Chương 1533: Lưu Húc Phản Bội. (1)

Thần Khống Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

La Mỹ Anh chỉ có thể hạ mệnh lệnh đối với Long Quy, khiến cho hắn dẫn độc xà tới những nơi cao hơn rồi xoắn vào nhau mà chém giết ở đó, tránh khỏi ngộ thương người của mình.

Long Quy dẫn độc xà đánh tới bên ngoài chín tầng trời. Mấy trăm tinh nhuệ của Cổ gia đã bị diệt không còn là bao.

Không bao lâu sau, việc xoắn vào nhau mà chém giết giữa Âu Dương gia cùng cung Tiếu Ngạo dần trở lại tình huống trước đây. Âu Dương gia chiếm ưu thế về số lượng, chính là ưu thế này cũng đang từ từ thu nhỏ lại.

Bởi vì bên phía cung Tiếu Ngạo có không ít người dũng mãnh thiện chiến, số lượng Huyền Đế so sánh Âu Dương gia còn có nhiều hơn vài người. Lại có được trận pháp từ một trăm tên Thiên Tôn của Huyền Diệu kia đang xoắn vào nhau mà chém giết, cung Tiếu Ngạo đã qua được hoàn cảnh xấu.

Đồng thời với việc Âu Dương gia bị thương vong nặng nề, cung Tiếu Ngạo cũng bị mất lượng lớn người.

Chốn thiên địa này đã là máu chảy thành sông, tiếng kêu rên vang dội, những khúc chân tay đã bị cụt nằm rải rác khắp nơi.

Đây là va chạm tàn khốc giữa các thế lực lớn, tất cả cũng sẽ không có gì nhân từ đáng nói. Ở chỗ này chỉ có hợp lại hết mọi con bài chưa lật để đi giết địch.

Bên phía Cung Tiếu Ngạo không ít mãnh tướng, nhưng mà bên Âu Dương gia cũng có cao thủ chiến đấu siêu cấp.

Âu Dương Chiến thân là Huyền Đế đỉnh cao của Âu Dương gia, được coi là nhân vật thiên tài có cơ hội lớn nhất nối tiếp địa vị Lão Tổ tông bọn họ. Hiện nay mới chỉ khoảng một nghìn tuổi, nhưng đã đạt tới này cảnh giới thì đúng là phi thường mạnh mẽ.

Hắn dốc lực đánh với hai đại Cao Giai Huyền Đế Tổ Tu Viên cùng Cảnh Hồng mà không rơi vào hạ phong, thậm chí vẫn còn chiếm thượng phong. E rằng không được bao lâu hắn liền có khả năng giành thắng lợi.

Mặt khác lại có mãnh tướng Âu Dương Hạ này, tuy chỉ là tu vi Trung Giai Huyền Đế, chính là lại có thể đánh không phân cao thấp cùng cao thủ Cao Giai Huyền Đế như Lãnh Chính.

Mặt khác cũng có không ít cao thủ chiến đấu Âu Dương gia ở cấp Thiên Tôn, chém giết không ít người cung Tiếu Ngạo.

Tàn Báo mở ra một con đường máu, vung đao chém Ma Đao bát Thức về hướng tới Âu Dương Hạ, đồng thời hắn quát với Lãnh Chính

– Ngươi đi đối phó những người khác, giao hắn cho ta!.

Âu Dương Hạ có bản lĩnh vượt bậc mà chiến, Tàn Báo hắn làm sao lại không có bản lĩnh này.

Cùng với thực lực của hắn càng không ngừng tăng trở lại, linh hồn của hắn đã xem như hoàn toàn dung hợp cùng khối thân thể hắn chiếm được này, các phương diện đã đạt tới trạng thái đỉnh cao.

Hắn muốn mượn cơ hội một trận chiến này để đột phá cửa ải của chính mình, lại lần nữa trở về thực lực Cao Giai Huyền Đế.

Trên chiến trường, mấy nàng Cát Bối Hân, Đông Phương Tinh cùng với Vi Đại Nhi đã bị dính không ít máu huyết, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều đã bị thương.

Nếu không phải Lăng Tiếu sớm đưa Cao Giai phòng ngự vệ giáp cho bọn họ, chỉ sợ bọn họ sẽ còn bị thương càng nặng hơn.

Bộ xiêm y trắng tinh của Cát Bối Hân bị dính những điểm đỏ tươi. Nàng vốn bản tính thiện lương, không thích sát sinh. Chính là nàng biết trận chiến đấu này liên quan hệ đến sinh tử tồn vong của cung Tiếu Ngạo nên khi ra tay cũng không có bất cứ lưu tay nào.

Làn gió sát khí trong tiếng đàn cầm của nàng bí mật mang theo những trận hủ thực Tiên Thiên, có uy lực lớn lao lấy một chống trăm.

Đông Phương Tinh thân là Tiểu công chúa Đông Phương gia, trong lúc tranh đoạt Hoàng bảng lại đoạt được danh tiếng Sát Hoàng, hiện nay đạt tới thực lực Cao Giai Thiên Tôn, thủ đoạn của nàng càng siêu phàm hơn.

Chỉ thấy nàng đang múa Bát Giai xà tiên ( roi da rắn )được đặc chế từ da của một con rắn Bát Giai mà thành. Xà Tiên vụt đến chỗ nào đều có Thiên Tôn của Âu Dương gia bị xẻ thành hai nửa.

Nhưng mà đối phương có số người đông đảo, dăm ba người cùng nhau vây công nàng, khiến cho tình thế của nàng cực kỳ nguy hiểm.

Vi Đại Nhi năm xưa trải qua rèn luyện thử thách của kiếp sống dong binh, thủ đoạn Sát Phạt không kém. Chính là ở trong đám đông hỗn loạn này, nàng cũng có vẻ không đáng để ý. Nếu không có được Cát Bối Hân thỉnh thoảng trông nom, chỉ sợ nàng đã phải bỏ mạng nhiều lần.

Ở bên cạnh Diệp Vân Phong tăng chiến lực lên năm lần, có thể so với thực lực Thiên Tôn đỉnh cao. Nên khi đón đối phương là Thiên Tôn, lúc xoắn vào nhau mà chém giết đã khiến cho hắn có phong thái của một viên hổ tướng.

Ngũ đường Độc Hạt tử đã đột phá đến Đê Giai Huyền Đế, độc công toàn thân không người có thể đến gần. Hắn cùng một cao thủ Đê Giai Huyền Đế của Âu Dương gia chém giết đến đất trời mù mịt. Chiến lực của hắn mặc dù không bằng đối phương, chính là đối phương lại thập phần bận tâm đến độc công của hắn. Nếu đánh lâu, cao thủ Huyền Đế kia của Âu Dương gia chỉ sợ đều phải bị hắn đánh độc chết.

Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ, Lãnh Xà cùng với tám đại chiến tướng, tất cả đều là thực lực Trung Giai Thiên Tôn. Bọn họ hiện nay đã thể hiện ra ngoài lực sát thương cường đại vô song trở thành chiến lực mấu chốt trên chiến trường này.

Bọn họ đã trải qua kiếp sống xoắn vào nhau mà chém giết của dong binh, lại có mấy năm tiềm tu, lại được Huyền kỹ và binh khí đều là thứ tốt nhất. Lúc này nếu không có một chút diện mạo hung hãn thì cũng xấu hổ đối với công sức Lăng Tiếu mấy năm nay khổ tâm bồi dưỡng.

Ngược lại là Lưu Húc vốn luôn luôn vượt bậc mà chiến, nhưng ở trong lần chiến đấu này lại có vẻ hơi lực bất tòng tâm, hoặc là nói hắn căn bản không có lòng dạ ham chiến.

Hắn một mực chăm lo cho nhân mã do Lưu Dương Tông bọn họ điều khiển, tận lực giảm bớt tổn thất của tông môn bản thân. Ánh mắt càng không ngừng trao đổi cái gì đó cùng người trong tông môn hắn.

Lưu Dương Tông lần này đến đây chẳng qua hơn ba trăm người, hiện nay chỉ là ngã xuống năm mươi mấy người. Bọn họ cũng không hề xông lên tuyến đầu chiến đấu, ngược lại là càng đánh càng lui về phía sau, có vài phần ý tứ ở bên trong muốn trốn đi.

– Húc huynh, ngươi làm cái gì vậy, mau đi trợ giúp mấy vị phu nhân a!

Diệp Vân Phong có vị trí gần Lưu Húc nhất, liếc mắt nhìn tình huống khác thường của hắn thì không nhịn được quát lên.

– Hảo không thành vấn đề!

Lưu Húc thoải mái đáp.

Tiếp theo, hắn không hề bay về hướng tới Cát Bối Hân, Đông Phương Tinh cùng với Vi Đại Nhi, mà là bay về phía Diệp Vân Phong.

Diệp Vân Phong quay đầu lại nhìn thấy Lưu Dương đang bay lại đây thì nói

– Húc huynh, ngươi không cần phải xen việc của ta, nơi này ta còn có thể chống đỡ được!.

Hắn hiện tại cũng có nhiều chỗ bị thương, nhưng mà chiến lực lại vẫn đang sung túc. Nếu không phải đối đầu Huyền Đế thì hắn không có gì phải sợ.

– Nói cái gì nói, chúng ta tình như huynh đệ, ta không giúp ngươi giúp ai!

Lưu Húc nói một tiếng với vẻ mặt hơi nham hiểm, đột nhiên nhằm hướng tới Diệp Vân Phong mà ra tay.