Chương 33: Hạng nhất khảo hạch

Thiên Tôn Trùng Sinh

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dịch: black

Phó Trần đi tới, nhìn Cổ Phạn phía xa, hai người liếc nhau, khí lưu vô hình va chạm.

Một lát sau Phó Trần liếc Mộ Dung Thiến trong đoàn người, mắt chợt lóe.

Bởi vì đám đông như biển, Long Kình Thiên không quá bắt mắt nên Mộ Dung Thiến đứng trong đám người không trông thấy hắn.

Các đệ tử ngoại điện tham gia nội điện khảo hạch lục tục đến, một canh giờ sau, trong Tử Tiêu cung bỗng có hai người bay ra, nhanh như chớp đi tới sân.

Uy nhiếp tỏa ra từ hai người khiến hí lưu trong không gian dính đặc.

Sân vốn nhốn nháo chợt yên tĩnh lại.

Long Kình Thiên nhìn ra được hai người này chắc là cường giả Tỷ võ hoàng và Cường võ tông.

Một nội điện khảo hạch mà Võ Thần Điện cử hai hai cường giả võ tông chủ trì, có thể thấy được Võ Thần Điện rất chú trọng nội điện khảo hạch này.

Hai cường giả võ tông đi tới, một người mở miệng nói:

– Nội điện khảo hạch lần này tổng cộng bảy ngày, bày ngày trôi qua người có điểm xếp hàng đầu mới thông qua nội điện khảo hạch, số điểm có thấy qua đánh chết bán ma đạt được, cũng có thể cướp ngọc bài điểm của người khác.

– Có thể cướp điểm ngọc bài của người khác!?

Một số đệ tử nghe vậy xôn xao.

Long Kình Thiên lòngm áy động, ngày hôm qua hắn báo danh không nghe chấp sự nội điện nhắc tới, không lẽ là cao tầng Võ Thần Điện bất ngờ quyết định?

Cướp đoạt điểm ngọc bài của người khác? Long Kình Thiên nhìn Cổ Phạn đứng trong đám người ưỡn ngực, cười lạnh.

Chốc lát sau, một cường giả võ tông khác giơ tay lên làm chúng đệ tử yên tĩnh lại, nói tiếp:

– Bây giờ chúng ta sẽ truyền tống các ngươi đến phế tích cổ thành, bảy ngày sau các ngươi sẽ được tự động truyền tống về.

– Bây giờ, tất cả đệ tử tham gia nội điện khảo hạch xin hãy đến truyền tống trận!

Cường giả võ tông kia chỉ vào truyền tống trận to lớn đằng trước.

Thoáng chốc đệ tử tham gia nội điện khảo hạch đều đứng trên truyền tống trận.

Truyền tống trận to lớn mỗi lần có thể truyền tống mấy ngàn đệ tử, qua vài lần là đã truyền tống xong toàn bộ đệ tử tham gia nội điện khảo hạch.

Hai cường giả võ tông nhìn các đệ tử tham gia nội điện khảo hạch đã truyền tống xong hết, một người nói:

– Không biết mấy lão già này nghĩ gì mà khích lệ những đệ tử ngoại điện tàn sát lẫn nhau, không lẽ họ không sợ Cổ Phạn, Mộ Dung Thiến, Phó Trần chết sao?

Một người khác lắc đầu nói:

– Những điều này không phải chúng ta có thể hiểu. Nhưng Cổ Phạn, Mộ Dung Thiến, Phó Trần sẽ không dễ dàng chết. Ba người này là thiên tài mấy lão già trọng điểm bồi dưỡng, đương nhiên họ đã đắn đo kỹ càng.

– Chỉ mong là vậy.

Hai người lắc mình, biến mất tại chỗ, trở về báo cáo.

Long Kình Thiên bị truyền tống trận truyền tống đi tới một phế tích cổ thành.

Phế tích cổ thành này đổ nát thê lương, bốn phía khói lửa, một mảnh tĩnh lặng. Trừ trên trời ngẫu nhiên có quạ đen bay qua kêu thì không có sự sống nào khác.

Long Kình Thiên mở ra thần thức, cảm ứng mỗi góc phế tích cổ thành có cực kỳ nhiều ma khí dao động, nhưng những ma khí này không quá mạnh.

Cửu Vĩ Thiên Miêu lên tiếng:

– Cổ thành này chắc mới bị Địa Ngục Ma tộc xâm chiếm!

Long Kình Thiên gật đầu.

Những dao động ma khí đầy rẫy này chính là bị ma hóa bán ma, cũng là mục tiêu đánh chết của Long Kình Thiên trong nội điện khảo hạch.

Cửu Vĩ Thiên Miêu hỏi:

– Đại ca, bây giờ chúng ta hành động được chưa?

Long Kình Thiên lại nói:

– Không vội.

Cửu Vĩ Thiên Miêu ngẩn ra.

Long Kình Thiên nói:

– Ta cảm giác mấy ngày nay ta lại sắp đột phá, nên ta muốn tìm một chỗ tu luyện, trước tiên đột phá rồi tính tiếp.

Long Kình Thiên ở Loạn Hải hấp thu năng lực Huyết Trì, những năng lực này chưa hoàn toàn bị hắn luyện hóa hết, đa số còn sót lại mỗi góc thân thể. Mấy ngày nay không ngừng luyện hóa, Long Kình Thiên đã đạt đến đỉnh trung kỳ Trúc Cơ kỳ, hắn nghĩ cứ tiếp tục như vậy, mấy ngày nữa có thể đột phá hậu kỳ Trúc Cơ.

– Đi thôi, chúng ta trước tìm một chỗ tu luyện!

Long Kình Thiên nói xong bay lên, cùng Cửu Vĩ Thiên Miêu tìm kiếm chỗ để đột phá tu luyện.

Một đường đi tới gặp không ít bán ma, Long Kình Thiên tùy tay đánh chết chúng.

Những bán ma này thật ra là nhân loại trong cổ thành bị ma tộc giết chết, hấp thu ma khí của ma tộc biến thành bán ma. Bán ma khác với cương thi, cương thi toàn thân thi khí, mà bán ma thì là ma khí.

Đương nhiên những bán ma này không có suy nghĩ như nhân loại, mắt đỏ rực, là sinh vật chỉ biết giết chóc.

Mỗi khi Long Kình Thiên đánh chết một bán ma thì ngọc bài trên người hắn sẽ tối một chút. Long Kình Thiên rót chân khí vào, trong đầu hiện ra xếp hạng nội điện khảo hạch lần này.

Long Kình Thiên tự giễu, nói:

– Hạng một vạn một ngàn hai trăm năm mươi. Nội điện khảo hạch này có hơn hai vạn người tham gia, gần như là dưới chót.

Nhưng Long Kình Thiên không quá để ý.

Trừ xếp hạng của Long Kình Thiên ra, trong đầu hắn còn có mấy thứ hạng đầu.

Xếp hạng giống như danh sách hiện ra trong óc của Long Kình Thiên, từ trên xuống dưới, mười hàng đầu, tên mỗi người rất to, đặc biệt chói mắt.

Hạng nhất chính là Cổ Phạn!

Nhưng hạng hai không phải Mộ Dung Thiến hay Phó Trần mà là một người tên Lâu Cường!

Hạng ba mới là Mộ Dung Thiến, hạng bốn là một cô gái tên Âu Dương Tuyết, hạng năm là Phó Trần.

– Lâu Cường, đệ tử cũ ba năm trước thông qua khảo hạch, đại võ sư đỉnh thất tầng?

Long Kình Thiên nhớ tới lúc hắn đi báo danh nghe mấy đệ tử trong đại điện bàn tán.

– Đệ nhất sao…

Long Kình Thiên nhìn bảng xếp hạng, cái tên đứng đầu chói mắt, Cổ Phạn, lòng cười lạnh.

Nhìn cái tên của Cổ Phạn không ngừng chớp nháy, Long Kình Thiên thầm nhủ:

– Giết, giết càng nhiều càng tốt!

Một lát sau Long Kình Thiên bay tới một cái sân cỏ hoang mọc um tùm, trong sân cỏ cao cỡ thân người, xem ra đã lâu không ai cư ngụ ở đây.

Long Kình Thiên đi tới sân này, đi hướng núi giả trong một góc sân.

Bên dưới núi giả có một mật thất, chính là chỗ tốt cho Long Kình Thiên đột phá tu luyện.

Long Kình Thiên mang theo Cửu Vĩ Thiên Miêu đi tới mật thất dưới đất.

Vào trong mật thất, Cửu Vĩ Miêu khẽ kêu, chỉ vào vách tường, nói:

– Ủa, đại ca, ngươi xem kia!

Long Kình Thiên nhìn sang, chỉ thấy trên vách mật thất điêu khắc một bộ tranh luyện công.

Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn kỹ, nói:

– Đây là Toàn Chân kiếm pháp của Thông Thiên Kiếm Môn!

Long Kình Thiên hỏi lại:

– Thông Thiên Kiếm Môn?

– Đúng vậy, Đại Lục Thiên Lam có siêu cấp thế lực là Võ Thần Điện, Thông Thiên Kiếm Môn, Vạn Thú Môn, Thái Huyền học viện, Càn Khôn học viện, Quy Hư học viện.

Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:

– Gọi chung là nhất điện, nhị môn, tam học viện. Trong siêu cấp thế lực thì thực lực của Võ Thần Điện mạnh, thực lực nhị môn yếu, ba học viện là kém nhất.

Long Kình Thiên gật đầu, sau đó nhìn vách tường mật thất, xem bức vẽ kiếm pháp trên vách tường. Toàn Chân kiếm pháp này có tổng cộng tám chiêu, mười bốn bức tranh, chắc là võ kỹ đê giai thiên cấp.

Long Kình Thiên liếc nhìn rồi thu lại tầm mắt.

Xem ra chủ nhân sân này chắc là đệ tử của Thông Thiên Kiếm Môn, thực lực cũng không thấp, bởi vì những kiếm đồ này là bị người dùng kiếm sắc bén khắc lên, kiếm khí tung hoành. Nếu không có thực lực từ hoàng cấp trở lên thì chắc chắn không thể làm được.