Chương 715: Mong đợi

Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Đăng vào: 12 tháng trước

.

“Tốt! Bây giờ bắt đầu Công việc ! !” Đường Khả Hinh lại cầm máy điện đàm lên, hô to: “Tất cả bộ phận chuẩn bị! ! Tân khách sắp vào sân! ! Lập tức dâng điểm tâm và rượu! !”

Hàng cuối cùng, đồng nghiệp chuyên phụ trách truyền món ăn của phòng bếp và phụ trách rượu nhanh chóng từ cửa sau đi ra ngoài, một nhóm đi tới phòng bếp, đem các món ăn mà lão phòng bếp sáng sớm đã chuẩn bị xong, sắp xếp thành hàng các loại điểm tâm tinh xảo, bánh ngọt, bánh rau câu, món điểm tâm sáng với xà lách trộn rau củ, toàn bộ dùng đĩa bạc tinh khiết trưng bày, nhân viên phục vụ nhanh chóng tiến lên, theo thứ tự lưu loát cầm khay lên, nâng điểm tâm lên, phân ra ở hàng thứ nhất, nhân viên phục vụ bộ phận rượu tổng cộng mười hai người, đầu tiên mọi người cùng tiến lên, từ trong túi đồng phục của mình, lấy ra bao tay màu trắng, đeo lên, lại nhanh chóng cầm dụng cụ mở chai, mở nắp 12 chai rượu màu mận, cùng rót rượu vào trong tất cả ly thủy tinh, lập tức bưng 12 ly rượu, sắp thẳng hàng theo thứ tự, đặt vào khay, vững vàng giơ lên, cùng xoay người, cùng đồng nghiệp bộ phận điểm tâm phân ra hàng thứ hai! !

“Vào sân! !” Nhã Tuệ lập tức cầm máy điện đàm, ra lệnh! !

Đồng nghiệp điểm tâm và rượu vừa nghe, lập tức một tay nâng cái khay trong tay, bước chân được huấn luyện nghiêm chỉnh cùng cất bước, đi ra phía sau phòng bếp, nhanh chóng đi qua hành lang, cùng nhau xoay người đi vào đại sảnh bữa tiệc rực rỡ, đạp thảm hoa mẫu đơn độc đáo, cùng đặt rượu và điểm tâm lên bàn tròn lớn phía sau tân khách có mặt, đồng nghiệp bộ phận cây cảnh cùng mỉm cười, tay nâng bó hoa hồng sâm banh, đặt ở giữa bàn ăn trắng như tuyết.

Đồng nghiệp bộ phận điểm tâm nhóm thứ hai, tay nhanh chóng nâng khay nước đá, lưu loát đi tới, đặt lên bàn tiệc đứng hình chữ nhật, sau lưng mười hai tên đồng nghiệp, tay nâng từng ly kem, đặt vào bên trong khối nước đá, lại xoay người lưu loát nhận lấy kem tươi thơm mát do đồng nghiệp nhóm thứ hai bưng tới, phía trên đặt các loại dâu tây, kiwi, cam và cách loại trái cây khác. . . . . .

Đồng nghiệp bộ phận điểm tâm nhóm thứ ba đã nhanh chóng bưng ra bánh ngọt trứng cá muối hoàng kim, bánh trứng tổ yến, bánh ngọt kem dâu Italy, bánh mứt dâu tây! !

Lão đầu bếp mặc đồng phục đầu bếp màu trắng, dẫn ba phụ bếp, sau khi nhóm điểm tâm đầu tiên đi ra ngoài, kiểm tra một lần, cuối cùng dừng ở bánh ngọt trứng cá muối hoàng kim, ngón tay khẽ chạm vào bánh ngọt hoàng kim một cái, để cho nó sắp đặt ngay ngắn, liền gật gật đầu nói: “Tốt! !”

Ông nói xong liền xoay người dẫn phụ bếp đi ra sảnh tiệc.

Đường Khả Hinh nhanh chóng đi tới, nhìn thấy lão đầu bếp, biết lúc nảy ông tức giận đến giậm chân, cô lập tức xin lỗi đứng trước mặt của ông, dùng thái độ con cháu, hướng tới ông khom người tỏ ý kính trọng và áy náy.

Nét mặt lão đầu bếp căng thẳng, nhìn cô một cái, liền thở ra một hơi, mới nặng nề nói: “Cố lên!”

Nói xong, người đã nhanh chóng đi ra ngoài.

Đường Khả Hinh biết ơn đứng dậy, liếc mắt nhìn bóng lưng lão đầu bếp, cô đột nhiên cảm ơn mỉm cười, lại nhanh chóng ngẩng đầu lên, cầm máy điện đàm, nói: “Tân khách chuẩn bị vào bàn! ! Mở đèn! !”

Người điều chỉnh ánh sáng vừa nghe, lập tức từ phía sau sân khấu nhanh chóng thao tác máy vi tính, chuẩn bị trước về phương diện ánh sáng, mới cầm máy điện đàm, nói: “Mở đèn! !”

Đèn thủy tinh giữa sảnh tiệc lộng lẫy, nhanh chóng từ giữa trần nhà chậm rãi hạ xuống, từng vòng từng vòng ánh sáng màu vàng sáng lên, ngọn đèn nhỏ trong hoa hồng sâm banh tại 12 cổng hình vòm cũng lập tức sáng lên như ánh sao, ánh sáng giống như từng đóa hoa nhỏ phát ra ánh sáng, rầm rầm rầm. . . . . . 12 âm thanh vang lên, trên hai vách tường sảnh tiệc, nhanh chóng rơi xuống màn hình tinh thể lỏng, dùng hiệu ứng 3D tạo ra 12 cổng vòm kiểu Gothic, nối thẳng đến nguồn gốc của rượu vang từ thời La Mã cổ đại, từ trong hình ảnh có thể nhìn thấy được người La Mã cung kính nhất là Thần rượu Bacchus, trong một cổng hình vòm khác giải thích về Thần rượu Dionysus thời Hy Lạp Cổ đại, Thần rượu Osiris thời Ai Cập cổ đại, trong 12 cổng hình vòm chậm rãi rơi xuống tất cả Thần rượu của phương tây, bình tĩnh nhìn, trong tay Bacchus cầm quyền trượng đeo vòng hoa, vẻ mặt giống như say, đắm chìm trong thế giới rượu vang . . . . .

Giống như lập tức dẫn dắt mọi người đi vào thế giới rượu đỏ thời cổ đại.

Tân khách các nước Pháp, Anh, Italy cùng bước vào trước, nhìn đại sảnh rực rỡ mộng ảo, còn có nhìn thấy sự tích Tửu Thần rượu đỏ xinh đẹp trong 12 cổng vòm, bọn họ nhất thời khiếp sợ cảm thán hô lên: “Oh, my god! !”

Đây là tiệc thưởng thức rượu huyền thoại nhất, xinh đẹp nhất bọn họ gặp được.

Nhã Tuệ lập tức dẫn trợ lý mỉm cười đi tới, dẫn tân khách thử rượu trước.

Các phóng viên và biên tập viên của tạp chí thế giới đi vào sảnh tiệc này, giống như lập tức đặt mình trong vào thời cổ đại phương tây, trong đó hình ảnh từng cổng hình vòm giải thích vị thần rượu Bacchus được chúng tửu đồ vây quanh, chỉ thấy thái độ Bacchus mê say và lãng mạn, bọn họ lập tức hưng phấn giơ Digital Camera trong tay, vừa kích động chụp hình, vừa cảm thán ý tưởng bữa tiệc này từ đâu đến. . . . . .

Vô số tân khách trong và ngoài nước lục tục kéo đến, mọi người đều là nhân sĩ có thân phận hiển hách trong giới rượu đỏ từ các nước trên thế giới, Đường Khả Hinh tay cầm máy, thỉnh thoảng nhìn thấy một vài người bạn già của Thầy giáo, cô lập tức lộ ra nụ cười ngọt ngào, đi tới cung kính dùng tiếng anh chào hỏi, mấy ông già biết người phụ trách tiệc thưởng thức rượu lần này là Đường Khả Hinh, lập tức cười to, cựu thành viên trong giới rượu đỏ Italy, hai tay nắm nhẹ cánh tay của Đường Khả Hinh, dán mặt hôn ở trên mặt cô . . . . . .

Đường Khả Hinh vừa hạnh phúc nói chuyện với tân khách, vừa chỉ huy tất cả quá trình ở sảnh tiệc

Cuối cùng một nhóm nhân viên phục vụ, đứng ở trước tất cả chung rượu bạc đắt tiền, chờ lệnh bất cứ lúc nào ! !

Lúc này, lãnh đạo cấp cao của Hoàn Cầu cùng Vitas, Laurence và tất cả cựu thành viên đi tới, ngẩng đầu nhìn sảnh tiệc được bố trí xinh đẹp mộng ảo, trong 12 cổng hình vòm phát huy hiệu ứng 3D, càng thêm cực hạn sinh động, cái loại tập trung trí tuệ và tinh hoa lịch sử, thật sự làm cho người ta cảm động, Vitas nhìn mọi thứ xung quanh, còn có chúng tân khách đang cảm thán, tảng đá lớn trong lòng ông nhất thời rơi xuống, chậm rãi mỉm cười.

“Vẫn là nên nhường cơ hội cho người trẻ tuổi. . . . . .” Laurence cũng ngẩng đầu lên, nhìn hình ảnh đặc sắc, cảm thán cười nói: “Rất đẹp.”

“Thầy! !” Đường Khả Hinh nhìn thấy thầy giáo đi tới, cô lập tức vui vẻ đi tới.

“Khả Hinh! Làm tốt lắm!” Laurence nhìn Đường Khả Hinh mỉm cười gật đầu.

“Cám ơn!” Cô đáp lời, lập tức mới có chút căng thẳng ngẩng đầu lên nhìn Thầy giáo.

Vitas im lặng nhìn Khả Hinh thật lâu, trên khuôn mặt hiện lên nụ cười, vươn tay vỗ nhẹ nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nói: “Làm tốt lắm. Cực khổ.”

Trong lòng Đường Khả Hinh nhất thời đau xót, nhìn Thầy giáo, hai mắt tràn lệ, bởi vì mấy ngày qua vẫn lo lắng đến không ngủ được, ăn không ngon, đúng là mệt mỏi.

“Có thể làm nũng với cha rồi, ông ấy dưỡng dục một cô con gái tốt đáng giá kiêu ngạo.” Vitas khó được bổ sung một câu.

Đường Khả Hinh chợt nở nụ cười.

Lúc này, tân khách lại lục tục kéo đến, tân khách chính giới, thương giới, người hai nhà họ Tưởng, họ Trang cũng đến, Bác Dịch mặc lễ phục màu đen, lấy thân phận chuyên gia thưởng thức, mang theo Trang Ngải Lâm mặc váy yếm dài màu đen, mỉm cười đi tới, Tưởng Tuyết Nhi cũng ở bên cạnh mẹ, thật vui vẻ đi vào. . . . . . Nhất thời cả sảnh tiệc hết sức náo nhiệt. . . . . .

“Khả Hinh!” Nhã Tuệ nhanh chóng đi tới trước mặt của Đường Khả Hinh, cúi đầu nói khẽ: “Tân khách đã lần lượt đi vào, có thể mời tất cả nhân viên xưởng rượu tiến vào!”

Đường Khả Hinh vừa nghe xong, lập tức gật đầu, nói: “Tốt! !”

“Vậy cô phải đi thay quần áo! Nhanh lên một chút!” Nhã Tuệ mong đợi nhìn Đường Khả Hinh cười nói: “Ăn mặc thật xinh đẹp vào! ! Nhất định !”

Đường Khả Hinh chậm dịu dàng nhìn Nhã Tuệ, vẫn hơi do dự, vốn định có lời muốn nói, nhưng vẫn tiếp tục ẩn nhẫn, nắm chặt tay bạn thân, nói: “Được! Ăn mặc thật xinh đẹp đi ra ngoài!”

Cô nói xong, lại ngẩng đầu, nhìn chúng tân khách lại liên tục đi vào, cô liền thở phào một hơi, nhanh chóng đi ra sảnh tiệc, mới vừa muốn xoay người rời khỏi Khách sạn Á Châu đến bệnh viện. . . . . .

Cánh tay bị người chợt kéo! !

“Aiz! !” Lúc Đường Khả Hinh phản ứng lại, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên lôi kéo mình, nhanh chóng bước đi, cô lập tức gấp gáp nhìn bóng lưng của anh, hỏi: “Anh làm gì vậy?”

Trang Hạo Nhiên không nói chuyện, chỉ điên cuồng lôi kéo Đường Khả Hinh bước nhanh đi về phía trước, cho đến đứng ở hành lang cái kia đầu, nhìn xung quanh không có ai, anh mới gấp gáp nhìn cô, đau lòng, hối tiếc thấp giọng gầm lên: “Em không cần mỗi lần ngủ một giấc, cũng tỉnh lại trước đàn ông ! ! Em thật làm cho anh không đất dung thân! !”

Đường Khả Hinh cố nén nước mắt vào trong hốc mắ, nhìn Trang Hạo Nhiên, nhớ tới nọc ong trên người mình, sắc mặt của cô hơi lộ ra tái nhợt nhìn anh, bình tĩnh nói: “Cái gì không đất dung thân?”

“Tối hôm qua không phải anh bảo em đi khỏi sao?” Trang Hạo Nhiên đau lòng nhìn cô, nói: “Tại sao em muốn ở lại!”

“Trang Hạo Nhiên! !” Đường Khả Hinh lập tức ngưng mặt nhìn anh nói: “Anh có ý tứ gì?”.

Trang Hạo Nhiên sửng sốt nhìn cô.

“Em biết rõ anh chán ghét em! Anh cảm thấy em đung đưa trái phải! Anh cảm thấy em . . . . .” Đường Khả Hinh đè xuống uất nghẹn sắp hít thở không thông, nhìn anh đau lòng nói: “Anh cảm thấy em vô dụng, tổn thương anh hết lần này đến lần khác! Anh nói thế giới của em hiện tại không có quan hệ với anh! Nhưng ngày hôm qua em có ý tốt đưa anh trở về, xảy ra chuyện như vậy, bởi vì em biết ơn anh đã từng đối xử tốt với em, làm điểm tâm cho anh ăn, hiện tại anh chạy tới mắng em? Em và anh ngủ một buổi tối, em làm cho anh không có đất dung thân?”

“Đường Khả Hinh! !” Trang Hạo Nhiên lại đau lòng nhìn cô.

“Em có đáng ghét như vậy sao?” Đường Khả Hinh lại đau lòng nhìn anh, nói: “Em cũng là người! ! Cho em một chút tôn nghiêm đi!”

“Anh cảm thấy hiện tại anh. . . . . .” Trang Hạo Nhiên thở dài một hơi, căng thẳng đau lòng nhìn cô, biết đêm qua mình bị bỏ thuốc, nhất định sẽ muốn quá độ, không biết tổn thương cô đến cỡ nào. . . . . . Anh nhất thời nói không ra lời nhìn cô, mới vừa muốn vươn tay nâng nhẹ mặt của cô. . . . . .

“Lão đại!” Tiêu Đồng lập tức bước nhanh tới, sửng sốt nhìn hai người bọn họ một cái, nhưng vẫn gấp gáp nhìn Trang Hạo Nhiên nói: “Anh vẫn còn ở nơi này à? Còn ăn mặc như vậy? Mấy ông lão người Anh nhìn thấy anh sẽ muốn mắng! ! Đi mau! ! Tổng Giám đốc Tưởng cũng đã chuẩn bị xong, mọi người đang chờ anh đấy!”

Trang Hạo Nhiên lập tức quay đầu nhìn Đường Khả Hinh.

Đường Khả Hinh cũng nhìn anh.

Hai người cùng nhớ tới những nụ hôn kịch liệt tối hôm qua.

“Cố gắng lên! ! Làm tốt lắm! Anh mong đợi biểu hiện của em. . . . . . sau khi tiệc thưởng thức rượu kết thúc tới tiệc trưa, nhảy với anh một bản, anh có lời muốn nói với em!” Trang Hạo Nhiên lập tức vươn tay, vuốt nhẹ mặt của cô, muôn ngàn lời muốn nói lại thôi, nhưng chỉ đành phải nhanh chóng đi khỏi.

Đường Khả Hinh đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng Trang Hạo Nhiên, hai mắt nhanh chóng tràn lệ.

“Được rồi, đã đến giờ! Đi theo tôi,” Tiểu Hà và Tiểu Vi chợt xuất hiện, tay cầm cánh tay Đường Khả Hinh, nói: “Lập tức đi khỏi.”.

“Không! !” Đường Khả Hinh lập tức nhìn đôi song sinh, vội vàng nghẹn ngào nói: “Tôi . . . . . Tôi không thể đi. . . . . . Anh ấy. . . . . . Anh ấy nói mong đợi biểu hiện của tôi . . . . . Các người không biết, anh ấy dắt tay tôi, ngày đêm ở trên sách vỡ của tôi, gạch các đường màu đỏ, dốc hết tâm huyết bồi dưỡng ra . . . . . . Anh ấy hy vọng có thể chứng kiến thời khắc này của tôi đến cỡ nào! Cầu xin các người! Đây là lý tưởng chung của tôi và anh ấy! Đây là thời khắc tôi ở trong thế giới của anh ấy, gây ra vô số họa, lần đầu tiên có thể làm cho anh ấy kiêu ngạo !”

Đôi song sinh sững sờ, nhìn cô, lại nghiêm túc nói: “Không được! ! Nhất định phải đi! !”

“Cầu xin hai người. . . . . .” Đường Khả Hinh nhìn bịn họ rơi lệ nói: “Cầu xin hai người. . . . . . Giúp tôi một lần. . . . . . Giúp tôi một lần. . . . . .”