Chương 1516: Lão Tông Chủ Vạn Hoa Tông. (1)

Thần Khống Thiên Hạ

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nàng có tướng mạo xinh đẹp, khí chất ung dung thoát tục, cao quý tự nhiên, vóc người thướt tha nhiều vẻ, cực kì thùy mị, có phong độ phu nhân, cao quý thanh lịch. Điều duy nhất không hợpn chính là sắc mặt nàng có vẻ tái nhợt, lại có hơi tái đi, cảm giác như là bệnh nặng mới khỏi.

Hai người còn chưa đi đi vào, Hoa Nhân Phượng cùng Tuyết Nguyệt tỷ muội đều là khom người nghênh đón mà nói

– Tham kiến sư phụ ( Thái Sư phó )!.

Ngay sau đó, Hoa Nhân Phượng đỡ thiếu phụ kia mà nói

– Sư phụ, độc tính của người vừa mới loại trừ, làm sao không nghỉ ngơi nhiều hơn một chút?.

Thiếu phụ trước mắt này rõ ràng là lão Tông chủ Hoa Bách Hợp của Vạn Hoa Tông. Vào mấy ngàn năm trước, bà đồng dạng cũng là nữ nhân xinh đẹp Trung Vực, là đối tượng theo đuổi của rất nhiều người nối nghiệp thế lực lớn.

Hiện nay bà đã sớm thoái ẩn giang hồ để cho lớp người trẻ tuổi làm thay. Chỉ là hiện nay dung nhan của bà vẫn đang không thấy có bất cứ dấu hiệu già yếu nào. Rất hiển nhiên là đang dùng loại linh đan thần dược trụ nhan nào đó.

Ở đây rất nhiều người đều chưa từng thấy Hoa Bách Hợp, tất cả không nghĩ tới lão Tông chủ Vạn Hoa Tông lại có dáng vẻ xinh đẹp trẻ tuổi như vậy. Mọi người đều có hơi hơi thất thần.

Không phải nói Hoa Nhân Phượng, Tuyết Nguyệt tỷ muội không được xinh đẹp như bà. Mà là phong thái thành thục cùng với khí chất thanh tao, tất cả không phải bọn họ có khả năng bằng được.

Lăng Tiếu đã gặp nhiều mỹ nữ như vậy. Trong đó, về khí chất có thể sánh cùng Hoa Bách Hợp cũng chỉ có sư nương Phong Thanh Duyến của hắn mà thôi.

Mọi người ở chỗ này đều là vội vàng hành lễ đối với Hoa Bách Hợp.

Một người Thánh Giả, cho dù trong bất cứ trường hợp nào cũng đều sẽ phải được người khác tôn sùng.

Hoa Bách Hợp đều là rất khẽ gật đầu đáp lễ, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở trên người Lăng Tiếu, bà khẽ mở môi đỏ mọng mà hỏi

– Lăng Thánh Sư cảm giác được ta vừa rồi cấp thù lao có tốt không?.

Lăng Tiếu lập tức có hơi chán nản. Hắn không nghĩ tới Hoa Bách Hợp nói trực tiếp như thế. Hắn âm thầm nghĩ “Đừng nghĩ đến chuyện sử dụng mỹ nhân kế đối với bản cung, Bổn cung chính là rất một lòng.”

Lời này nếu để những người khác nghe được, chỉ sợ lập tức sẽ rơi vào giữa trận chửi rủa của mọi người “Nhà ngươi này mà được gọi là một lòng, vậy thiên hạ liền không có người hoa tâm.

Lăng Tiếu cười khan đáp

– Tiền bối quá nghiêm trang. Bổn cung là người có vợ, làm thế nào lại còn có mong muốn đối với hai vị cô nương xinh đẹp như hoa.

Tuyết Nguyệt tỷ muội được gọi là hai đóa Kim Hoa đẹp nhất Nam Uyên, đương nhiên không phải là tâng bốc loạn.

Bất kể là tướng mạo, khí chất, thực lực của bọn họ, ở trong cùng thế hệ đều là cực kỳ xuất sắc. So cùng nữ nhân bên cạnh Lăng Tiếu cũng là không kém cỏi chút nào.

Nếu đổi là lúc mới xuất đạo thì Lăng Tiếu khẳng định sẽ ước gì thu được đôi Hoa tỷ muội này vào hậu cung.

Chỉ là hiện nay Lăng Tiếu không đủ sức chiếu cố hậu viện, làm thế nào vẫn còn có thời gian lại đi trêu chọc nữ nhân khác. Huống hồ hắn đã sớm nhận lời đối với nữ nhân của mình, tuyệt đối sẽ không lại hoa tâm. Cho nên tâm tư về phương diện này của hắn xác thật cũng đã kìm chế không ít.

Tuyết Nguyệt tỷ muội nghe xong lời này thần sắc có hơi hơi khó chịu. Nam nhân theo đuổi bọn họ có khả năng xếp hàng đến tận Đông Hải, chính là hiện tại lại bị người ta ra mặt rành rành cự tuyệt, có đổi là ai thì cũng sẽ không dễ chịu.

Hoa Bách Hợp có hơi không đồng ý liền nói

– Nam nhân thiên hạ ta không hề phát hiện có người nào là chuyên nhất, gã phụ bạc lại càng nhiều hơn mà thôi. Trong tông phái ta hai nha đầu này không nói xinh đẹp lấn át Trung Vực, nhưng cũng là mĩ nữ xếp hạng hàng đầu Nam Uyên. Lăng Thánh Sư lại là tuổi trẻ anh tuấn hiếm có. Các ngươi ở chung một chỗ thì đây phải là một câu chuyện được mọi người ca tụng. Giữa hai tông chúng ta cũng có thể theo đó trông chừng cho nhau. Chẳng lẽ ngươi không động tâm? Hoặc là nói Lăng Thánh Sư có cái gì làm không thể chú ý được?

Hoa Bách Hợp vừa nói, đồng thời mắt nhung nhìn chằm chằm Lăng Tiếu, phảng phất nếu không ép được Lăng Tiếu đưa ra một câu trả lời xác thực. Hoặc là nói Lăng Tiếu mà muốn cự tuyệt thì kết quả chỉ sợ sẽ không rất tốt.

Ngay lập tức, bầu không khí bên trong đại điện cũng có hơi căng thẳng.

Lăng Tiếu ngẩng đầu đứng thẳng, đồng dạng nhìn Hoa Bách Hợp mà đáp

– Ta thừa nhận những lời tiền bối đã nói rất có đạo lý, nhưng mà ta cùng với hai cô nương cũng không kết thân, chỉ là giao tiếp bình thường, chưa nói tới có tình cảm gì. Tuy nói bọn họ xinh đẹp vô song, chính là Lăng Tiếu ta cần nữ nhân thực sự không phải là cây cầu thông gia, cũng sẽ không để người khác tới can thiệp!.

Lăng Tiếu vừa nói ra lời này, mọi người ở chỗ này đều là cảm thấy kính nể.

Bọn họ không nghĩ tới Lăng Tiếu lại không khách khí chút nào mà cự tuyệt nhận về bông hoa của Vạn Hoa Tông. Phải biết rằng điều này là cơ hội mà bao nhiêu thế lực tranh nhau vỡ đầu đều khó lòng thu được.

Ngược lại trong lòng Hoa Phi Tuyết cùng Hoa Phiêu Nguyệt chính là đồng thời tán thưởng khen ngợi đối với Lăng Tiếu, thì cũng lại mơ hồ thấy mất mát và khó chịu.

Những lời của Lăng Tiếu đã nói không nghi ngờ đả động nội tâm của bọn họ. Hắn xuất sắc, hắn khí khái, hắn không sợ hãi, tất cả chứng minh hắn là một nam nhân phi thường hoàn mỹ. Chỉ là lời của hắn nói cũng khiến cho bọn họ nhìn thẳng vào nội tâm của chính mình. Giữa bọn họ cùng hắn chẳng qua là giao tiếp hời hợt sao có thể được cho là tình cảm gì, nhiều nhất chẳng qua là hơi có thiện cảm mà thôi.

Chính là cũng cùng với việc Lăng Tiếu tỏ vẻ ra suy nghĩ của hắn đối với việc theo đuổi nữ nhân và đối với theo đuổi tình yêu ngược lại là khiến cho thiện cảm của hai người bọn họ đối với hắn đột nhiên tăng lên. Nhưng cũng mới có cả sự mất mát và khó chịu khi cuối cùng bị cự tuyệt.

Hoa Bách Hợp không hề đáp lại, chỉ là nhìn chằm chằm Lăng Tiếu, một cỗ khí thế lặng lẽ đè nén về hướng hắn.

Lăng Tiếu bắt đầu vận dụng Huyền công chống cự lại, đón ánh mắt của Hoa Bách Hợp mà không hề nhường bước chút nào.

Trong mơ hồ, Lăng Tiếu chỉ cảm thấy thân thể có vài quả núi đè nặng, khiến cho hắn càng ngày càng cảm giác khó chịu.

Ngay vào lúc Lăng Tiếu muốn toàn lực phản kháng, Hoa Bách Hợp triệt hồi khí thế, mặt giãn ra cười mà nói

– Ha hả, thật tốt, tuổi còn trẻ mà đã có nguyên tắc như thế. Cũng khó trách ngươi so với sư phó của ngươi càng xuất sắc hơn, sớm như vậy liền có được nghiệp bá của chính mình. Không tồi không tồi!.

Lăng Tiếu thở phào một hơi liền nói

– Tiền bối quá khen!.

Hắn hiện tại đã biết rõ đối phương chẳng qua là thử dò xét hắn một phen mà thôi. Chỉ là không hiểu vì sao bà ta làm như vậy.