Chương 548: Khiếp sợ quỷ lão

Giới Thần

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chương 548: Khiếp sợ quỷ lão

Cầm lấy tấm phù mầu vàng trong tay, Tịnh lão run run mãi không dứt ra được khỏi kích động.

Lá phù này vẫn còn được xếp lại thành 4 còn chưa mở ra nhưng hơi tức từ nó phả ra chính là 1 loại ảo diệu mà cả đời lão cũng không cách nào quên được.

“Tam Thiên hữu hợp”

Chính xác hơn phải gọi là:

“Tam Thiên hữu hợp linh phù”

1 loại phù văn có thể khiến nhân loại tùy ý có thể hợp nhất với Thiên địa, nhận được thiên địa tương tác và hỗ trợ.

Chỉ cần có được sự hỗ trợ này, nhân loại sẽ có thể làm được những việc vượt ngoài phạm vi của mình, là thứ mà bất kỳ vũ giả hay phù sư, đan sư, khí sư…nào cũng đều mơ ước.

Đạo “tam thiên hữu hợp” linh phù này hiển nhiên lại là ở tình trạng siêu phẩm, là huyền phù siêu phẩm chỉ thiếu 1 chút là tới địa phẩm….là thứ quý giá vô cùng đối với lão.

“Tiểu Thiên…sao con lại có nó..”

“Nó là từ cha truyền thừa cho đó..cha không nhớ sao”

Đạo phù văn này quả thật là Thiên ngộ được nó từ tấm cấm biển Tịnh lão viết, mặc dù phù văn trên đó vô cùng mỏng manh nhưng mà Thất Diệu Phù Giới và quy nguyên đan điền của nghịch thiên cỡ nào chứ, con mồi đã tới tay sao mà chúng buông tha cho được.

Tuy là cũng phải mất cả gần 2 tháng mới hoàn toàn luyện thành được đến siêu phẩm nhưng mà đó đã là 1 kỳ tích rất đáng sợ.

Ý chí trong phù văn này thực ra chỉ là 2 tia liên hệ nhỏ đối với ý chí của trời và đất, 2 tia liên hệ này xoắn xít với nhau tạo thành 1 hệ ý chí riêng, nhân loại chỉ cần đưa thần hồn vào đó là liền có cơ hội được giao hòa với thiên địa nhận được tăng phúc của trời đất.

“Tiểu Thiên…ta hỏi con, con học được cách huyết luyện này từ đâu”

“Huyết luyện” chính là lấy máu luyện hóa phù văn, cách này có thể dùng để luyện hóa cho cả bảo khí.

“Ah….cái này, là do tối hôm qua con thiên nhân giao hòa, vô tình ngộ ra được nhiều điều sau đó mới thử nghiệm”

Lần này Tịnh lão không còn bất ngờ nữa, đứa con nghịch thiên của lão thiên phú cỡ nào, lão cũng không dám dùng tâm tư nhỏ bé của mình ra suy đoán nữa….thật sự quá đả kích tâm linh lão.

Tịnh lão cắn ngón tay nhỏ 1 giọt máu lên tấm phù, quá trình huyết luyện vô cùng dễ dàng liền kết thúc, phù văn tiến nhập vào thần đình(trên đầu) lão. Ngay sau đó Tịnh lão lại nhắm mắt lại tận tình thể nghiệm cảm giác thiên nhân giao hòa mà hằng đêm lão đều mơ ước đó.

Thiên nhìn qua bên, thấy tiểu cô nương Ale vẫn còn đang thể hội cảm giác “bách phù quy nạp”, những mảnh vỡ trên cái hộp đã lơ lửng trên không trung hóa thành vô số những tia ánh sáng lóng lánh như chữ viết.

Nhìn những chữ viết này, dù là tên công tử Dương Dĩnh luôn chỉ cái mũi lên trời cũng không nhịn được khiếp sợ, tiểu công tử xinh đẹp Trình Anh cũng há ra miệng nhỏ.

Còn mấy tên Vũ Quân thì trực tiếp trợn mắt ngoác mồm sững sờ.

Họ thấy cái gì….

Phù tự…là phù tự.

380 phù tự, mỗi chữ đều kim quang lập lòe chiếu vào mắt mà khiến mắt đau sót, cả người nôn nao khó chịu.

Mỗi 1 chữ này đều phát ra 1 loại uy áp đáng sợ đối với linh hồn, ở đây chỉ có mình Tịnh lão và Thiên là có thể thong dong nhìn còn lại thì dù là Dịch lão, Quỷ lão cũng không thể, có thể thấy được loại uy áp này đáng sợ cỡ nào.

380 phù tự này không ngừng xoay quanh đầu Ale, ở ngay mi tâm nàng, 1 chữ “Thiên” cũng đang lập lòe. Mỗi lần chúng xoay quanh chữ Thiên này sẽ đều sinh ra những liên hệ mật thiết hơn.

380 phù tự cũng vì thế mà tiến lại gần hơn, dần dần nó áp sát đầu cô rồi chìm vào trong mi tâm của nàng biến mất.

Phù tự vừa mất đi, ánh sáng trong phòng liền tối hẳn, tâm lý mọi người cũng trở nên nặng nề hơn.

Không có ai biết điều đó có nghĩa là gì, nhưng mấy tên đệ tử Nhóm Vũ Quân..lại biết rõ. Đây là 1 loại cơ duyên không tầm thường của Ale, tròng mắt họ ai nấy đều hiện lên 1 tia ganh gét sôi sục.

“Thiên ca….cám ơn huynh..món quà này, thật quá quý giá”

“Đừng nói như vậy…mấy ngày nữa là tiến nhập tông môn khảo hạch, ta hi vọng 2 nàng nhớ lời ta….”

“Muội nhớ mà….thà để vạn người sợ còn hơn để trăm người khinh”….muội sẽ cố gắng, muội sẽ không để huynh thất vọng đâu”

“Uhm…tốt..” Thiên nhẹ xoa đầu nàng. Dù là tuổi hắn trông chỉ lớn hơn 2 nàng 1 chút nhưng lại là 1 người tuyệt đối có thể tin tưởng lẫn dựa vào.

Lúc này ở bên, Dịch lão đã sớm bị “món quà” của Thiên làm cho nóng nảy, người cứ lổm nhổm không ngừng chờ đợi được tặng quà mà chờ hoài không được.

“Uhm…Dịch lão đầu, ta thấy nha, lão phải biết điều…không được như nghĩa phụ ta…nếu không là ta không có tặng quà cho lão nữa”

Chưa nói xong thì Dịch lão đã nhón người tới trước mặt hắn xòe ra tay phải, trên mặt cố nặn ra 1 nụ cười râu ria lồm xồm khó coi đến cực điểm.

Đang muốn làm khó làm dễ lão 1 chút nhưng mà thấy bộ dáng “cười” tội nghiệm đó Thiên liền không đành lòng.

Lấy ra 1 tấm phù rồi lẳng cho lão.

Dịch lão nhanh tay lẹ mắt đưa ngay bàn tay ra chụp vào tấm phù, nhưng ngay khi ngón tay đó vừa chạm vào 1 âm thanh liền vang lên.

“Két…két…xoạc…xoạc…ahhhhh….đây…đây là….” quần áo bị kiếm ý vô hình xé toang ra hệt như 1 tên ăn mày nhưng mà Dịch lão lại cầm lấy lá phù giống như bảo bối.

Nhìn xa trông có vẻ giống ăn mày đang cầm đùi gà, phấn khích đến cực điểm.

Quỷ lão ở sau liền lóe lên 1 tia kích động trong mắt rồi ảm đạm.

Những tia kiếm ý xẹt qua làn da khiến máu trên thân lão không ngừng nhỏ xuống nhưng mà quá trình này diễn ra cũng khiến máu huyết dính vào phù hoàn toàn luyện hóa được lá phù này nhập thể.

Sạu đó, Dịch lão bất chấp có ai nhìn hay không, cả người liền đứng đó thẳng tấp như 1 thanh kiếm bắt đầu lâm vào trạng thái lĩnh ngộ.

Quỷ lão là người lão làng trong võ học, thứ mà Dịch lão vừa nhận được lý nào lão lại không biết.

“Cửu Thiên kiếm ý”

Là thứ cả đời Dịch lão mơ ước, dù nằm mơ cũng muốn đạt được.

Cặp mắt Quỷ lão trợn ngược lên, lão hiểu rồi….lão hiểu tại sao thứ quà tặng gì mà ngay cả chính Tịnh lão không màng danh lợi cũng đều kích động rồi.

Không cần nói tới Tịnh lão, chỉ nói tới Dịch lão đạt được cửu Thiên kiếm ý thôi cũng đã đủ làm nhân tâm khiếp đảm rồi.

Phù đạo….vũ đạo

Phải phù đạo đạt đến mức nào thì mới có thể khắc được cả kiếm ý lên phù chứ….có thể sao….có thể hay sao.

Nếu không có, thì trước mặt lão đây là cái gì….còn nếu như có…trời ơi, vậy thì..thật là kinh khủng.

Quỷ lão quá mức khiếp sợ….lão gần như ngây ngẩn ra như tượng.

Ngay lúc này giọng Thiên lại vang lên 1 tiếng làm lão giật cả mình.

“Quỷ lão…”

“Ah…ơ…có gì không”

Không ngờ 1 đời vũ giả tông sư lạnh buốt như băng tuyết, sát phạt như thần ma lại vì 1 tiếng gọi của Thiên mà lắp bắp.

“Uhm…quỷ lão, ta thấy lão trong thân dính phải 1 loại tai họa ngầm rất lớn, trái tim bị khuyết tật, sinh mệnh không ngừng trôi đi, tử khí dầy đặc….có phải là do lão luyện 1 môn công pháp vũ kỹ vô cùng tà độc hay không”

“Ngươi…sao ngươi biết..” giọng Quỷ lão bất chợt lạnh băng. Tử khí tuyệt hồn câu và tử khí đoạt hồn quyết là 2 đại bí mật không thể để người biết của lão.

“Quỷ lão, ta không biết lão tu luyện cái gì….nhưng mà ta có 1 lời khuyên cho lão”

“Vạn vật trên đời đều có phân âm dương….gần như không có bất cứ cái gì ngoại lệ khỏi quy luật này. Loại tử vong câu pháp của lão là lấy tử vong làm ý”

“Nhưng câu pháp vốn dĩ có 1 đôi, nhất câu công thì sẽ phải có 1 câu thủ, 1 câu tử thì phải có 1 câu sinh….âm dương tương hỗ mới có thể đạt đến cảnh giới tối cao….nếu như ngày hôm nay lão vẫn cứ cương quyết tử vong 1 đường thì khi luyện đến cực hạn tất sẽ….”

“Tất sẽ ra sao…” quỷ lão hét lên, lão luyện câu pháp cả đời, không ai hiểu câu pháp hơn lão vậy mà hôm nay Thiên lại có ý nghi ngờ…lão không giận mới lạ.

“Sẽ ra sao…ta chỉ nói cho lão 1 câu thôi”

“Vật cực tất phản”

“Nếu lão không ngộ được điều này, cả đời lão cũng sẽ không thể tiến thêm….còn nữa, xưa nay chỉ có người sử binh(binh khí) chứ không có binh sử người…vũ khí sinh ra đúng là để giết chóc nhưng đó là để giết kẻ khác….không phải là để giết chính mình”

Nói xong Thiên mặc kệ Quỷ lão đang lâm vào ngây ngốc, tay hắn móc ra 2 lá phù triện mầu xanh, ngón tay búng mạnh.

2 lá phù này liền bay vào tay quỷ lão.

Vốn định bóp nát 2 lá phù này đi nhưng mà khi phù vừa vào tay, 1 luồng hơi tức sinh mệnh trào vào người làm cơn đau từ tim giảm bớt, lão liền không nỡ.

Đặc biệt là lá phù bên kia, từ lá phù này 1 loại ảo diệu kỳ lạ liền tràn vào óc khiến lão chuyển từ tức giận sang sợ hãi.

“Phân thân”

Không ngờ lá phù này lại ẩn chứa loại thần thông phù văn quý giá đến bậc này.

Phải biết rằng con người nếu có thêm 1 đạo phân thân là tương tương sẽ có thêm 2 cái đầu, thêm gấp đôi lực lượng, thêm gấp đôi thời gian….và những loại phân thân phù văn này trên thế giới chính là 1 hi thế công pháp, là thứ vô cùng hiếm hoi và quý giá đến cùng cực.

Lá phù này không biết là Thiên cố ý hay tại ý chí từ chính phù văn mà khi vừa cầm vào tay liền tự giác hấp thu 1 phần tử khí trên thân kèm theo 1 chút linh hồn lực của lão.

2 tay mỗi tay 1 phù, 1 cái thì bổ đắp sinh mạng, 1 cái thì hấp thu bớt tử khí, 1 âm 1 dương tương hỗ liền sinh ra, 1 loại giao động kỳ lạ trong mỗi 1 tấc da thịt kinh mạch, trái tim vốn bị tổn thương liền thấy đỡ hơn, huyết khí tổn thương liền sung mãn hơn, tu vi tổn thương liền dần được bù đắp lại.

Bất chợt, Quỷ lão hiện lên vẻ khiếp sợ….sự cứng nhắc về tu luyện bao nhiêu năm nay liền vỡ tan, giác ngộ về âm dương vừa sinh liền khiến lão giống như mở ra 1 chân trời mới.