Q.5 - Chương 615: Xuất ngoại.(7)

Siêu Cấp Cường Giả

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trang viên Đằng gia, chiến đấu vẫn đang tiếp tục, cả tòa trang viên đều vang lên những tiếng nổ lớn, đạn bay tứ tung, ánh lửa văng khắp nơi, lần lượt những tên bị đạn bắn trúng đều ngã gục xuống trong vũng máu.

Bởi vì nhận được mệnh lệnh của Đằng Xuyên Nguyên nên Phản Thượng Tỉnh Thôn đã cùng với 3 gã Nhẫn hồn trong đó có Ikeda, cùng với 20 thành viên Nhẫn đường mang theo thành viên trung tâm của Đằng gia, muốn thoát ra khỏi trang viên từ cửa bên.

Nhưng mà làm cho Phản Thượng Tỉnh Thôn nằm mơ cũng không ngờ chính là khi hắn vừa ra tới nơi thì ở đó lại xuất hiện 6 hắc y nhân.

Dưới ánh trăng, 6 người này đều che mặt, làm cho người nào cũng không thể thấy rõ khuôn mặt của bọn hắn, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt tràn đầy sát ý kia.

Trong tay bọn họ đều cầm chủy thủ, giống như là tử thần vậy.

Mắt thấy 6 tên hắc ý nhân này xuất hiện thì những thành viên trung tâm của Đằng gia đều sợ tới mức không nhẹ, không nói hai lời, vội lấy súng ra, thậm chí ngay cả thành viên bình thường của Nhẫn đường cũng là rút súng ra.

So với bọn hắn thì trừ Ikeda thì 3 gã Nhẫn hồn còn lại đều kinh hãi, bất quá bọn hắn không rút súng ra mà là cầm đao lên.

“Pằng..Pằng”

Đám thành viên trung tâm của Đằng gia liền nổ súng, từng viên đạn bay ra.

Đối vơi cao thủ Ám Kính mà nói thì đừng gần mà dùng súng bắn vào bọn họ chính là uổng công, huống chi đối với đám người cao thủ sớm đã đạt tới cảnh giới Hóa Kính đại thành này?

“Vù…Vù”

Đối mặt với những làn đạn bay tới thì 6 gã Ám Vệ Tịch gia liền giống như quỷ mỵ biến mất vào màn đêm, làm cho người ta có cảm giác rằng bọn chúng chưa từng xuất hiện.

– Người…Người đâu?

Mắt thấy 6 tên Ám Vệ Tịch gia biến mất thì một tên không nhịn được mà mở miệng hỏi, giọng nói của hắn có chút run run, tỏ ra vô cùng sợ hãi.

“Tích… Tích…”

Trả lời hắn chính là tiếng bộ đàm vang lên.

Phản Thượng Tỉnh Thôn nghe tiếng, trong lòng vừa động, vội vàng nghe máy.

– Phản Thượng Tỉnh Thôn, các ngươi đến đâu rồi? Ra khỏi trang viên rồi sao?

Bộ đàm được chuyển, giọng nói của Đằng Xuyên Nguyên vang lên, lúc này đây giọng nói của hắn tỏ ra vô cùng sợ hãi và lo lắng.

– Hội trưởng, chúng ta đã ra tới của bên của trang viện, nhưng mà…

“Vù…Vù”

Không đợi Phản Thượng Tỉnh Thôn nói xong thì 6 gã Ám Vệ Tịch gia đã xuất hiện, tốc độ nhanh như thiểm điện vọt về phía bọn hắn.

– Ngăn bọn hắn lại.

Khí huyết cảm ứng được 6 tên hắc y nhân kia đánh tới thì sắc mặt Phản Thượng Tỉnh Thôn biến đổi, không kịp trả lời Đằng Xuyên Nguyên mà quát lên một tiếng lớn.

Có lẽ là tốc độ của 6 tên Ám Vệ Tịch gia quá nhanh thế cho nên đám thành viên trung tâm Đằng gia không thấy rõ bọn hắn, mà đám người của Nhẫn dường lại cảm nhận được nguy cơ, cũng bởi vì nghe được mệnh lệnh của Phản Thượng Tỉnh Thôn mà liền lập tức giơ súng lên.

Đã muộn.

“Phốc”

Tiếng súng chưa vang lên thì lưỡi đao đã chém vào, máu tươi liền phun ra, một gã thành viên Nhẫn đường liền ngã xuống.

“Phốc…Phốc”

Sau đó, từng tiếng trầm đục lần lượt truyền ra, máu nóng lại phun ra, 5 tên thành viên Nhẫn đường lại ngã xuống.

– Bất quá cái gì?

Trong rừng cây, Đằng Xuyên Nguyên đang chạy như điên, thở hổn hển, lớn tiếng hỏi.

– Cốc Dã, Thu Mộc, hai người các ngươi giúp bọn hắn ngăn cản địch nhân.

Phản Thượng Tỉnh Thôn vẫn không trả lời Đằng Xuyên Nguyên, hắn rống lớn với thuộc hạ:

– Ikeda, ngươi cùng ta bảo vệ bọn họ lui lại, mau.

Đám thành viên trung tâm nghe Phản Thượng Tỉnh Thôn nói như thế thì liền xoay người bỏ chạy, ngay cả dũng khí nổ súng cũng không có.

So với bọn hắn mà nói thì 2 tên thành viên Nhẫn hồn l Cốc Dã, Thu Mộc là mặc dù có chút kinh hãi, nhưng vẫn là rút đao bước lên, cùng triển khai chiến đấu kịch liệt với 6 tên Ám Vệ Tịch gia.

“Keng..Keng”

“Phốc…Phốc”

Trong lúc nhất thời, tiếng đang kiếm vang lên, máu tươi không ngừng phun ra, mưa máu đầy trời, nhuộm đỏ cả mặt đất ở bên dưới.

– Hỗn đản, Phản Thượng Tỉnh Thôn, các ngươi đang làm gì đó, trả lời mau?

Cùng lúc đó, Phản Thượng Tỉnh Thôn nghe được tiếng gầm của Đằng Xuyên Nguyên vang lên từ trong bộ đàm.

– Hội…hội trưởng.

Thấy được đám thành viên Nhẫn đường phía sau ngã xuống thì một cỗ hàn ý bao phủ lấy người Phản Thượng Tỉnh Thôn, khiến cho hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi, giọng nói cũng run run:

– Cửa bên có mai phục. Chúng tôi đang lui lại trang viên.

– Hỗn đản, ai bảo ngươi lui về?

Đằng Xuyên Nguyên nghe thế thì vô cùng tức giận, ở hắn xem ra, lấy tình thế bây giờ thì nếu lui về thì chỉ có một con đường chết, vì thế hắn liền gầm lên:

– Giết đi ra ngoài! Không tiếc hết thảy mà giết để đi ra ngoài.

– Hội…Hội trưởng, thực lực của bọn hắn quá mạnh, người của Nhẫn đường không thể ngăn cản.

Phản Thượng Tỉnh Thôn một bên chạy, một bên quay đầu quan sát chiến cuộc, rõ ràng thấy được thành viên Nhẫn đường đã ngã xuống, chỉ còn có mấy người cùng với 2 người Cốc Dã, Thu Mộc chống đỡ, trong lòng hắn vô cùng sợ hãi:

– Ngay…Ngay cả Cốc Dã cùng Thu Mộc cũng không phải đối thủ của bọn họ!

“Keng”

“Phốc”

Dường như vì đáp lại Phản Thượng Tỉnh Thôn, cho nên tên Nhẫn hồn tên là Cốc Dã đã bị một tên Ám Vệ Tịch gia vung đao, chém sau vào người của hắn.

“Ách…”

Cùng lúc đó, Đằng Xuyên Nguyên bị câu nói của Phản Thượng Tỉnh Thôn làm cho ngây người, trong lòng hắn cảm thấy sợ hãi, tên Tung cẩu chó chết kia đi đâu để tìm được nhiều cao thủ như thế?

– Hội..Hội trưởng, tình huống bây giờ của chúng ta vô cùng nguy hiểm, chúng ta cần được trợ giúp.

Mắt thấy Cốc Dã ngã xuống thì Phản Thượng Tỉnh Thôn sợ tới mức cả người chấn động, không nhịn được mà rống lên.

– Hỗn đản.

So sánh với Phản Thượng Tỉnh Thôn mà nói thì Đằng Xuyên Nguyên lại càng không khống chế được cảm xúc, lúc này hắn giống như là chó có tang, đang chạy như chết ở đây, như thế nào đi trợ giúp?

– Nếu như không có trợ giúp, chúng ta chết chắc rồi…

– Cái đờ mờ con cá cờ…*(&*%^&….

Lúc này đây không đợi Phản Thượng Tỉnh Thôn nói xong thì Đằng Xuyên Nguyên đã mắng.

Bên tai vang lên tiếng chửi mắng của Đằng Xuyên Nguyên thì Phản Thượng Tỉnh Thôn cảm thấy vô cùng uy khuất.

– Hội trưởng nói như thế nào?

Ikeda thấy thế thì đi chậm lại, hỏi Phản Thượng Tỉnh Thôn.

– Ta để hội trưởng tìm người giúp chúng ta, nhưng mà hội trưởng…

“Bá!”

Chưa kịp nói hết thì trong lòng Phản Thượng Tỉnh Thôn đã càm thấy được nguy hiểm, đột nhiên một đạo bạch quang hiện lên.

“Phốc”

Sau đó, một thanh đao ở trong tay của Ikeda vung lên, chém vào đầu của Phản Thượng Tỉnh Thôn.

Máu tươi phun ra, đầu người rơi xuống đất.

Dưới ánh trăng, ánh mắt của hắn trợn tròn, trên mặt tỏ ra kinh ngạc, cho đến lúc chết thì hắn vẫn không nghĩ ra tại sao Ikeda lại vung tay về phía hắn?

Sau khi giết Phản Thượng Tỉnh Thôn xong thì Ikeda cũng không có dừng lại, mà cầm đao lao về phía đám thành viên trung tâm của Đằng gia rồi tiếp tục vung đao lên, giống như là 5 Độc dùng “ Sâu Vô Hình” trong VL 1 khi đi đánh nhím vậy.

30s.

Chỉ cần 30s thì toàn bộ hơn 10 tên thành viên trung tâm Đằng gia đã banh chè con cá mè.

– Tình hình lúc này sao rồi?

Cùng lúc đó, sau khi phát tiết lửa giận thì Đằng Xuyên Nguyên đã khôi phục lại vài phần bình tĩnh, hắn lại dùng bộ đàm liên lạc với Phản Thượng Tỉnh Thôn.

– Thật xin lỗi, Phản Thượng Tỉnh Thôn đã chết.

Cả người Ikeda nhuộm đầy máu, cầm lấy bộ đàm rồi cười lạnh:

– Toàn bộ thành viên trung tâm của ông đã bị giết chết, ừh, bọn hắn là do tôi giết.

– Mày..Mày là ai?

Bên tai vang lên giọng nói của Ikeda thì Đằng Xuyên Nguyên trực tiếp sợ tới mức xụi lơ ở tại trong bụi cỏ, hiển nhiên hắn biết rõ toàn bộ thành viên trung tâm của Đằng gia đã diệt vong thì điều này đại biểu cho cái gì.

– Hội trưởng, thực thật không ngờ, ta tới hội Tam Hợp gần mười năm, ngài đều không có nhớ kỹ giọng nói của ta, là do ta che dấu tốt hay là ngài sơ sót đây?

Ikeda cười lớn:

– Bất quá không sao đâu, từ giờ cho đến khi chết thì ngài sẽ nhớ kỹ giọng nói của ta, ta là Ikeda.

Ikeda?

Ikeda?

Nghe được cái tên này thì Đằng Xuyên Nguyên hoàn toàn choáng váng.

– Rất khiếp sợ, đúng không?

Một giọng nói hài hước vang lên, Bùi Đông Lai giống như là u linh xuất hiện ở phía sau Đằng Xuyên Nguyên.