Chương 26: Đệ nhất dị thú bảng

Thiên Tôn Trùng Sinh

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dịch: black

Thanh niên tóc đỏ ngây ra, nhìn Bích Huyết kiếm xé gió bay đến, biến mất tại chỗ, khi xuất hiện đã lùi ra mấy thước.

Long Kình Thiên không tiếp tục truy kích, bởi vì lúc này thanh niên tộc người lùn tấn công.

Chỉ thấy thanh niên tộc người lùn nhảy người lên, một búa kèm thế mở núi phá đất chém tới, búa ảnh đầy trời, công kích chưa tới mà vách đá xung quanh Long Kình Thiên không chịu nổi lực búa, tất cả hóa thành bộ phán.

Hai tay thanh niên tộc người lùn đỏ rực, trên tay xuất hiện một cái đầu sư tử khuôn mặt quái dị.

Cửu Vĩ Thiên Miêu thấy hai tay thanh niên tộc người lùn đỏ rực, kêu lên:

– Đây là bí kỹ truyền thừa của tộc người lùn, Dị Hỏa Huyền Công!

Dị Hỏa Huyền Công? Long Kình Thiên nhìn thanh niên tộc người lùn bỗng nhào tới, hai tay hắn giơ lên làm động tác khiến mọi người thắc mắc, bởi vì hắn không công kích gã mà vỗ lên trời.

Đang lúc mọi người thắc mắc thì trời cao bỗng xuất hiện một thủ ấn to lớn.

Thủ ấn không quá khổng lồ, chỉ cỡ vài thước nhưng ánh vàng sáng lạn, dưới ánh nắng chói mắt khiến người khó mở mắt nhìn.

Đại thủ ấn vàng xuất hiện, Long Kình Thiên bỗng làm thế đè ép.

– Kim Quang Đại Thủ Ấn!

Đại thủ ấn đè hướng thanh niên tộc người lùn, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã tới đỉnh đầu gã. Mặc dù đại thủ ấn chỉ cỡ vài thước nhưng cho thanh niên tộc người lùn cảm giác như một ngọn núi nhỏ đè ép.

Năm đó Long Kình Thiên đấu với Như Lai Thiên Tôn của Phật Giới, hai sau này đem Như Lai phật chưởng kết hợp với thủ ấn khác, sáng tạo ra Kim Quang Đại Thủ Ấn này.

Mặc dù hiện tại thực lực của Long Kình Thiên rất yếu nhưng thi triển ra thì uy lực rất mạnh.

Thanh niên tộc người lùn không rảnh tấn công Long Kình Thiên, một búa vung lên cao, chém hướng Kim Quang Đại Thủ Ấn.

*Ầm!*

Một tiếng vnag thật lớn, thanh niên tộc người lùn té từ trên trời xuống, không chịu nổi liên tục thụt lùi, ở mặt đất để lại mười mấy dấu chân sâu nửa ngón tay.

Long Kình Thiên chắp hai tay sau lưng, nhìn hai người.

Hai người thanh niên tóc đỏ công kích một đợt xong ngừng lại.

Ba người giao đấu chỉ vài giây, nhanh như tia chớp.

Thanh niên tóc đỏ nhíu mày, gã nhìn ra được thực lực của Long Kình Thiên không mạnh nhưng công kích thì lại cực mạnh. Thanh niên tóc đỏ nhớ lại mới rồi Long Kình Thiên sử dụng chiêu thức công kích và bí pháp.

Thanh niên tộc người lùn đột nhiên lên tiếng hỏi Long Kình Thiên:

– Mới rồi ngươi sử dụng Kim Quang Đại Thủ Ấn là võ kỹ thánh cấp?

Võ kỹ thánh cấp? Thanh niên tóc đỏ vẻ mặt kinh ngạc nhìn Long Kình Thiên.

Long Kình Thiên không mở miệng nhưng Cửu Vĩ Thiên Miêu thì bật cười.

Cửu Vĩ Thiên Miêu thầm nhủ.

“Hai tiểu tử ngu xuẩn này lại cho rằng đại ca sử dụng là võ kỹ thánh cấp? Nhưng cũng đúng, dù là đỉnh giai võ kỹ thần cấp xuất hiện trước mặt họ thì họ cũng sẽ không tin, không có ánh mắt đó.”

Cửu Vĩ Thiên Miêu cười làm thanh niên tóc đỏ nhìn hướng nó, rồi nói với Long Kình Thiên:

– Thiên phú dị thú của ngươi rất cao, có được hai thuộc tính lôi, hỏa, sau này trưởng thành có tư cách vào hàng dị thú bảng.

Thân thể hai thuộc tính lôi, hỏa? Cửu Vĩ Thiên Miêu nghe vậy bĩu môi mèo, nhưng nghe thanh niên tóc đỏ nói đến dị thú bảng thì lòng nó máy động.

Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi:

– Dị thú bảng?

Thanh niên tóc đỏ nói:

– Đúng vậy, là dị thú bảng, chỉ dị thú có thiên phú, thực lực mạnh trong thiên địa mới tiến vào dị thú bảng được.

Bình thường chỉ yêu thú từ thánh cấp trở lên mới biết nói, nhưng cũng có ngoại lệ, một số dị thú có thiên phú đặc biệt thì có thể mở miệng nói chuyện.

Cho nên thanh niên tóc đỏ, thanh niên tộc người lùn thấy Cửu Vĩ Thiên Miêu nói chuyện cũng không quá kinh ngạc.

Long Kình Thiên liếc Cửu Vĩ Thiên Miêu:

– Thiên phú mạnh, thực lực mạnh?

Thanh niên tộc người lùn nói tiếp:

– Dị thú bảng này là mộ đám dị thú mạnh mẽ trong thiên địa nêu ra, mỗi ba trăm năm là chúng nó sẽ tranh đoạt xếp hạng dị thú bảng một lần.

– Mỗi ba trăm năm tranh đoạt xếp hạng mười lần?

Cửu Vĩ Thiên Miêu kiềm không được hỏi:

– Dị Thú bảng này tiến hành mấy quý rồi?

– Tổng cộng tiến hành mười quý!

Thanh niên tóc đỏ nói:

– Sau mười hai năm là tiến hành quý thứ mười một, mỗi quý sẽ xếp hạng mười dị thú mạnh nhất Đại Lục Thiên Lam.

– Mười quý? Vậy là bắt đầu từ ba ngàn năm trước.

Cửu Vĩ Thiên Miêu thì thào, sau đó hỏi tiếp:

– Vậy tộc dị thú không có vương thú sao?

– Vương thú?

Thanh niên tóc đỏ, thanh niên tộc người lùn lắc đầu, nói:

– Chưa từng nghe nói tộc dị thú có vương thú gì.

– Không có vương thú!?

Cửu Vĩ Thiên Miêu ngây ra, nhìn phía chân trời, biểu tình ngơ ngàn. Ngàn năm qua đi, thương hải tang điền, mười vương thú tộc dị thú bây giờ còn có bao nhiêu con sống sót?

Cửu Vĩ Thiên Miêu còn nhớ cuộc chiến năm đó mười vương thú chúng nó có sáu con chết, còn lại ba vương dú thù không chết nhưng tình huống không chênh lệch hơn nó bao nhiêu.

Cửu Vĩ Thiên Miêu bất giác chìm trong ký ức viễn cổ.

Bởi vì thanh niên tóc đỏ, thanh niên tộc người lùn không có thù hận gì với Long Kình Thiên, mới rồi chẳng qua là hứng khởi mới đánh nhau, bây giờ nói chuyện đôi câu thì không ai muốn tiếp tục đấu nữa.

Thanh niên tóc đỏ nhìn Long Kình Thiên, nói:

– Ta tên Nhiếp Vô Địch.

Thanh niên tộc người lùn cũng lên tiếng:

– Ta tên Vi Ân.

Long Kình Thiên trầm ngâm một lúc, nói:

– Long Kình Thiên.

– Long Kình Thiên.

Thanh niên tóc đỏ Nhiếp Vô Địch, thanh niên tộc người lùn Vi Ân nhẩm lại một lần.

Nhiếp Vô Địch nói với Long Kình Thiên:

– Ta sẽ nhớ tên này.

Nhiếp Vô Địch nói xong hai tay vẫy hư không, chỉ thấy một dị thú cự long hai đầu to lớn đi ra từ hư không. Nhiếp Vô Địch nhảy lên người song đầu cự long.

Nhiếp Vô Địch nói với thanh niên tộc người lùn:

– Vi Ân đúng không? Thực lực của ngươi cũng không tệ.

Nhiếp Vô Địch nói xong song đầu cự long vỗ cánh bay lên, nháy mắt biến mất nơi cuối trời.

Cửu Vĩ Thiên Miêu thấy dị thú dưới thân thanh niên tóc đỏ Nhiếp Vô Địch thì giật mình kêu lên:

– Băng tuyết cự long!

“Không lẽ là hậu đại của lão Băng Đầu!?”

Cửu Vĩ Thiên Miêu con ngươi co rút.

Năm đó mười vương thú tộc dị thú có một long vương bản thể chính là băng tuyết cự long.

Thanh niên tộc người lùn Vi Ân thấy băng tuyết song đầu cự long thì cũng giật mình, không ngờ thanh niên tóc đỏ Nhiếp Vô Địch không chỉ là Tinh Hồn Sư hai hệ mà còn là Thú Võ Sư!

Không chỉ như vậy, dị thú của gã có siêu cấp huyết mạch băng tuyết song đầu cự long!

Một lúc sau Vi Ân tỉnh táo lại, nhìn Long Kình Thiên, nói:

– Mười hai năm sau ta sẽ mang dị thú của mình đi Thần Thú phong, tranh đoạt dị thú bảng, hy vọng đến lúc đó có thể thấy ngươi.

Vi Ân nói xong cả người tỏa ánh sáng, một con sư tử to lớn xuất hiện, gã nhảy lên lưng sư tử.

Con sư tử to này khác với sư tưqr bình thương,f toàn thân xanh biếc, đôi mắt giống dung nham dưới đất, hai đoàn lửa đỏ rực nhấp nháy.

Sư tử nhúc nhích bốn chân, sương khói xanh biếc đỡ bốn chân của nó bay đi xa.

Cửu Vĩ Thiên Miêu kinh ngạc kêu lên:

– Yêu hỏa thủy sư!

Yêu hỏa thủy sư, cũng là một loại dị thú đỉnh cấp.