mắt, nhìn Trương Hằng hỏi.

– Được, bọn họ vừa đột phá không lâu. ta đã phân phó với bọn họ.

Trương Hằng gật đâu nói, lại phân ra thần thức liên hệ với Tú Ninh cùng Vân Dịch.

Cho dù hai người Tú Ninh đã đột phá xong, nhưng Thái Cực Âm Dương Đồ trong hư không vẫn duy trì một tia liên hệ tinh thần vi diệu với hai người.

– Hiện giờ chúng ta thương nghị phương pháp thu lấy Thái Cực ÂmDươngĐồ…

Hoàng Phủ Lân đứng ở hư không, giảng giải phương pháp thu lấy Thái Cực Âm Dương Đồ cho ba người Trương Hằng.

– Nhiệm vụ của các ngươi rất đơn giản, chính là tế ra Pháp bảo thông linh hỗ trợ ta chống đỡ áp lực đến từ Thái Cực Âm Dương Đồ này. chân chính thu lấy dị bảo thiên địa Chỉ là một mình ta.

– Nhưng ta phải nhắc nhỡ một điều, các người Chỉ có thể bị động chống đỡ áp lực từ Thái Cực Âm Dương Đồ. ngàn vạn lần không được chủ động công kích hay phản kích, thậm chí không thể sinh ra một chút địch ý. Nếu không, thì một khi khiến cho dị bảo sinh ra lòng đối địch, thì còn chưa nói không chiếm được nó. ta có thể toàn thân trở ra cũng vô cùng nhỏ bé.

Cuối cùng, Hoàng Phủ Lân liên tục dặn dò ba người Trương Hằng.

– Đại đảo chủ cứ yên tâm. dị bảo này uy lực mạnh mẽ khó lường, không cận thận có thể sinh ra khe rách không gian, chúng ta tuyệt đối không dám khinh thường.

Lão giả áo bào vàng vẻ mặt nghiêm nghị nói. sắc mặt cũng ngưng trọng, hiểu được tầm quan trọng của chuyện này.

– Thế thúc yên tâm. ta cũng sẽ cận thận, chuyện này liên quan tới an nguy của chúng ta. tự nhiên phải cận thận vạn phần.

Trương Hằng nhàn nhạt nói. trong lòng cũng thấp thỏm, cảm giác chuyện này không quá nắm chắc. Nhưng Chỉ cần không làm cho dị bảo này sinh ra ý đối địch, sẽ không có nguy hiểm quá lớn.

– Phụ thân cứ việc thu lấy dị bảo này. Tĩnh nhi sẽ toàn lực phối hợp tác chiến.

Hoàng Phủ Tĩnh nhẹ giọng nói. dung nhan vẫn trăm tĩnh như nước.

– Được, chúng ta bắt đầu. phương diện Chi tiết ta vừa rồi đã nói rõ ràng.

Trong mắt Hoàng Phủ Lân chớp động thần quang, thân hình nhoáng lên, liền bay lên cách Thái Cực Âm Dương Đồ chừng mười trượng, vững vàng dừng lại.

Trong khoanh khắc, Hoàng Phủ Lân đã bị thương nhẹ.

Tiếp đó, mấy tia dư sóng còn lại dũng mãnh ập tới ba người Trương Hằng, dưới tình huống như vậy, bọn họ căn bản không thể thuấn di, Chỉ có thể chọi cứng.

Rắc….

Pháp bảo thông linh của nhị đảo chủ áo bào vàng mạnh mẽ chia thành hai nửa. còn bản thân hắn bị đánh bay mười trượng, tầng phòng ngự bị đánh tan. áo rách nát. liên tục phun mấy ngụm máu. sắc mặt trắng bệch cực kỳ suy yếu.

Trọng thương một đại tu sĩ. Pháp bảo thông linh trung phẩm gần như bị hủy!

Công lực Hoàng Phủ Tĩnh thâm hậu cao minh hơn nhiều. Pháp bảo trước người Chỉ bị tổn hại rất nhỏ. mơ hồ có một chút vết rạn không quá rõ ràng.

Mặt ngọc của nàng hơi trắng bệch, lại bôi một tia phấn hồng, lui ra mấy trượng ổn định trên hư không. Nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được, hé môi hồng phun ra một ngụm máu nhỏ.

Tình huống Hoàng Phủ Tĩnh không khác với phụ thân đã bị một ít nội thương, nhưng không quá nghiêm trọng.

Ngược lại biểu hiện của Trương Hằng xuất sắc nhất, dư sóng mỏng manh từ lực không gian vặn vẹo dễ dàng xuyên thấu qua phạm vi pháp thuật Phong Lôi Phiến. uy lực giảm yếu đi một nửa.

Nhưng Chỉ một nửa uy lực còn lại vẫn vô cùng mạnh mẽ. hoàn toàn có thể xé nát một kiện Pháp bảo thông linh hạ phẩm.

Dưới tình huống này, mặt ngoài thân thể Trương Hằng ngưng tụ một tầng chiến giáp màu bạc như thực chất. So sánh với tầng ba đại thành, chiến giáp màu bạc ở mặt ngoài thân thể Trương Hằng hiện nay có lực phòng ngự cực kỳ biến thái, mạnh gấp một hai lần Pháp bảo thông linh phòng ngự phẩm!

Xẹt xẹt….

Một nửa uy lực còn lại đánh đến giáp bạc ngoài thân Trương Hằng. ma sát một trận lại giảm bớt uy lực.

Còn có thể xuyên thấu phòng ngự giáp bạc!

Cỗ lực lượng này khác với công kích vật lý cùng công kích pháp thuật bình thường, có tính xuyên thấu rất mạnh đối với các loại phòng ngự.

Nhưng sau khi xuyên qua giáp bạc. cổ uy lực này lại giảm đi phân nửa. Chỉ còn lại một hai phần uy lực.

Vì thế, Trương Hằng dứt khoát dùng thân thể chọi cứng, không tổn thương chút nào!

Toàn bộ quá trình không đến một phần mười giây. Trương Hằng thành công đối diện với công kích tạo Thành uy hiếp với đại tu sĩ.

Kết quả như thế làm cho ba người Hoàng Phủ Lân nhìn Trương Hằng với cặp mắt khác xưa.

Lúc này Trương Hằng cũng không cố ý làm bộ hộc máu, hắn có thể lừa gạt Hoàng Phủ Phách trước đó cũng có thành phần may mắn, kiên quyết không thể che giấu được pháp nhãn của Hoàng Phủ Lân.

Tuy nhiên Trương Hằng cũng không phải hoàn toàn tổn thất. Phong Lôi Phiến Pháp bảo thông linh trung phẩm của hắn cũng có chút hư hao. nhưng gần như rất nhỏ. Ngay cả không cần sửa chữa, Chỉ qua một lát thì Pháp bảo thông linh có thể tự động chữa trị xong.

Đều là Pháp bảo thông linh trung phẩm. Phong Lôi Phiến của Trương Hằng dùng bí thuật Thiên Chuỳ Bách Luyện ngưng luyện vô số lần. liên tục được tinh túy thiên địa trong cơ thể cải tạo. dù là một kiện quạt lông loại công kích thì phẩm chất cũng tốt hơn so với Pháp bảo của hai người Hoàng Phủ Tĩnh.

– Không ngờ thu lấy thiên địa Dị bảo này khó khăn gấp trăm lần so với ta tưởng tượng!

Lúc này Hoàng Phủ Lân đã kéo lại khoảng cách mấy chục trượng với Thái Cực Âm Dương Đồ. sắc mặt không dễ coi. cuối cùng thở ra thật dài, toát ra bất đắc dĩ cùng không cam lòng.

Lúc này, nhị đảo chủ áo bào vàng bị trọng thương. Hoàng Phủ Tĩnh bị thương nhẹ. bản thân Hoàng Phủ Lân cũng bị thương nhẹ. tuyệt đối không có khả năng thành công thu lấy Dị bảo thiên địa trong hư không.

Ba người Trương Hằng im lặng không nói gì. trong ánh mắt nhìn về phía Thái Cực Âm Dương Đồ lộ ra vài phần kính sợ.

“Đây tối thiểu là một kiện Pháp bảo thông linh cực phẩm…”

Trong lòng Trương Hằng thâm nghĩ. Thông qua tự thân cảm thụ vừa rồi. hắn phát hiện uy lực bảo vật này quả thật vô cùng mạnh mẽ. nhưng so sánh với hai kiện Tiên bảo trong tay mình, vẫn còn không bằng.

Nhớ ngày đó, Trương Hằng thử cắn nuốt luyện hóa một kiện Tiên bảo trong tay, còn chưa có hành động, vừa sinh ra một ý niệm đã bị Tiên linh trong Tiên bảo cảm nhận được, đột nhiên sinh ra một cổ khí thế ngạo nghễ thiên hạ. trực tiếp đè hắn nằm rạp xuống. Đương nhiên, đây là thời điểm hắn Ở Tam Tinh Vực, thực lực Trương Hằng quá thấp. Nếu đổi thành hiện giờ. có lẽ còn kiên trì được trước cỗ khí thế kia.

– Chẳng lẽ bảo vật này Chung quy vô duyên cùng Hoàng Phủ Lân ta…

Hoàng Phủ Lân nhìn chằm chằm dị bảo trên bầu trời, trong mắt toát ra thần sắc kính sợ, tham lam, không cam lòng, bất đắc dĩ… cực kỳ phức tạp.

Vượt cấp sử dụng Pháp bảo siêu giai, căn bản khó mà thực hiện. Nếu không, một cái tu sĩ Hợp Thể Kỳ cầm một kiện Tiên bảo. chẳng phải có thể miễu sát tu sĩ Độ Kiếp Kỳ?

Ngay cả Hoàng Phủ Lân thực lực thông thiên vẫn không có đủ tư cách được bảo vật này!

Không đủ tư cách, Chỉ đơn giản thế thôi!

“Ngay cả hắn cũng không lấy được bảo vật này. phóng mắt khắp Chu Vương Triều, còn bao nhiêu người có tư cách đó?”

Trong lòng Trương Hằng thầm than không thôi.

Ngay khi hắn vừa sinh ra ý niệm này. Thần Linh Nhãn cảnh giới Linh Tâm Thông Minh đột nhiên bắt giữ được một tia linh quang.

Trong mắt Trương Hằng chợt lóe ánh bạc. một cỗ cảm giác bị theo dõi mơ hồ truyền tới. Đột nhiên, cả người hắn toát mồ hôi lạnh, đây là phản ứng tự nhiên sinh ra.

Ngay sau đó, giữa bầu trời truyền đến một tiếng nói tang thương cổ xưa, mờ mịt lộ ra vài phần uy áp:

– Ngươi đã vô duyên được bảo vật này. không bằng để cho bần đạo thử một lần…

Một cỗ uy áp hùng hồn giáng xuống từ trên trời, trong Khoảnh khắc ép đám người Hoàng Phủ Lân không thở nổi.

Bùm một cái, nhị đảo chủ áo bào vàng, vị đại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ trực tiếp rơi khỏi bầu trời.

Trực tiếp bị uy áp chấn nhiếp rơi xuống!

Dùng uy áp chấn nhiếp đại tu sĩ rơi xuống, quả thật chưa từng nghe qua!

“Rốt cuộc là vị đại thần thông nào…”

Trong lòng Trương Hằng vô cùng khiếp sợ. Chỉ cảm thấy vô cùng khó thở. trong mơ hồ như trên thân thể ngươi đè nặng một ngọn núi cao vạn cân, đủ để đè ngươi thành bột phấn trong khoảng khắc.

Tuy rằng biết đây Chỉ là một loại uy áp tinh thần nhưng Trương Hằng vẫn khó mà chống cự.

Nếu không phải không lâu trước Trương Hằng mới bước vào cảnh giới công pháp tầng ba đại viên mãn kết cục của hắn sẽ không hơn gì nhị đảo chủ áo bào vàng, nhiều nhất kiên trì được một hai nhịp thở cũng có khả năng rơi khỏi bầu trời.

Hơn nữa cảnh giới linh hồn vừa mới tiến vào cảnh giới Hợp Thể đại viên mãn hiện giờ Trương Hằng có thể miễn cưỡng chống đỡ được trước mặt cỗ uy áp này. còn là bởi uy áp này không phải nhắm vào một mình hắn.

“Thật đáng sợ. đại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ trực tiếp bị uy áp chấn rơi khỏi bầu trời…”

Thậm chí Trương Hằng không dám tưởng tượng, chủ nhân phát ra uy áp này có tu vi cùng thực lực cỡ nào.

Ở trong ấn tượng của hắn Dường như Chỉ có Lạc Hà sau khi vượt qua thiên kiếp mới có được uy thế cỡ này.

Nhị đảo chủ áo bào vàng rơi khỏi bầu trời cũng không bị tổn thương thân thể gì, dù sao cũng là đại tu sĩ Hợp Thể hậu kỳ, thân thể cực kỳ mạnh mẽ, còn mạnh hơn cả yêu thú Nguyên Anh Kỳ.

Nhưng tuy rằng thân thể hắn không bị thương, mặt tinh thần đang bị tổn thương rất lớn, tâm thần bị hao tổn!

Phốc….

Nhị đảo chủ áo bào vàng lại phun ra một ngụm máu. trong lòng kinh nghi không chừng.

“Rốt cuộc là ai…”

Trong lòng hắn sinh ra sợ hãi thật sâu, muốn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Nhưng mà, tâm thần cùng thân thể hắn đều bị thương, ngay cả dũng khí ngẩng đầu nhìn lên bầu trời cũng không có. Khi hắn sinh ra ý niệm này. uy áp vô hình bỗng nhiên hóa Thành đá nặng hàng tỷ cân đè lên trong lòng hắn… không thở nổi.

Bùm…

Hắn vô lực mềm nhũn ngã xuống đất, ánh mắt lộ ra bi ai cùng bất lực.

Lúc này, hắn mới phát giác mình nhỏ bé cỡ nào. ngay cả một con kiến cũng không bằng!

Biểu hiện của Hoàng Phủ Tĩnh tốt hơn vượt xa nhị đảo chủ áo bào vàng, nàng thấy mình không thể chống cự cỗ uy thế này, dứt khoát theo cỗ lực lượng này chậm rãi rơi xuống đất. mặt cười bình thản như nước cũng thêm vài phân kính sợ.

“Rốt cuộc là ai?”

Trương Hằng dùng toàn bộ sức lực, muốn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Trước cỗ uy áp hùng hồn này, ngay cả thần thức cũng không thể rời khỏi thân thể mấy trượng.

Nhưng mà hắn vừa sinh ra ý niệm này. uy áp trong hư không lại tăng mạnh mấy lần.

Chẳng lẽ ngay cả tư cách ngẩng đầu cũng không có?

Trong lòng Trương Hằng không cam lòng.

Đột nhiên, trong đầu hắn hiện ra ảo diệu ẩn chứa trong Chấn Áp Quyết thức thứ nhất của Ngự Tháp Quyết.

Chấn Áp Quyết cùng uy áp tinh thần đến từ hư không, lại có hiệu quả kỳ diệu như nhau. Chỗ khác biệt là Chấn Áp Quyết còn bao hàm lực chấn có thể áp bách thân thể địch nhân.

Dưới tình huống này, Trương Hằng mới miễn cưỡng ngẩng đầu lên, nhìn vào hư không. Hắn bức thiết muốn biết, tu sĩ có thể phát ra uy thế như vậy sẽ là thần thánh phương nào?

Nhưng trên bầu trời trống rỗng, tầng tầng cấm chế vẫn không phát hiện một bóng người.

Sao lại không có bóng người?

Đúng lúc này, Hoàng Phủ Lân truyền ra lời nói:

– Thì ra là tiền bối tiên giá…

Trong giọng nói Hoàng Phủ Lân mang theo vài tia run sợ, cung kính hành lễ với không trung, trong ánh mắt toát ra kính sợ thật sâu, thậm chí còn có vài phần thành kính.