Q.5 - Chương 584: Giẫm lên Diệp gia, đi lên sân khấu thế giới. (11)

Siêu Cấp Cường Giả

Đăng vào: 2 năm trước

.

New York, Mỹ.

Trong biệt thự của gia tộc Gambino, lúc này sau khi phát tiết với 1 nữ minh tinh Hollywood xong thì Anthony Gambino cầm điện thoại bấm lấy số của Pavarotti.

Cách đó hơn ngàn dặm, Bùi Đông Lai thấy được cái tên Anthony Gambino này thì hơi híp mắt lại, sau đó chuyển sang chế độ gọi điện thoại bằng hình ảnh.

– Chết tiệt, Pavarotti, mày bắt được 2 đứa nó chưa? Tại sao lại không báo lại cho ta?

Anthony đưa điện thoại để ỏ bên tai nên không thấy được hình ảnh, mở miệng chất vấn, giọng nói vô cùng bất mãn.

– Thật đáng tiếc, thủ hạ của mày đã không thể mở miệng rồi.

Bùi Đông Lai mở miệng, cười lạnh nói.

Hả?

Nghe được giọng nói bằng tiếng trung của Bùi Đông Lai thì đồng tử Anthony phóng to, sau đó đưa điện thoại đến trước mặt thì thấy được khuôn mặt lạnh lùng của Bùi Đông Lai.

– Bùi Đông Lai?

Thấy được bộ dạng của Bùi Đông Lai ở bên đầu điện thoại kia thì Anthony không khỏi ngẩn ra.

– Kinh ngạc sao?

Bùi Đông Lai nhìn vào Anthony ở trong màn hình điện thoại thì liền hỏi.

– Quả thật là có chút kinh ngạc, tao chỉ biết được mày chẳng những không chết trong tay Diệp gia, hơn nữa lại phản kích lại Diệp gia, thật không ngờ mày lại xuất hiện ở Đông Hải.

Lời nói của Bùi Đông Lai khiến cho Anthony ý thức được bản thân mình thất thố, vẻ mặt hắn tỏ ra khinh thường:

– Tao thừa nhận là mày đã lợi hại hơn một chút so với tưởng tượng của tao, ưh, ít nhất là mày không phải là tên phế vật.

– Từng có rất nhiều người cho rằng tao là phế vậy, sau đó bọn họ không chết thì cũng tỏ ra hối hận.

Mặt Bùi Đông Lai không chút thay đổi, nói:

– Mày thuộc về loại người phía trước.

“Ha ha… Ha ha a… Ha ha ha ha…”

Anthony nghe vậy thì cười to lên, ánh mắt hắn nhìn Bùi Đông Lai giống như là nhìn tên ngốc, khinh thường nói:

– Nước Mỹ, không, Bắc Mỹ hoan nghênh mày.

Nghe Anthony nói thế thì Bùi Đông Lai không nói gì thê,/

– Như thế nào? Không dám tới sao?

Anthony thấy thế, vẻ khinh thường trên mặt càng đậm, nụ cười trên miệng càng lạnh lẽo:

– Hài tử đáng thương, không nói đến chuyện mày đến Mỹ giết tao, lấy thực lực của mày thì sau khi rời khỏi Tung của thì sẽ liền banh chè.

– Banh chè thì tao không biết, nhưng mà tao chỉ biết không lâu sau mày sẽ giống như tên thủ hạ của mày.

Khi nói chuyện, Bùi Đông Lai từ từ ngồi xuống, cầm lấy một miếng thủy tinh rồi tay phải đột nhiên vung liên, cắt vào động mạch chủ của Pavarotti.

“Phốc”

Miếng thủy tinh cắt đứt động mạch chủ của Pavarotti, làm cho máu tươi phun ra.

“Ngao!”

Pavarotti đau đến bừng tỉnh, ý thức bừng tỉnh, liền đưa tay che lấy vào vết cắt.

Thông qua màn hình điện thoại, thấy được một màn như thế thì nữ minh tinh Hollywood sợ tới mức hét lên một tiếng, thối lui đến một bên, mà nụ cười trên mặt Anthony biến mất, ánh mắt như độc xà nhìn vào Bùi Đông Lai, giọng nói khàn khàn:

– Mày nhất định phải chêt, tao thề trước Thượng Đế.

– Thật có lỗi, tao không tin Thượng Đế.

Bùi Đông Lai thưởng thức cảnh Pavarotti vô lực giãy dụa, chậm rãi nói:

– Vừa rồi hắn đã thiếu chút nữa hại chết một cô gái, mày cho rằng tao trừng phạt hắn như thế có được không?

Không trả lời, lửa giận trong mắt Anthony bừng bừng, cảm giác kia giống như hận không thể lập tức vọt tới Đông Hải để giết Bùi Đông Lai.

– Xem ra là mày đã tán thành quan điểm của tao.

Bùi Đông Lai mảy may không thèm để ý lửa giận Anthony, mà là tiếp tục mở miệng:

– Như vậy, mày cho rằng, giết hắn có phải là trừng phạt tốt nhất không?

– Giết ta… Giết ta!

Trả lời Bùi Đông Lai chính là giọng nói khàn khàn của Pavarotti, hắn cảm thấy đây là một loại dày vò nên cầu xin Bùi Đông Lai ra tay.

– Tạp chủng, đừng tưởng rằng mày rút cổ ở Tung cẩu thì tao không xử lý được mày.

Bên tai vang lên lời cầu xin tha thứ của Pavarotti, nhìn thấy hình ảnh Pavarotti đau muốn chết thì sắc mặt Anthony dữ tợn, giọng nói lạnh lùng:

– Đợi cho cha tao và những cường giả khác khôi phục thương thế thì đó chính là ngày chết của mày. Đến lúc đó không chỉ là mày mà ngay cả tên chó má Long Vương kia cũng sẽ giống như thằng cha của mày.

Không trả lời.

Bùi Đông Lai chậm rãi đứng lên, chân trái giẫm xuống ngực Pavarotti rồi chân phải đột nhiên vung lên.

“Rầm”

Tiếng trầm đục vang ra, đầu của Pavarotti đã bị Bùi Đông Lai sút văng.

“Phốc”

Cột máu liền phun lên.

– Tao cảm thấy đây là cái chết thích hợp giành cho hắn.

“Ách…”

Thấy được cảnh tượng tàn bạo như thế thì Anthony khẽ nhếch miệng, muốn nói cái gì, kết quả không đợi hắn nói cái gì thì Bùi Đông Lai đã cúp điện thoại.

“Ô… Ô…”

Cùng lúc đó, phía trước truyền ra tiếng còi xe cảnh sát.

– Cần tránh không?

Quý Hồng thấy được Bùi Đông Lai giết chết Pavarotti thì từ trong một bụi cây đi ra, hướng Bùi Đông Lai hỏi.

– Không cần.

Bùi Đông Lai lắc đầu.

Hả?

Quý Hồng nghe vậy, vốn là ngẩn ra, theo sau lại bình thường trở lại. Sau khi Bùi Đông Lai làm Diệp gia bị thương nặng thì đã đạt được hiệp nghị với mặt trên, bất kể hắn làm gì với thế lực ngoại cảnh thì cũng sẽ không bị gì.

Rất nhanh, mấy chiếc xe đặc công đã đến, Trần Anh dẫn dắt 20 tên đặc công từ trong xe nhảy xuống.

“Ách…”

Thấy được cảnh tượng như địa ngục ở trước mặt thì bọn hắn liền rung động.

Trong màn đêm, bọn hắn trừng to mắt nhìn chằm chằm vào Bùi Đông Lai.

“Bá… Bá… Bá…”

Sau đó, bọn hắn không nói hai lời, sôi nổi lấy súng ra, nhắm vào Bùi Đông Lai.

– Cất súng, đứng nguyên tại chỗ chờ lệnh.

Sắc mặt Trần Anh phức tạp nhìn Bùi Đông Lai, quay đầu lại, hạ lệnh.

– Đội trưởng, cô…?

Nghe được mệnh lệnh của Trần Anh thì đám đặc công đều cả kinh không nhẹ.

– Thượng cấp đã giao quyền cho hắn.

Mặt Trần Anh không đổi sắc, giải thích một câu rồi bước về phía Bùi Đông Lai.

Thấy Trần Anh đi tới thì Quý Hồng liền biết đều tránh sang một bên, để không gian cho Trần Anh và Bùi Đông Lai.

– Trần tỷ.

Thấy Trần Anh đi tới, Bùi Đông Lai lên tiếng chào hỏi, thấy Trần Anh đứng lại thì nói:

– Các vị đã đến đây thì hãy rửa sạch hiện trường đi.

– Sau này cẩn thận một chút.

Thấy Bùi Đông Lai thì Trần Anh không khỏi đang nhớ lại Tiêu Phi đã chết đi, hỏi một đằng, trả lời một nẻo, trong giọng nói tỏ ra vô cùng lo lắng:

– Sau này thế lực cảnh ngoại còn lớn mạnh hơn so với tưởng tượng của cậu.

Bùi Đông Lai nghe vậy, muốn nói lại thôi.

– Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, không cần miễn cưỡng chính mình.”

Không đợi Bùi Đông Lai mở miệng, Trần Anh vươn tay ra, sửa lại cổ áo cho Bùi Đông Lai, nhẹ giọng nói:

– Tôi không hy vọng cậu rập khuôn giống anh ấy.

Nói xong, Trần Anh không đợi Bùi Đông Lai đáp lời, liền xoay người, trầm giọng hạ lệnh:

– Lập tức rửa sạch hiện trường!

– Vâng.

Đám đặc công nghe vậy thì không dám làm trái mệnh lệnh của Trần Anh, lập tức bắt đầu rửa sạch hiện trường.

Cùng lúc đó, xa xa trong rừng cây, một gã thành viên Thần Võng thân mặc áo gió màu đen, chấm dứt cuộc điện thoại với Dracula, sau đó biến mất trong màn đêm.

Nam Cảng.

Dracula nhận được tin tức của thủ hạ liền không dám lãnh đạm, gọi cho thần chi tử Dixi.

– Thần chi tử tôn quý, tên Bùi Đông Lai kia đã xuất hiện ở Đông Hải, giết chết đám người Mafia.

Điện thoại được chuyển, Dracula cung kính hội báo:

– Ngoài ra, dựa vào tin tức Lahm truyền tới thì đám cảnh sát Tung cẩu đã chạy đến hiện giờ bất quá lại không làm gì Bùi Đông Lai, nếu không có gì bất ngờ thì hắn đã có hiệp nghị với chính phủ Tung cẩu nên mới điên cuồng giết người như thế.

– Xem ra mọi chuyện trong đó đã giải quyết xong.

Dixi nghe vậy thì làm ra chỉ thị:

– Ngươi hãy lập tức dẫn người rời khỏi TQ.

– Vâng, thần chi tử tôn quý.

Đối với Dixi an bài, Dracula không có bất kỳ dị nghị gì, bởi vì… Hắn biết rõ, lấy thế cục trước mắt nếu hắn còn ở lại TQ thì chỉ có con đường chết.

– Xem ra tao đã đánh giá thấp năng lực của mày nhưng mà tao cũng chờ mong, nếu như mày không giải quyết được phiền phức trong nước thì mày không có tư cách để bước lên sân khấu của thế giới này.

Cúp điện thoại xong, Dixi nhìn lên trời, vẻ mặt chờ mong nói:

– Vấn đề tao lo lắng chính là bây giờ mày quá nhỏ bé, hy vọng thực lực của mày sẽ tăng lên, có đảm lượng rời khỏi TQ chứ không giống như con rùa mà rút đầu, như vậy sẽ không thú vị cũng không có ý nghĩa gì. Đợi một khi thương thế của các lão gia kia khôi phục thì bọn hắn sẽ làm thịt mày.

..

Trên đường lớn Bùi Đông Lai ngồi trong chiếc Mercedes-Benz S350, chạy vào biệt thự Đàn Cung.

– Trần tỷ, tỷ yên tâm, ta sẽ không giống như Tiêu đại ca.

Trong xe, Bùi Đông Lai nắm chặt 2 đấm:

– Ta sẽ thực hiện lời hứa với Tiêu đại ca, một ngày nào đó, ta sẽ diệt sạch Thần Võng, chó gà không tha.

Địa phát sát ky, long xà khởi lục.

Ngày này.

Bùi Đông Lai lên Diệp gia, đi lên sân khấu thế giới.