Chương 241: Tuyết bay.

Hùng Bá Thiên Hạ

Đăng vào: 12 tháng trước

.

” Người đẹp, chúng ta cùng một phe”, Trâu Lượng cười khổ nói.

” Bạn cùng Olivia là một phe, cùng Lộ Dao là một phe, cùng Emma là một phe, cùng tớ không có quan hệ gì”, Gina không hề nhượng bộ.

” Khụ khụ, bạn biết gần đây tớ bận rộn chuẩn bị xây dựng đoàn tế ti chiến ca, cái này có thể trì hoãn vài ngày hay không?”

“Hai ngày sau lên đường, không được lựa chọn. Ai bảo bạn đắc tội người khác khắp nơi chứ, muốn nhận được thì phải cho đi”.

Gina nói xong làm tư thế bye bye phi thường phóng khoáng rồi bước đi với dáng đi của người mẫu. Nhìn bóng dáng yểu điệu đó cùng cặp đùi đẹp chảy nước miếng Trâu Lượng thầm nghĩ, nếu nàng sinh ra trong kiếp trước của mình thì những siêu mẫu đó phải thất nghiệp hết.

… Bà nội Bear, nghĩ linh tinh rồi. Hai ngày, mẹ nó, thuật phân thân đâu?

Trâu thần côn không phải loại cuồng, hắn ngang ngược đều phải tùy trường hợp. Trong tình huống không thể phản kháng hiện nay thì hắn vẫn phải ngoan ngoãn lên đường.

Một chiếc xe ngựa cực kì cũ nát, may mà còn có giai nhân làm bạn nếu không Trâu Lượng thật sự sẽ điên mất.

“Sao hàng ngũ sứ đồ nghèo như thế này, không thể đổi một cái xe ngựa đàng hoàng một chút à?”

“Bạn cho rằng ai cùng giống như bạn a? Không để bạn đi bộ đã là không tồi rồi”.

Gina lườm Trâu Lượng, gã này càng ngày càng giống quý tộc, ra cửa luôn phải chú ý hình tượng.

Trâu Lượng oán giận cũng là hợp lí, làm việc vì người một nhà thì hắn không bao giờ kêu khổ kêu mệt, vấn đề là bây giờ hắn vất vả vì người khác.

“Chỉ có hai chúng ta thôi à, không phải hàng ngũ sứ đồ cao thủ nhiều như mây sao, tốt xấu cũng kiếm thêm mấy người giúp việc chứ!”

“Bao giờ bạn trở thành chủ quản sứ đồ hẵng nói, mỗi người đều có nhiệm vụ của mình”.

Gina trợn mắt nhìn đối phương, người này đúng là, có chút việc mà cứ ra sức khước từ.

Kỳ thực Gina đã coi mình như một thành viên của sứ đồ, mặc dù cha nàng là Quan cầm quyền nhưng sẽ không thể phát triển thêm một bước trong hệ thống Quan cầm quyền. Quan cầm quyền là vỏ bọc che giấu thân phận sứ đồ, phương hướng phát triển lớn nhất là hàng ngũ sứ đồ. Mưa dầm thấm đất từ nhỏ nên nàng cũng thích phát triển theo phương hướng sứ đồ hơn. Ở đây có thể tự do tự tại, hơn nữa có thể tiếp xúc đến nhiều chuyện lạ. Dòng máu mạo hiểm đang chảy trong huyết mạch Gina, nàng là Thú tộc thực sự, đương nhiên khác Trâu bạn học với một tư tưởng mưu lợi rõ ràng.

Chỉ cần là các loại chuyện kì lạ đều nằm trong phạm vi phụ trách của hàng ngũ sứ đồ.

Trâu Lượng không hề thật sự coi mình là cấp trên. Nếu như hắn là cấp trên thì loại chuyện này chính là hắn nói với Gina chứ không phải Gina nói với hắn. Xem như hắn đã phát hiện một điều, Thú tộc cũng rất xảo quyệt, thích chụp mũ, thích sai khiến người khác.

“Giữa mùa hè lại có tuyết bay, có phải có oan tình không?” Trâu Lượng nghĩ đến chị gái Đậu Nga.

“Oan tình? Có lẽ vậy, dù sao loại tình huống dị thường này cũng phải biết rõ ràng. Bạn cũng đừng oán giận nữa, cũng không có nguy hiểm gì mà, huống chi có đại mỹ nữ như tớ đi cùng, người khác muốn còn không được ấy chứ”.

Gina nói.

Trâu Lượng cười khổ, chính vì ngươi là đại mỹ nữ mới khó chịu, đây không phải muốn khảo nghiệm định lực của ta sao, nhìn được mà không ăn được. Quan trọng nhất là Gina liên tiếp đổi tư thế hai chân, ngươi nói một thanh niên máu nóng như ta làm sao nhẫn nhịn được chứ?

Trâu Lượng dứt khoát nhắm mắt lại dưỡng thần điều tức nguyên khí của mình. Đối với việc tu luyện của bản thân dù bận đến mấy hắn cũng chưa hề để gián đoạn. Đây chính là vốn liếng để sống yên phận. Không ngừng rèn luyện làm cho nguyên khí của hắn không ngừng tăng lên, còn làm thế nào tăng thú linh của mình lên tới cấp đồng thau thì hắn thật sự không biết. Hắn cũng chịu khó hỏi thăm, về cơ bản thú linh thăng cấp chính là một loại cảm giác, Thú tộc cũng không có đường tắt nào. Tuy vậy Neberro năm đó đã liên tiếp tạo kỳ tích, trong Thông thiên cảnh hắn còn nhìn thấy một gã mặt trắng Swan tuổi na ná như mình mà cũng đã là cấp đồng thau. Chất lượng thú linh đề cao thì sức chiến đấu sẽ tăng lên rất nhiều.

Sau nhiều lần dò hỏi cuối cùng hắn nhận được kết luận, hoặc là cùng với thời gian thú linh sẽ thăng cấp, hoặc là trải qua một số thay đổi đặc thù, hoặc là được Thần thú ân sủng, hoặc là được kích thích bởi đại kiếp nạn sống chết.

Xem ra lúc nào có thời gian vẫn phải hỏi thăm cao thủ tiền bối như Bóng Ma hoặc tìm lão Tà cũng được. Những người thế hệ trước này chắc chắn sẽ có kiến giải độc đáo.

Gina nhìn Trâu Lượng nhắm mắt dưỡng thần, nàng biết gã này không chịu nổi sắc đẹp của mình, không nhịn được có điểm đắc ý, nàng phải xem gã này có thể nhịn được bao lâu.

Mới đầu quả thật tâm tình Trâu Lượng vẫn còn chưa yên nhưng sau khi nguyên khí dần dần tiến vào tuần hoàn thì hắn đã triệt để yên tĩnh lại. Có thể tưởng tượng đối với một kẻ đã quen với sự dễ chịu của phương tiện giao thông kiếp trước, bây giờ phải chịu đựng sự xóc nảy trên đường ở thế giới này sẽ có cảm giác gì. Có lẽ giống như một chiếc xe khách lắp bốn bánh xe kích cỡ khác nhau chạy như điên.

May mà Trâu bạn học không bị say xe, hắn đã quen với việc tiến vào trạng thái nội thị trong các loại hoàn cảnh. Môi trường đặc biệt yên tĩnh lại dễ mất tập trung, hoàn cảnh này ngược lại có thể làm cho hắn tập trung tinh thần hơn, bên ngoài xóc nảy nhưng nội tâm vững chãi, bất kể ngoại giới hỗn loạn đến đâu nhưng chỉ cần nội tâm ổn định thì tất cả đều không đáng nhắc tới.

Trong lòng Trâu Lượng dâng lên một loại cảm giác lĩnh ngộ, nhưng tựa hồ còn kém một chút mới có thể đột phá. Xe ngựa xóc nảy lại cho hắn loại thể ngộ này.

Thời gian chậm chạp trôi qua, Gina không có loại bản lãnh này của Trâu Lượng nhưng lòng hiếu thắng của phụ nữ cũng rất mạnh, vì vậy nàng bắt đầu thi gan với Trâu Lượng. Ngươi không động ta càng không động, xem xem ai kiên nhẫn hơn.

Lộ trình ba ngày trôi qua rất nhanh trong trạng thái tu hành, không phải Trâu Lượng cố ý mà là việc tiến vào nội thị trong xóc nảy kịch liệt làm cho hắn có một loại cảm giác rất kỳ diệu, tựa hồ có thể thể ngộ được cái gì đó, nhưng hắn gẫn quanh quẩn trước ngưỡng cửa lĩnh ngộ, thời gian cứ như vậy qua đi rất nhanh.

Thành phố của Thú tộc tương đối phát triển nhưng thôn xóm thì rất lạc hậu, vấn ở trạng thái nguyên thủy nam săn nữ dệt. Sau khi đến nơi Trâu Lượng cảm thấy rõ ràng nhiệt độ ở đây bất thường, chênh lệch nhiệt độ quá lớn. Tỉnh Thần Diệu nằm ở phía nam nhưng nơi này lại có cảm giác như đang giữa mùa đông.

Gina cùng Trâu Lượng đi vào thôn trang, loại dị tượng này mang đến chút ít sợ hãi cho người trong thôn. Bọn họ cho rằng đây là điềm báo trước cho sự trừng phạt của Thần thú. Đối với không có tôn giáo Thú tộc vẫn rất kiêng kỵ, nơi này không có người theo thuyết vô thần, chỉ khác nhau ở mức độ nhiều hay ít mà thôi.

Giáo lí của Thần thú giáo tương đối rộng rãi, cũng không có kiếp sau cho nên không giống nghiêm khắc như phật giáo kiếp trước, tuy vậy đối với thần thì vẫn phải kính sợ.

Thôn trang nhỏ như vậy đương nhiên sẽ không có Thần miếu, mọi người biết đến Thần thú nhưng không hề có hoạt động cúng tế, càng không thành kính đến mức đến các thành phố gần đó cầu khẩn.

“Trong thời kỳ toàn thịnh của Giáo đình thì mặc dù là thôn xóm xa xôi nhất cũng có tế ti”, Gina cũng hơi thổn thức.

Trâu Lượng gật đầu. Thú tộc ở đây cũng tỏ ra tò mò với hai người trẻ tuổi quần áo hoa lệ, nhất là với vẻ xinh đẹp nóng bỏng của Gina. Nếu là trước kia chắc chắn thanh niên Thú tộc ở đây sẽ đến gần nhưng dị tượng bây giờ làm cho người trong cả thôn xóm đều cảm thấy sợ hãi.

Sau khi hỏi thăm hai người tìm được trưởng lão thôn này, cũng là người lớn tuổi nhất.

“Trưởng lão, chào ngài. Chúng ta là người đến điều tra dị tượng, ngài có thể nói với chúng ta tình hình cụ thể không?”

Trước mặt người già Gina rất cung kính, mặc dù Trâu Lượng là sứ đồ cấp hai nhưng đây là lần đầu tiên hắn xuất ngoại chấp hành nhiệm vụ, mà Gina đã xem như lính cũ rồi.

“Người tuổi trẻ, các ngươi là sứ đồ đúng không?” Ông già rít một hơi thuốc rồi nheo mắt nhìn hai người tuổi trẻ.

Gina cũng hơi sửng sốt, “Trưởng lão, chúng ta là sứ đồ”.

“Các ngươi trẻ tuổi quá, để Giáo đình phái người lão luyện hơn một chút đi. Loại dị tượng nghịch thiên này không phải thanh niên như các ngươi có thể xử lý được”.