Chương 300: Lý Thần Khỏi Hẳn

Ngạo Thị Thiên Địa

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trông thấy hai người đi vào trong thôn, Tần lão tựa như mới vừa từ trong khiếp sợ hồi tỉnh lại.

Cũng không để ý tới cái khác, vội vàng đi tới bên cạnh Tần Minh Nguyệt, tỉ mỉ quan sát đến thương thế hai chân.

Kiểm tra xong, Tần lão không khỏi nhíu mày lại.

Hàn Phong hạ thủ dĩ nhiên tàn độc như vậy, hai chân Tần Minh Nguyệt không chỉ gãy đơn giản, mà đầu khớp cũng bị đánh nát, đồng thời kinh mạch xung quanh càng bị hủy hoàn toàn, thương thế như vậy e là cả đời phải nằm trên giường.

Cho dù Tần Minh Nguyệt là nhân giai lục phẩm võ giả, tồn tại đấu khí chống đỡ nếu xử lý chậm, e là hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng hắn Nhưng hắn đồng dạng cũng hiểu rõ, tuy rằng Tần gia nguyện ý tốn hao đại giới, e là không có ba năm Tần Minh Nguyệt tuyệt đối không thể hồi phục như cũ.

Nghĩ đến đây, Tần lão không khỏi ngẩng đầu nhìn hướng Hàn Phong rời đi, trong mắt tuy có tức giận nhưng càng nhiều là bất đắc dĩ.

Ngay vừa rồi, câu nói sau cùng của Hàn Phong đã rất rõ ràng, hắn nể mặt thể diện của Tiết gia gia chủ mới buông tha tính mệnh của Tần Minh Nguyệt.

Khẩu khí như vậy, Tần lão đã nghe ra được Hàn Phong tựa hồ căn bản sẻ không có đem Tiết gia để vào mắt.

Quan trọng hơn chính là, từ trong lời nói của Hàn Phong để Tần lão biết được tên của hắn.

Tần gia tuy rằng thế lực kém Tiết gia, nhưng tin tức vẫn tương đối linh thông, đã hơn một năm rồi đế đô biến đổi lớn như vậy, người của Tần gia tự nhiên mơ hồ biết một ít.

Cái tên Hàn Phong này càng xuất hiện nhiều lần nhất trong tình báo của bọn họ.

Luyện dược đại sư trẻ tuổi được Thiên Tinh Đại Đế tôn sùng, tôn tử của Hàn gia gia chủ. Hơn nữa, từ tin tức của Tiết gia, lần này Lâm gia sở dĩ thất bại dễ dàng như thế mấu chốt trong đó là vì Hàn Phong.

Còn có một ít tin tức không biết từ đâu tiết lộ ra, không lâu sau khi Hàn Phong tiêu diệt Lâm gia, đã rời khỏi đế đô, lúc đó đấu khí của hắn cũng đã đạt tới cảnh giới địa giai cửu phẩm.

Nghe nói hắn rời khỏi là muốn tìm kiếm chỗ an tĩnh để đột phá thiên giai.

Đương nhiên, lời đồn này được đông đảo thế lực nghe xong, tám phần mười là không tin.

Dù sao, ai cũng chưa từng nghe nói, từ xưa đến nay có thiên giai cường giả chưa đầy hai mươi tuổi.

Nhưng chuyện vừa rồi, Tần lão đã hoàn toàn tin lời đồn này.

Tuy rằng chỉ giao thủ một chiêu, nhưng khí tức Hàn Phong phát ra đã vượt xa phạm vi địa giai võ giả.

Huống chi có thể một quyền đánh hắn thành trọng thương e địa giai cửu phẩm cao thủ cũng không thể làm được.

Có thể làm được điểm này chỉ có thể là thiên giai cường giả.

Mà cứ như vậy liền đủ để nói rõ một năm rưỡi sau khi Hàn Phong rời khỏi đế đô, dĩ nhiên đã thành công thăng cấp thiên giai cường giả.

Một thiên giai cường giả chưa đầy hai mươi tuổi, biểu lộ điều gì e là không phải người ngu đều có thể hiểu được.

Cũng may Hàn Phong cũng không tính toán chuyện lúc trước, bằng không chỉ sợ cả trên dưới Tần gia đứng lên cũng không phải đối thủ của hắn, ngay cả Tiết gia đến lúc đó không chừng cũng vì vậy mà lựa chọn đoạn tuyệt với bọn họ.

Nếu quả thật như vậy, hạ tràng của Tần gia chỉ có con đường duy nhất là bị diệt vong mà thôi.

Nghĩ tới đây, Tần lão cũng không dám ở lâu, vội vàng vội vàng Tần Minh Nguyệt cùng Tần Nhị nhanh chóng rời khỏi nơi này, ngay cả Tần Nhị đang bất mãn và nghi hoặc cũng không để ý tới.

Đối với việc ba người rời khỏi, từ lâu đã nằm trong dự liệu của Hàn Phong.

Hàn Phong vốn muốn tru diệt cả ba tại chỗ, thế nhưng lời của Tần Nhị lúc trước đã nhắc nhở hắn.

Tuy rằng không rõ thế lực Tần gia mạnh yếu ra sao, nhưng đối phó thôn dân Thanh Hà thôn thì quá thừa.

Hôm nay, Hàn Phong đã hoàn thành một giai đoạn tu luyện, kế tiếp tự nhiên là muốn dẫn Tiêu Linh và Lý Thần rời khỏi.

Chờ sau khi hắn rời khỏi, vạn nhất người của Tần gia tìm tới cửa, dựa vào những thôn dân trói gà không chặt này vạn lần không thể chống đối với lửa giận của Tần gia.

Vì vậy, Hàn Phong mới chỉ đánh gãy hai chân Tần Minh Nguyệt mà thôi, đồng thời cũng báo danh ra.

Chỉ cần Tần gia không ngu ngốc, chắc chắn sẽ từ Tiết gia hỏi thăm tin tức đóng của hắn.

Dựa vào những gì hắn đã làm ở đế đô khi trước, Hàn Phong tin tưởng, Tần gia tự nhiên sẽ không dám động thủ với Thanh Hà thôn.

Đương nhiên, dựa vào thực lực thiên giai mà hắn vừa biểu lộ tin tưởng Tần gia cũng không muốn tự tìm đường chết.

Sau khi trở lại trong thôn, Hàn Phong cũng từ trong miệng biết được Lý Thần hai ngày này tựa hồ bởi vì thương thế gần khỏi hẳn, đang bận điều trị, nên không rảnh để phân thân.

Cũng bởi vậy mà lúc trước Nhị Nha thụ thương mới chỉ có một mình Tiêu Linh đối địch.

Lấy hiểu biết của Hàn Phong với Lý Thần, nếu để cho Lý Thần biết được tin tức Nhị Nha thụ thương, chỉ sợ sẽ lập tức nổi trận lôi đình, mang theo hồ lô rượu giết tới.

Hai ngày sau, trong phòng cỏ tranh tại Thanh Hà.

Lý Thần nhíu mày, vẻ mặt tức giận nói:

– Ngươi nói hôm trước có người đả thương Nhị Nha, là ai? Là tên hỗn đản nào?

Hàn Phong và Tiêu Linh nhìn nhau cười khổ, trong lòng họ sớm đã biết kết quả sẽ như thế này, nên không quá bất ngờ.

Thật vất vả để Lý Thần bình tĩnh trở lại, Hàn Phong mới kể lại đầu đuôi mọi chuyện.

Sau khi nghe xong, Lý Thần chỉ thờ phì phò nói rằng:

– Mời chỉ đánh gãy hai chân của tiểu tử kia, thật sự là quá tiện nghi cho hắn, nếu như lúc đó ta ở đấy, không đem hắn đánh tới kêu cha gọi mẹ, sao chịu từ bỏ!

Ngừng một chút, Lý Thần tựa hồ có chút không yên lòng, lập tức nói rằng:

– Không được, ta muốn đi tìm Nhị Nha, nha đầu kia bình thường tính tình tinh quái, không ít lần khi dễ lão đầu tử này, sao lần này lại bị người ta khi dễ, ta muốn đi thăm nó một chút.

Nói xong, thân hình Lý Thần chợt lóe, lập tức liền chạy tới chỗ Nhị Nha.

Hàn Phong cũng không có ngăn cản hắn.

Nhị Nha thụ thương kỳ thực cũng không nặng, lại có Hàn Phong ở bên, không cần tới một ngày, là có thể hoàn toàn khôi phục, hơn nữa chuyện kia đã là hai ngày trước, không để lại trong lòng Nhị Nha bất kỳ ảnh hưởng gì không tốt.

Nó vẫn là một tiểu hài tử tinh quái, nghịch ngợm, nếu có thay đổi thì đó là sau khi thương thế khôi phục, so với trước đây, nó tu luyện càng thêm chăm chỉ.

Bất quá đó cũng không phải chuyện xấu, vì vậy Hàn Phong cũng hoàn toàn yên lòng.

Vào sáng sớm ngày hôm nay, Lý Thần sau ba ngày bế quan, cuối cùng từ trong phòng đi ra, khi Hàn Phong mới nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của hắn, đã rõ ràng, thương thế hai mươi năm qua của Lý Thần đã hoàn toàn khỏi hẳn.

Hơn nữa từ khí tức trên người hắn thỉnh thoảng phát ra, có thể phán đoán, thực lực hiện tại chắc hẳn đã khôi phục đến thiên giai ngũ phẩm.

Đầu tiên là Hàn Phong thành công đem Cửu Chuyển Huyền Công tu luyện tới Kim Nguyên Chi Thể, sau đó là đấu khí của Lý Thần khôi phục đến thiên giai ngũ phẩm.

Tin tức tốt liên tiếp cũng khiến Hàn Phong mừng rỡ vô cùng.

Lúc này còn cách ước hẹn ba năm giữa Huyền Thiên Tông và đế đô hai tháng.

Lúc này Huyền Thiên Tông đã nhiều thêm hai gã thiên giai cường giả là hắn và Lý Thần, cộng thêm hai gã thiên giai tứ phẩm cường giả Bố Lôi Địch và Phí lão lúc trước.

Đội hình như vậy so với Thiên Thánh Cốc mà nói chỉ mạnh hơn chứ không kém.

Bọn đạo chích muốn động vào Huyền Thiên Tông chỉ sợ căn bản không dám.

Nghĩ vậy, Hàn Phong đã có quyết định, chờ mấy ngày nữa, đến khi hắn quen thuộc và củng cố đấu khí sau khi thẳng cấp, liền khởi hành trở về Huyền Thiên Tông.

Trong hai ngày này, Hàn Phong vội vàng thay Nhị Nha và Tiêu Linh trị liệu thương thế, đồng thời trấn an Lý Thần phòng ngừa hắn làm chuyện ngoài ý muốn.

Căn bản không có thời gian theo dõi biến hóa của thân thể.

Bất quá, hai ngày ngắn ngủi, tuy Hàn Phong tương đối bận bịu, nhưng tồn tại cửu chuyển Tiên Thiên đấu khí cuồn cuộn không ngừng mà hấp thu thiên địa nguyên tố xung quanh.

Đấu khí của hắn vẫn phát triển một mảng lớn.

Bây giờ tĩnh tâm lại, Hàn Phong cũng bắt đầu lĩnh hội biến hóa trong cơ thể mình.

Nguyên bản, trong lòng Hàn Phong còn suy nghĩ, nếu mỗi lần tán công, lại tu luyện tới thiên giai chi cảnh, cứ như vậy Tiên Thiên đấu khí chuyển biến càng cường đại hơn.

Kể từ đó Hàn Phong liền muốn nếu hắn vô hạn tán công, lại trùng tu có phải ý nghĩa với Tiên Thiên đấu khí sẽ thăng cấp vô hạn.

Ý niệm điên cuồng như vậy trong đầu hắn duy trì liên tục tới lần tiến nhập thiên giai chi cảnh cuối cùng, hắn mới hiểu được.

Tại lần cuối cùng này, Tiên Thiên đấu khí của hắn không giống chín lần trước tiếp tục thăng cấp trở thành thập chuyển Tiên Thiên đấu khí.

Mà vẫn như trước dừng lại ở cửu chuyển Tiên Thiên đấu khí.

Ban đầu Hàn Phong thập phần kinh ngạc, nhưng sau hai ngày quan sát, cũng đã hiểu rõ, Tiên Thiên đấu khí tựa hồ đã tiến nhập một điểm giới hạn, nên không có gì thay đổi.

Tình huống này liền nói rõ, Tiên Thiên đấu khí cũng không phải như Hàn Phong đoán rằng có thể tấn chức vô hạn lần. Mà khi đạt tới điểm giới hạn sẽ ngừng lại.

Ngẫm nghĩ, Hàn Phong cũng thấu hiểu dù cho Tiên Thiên đấu khí thật sự có thể hấp thu vô hạn thiên địa nguyên tố xung quanh nhưng xung quanh cũng không có nhiều nguyên tố như vậy để dành cho hắn.

Sau khi nghĩ thông suốt điều này, Hàn Phong cũng cảm thấy thoải mái, hiện tại nếu hắn đã có cửu chuyển Tiên Thiên đấu khí, điều này đã là vô cùng nghich thiên rồi.

Hắn còn có gì chưa đủ nữa/

Sau vài ngày thăng cấp, hắn không có tu luyện, chỉ dựa vào cửu chuyển Tiên Thiên đấu khí vận chuyển, đấu khí trong cơ thể vẫn phát triển.

Tốc độ như vậy so với các thiên giai cường giả khác mà nói, phải nhanh hơn gấp bội, nếu như chờ vài ngày, đến khi Hàn Phong chuyên tâm tu luyện đấu khí tăng trưởng tốc độ không biết sẽ nhanh tới mức nào.