Chương 711: Một cái bạt tai

La Phù

Đăng vào: 2 năm trước

.

Không thấy quầng lửa kinh người, động tác của hắn nhìn cũng không hề nhanh hơn người thường, nhưng hắn dường như biết trước ý nghĩ của đám đệ tử kia, lường trước được thời gian thi triển. Thời gian hắn thi triển luôn nhanh hơn kẻ khác một chút, mỗi đạo nếu không đánh trúng thuật pháp của hắn thì chậm một bước, rơi ở sau lưng, hoặc sát qua bên người.

Mà theo từng bước đi, một thứ sát ý lạnh như băng tỏa ra.

Từng đạo kiếm khí vô hình với uy năng kinh người phóng ra, những đạo kiếm khí này dường như xuyên qua giới hạn thời gian, thoạt nhìn đơn giản trực tiếp, nhưng nắm rất chắc về thời cơ. Thường khi mỗi tên đệ tử phóng ra một đạo thuật pháp, đạo kiếm khí này đột nhiên phóng tới, sau đó tên đệ tử kia liền chia làm hai nửa.

Từ khi chữ giết trong miệng Hoàng Vô Thần vang lên, đến khi thanh âm biến mất trong không trung, chỉ tích tắc nhưng phía sau Lạc Bắc đã có một đám đệ tử Côn Lôn mặc pháp bào màu bạc ngã xuống.

Trong quá trình này, bộ pháp của Lạc Bắc vẫn vô cùng ổn định, giống như không có trở ngại. Vô số tên đệ tử mặc pháp y màu bạc kêu to, từ bốn phương tám hướng xông tới, nhưng không thể ngăn cản cước bộ của Lạc Bắc.

Đám đệ tử Côn Lôn bị giết căn bản mình chết như thế nào cũng không biết, chúng chỉ cảm thấy bị một thứ lực lượng ép tới mà không thể ngăn cản.

Đoàn người kia bao vây lấy Lạc Bắc, nhưng từng kẻ ngã xuống, Lạc Bắc vẫn thẳng tiến tới Vòng đảo thứ chín của Côn Luân.

Những nhân vật vượt qua Thiên kiếp thứ hai mạnh như vậy, nhưng trong mắt hắn chỉ như kiến hôi.

Trong Vòng đảo thứ chín của Côn Luân, đám người thần phục Hoàng Vô Thần thất thần nhìn bóng người đang tới gần, đều cảm thấy sâu trong nội tâm ớn lạnh.

Một người khiêu chiến hai ngàn người tu đạo Thiên kiếp thứ hai cùng một Thiên kiếp thứ năm, nhưng hiện giờ hai ngàn người này không thể ngăn cản đối phương!

Hoàng Vô Thần vẫn khoanh tay đứng nhìn.

Nguyên anh của Từ Thạch Hạc bị trói trên Pháp trụ cũng không phát ra tiếng cười trào phúng Hoàng Vô Thần.

Bời vì Từ Thạch Hạc cũng không ngờ lực lượng của một người lại mạnh mẽ tới vậy.

Nhưng giờ khắc này Hoàng Vô Thần lại hiểu rõ Lạc Bắc vẫn chưa xuất toàn lực. Hắn hiểu rõ Lạc Bắc, hai ngàn tên đệ tử này chỉ là quân cờ trong tay hắn dùng để tiêu hao thực lực của Lạc Bắc mà thôi!

– Muốn tới trước mặt ta đơn giản vậy?

Hoàng Vô Thần nở nụ cười lạnh, một chữ “giết” càng âm lãnh hơn vang lên.

Ầm ầm ầm ầm.

Theo chữ “giết” này bay ra, tất cả đệ tử mặc pháp bào màu bạc khác đều phóng tới, cách Lạc Bắc chỉ trăm dặm. Trong lúc nhất thời, Lạc Bắc như bị bao vây kín. Đồng thời, trên người đám đệ tử này phóng ra quang hoa màu tím, liên kết với nhau, tạo thành một đại trận khủng bố.

Trước mặt mỗi một tên đệ tử Thiên kiếp thứ hai đều hiện ra một phù lục màu tím tinh diệu, giống như vô số tinh quang từ bốn phía đánh về Lạc Bắc.

Mỗi một đạo phù lục này đều là thuật pháp một tên cường giả Thiên kiếp thứ năm mới có thể phóng ra, trong đó ngưng tụ trận pháp. Những cái phù lục này xuyên qua hư không, hoàn toàn chặn kín đường tiến, lui, khiến Lạc Bắc không thể tránh né.

Không ai có thể bằng vào thần thức phán đoán và thi pháp ngăn cản công kích như này, Lạc Bắc cũng không thể.

Nhưng hắn vẫn kiên định bước đi, theo một bước này của hắn, hơn vạn đạo quang hoa tuyệt thế đột nhiên xuất hiện bên ngoài cơ thể.

Hơn vạn đạo bản mạng kiếm nguyên!

Không có bất kỳ ai có thể tưởng tượng cảnh này. Hơn vạn đạo bản mạng kiếm nguyên tỏa ra nguyên khí kinh thiên, vây quanh Lạc Bắc tạo thành một vòng tròn thật lớn. Trong nháy mắt, toàn bộ không gian xung quanh Lạc Bắc vỡ vụn.

Phù lục màu tím vỡ vụn từng cái một, năm sáu trăm tên đệ tử Côn Lôn không kịp lui về sau cũng giống hư không, đồng loạt vỡ vụn.

A! A! A!

Giờ khắc này, người tu đạo thần phục với Hoàng Vô Thần ở trong Côn Lôn hoàn đảo không hiểu rốt cục chuyện gì đang xảy ra, bởi vì hai mắt của chúng đã bị vô số tơ kiếm khí từ trên kiếm luân bộc phát ra chọc mù!

Phụp!

Lạc Bắc hơi run người một cái rồi từ trong các khiếu huyệt chợt phun ra những tia sáng màu vàng.

Sử dụng Toái Hư vạn kiếm quyết cản lại một đòn đó, dưới lực lượng kinh người như vậy, kinh mạch trong cơ thể của hắn cũng xuất hiện một vài tổn thương nhưng bước chân thì không hề dừng lại.

Hắn hơi ngẩng đầu lên, không trung phía trước vô số quầng lửa màu tím đột nhiên xuất hiện một vết nứt. Rồi một tia sáng màu xanh xuất hiện khiến cho bốn mươi người định thi triển pháp thuật biến thành tro bụi.

Trong nháy mắt, tất cả những bóng người mặc pháp y màu bạc đều dừng lại.

Cả hai ngàn đệ tử Côn Luân mặc pháp y màu bạc tới giờ chỉ còn lại một ngàn.

Đám đệ tử Côn Luân được Hoàng Vô Thần sử dụng ý chí của mình cải tạo cho dù đối diện với cái chết cũng không hề sợ hãi nhưng lúc này trong thâm tâm của chúng lại có cảm giác ớn lạnh.

Không chỉ vì Lạc Bắc thể hiện lực lượng khủng bố mà vì hắn còn có một thứ khí thế nghịch thiên, không gì có thể cản nổi.

Vì vậy mà trong nháy mắt khi bốn mươi tên đệ tử Côn Luân áo bạc hóa thành tro bụi, đám đệ tử còn lại không một ai còn dám phóng ra pháp thuật để chặn Lạc Bắc lại. Nó khiến cho không trung đang tràn ngập lực lượng khủng bố đột nhiên trở nên yên tĩnh.

Nhìn những tia sáng màu vàng từ các khiếu huyệt của Lạc Bắc phun ra mà đồng tử của Hoàng Vô Thần hơi co lại.

Trên thực tế khi đám đệ tử Côn Luân kết trận dốc hết sức tấn công Lạc Bắc thì y cũng đã mở đôi mắt.

Cái pháp thuật này của y phải hy sinh một trong sáu giác quan để tích tụ nhất thời, ngăn cản đối thủ thu hút nguyên khí. Nhưng cho dù vậy thì Lạc Bắc vẫn chặn được đòn liên thủ của một ngàn đệ tử vượt qua thiên kiếp thứ hai. Mà từ trong các khiếu huyệt trên người Lạc Bắc phun ra những tia sáng rồi tạo thành những điểm sáng thật nhỏ.

Lúc này thân thể của Lạc Bắc đã mạnh tới một mức độ không thể tưởng tượng nổi.

Trong nháy mắt khi Hoàng Vô Thần xuất hiện ở thần thức của Lạc Bắc. Hơn một vạn đạo kiếm nguyên khủng bố tản ra kiếm khí rồi ngưng tụ lại thành một cũng xuất hiện trước mặt y.

– Nhưng cho dù vậy thì có làm sao?

Hoàng Vô Thần nở nụ cười lạnh.

– Một đám rác rưởi.

Y đột nhiên lật tay một cái. Theo cái lật tay của y, hơn một ngàn bóng người mặc pháp y màu bạc đột nhiên xuất hiện những quầng sáng rồi họ không hề có sức phản kháng nào cứ thế tan biến hóa thành những vòng tròn sét màu vàng tập trung trước mặt của Hoàng Vô Thần.

Bên trong hơn một ngàn vòng tròn sét màu vàng đó tản ra vô số những tia sáng nhìn giống như một dải ngân hà.

Trong nháy mắt, không ngờ Hoàng Vô Thần lập tức giết chết một ngàn cao thủ vượt qua thiên kiếp thứ hai để tạo thành những vòng tròn đó.

Uy lực của một ngàn cái vòng tròn màu vàng đó tương đương với một người tu đạo tu vi vượt qua hai lần thiên kiếp tự nổ, có uy lực không kém gì quả tinh cầu màu bạc của Hoàng Vô Thần.

Oành!

Khi một ngàn cái vòng tròn màu vàng tập trung lại, trước bàn tay của Hoàng Vô Thần cũng xuất hiện một thanh trường kiếm chém thẳng xuống đạo kiếm khí mà Lạc Bắc tạo ra.

“Răng rắc!”

Đạo kiếm khí trong suốt do Lạc Bắc phát ra vỡ vụn, lực phản lại cả lên người hắn tạo ra những vết thương kinh người.

Tuy nhiên tất cả mọi người đều không ngờ được khi thấy Lạc Bắc vẫn không hề dừng lại. Hắn vẫn tiếp tục bước về phía trước tới trước mặt Hoàng Vô Thần.

Một tia sáng màu vàng như từ ngón tay của hắn chảy xuống.

Tia sáng vàng đó bay xuống khiến cho hư không trăm dặm xung quanh người Hoàng Vô Thần xuất hiện những vết rạn. Toàn thân Hoàng Vô Thần cũng bị uy năng trấn áp khiến cho không thể nhúc nhích.

“Răng rắc!”

Nhìn thấy Hoàng Vô Thần sắp bị vỡ vụn thì một quầng sáng màu đồng chợt xuất hiện bên cạnh người y tản ra uy năng khiến cho thân thể của y trở lại hoạt động bình thường.

– Lạc Bắc! Ngươi tu luyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh cũng giống như Vô Sắc định đại hoa luân của ta có tới một vạn ba ngàn chư thiên. Hơn nữa công pháp của ngươi là công pháp thân thể thành thánh, lượng chân nguyên tồn trữ trong người hơn người tu đạo cùng cấp bậc rất nhiều. Tuy nhiên bây giờ ta đã ngăn cách tất cả nguyên khí xung quanh. Mỗi một cái vòng tròn sét này đều tương đương với một quả tinh cầu. Cho dù ngươi có thể chịu nổi thì cũng phải từ từ mà chết.

Hoàng Thiên thần tháp vừa xuất hiện từ trong một vạn ba ngàn khiếu huyệt trên người Hoàng Vô Thần lập tức có những vòng tròn màu vàng bắn ra rồi hóa thành một vạn ba ngàn đạo tôn tạo thành một quầng sáng màu vàng ngăn cản toàn bộ nguyên khí trời đất và nguyên khí tinh cầu.

Vừa sử dụng cái pháp thuật đó, Hoàng Vô Thần mất rất nhiều chân nguyên. Mà cơ bản y cũng không thể nào hấp thu được nguyên khí để bổ sung.