Chương 712: Răng trắng hóa rồng

La Phù

Đăng vào: 2 năm trước

.

Cùng lúc đó, y vung hai tay, hơn một ngàn vòng tròn sét màu vàng lập tức biến thành một cái lốc xoáy rồi từng cái vòng tròn lao thẳng vào vòng tròn tạo ra bởi những thanh kiếm của Lạc Bắc.

Trong nháy mắt, Hoàng Vô Thần đã lui lại mấy trăm dặm.

Cho dù là y thì cũng không thể chịu nổi uy lực lan tỏa của số vòng tròn đó.

Trong suy nghĩ của Hoàng Vô Thần thì cho dù chân nguyên trong cơ thể của Lạc Bắc có nhiều đến mấy thì cũng không thể chịu nổi sự tổn thất như vậy.

Nhưng điều khiến cho y không ngờ đó là dưới sự tấn công của một ngàn vòng tròn sét, bóng dáng của Lạc Bắc lại từ trong cái không gian vỡ vụn mà bước ra.

Một tia sáng màu vàng bay ra từ tay của hắn. Cùng lúc đó trên đỉnh đầu Lạc Bắc cũng xuất hiện một pho tượng Ma tôn khổng lồ màu đen. Pho tượng đó vừa mới xuất hiện lập tức gầm lên khiến cho một vạn ba ngàn đạo tôn màu vàng trên bầu trời lập tức nổ tung hóa thành từng dòng nguyên khí rồi bị Ma tôn nuốt chửng.

Oành!

Hoàng thiên thần tháp lại một lần nữa cản được điểm sáng của Lạc Bắc phóng ra. Đồng thời một quả tinh cầu màu bạc cùng với Diệt Phật ma nhận cũng tấn công lên người Ma tôn ngăn cản bước tiến của nó.

Trong tình cảnh Hoàng Vô Thần sử dụng toàn bộ pháp bảo, y cũng chặn được đòn tấn công của Lạc Bắc.

Dưới tốc độ thi triển pháp thuật khủng bố của hai bên, trong nháy mắt Lạc Bắc đã phóng ra pháp thuật tới mức tối đa.

Tuy nhiên Lạc Bắc vẫn còn ưu thế thân thể.

Trong khi Hoàng Thiên thần tháp cản được điểm sáng màu vàng chảy ra từ tay của hắn thì tay của Lạc Bắc cũng đã tới mặt của Hoàng Vô Thần.

Bốp!

Vào lúc này, Hoàng Vô Thần chợt hơi dừng lại một chút.

Với tu vi đỉnh cao tầng thứ năm Thiên kiếp của y, mặc dù không tu luyện công pháp thân thể thành thánh thì dưới sự thẩm thấu khủng bố của nguyên khí, thân thể y cũng mạnh hơn so với vô số pháp bảo. Tuy nhiên sau tiếng động đó, trên mặt Hoàng Vô Thần xuất hiện năm ngón tay.

Hoàng Vô Thần hơi dừng lại một chút rồi như một con quay xoay tròn mà văng thẳng đi nơi khác.

Hoàng Vô Thần như một vị vua duy nhất dưới vòm trời lại bị Lạc Bắc tát cho văng đi như vậy.

– Lạc Bắc!

Nét mặt của Hoàng Vô Thần trở nên dữ tợn. Từ trong từng khiếu huyệt dường như có tiếng gầm điên cuồng của y vang lên.

Một cái tát của Lạc Bắc không gây tổn thương cho Hoàng Vô Thần nhưng dưới vòm trời, vị vương giả như Hoàng Vô Thần có bao giờ bị như vậy?

Hơn nữa điều khiến cho Hoàng Vô Thần mất đi lý trí đó là nét mặt của Lạc Bắc.

Khi Lạc Bắc thu tay lại, hắn cúi xuống nhìn tay mình một cách thản nhiên giống như đập một con muỗi vậy.

Oành!

Trong tiếng gầm kinh người, từ mi tâm của Hoàng Vô Thần tách ra một vầng mặt trời chói chang trong đó có một cái phân thân giống hệt như y nhảy ra rồi trong nháy mắt toàn thân bốc cháy hóa thành một cái cột đá có khắc hình phật, trên bề mặt tới một vạn ba ngàn cái quang phù huyền ảo. Mỗi một cái quang phù lập tức trấn áp ở một cái khiếu huyệt của Lạc Bắc dường như muốn ép hết toàn bộ chúng.

Cùng lúc đó, pháp lực dao động trên người Hoàng Vô Thần cũng tản ra khủng bố. Hoàng Thiên thần tháp và một cái vòng tròn màu vàng xuất hiện trong hư không lập tức lao về phía Lạc Bắc.

Hoàng Vô Thần với tu vi thiên kiếp thứ năm có tất cả năm cái hóa thân. Mỗi lần mất một cái hóa thân cũng đồng thời có thể sử dụng một cái pháp thuật kinh người. Vào lúc này cái cột đá khắc hình phật và vòng tròn màu vàng kia xuất hiện khiến cho cả không trung rung chuyển, chẳng khác nào có một vị thần vương xuất hiện đang ca hát.

Thời gian quanh người Lạc Bắc như dừng lại.

“Răng rắc!”

Tuy nhiên gần như khi cái vòng tròn đó vừa mới xuất hiện từng đạo kiếm quang khủng bố cũng từ trong các khiếu huyệt của Lạc Bắc bay ra khiến cho mỗi cái phong ấn ở đó bị đánh nát.

– Hoàng Vô Thần! Ngươi muốn trở thành vị thần trong trời đất nhưng chỉ tiếc thế giới này cơ bản không có thần. Ta không phải mà ngươi lại càng không.

– Pháp thuật của ngươi mạc dù huyền ảo nhưng ngươi cũng chỉ có tu vi thiên kiếp thứ năm nên tốc độ thi triển pháp thuật vẫn chậm một chút.

Tiếng ca hát của vị thần vương trong không trung bị những âm thanh của Lạc Bắc phá nát. Vô số đóa hoa Ba La từ quanh người Lạc Bắc phóng ra lao về phía Hoàng Thiên thần tháp và cái vòng tròn màu vàng khiến cho chúng phải dừng lại.

Bốp!

Lạc Bắc lại tiếp tục sải bước tới trước mặt Hoàng Vô Thần và giáng cho y một cái tát.

– A! Hoàng Thiên thần tháp! Thu.

Hoàng Vô Thần hét lên điên cuồng.

Hoàng Vô Thần tự nhận cả đất trời nằm trong tay, bản thân chính là thần nhưng bây giờ lại bị Lạc Bắc giáng cho hai cái tát, đánh bay bản thân như vậy thì làm sao mà y chịu nổi.

“Vạn ma Phệ Tâm!”

Theo tiếng hét chói tai của y, Diệt Phật ma nhận đang trôi nổi trong không trung lập tức hóa thành hàng vạn tia sáng rồi biến thành một dải ấn ý chui thẳng vào trong thức hải của Lạc Bắc. Mỗi một tia sáng đó chính là một con thiên ma.

– Tâm của ta tự do. Ta không sợ thần phật nói gì đám thiên ma này.

Hàng vạn con Thiên ma chui vào trong cơ thể Lạc Bắc lập tức bị một thứ hơi thở nghịch thiên khiến cho dập nát rồi chui vào trong cơ thể Ma tôn trên đỉnh đầu Lạc Bắc.

Uỳnh!

Một dải sáng màu đen từ hai tay Ma tôn bay ra khóa lấy Hoàng Thiên thần tháp như muốn cướp lấy nó.

– Thần tháp trấn thân.

Hoàng Thiên thần tháp tản ra ánh sáng màu cổ đồng đột nhiên chấn động rồi duỗi dài xoay quanh người Hoàng Vô Thần. Ngay lập tức trên người y xuất hiện một bộ chiến giáp tràn ngập hơi thở từ thời viễn cổ.

– Lạc Bắc! Ta đã luyện hóa xong Hoàng thiên thần tháp. Trận pháp trong cái thần tháp này có thể chịu được người tu đạo đạt tới thiên kiếp thứ bảy tấn công mà không sao.

Cùng với âm thanh đó, Hoàng Vô Thần mặc Hoàng thiên thần tháp liền bay thẳng lên trời cao lao vào trong tầng Cửu thiên Kim Phong.

– Có Hoàng thiên thần tháp trấn thân, nguyên khí tinh cầu ở ngoài chín tầng thời không có ảnh hưởng với ta. Mà trong tinh không, ta cũng chẳng mất chân nguyên. Lạc Bắc! Ngươi dám ở đó giao thủ với ta thì đừng mong chiến thắng.

Một lát sau, Hoàng Vô Thần đã thoát ra khỏi tầng kim phong mà xông vào trong tinh không.

Đủ mọi loại nguyên khí tinh cầu với hơi thở khủng bố mà người tu đạo không thể hấp thu dưới sự thi triển pháp thuật của Hoàng Vô Thần lập tức từ bốn phương tám hướng ập tới. Mà tất cả nguyên khí ập về phía Hoàng Vô Thần liền bị Hoàng Thiên thần tháp cản lại khiến cho chúng nổ tung thành một quầng sáng hủy diệt.

– Không mất chân nguyên?

Lạc Bắc bám sát theo sau thản nhiên nhìn Hoàng Vô Thần. Một vạn ba ngàn Nguyên anh từ trong các khiếu huyệt của hắn lập tức bay ra theo một vạn ba ngàn kiếm nguyên ở bên ngoài tạo thành một cái vòng tròn kiếm quang khổng lồ. Toàn bộ nguyên khí tinh cầu lập tức bị nó chặn lại.

Một dải sáng thoáng hiện ra từ mắt Lạc Bắc rồi nhanh chóng biến mất.

Theo từng dải sáng xuất hiện một đạo kiếm quang cũng hiện ra trước người Lạc Bắc rồi xé rách hư không chém thẳng lên Hoàng thiên thần tháp quanh người Hoàng Vô Thần.

“Rầm rầm rầm oanh … … !”

Chỉ trong một hơi thở, ánh sáng trong mắt của Lạc Bắc đã lóe lên tới cả vạn lần.

Chỉ trong thời gian một cái hơi thở đó từng đạo kiếm quang trong suốt cũng giáng lên trên Hoàng Thiên thần tháp bằng đó lần.

Tách tách.

Hoàng Vô Thần ở bên trong hoàng thiên thần tháp bị dao động cực mạnh.

Đột nhiên từng đốm sáng màu trắng từ miệng của y rơi xuống.

Những đốm sáng đó chính là những cái răng của Hoàng Vô Thần.

Toàn bộ răng của Hoàng Vô Thần dưới sự chém giết điên cuồng của Lạc Bắc đã bị rụng hết.

Từng cái răng rơi xuống lập tức hóa thành những con giao long nhỏ màu trắng đầy linh khí.

Người tu đạo tới tu vi như Hoàng Vô Thần thì mỗi một phần thân thể đều có linh tính. Mỗi một cái răng rơi xuống cũng hóa thành những con giao long nhỏ.

Tuy nhiên chúng còn chưa kịp bay lượn đã bị nguyên khí tinh cầu và kiếm khí làm cho dập nát.

Bị rụng hết răng, từ xa nhìn lại Hoàng Vô Thần chẳng khác nào một lão già bảy mươi tuổi.

– Lạc Bắc…

Hoàng Vô Thần nói tới đó thì dừng lại. Bởi vì y chợt phát hiện ra âm thanh của mình vô cùng quái dị.