Chương 31: Thiên Địa bảng nội điện

Thiên Tôn Trùng Sinh

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dịch: black

Long Kình Thiên vẻ mặt bình tĩnh nói:

– Ta khẳng định báo danh.

Chấp sự nội điện thấy vậy không khuyên thêm mà để Long Kình Thiên đăng ký báo danh, cũng đưa cho hắn một ngọc bài, nói:

– Đây là bằng chứng ngươi tham gia nội điện khảo hạch lần này, nhỏ máu vào là được. Nội điện khảo hạch lần này không phải tỷ thí lôi đài mà cần ngươi đi đến một tòa thành hoang đánh chết bán ma, đánh chết mỗi một bán ma là các ngươi sẽ được một điểm.

Long Kình Thiên nhận lấy ngọc bài, hỏi:

– Làm sao mới tính thông qua nội điện khảo hạch?

Chấp sự nội điện nói:

– Khi nội điện khảo hạch kết thúc, nếu lệnh bài số điểm của ngươi hàng đầu là xem như thông qua nội điện khảo hạch.

– Hàng đầu.

Long Kình Thiên gật đầu, mang theo Cửu Vĩ Thiên Miêu rời khỏi đại điện.

Trước khi rời đi, Long Kình Thiên nghe một số đệ tử trong đại điện thảo luận.

– Nghe nói Mộ Dung Thiến được thái thượng trưởng lão nhìn trúng cũng sẽ tham gia nội điện khảo hạch lần này.

– Không phải chứ, nàng có thể tiến vào Thánh cảnh tu luyện còn cần gì tham gia nội điện khảo hạch?

– Là nàng ta chủ động xin, thái thượng trưởng lão đó đã đồng ý.

– Lần này nội điện khảo hạch chắc còn đặc sắc hơn trước kia. Mộ Dung Thiến, Cổ Phạn, Phó Trần, ba tuyệt thế yêu nghiệt đệ tử mới này đều tham gia, cộng thêm đệ tử quý cũ không thiếu hạng kinh tài tuyệt diễm, có thực lực đạt đến đỉnh đại võ sư thất tầng.

– Đỉnh đại võ sư thất tầng!?

– Đúng vậy, ba năm trước đệ tử ngoại điện tiến vào thử thách có người tên Lâu Cường, nghe nói đã đến đỉnh đại võ sư thất tầng. Nhưng muốn tranh giành đệ nhất nội điện khảo hạch nên ba năm trước gã vẫn không tham gia.

Long Kình Thiên nghe những đệ tử trong đại điện xì xầm, lòng máy động, không ngờ Mộ Dung Thiến cũng tham gia nội điện khảo hạch lần này.

Long Kình Thiên đi ra khỏi đại điện Tử Tiêu cung, bay hướng viện tử mình tu luyện.

Viện tử của Long Kình Thiên không ở Tử Tiêu phong mà là Thanh Linh phong cách Tử Tiêu phong không xa.

Nhưng khi Long Kình Thiên đang quay về viện tử của mình thì con ngươi co rút, ặma tộc sa sầm, bởi vì lúc trước khi hắn rời đi mở ra trận pháp phòng ngự viện tử nhưng bây giờ nó đóng lại.

Chính lúc này, trong viện tử của Long Kình Thiên có mấy người đi ra, chính là Thiết Cao lúc trước chạy thoát khỏi tay hắn, mấy người kia mặc trang phục đệ tử nội điện.

Thiết Cao thấy Long Kình Thiên, ngây ra, sau đó ánh mắt độc ác, sát ý như thực chất.

Thiết Cao rít qua kẽ răng gằn từng chữ:

– Long Kình Thiên!

Long Kình Thiên sắc mặt thản nhiên, nói:

– Ngươi tự tiện xông vào viện tử tu luyện của ta?

Thiết Cao nghe vậy cười to, sắc mặt dữ tợn nói:

– Viện tử tu luyện của ngươi? Long Kình Thiên, ngươi tàn sát đệ tử Võ Thần Điện, còn là đệ tử đội Chấp Pháp, chết cũng không đủ để chuộc tội. Đây không phải là viện tử tu luyện của ngươi, Võ Thần Điện đã thu lại nó đưa cho một đệ tử ngoại điện khác!

Bên cạnh Thiết Cao đứng một thanh niên áo đen.

Thanh niên áo đen vẻ mặt kiêu ngạo nhìn Long Kình Thiên, nói:

– Tiểu tử, ta đã nhận viện tử của ngươi.

Long Kình Thiên cười lạnh, nói:

– Võ Thần Điện đã thu lại viện tử tu luyện của ta? Là quyết định của cá nhân ngươi hay là của Võ Thần Điện?

Cái này đương nhiên không phải Võ Thần Điện quyét định, chắc chắn là đám Thiết Cao tự ý làm.

Cao tầng Võ Thần Điện làm gì nhúng tay quản lý những việc nhỏ nhặt này?

Thiết Cao cười khẩy, ác ý nói:

– Tiểu tạp chủng, mặc kệ là ai quyết định, nếu ngươi đã trở lại thì mau ngoan ngoãn đi cùng chúng ta tới Chấp Pháp đường!

Bên cạnh Thiết Cao, một thanh niên áo vàng lên tiếng:

– Ta khuyên ngươi đừng phản kháng, nếu không thì sẽ ăn đau khổ!

Thiết Cao nói:

– Đây là xếp hạng mười hai trong Thiên Địa bảng của nội điện chúng ta, Phong Long sư huynh. Vyaaj nên, tiểu tạp chủng, ngươi đừng ôm ý nghĩ may mắn sẽ trốn thoát!

Thiết Cao nói xong quay sang nói với thanh niên áo vàng:

– Phong Long sư huynh, đợi lát nữa xin ngươi xuống tay, tiểu tạp chủng này hơi khó chơi.

Thanh niên áo vàng thản nhiên nói:

– Dĩ nhiên, một đệ tử ngoại điện nho nhỏ không chạy thoát khỏi lòng bàn tay ta được.

Nhưng thanh niên áo vàng mới dứt lời thì Long Kình Thiên chợt động.

Chỉ thấy Long Kình Thiên chớp mắt đã tới trước mặt Thiết Cao, đánh ra một đấm. Quyền kình của Long Kình Thiên xẹt qua đâu là khí lưu không gian sinh ra tiếng nổ điếc tai.

Thiết Cao biến sắc mặt, vội kêu lên:

– Phong Long sư huynh, cứu ta!

Thanh niên áo vàng nét mặt sa sầm, quát:

– To gan!

Thanh niên áo vàng nói xong một chưởng chặt hướng Long Kình Thiên.

Một chưởng của thanh niên áo vàng làm khí lưu không gian như tờ giây, bị chặt kêu một tiếng xẹt lớn.

Nhưng Long Kình Thiên không tránh né, không thèm ngoái đầu, một đấm đánh trả công kích thanh niên áo vàng, một đấm khác tiếp tục hướng về Thiết Cao.

*Ầm!*

*Ầm!*

Hai tiếng nổ cùng vang lên, tiếng theo Thiết Cao hét thảm thiết, văng ngược ra, như con chó rơi xuống đất. Thanh niên áo vàng Phong Long thì bị quyền kình của Long Kình Thiên chấn đến người liên tục lùi, lùi ra hơn mười thước.

Trước mắt đột biến khiến mấy người khác kinh ngạc đến ngây người.

Thanh niên áo đen chiếm viện tử của Long Kình Thiên nhìn Thiết Cao ngực thủng lỗ máu cỡ nắm tay, cảm thấy người rét run.

Long Kình Thiên xoay người, nhìn thanh niên áo vàng bị đẩy lùi hơn mười thước, cười lạnh hỏi:

– Hạng mười hai Thiên Đại bảng nội điện? Đây chính là thực lực của hạng mười hai Thiên Đại bảng nội điện?

Thanh niên áo vàng Phong Long ổn định thân hình, nghe Long Kình Thiên nói thế thì sắc mặt cực kỳ khó xem.

Thanh niên áo vàng nhìn Thiết Cao nằm trong vũng máu ở phía xa, lạnh lùng nói:

– Thật ác độc!

Thanh niên áo vàng nhìn ra được dù Thiết Cao không chết thì e rằng đã tàn phế.

Long Kình Thiên cười lạnh:

– Ác độc?

Nếu người nằm đó là Long Kình Thiên thì họ có cho rằng ác độc không?

Thanh niên áo vàng Phong Long xoay người, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Long Kình Thiên, âm trầm nói:

– Không ngờ quý này ẩn giấu nhân vật như ngươi, mới rồi là ta sơ ý.

Lúc trước Thiết Cao từng nói với thanh niên áo vàng là Long Kình Thiên có thực lực không yếu, nhưng gã luôn không để trong lòng, gã cảm thấy người mới dù mạnh cỡ nào cũng không ra gì.

Trong số người mới chỉ có Cổ Phạn, Phó Trần, Mộ Dung Thiến là đáng chú ý.

Bây giờ thanh niên áo vàng mới biết suy nghĩ lúc trước của gã là sai lầm.

Thanh niên áo vàng chậm rãi đi hướng Long Kình Thiên, nói:

– Nếu đã vậy thì ta sẽ dốc hết thực lực ra đánh bại ngươi, để ngươi quỳ xuống đất, cầu xin tha thứ!

Thanh niên áo vàng nói xong bỗng xoay tròn dấy lên luồng gió, càng xoay càng nhanh, sau hình thành lốc xoáy khủng bố.

Quanh người thanh niên áo vàng khí lãng kinh người.

Mỗi khi lốc xoáy đi qua đâu là mặt đất bốc gió bụi.

– Đà Loa Công!

– Không ngờ Đà Loa Công của Phong Long sư huynh đã tu luyện đến tình trạng này, có thể ngưng tụ lốc xoáy con quay.

– Lốc xoáy này giống như mũi chọn và chiến giáp, phòng ngự cực mạnh, cường giả cùng cấp đều không thể phá vỡ nó.

Mấy người thanh niên áo đen vui mừng bàn tán.