Chương 361: Lòng Đế Vương (2)

Độc y thần nữ: Phúc hắc lãnh đế cuồng sủng thê

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Edit: V.O

Ngay từ lúc Bạch Vũ triệu hoán được Trảm Nguyệt Hắc Miêu thì đã suy nghĩ đến linh thuật chữa trị, hệ Mộc, nếu như mấu máu vì linh thuật công kích hay phòng ngự, vậy thì quá ngốc. Tốt nhất là nên học linh thuật chữa trị hoặc là linh thuật hồi phục.

Linh thuật chữa trị có thể trị liệu vết thương trong nháy mắt, hồi phục phần lớn sức chịu đựng, linh thuật hồi phục có thể kéo dài sức chịu đựng để hồi phục, nhưng tương đối chậm chạp.

Hai loại linh thuật, Bạch Vũ càng hy vọng cho Trảm Nguyệt học tập linh thuật chữa trị, linh thuật hồi phục quá chậm. Linh thuật chữa trị có thể bổ sung lại sức chịu đựng trong nháy mắt, để cho Triệu Hoán Thú cải tử hồi sinh.

Bạch Vũ thích nhất là linh thuật hệ Mộc có tên là Khô Mộc Phùng Xuân, là một loại linh thuật Sáng Thế cực kỳ hiếm thấy, học tập linh thuật có thể bổ sung mười phần trăm sức chịu đựng trong nháy mắt, tu luyện đến đỉnh cấp có thể một mạch khôi phục 0.8 sức chịu đựng!

Đến lúc đó, Trảm Nguyệt không chết, những Triệu Hoán Thú khác của nàng muốn chết cũng không dễ dàng như vậy.

Trên tay Bạch Vũ đã chuẩn bị Thường Thanh Đằng để tu luyện Khô Mộc Phùng Xuân, linh lực ngưng tụ trong linh mạch cũng có hơn ba trăm giọt, vậy là đủ rồi.

Nàng đang suy nghĩ, liền thấy Ám Lân chậm rãi đi qua trước cửa phòng nàng đến chỗ thư phòng của Dạ Quân Mạc, Bạch Vũ lập tức gọi hắn lại: “Ám Lân, chờ một chút.”

Ám Lân dừng bước lại, cười nhạt một tiếng: “Bạch Vũ tiểu thư có chuyện gì sao?”

“Ngươi đã đồng ý chuyện của ta, nên thực hiện đi chứ?”

Môi mỏng đỏ sẫm của Ám Lân vẽ ra một đường cong: “Ta còn tưởng rằng ngươi đã quên mất chuyện này. Thế nào, đã qua mấy tháng, ngươi vẫn còn muốn biết lúc ấy đã xảy ra chuyện gì sao?”

“Dĩ nhiên! Chẳng lẽ ngươi dùng chuyện này chỉ để cho ta đến Vực Thanh Linh, thật ra thì ngươi hoàn toàn không biết?” Bây giờ, Bạch Vũ vô cùng muốn biết chuyện năm đó, bản thân nàng cũng đã là người của Dạ Quân Mạc, trí nhớ lại vẫn chưa khôi phục. Dạ Quân Mạc biết rất nhiều chuyện nàng không biết, dù sao vẫn cảm thấy không công bằng.

“Dĩ nhiên là ta biết, nhưng ta lo sau khi ta nói xong, sẽ bị Thánh Quân diệt khẩu!” Ám Lân trịnh trọng, mặt khó xử.

Bạch Vũ âm thầm trừng mắt: “Chúng ta cũng đã nói xong, chuyện ngươi muốn ta làm thì ta cũng đã làm được, bây giờ ngươi muốn đổi ý sao? Cùng lắm thì ta đồng ý với ngươi không nói chuyện này với Dạ Quân Mạc.”

“Bạch Vũ tiểu thư có thể nghĩ như vậy là tốt rồi.” Lúc này, Ám Lân mới đi theo Bạch Vũ vào trong gian phòng, nhàn nhạt mở miệng giống như đang kể chuyện xưa: “Sau khi ngươi bất tỉnh, Dạ Quân Mạc đã giết chết Linh Vương.”

“Giết? Sao có thể? Làm sao chàng ấy có thể nói rõ ràng được?” Bạch Vũ lập tức bị giật mình, nàng nhớ lúc ấy Dạ Quân Mạc mới vừa lên ngôi, Linh Vương đó nói chuyện hùng hổ dọa người, hoàn toàn không để Dạ Quân Mạc vào trong mắt, hiển nhiên địa vị của Dạ Quân Mạc cũng không vững chắc như mặt ngoài.

“Thánh Quân không nói rõ ràng.” Ám Lân nhấp một miếng nước trà, đôi mắt thâm trầm.

Lúc ấy, hoàn toàn không phải địa vị của Dạ Quân Mạc không yên, mà là hoàn toàn chưa được cầm quyền, chỉ là bị Linh Vương và cữu cữu Dạ Vương của người đẩy ra làm con rối. Cho nên mới lựa chọn người, là bởi vì chỉ có người mới có thiên phú bốn hệ, có năng lực thừa kế linh lực mà Ám Dạ Đế Vương để lại.

Cũng bởi vì như thế, Dạ Quân Mạc chưa tới hai mươi tuổi đã trở thành Triệu Hoán Đại Đế, dễ dàng giết chết Linh Vương.

Nhưng Linh Vương không thèm đặt một con rối như Dạ Quân Mạc vào mắt, đối với ông ta, Dạ Quân Mạc chỉ là một bao cát dùng để hả giận, hoàn toàn không nghĩ tới Dạ Quân Mạc lại dám giết chết ông ta!

Trước kia, ông ta đánh Dạ Quân Mạc thương tích khắp người, đến mức hấp hối, Dạ Quân Mạc cũng không dám đánh trả lại, ông ta theo thói quen cảm thấy Dạ Quân Mạc hoàn toàn không dám ra tay với ông ta.

Nhưng lần này Dạ Quân Mạc lại ra tay không một chút do dự, một chiêu mất mạng!

Dạ Quân Mạc giết chết Linh Vương, lập tức ôm Bạch Vũ ngủ mê man trở lại tẩm cung, tìm Ám Lân…