Chương 1013: Vượt khổ hải

Giới Thần

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Chương 1013: Vượt khổ hải

Bên trong ATuLa Tịnh Thổ, A Tháp Đạt vui sướng không gì sánh được đem cả tâm tình lẫn cả toàn thân thể nhục buông lỏng ra.

Thân thể A Tháp Đạt tuy trải qua thời gian dài dằng dặc không được tiếp xúc mặt đất dẫn đến sinh cơ rút hết, lực lượng rút hết chỉ còn bộ thây khô

Nhưng mà hắn còn một đạo tâm hỏa, ý chí không chết, sinh mạng vì thế vẫn leo lắt duy trì. Hiện giờ được tịnh thổ tiếp cho sinh mệnh

Hắn lại một lần nữa tìm được về tân sinh, hơn nữa nhục thể tái sinh còn trả lại một đại năng lực

Thổ Địa Chi Chủ

Có thể tùy ý vận dụng thổ địa, đem thân thể triệt để dung nhập, ký xuống Thần Thổ Đồng Mệnh Khế Ước.

Theo đó, hắn lại được lần nữa trở thành một ATuLa chân chính, như con cá về với nước.

Quá trình này diễn ra trong thời gian không quá 1 ngày liền xong, lúc mà A Tháp Đạt ra khỏi tịnh thổ đã là một hình dáng hoàn toàn khác xưa.

Thân hình thấp hẳn đi một vòng không ngờ lại hóa thành một tiểu anh nhi chỉ khoảng 1 tuổi, mầu da nhuốm chút đen bóng và ánh bạc, quần áo tuột xuống thành trần truồng.

Anh nhi này mắt to linh động lập tức liền vui mừng quá đỗi xé rách bộ hắc y quàng lên người sau đó nháy mắt liền biến mất.

Đây chính là thần thông khởi sinh của ATuLa tộc: Thổ Địa Thuấn Di

Tuy giờ nó không ký kết khế ước với thổ địa dưới chân nhưng ký kết với Quy Nguyên Thụ thổ địa lại càng thêm huyền bí, có được không gian lực gia trì, do đó Thổ Địa Thuấn Di liền trở thành Không Gian Thuấn Di.

…………

1 ngày sau

ATuLa Tịnh Thổ đã có thêm 123 tiểu anh nhi như vậy, thổ địa các loại quy tắc, pháp tắc đã trở nên sinh động đến muôn mầu, số lượng đang tăng lên, Tịnh Thổ mầu ngũ sắc cũng dần được mở rộng

123 anh nhi chính là toàn bộ tộc đàn ATuLa còn sót lại, ai nấy đều vui sướng đắm mình trong thổ địa, yêu thích không thể diễn tả bằng lời.

Bọn chúng lại càng chăm chỉ sâu dệt thổ nguyên, đem các loại quy tắc, pháp tắc không ngừng đi xuyên qua viên hồng ngọc bản mệnh giữa ngực sau đó sâu chuỗi đan dệt thành những đạo pháp tắc mới tinh.

Đó là cách mà bộ tộc này đem mặt đất cải tạo, đem sự sống và tiến hóa của sinh linh diễn biến.

Đó chính là năng lực trời sinh của tộc này, một loại năng lực mà thế gian này không có bất kỳ sinh linh nào có được thổ địa hoặc tu hành giả tu luyện thổ hành pháp tắc có thể sánh bằng.

Ngày thứ 2, lại một lần nữa A Tháp Đạt quỳ gối dưới chân Thiên.

“Chủ nhân, việc ngài dặn nô tài đã làm xong, khẩn cầu chủ nhân giao nhiệm vụ mới”

“Không, ngươi còn chưa làm xong” Thiên lãnh đạm trả lời

“Chủ nhân, ý ngài là?”

“Ta muốn, chính là toàn bộ ATuLa Quỷ Thổ Nghĩa Trang”

“Ah…chủ nhân, như vậy…” A Tháp Đạt lâm vào suy nghĩ, vừa sợ hãi lại vừa mong chờ

“ATuLa Tịnh Thổ đã có Quỷ Đạo, ngươi không thấy sao?”

“Ah…quỷ đạo, không lẽ là Quỷ Chi Ma Đạo đã bị Thần Nhân xóa bỏ, như vậy….không phải nói!!!”

“Không sai,…ngươi đi làm đi”

A Tháp Đạt lập tức kích động không thể nói nổi nửa câu, cả người chết lặng

“Quỷ…quỷ đạo, như vậy…tổ tiên của ta…bằng hữu của ta…gia đình của ta…hahaha….hahahhaa….không phải còn có hi vọng sống lại sao….ta…ta….”

Không sai, lần này Quỷ Vương Ấn mang theo toàn thân quỷ đạo đã sớm nhập vào Quy Nguyên Thụ, dĩ nhiên cũng đã đem quỷ đạo pháp tắc tái hiện trên Quy Nguyên Thụ

Nhưng thứ hắn chuẩn bị cho ATuLa tộc này còn không phải chỉ có bấy nhiêu, chớ quên là còn một mặt Thấu Thiên Kính đặc thù mà hắn vừa họa ra.

Trung, hạ Thiên vực bây giờ đã là nằm trong kính, từ các mặt pháp tắc cho đến cả thổ địa, Thấu Thiên Kính cần một thời gian để tái sinh.

Chuyện mà hắn cần bây giờ, đó là quấy cho vũng nước này càng đục càng tốt, tạo điều kiện tốt nhất cho Thấu Thiên Kính vận hành.

Dương Tiêu ra sân, là bước đầu tiên.

…………….

Thu gia. Hắc Ám Ngục Giam

Nơi này chính là nơi giam toàn bộ tội nhân trong tộc, những kẻ phản nghịch và quái vật yêu ma.

Nơi này quanh năm không ánh sáng, không có thức ăn, không có bất kỳ thứ khác, chỉ có duy nhất một dòng hàn tuyền chảy qua các phòng giam.

Dương Tiêu lúc tỉnh lại chính là thấy mình nằm ở đây, hơn nữa còn là độc nhất một gian ngục phạm

Hắn nhìn ngó xung quanh, mặt đất bị khắc Cấm Ma Trận. Song sắt là cấp độ nhân bảo thép tinh.

Lại nhìn ngó xung quanh liền thấy không ít nhân loại, ai nấy khí tức suy yếu, thân thể tàn tạ, hơn nữa ma quái còn có mấy con, chính là trực tiếp bị xích vào những cái giá lớn cả người treo lơ lửng trên đó khí tức sinh mệnh mỏng manh.

Ánh mắt Dương Tiêu chú ý tới một con quái vật phía trước, dĩ nhiên lại là một con muỗi phiên bản lớn gấp nhiều lần.

Con muỗi này cánh đã bị bẻ gãy nát, 4 chân chỉ còn 1, hai mắt bị khoét sâu, thân thể tàn tạ kỳ dị, đặc biệt là nơi trái tim còn giống như bị cắm vào một sợi dây liên tục rút máu ra chứa vào một cái bình nhỏ bằng bàn tay.

Con muỗi này sỡ dĩ suy yếu chính là vì như vậy, và cũng tại như vậy mà nó không có cách nào tự hồi phục tái sinh thương thế.

Một bên khác lại là xích lấy một tên người khổng lồ thân to như ngọn núi nhỏ, trán có 3 mắt nhưng mà con mắt giữa trán dã sớm bị khoét đi, nó giữa ngực còn có một viên pha lê tối om, hiếm hoi lại lóe lên chút tia sáng sinh mệnh quật cường.

Phía khác cũng chính là tòa ngục giam ngay bên cạnh, lại là giam một ông lão già khọm, râu đã dài tới đất, tóc bạc phơ rối tung đã dài thành cái chăn che lấp luôn cả thân thể gầy yếu bên trong.

Lão đầu này khô tọa như vậy không biết đã nhiều ít bao nhiêu năm lại đến tình trạng như thế này, điểm đáng sợ đó là khí tức sinh mệnh của lão vẫn như cũ không tắt mà lại chuyển thành một dạng hoàn toàn khác với nhân loại.

Dương Tiêu kéo lê tấm thân tàn tạ vào một góc, tay phải mất đi, tứ chi đều nát vụn, đan điền và nhân đan vỡ nát, nhưng lúc này hắn lại cười nhẹ một cách vui vẻ.

Bỗng chốc, từ trên thân hắn bộc phát ra một đạo phật quang, kỳ dị là phật quang này lại phân nửa hóa thành hắc sắc.

Phật có câu “ta không vào địa ngục, ai sẽ vào”

Phật, lấy bi tựa tại, dĩ pháp siêu nhiên

Là liên hoa trong bùn, lấy ô uế và khổ hạnh của thế gian mà thể ngộ ra chân lý phật đạo.

Đơn giản mà nói, chính là vượt Khổ Hải tầm Niết Bàn

“Oanh….”