Chương - 1238: Ba đao

Vĩnh Sinh

Đăng vào: 2 năm trước

.

“Người này bình tĩnh, tuyệt đối không phải kẻ thiện, chỉ trong chớp mắt liền ổn định tâm thầiỊ là một cái đại địch!”

Thấy Đồ Hoàng đột nhiên bình tĩnh lại nói ra ước định ba đao, Phương Hàn lập tức biết ngay người này tâm kế thâm trầm, hơn nữa tiến lùi tự nhiên, tuyệt đối không phải kẻ chỉ biết tàn sát.

Ước định ba đao này nói cực kỳ xảo diệu, chân chính đạt đến cảnh giới nhân sinh cầm lên bỏ xuống như thường.

Đồ Hoàng đã nhìn ra được khẳng định Phương Hàn có hậu đài nên mới làm càn như vậy. nhất định sẽ không tử chiến với Phương Hàn. Hơn nữa lỡ như không thu dọn xong, tôn nghiêm bị tôn hại thật lớn, định ra ước định ba đao. Coi như ba đao không giết được Phương Hàn. thì cũng vẫn có thể trở ra yên thân.

Bởi vậy. có thể thấy đao thuật của người này ngang với cảnh giới nhân sinh, tiến lui bài bản Vĩnh viễn sẽ không đặt mình vào hoàn cảnh nguy hiểm.

Phương Hàn vốn muốn dùng thủ đoạn để cho Đồ Hoàng bị thiệt thòi, làm mọi người khiếp sợ. nhất là khiến Nanh Hoàng không đám manh động.

Thế nhưng, bây giờ xem ra không thể như nguyện.

Trừ khi mình tu luyện đến cảnh giới Hoàng giả Chí Tiên, Bằng không sẽ không có được tính áp đảo. Nghĩ tới Đây, ý nghĩ muốn tăng lên cảnh giới của Phương Hàn càng thêm nhiệt liệt.

– Tiểu bối xem kỹ. đây là đao thứ nhất! Nhật Nguyệt Bi Minh!

Oong!

Một đao của Đồ Hoàng nổi lên một trận gió xoáy, trong gió xoáy xuất hiện ngàn vòng trăng sáng, ngàn vòng mặt trời chói lọi. Từng vòng trăng sáng kia hiện lên khuôn mặt người, ngũ quan đầy dù. tựa như mặt trời mặt trăng đang sống lại.

Khóc rên. than văn. đang vang vọng.

Tiếng khóc rên than văn phát ra từ những khuôn mặt ở trên những vòng mặt trời mặt trăng, quả nhiên là nhật nguyện đang bi minh.

Một đao này quá nhiên kinh thiên địa quỷ thần khiếp, không gì càn nổi. giết thần diệt quỳ. quét hết mọi thứ. Thoáng cái bao phủ Phương Hàn. rất nhiều cao thủ Hoàng giả vây xem vội lui ra sau.

Có thể nói, một đao của Đồ Hoàng, dù là Hoàng giả Chí Tiên mà không có Pháp bảo trọng yếu. cũng không thể đỡ nổi.

– A, đó là Sát Thần Trảm Quy Băng Diệt Đồ Lục tam đại thức!

– Nhật Nguyện Bi Minh! Thi triển một chiêu này có thể đẫn phát ngàn vạn hư không, thậm chí vô số nhật nguyệt dị giới, kể cả nhật nguyệt Thiên giới cùng nhau kêu khóc, mượn lực kêu khóc hủy diệt địch nhân, không ai có thể thừa nhận được. Từ xưa đến nay, có không biết bao nhiều cao thủ chết trên tay hắn.

– Không biết Phong Duyên có thể bị giết hay không?

– Đồ Hoàng có thù oán với Phong Duyên mà. Nghe nói. một con cháu của hắn là Đồ Cương cũng luyện chế Bát Bộ Phù Đồ. là một thiên tài rất có thành tựu. đáng tiếc bị giết ở Hư Châu, có thể vì vậy mà mới hận Phong Duyên..

– Kỳ thật cũng chưa chắc là thế, người nhìn Bát Bộ Phù Đồ. Quỷ Võ Thánh Đồ của Phong Duyên, đã đủ nói lên hắn có quan hệ rất sâu với Vô Thường, thậm chí có thể Vô Thường cũng chết trên tay hắn Bát Bộ Phù Đồ cũng có thể là do hắn cướp được từ trên tay của Đồ Cương. Đồ Hoàng cùng Vô Thường đều có thể chết trên tay. Đồ Hoàng này nhất định chiếm được tin tức gì, cho nên mới ra tay đối phó Phong Duyên.

– Thì ra còn có sâu xa như vậy. các ngươi xem Phong Duyên ra tay rồi! Võ học thật là lợi hại, đó là chiêu thức gì? Một trang Văn Minh Sử? Trong Thiên giới có võ học thâm hậu như vậy?

– Dù là võ học thần điệu ghi chép trong Chư Hoàng Vũ Kinh, đường như cũng không thần kỳ như thế.

VÔ Số cao thủ, Thánh nhân. Hoàng giả dùng thần niệm trao đối trong khoảng khắc, Phương Hàn đã thúc đẩy Kỷ nguyên Thần Quyển, đối đầu với ánh đao mặt trời mặt trăng to lớn kia.

Nhân bảo hợp nhất, Bát Bộ Phù Đồ kết hợp cùng tinh thể thần quổc. Quỷ Võ Thánh Đồ quav xung quanh người. Trượng Truyền Thuyết. Cánh Tự Do xuất hiện sau lưng, vù một cái nhảy vào trong ánh đao nhật nguyệt.

Linh mạch đang hừng hực thiêu đốt.

Tách tách! Hắn bằng vào lực lượng hùng hồn của Bát Bộ Phù Đồ, một hơi đánh tan đông đúc nhật nguyệt.

– Đao thứ hai Quang Âm Thệ Thủy!

Giọng Đồ Hoàng vang lên lãnh khốc, ánh đao biến đôi. tất cả trời trăng tan vỡ, biến thành một hồ thu thủy chậm rãi chảy xuôi giữa không trang. Mọi người đều cảm giác hơi nước đập vào mặt, tiếng nước róc rách lướt qua, hóa thành tiếng đàn kéo dài không tan, làm cho người ta say sưa.

Thời gian ngay trong đòng thu thủy yên lặng trôi qua.

Sát khí trong đòng yên lặng này. lặng lẽ tới gần.

Bụp! Phương Hàn cảm giác cà người như bị ánh đao bao bọc. không thi triển ra được một chút thực lực. đây là một đao cướp đoạt tạo hóa thiên địa. Thế nhưng trong lúc nguy cấp này. hắn vô cùng tinh táo. tựa như ánh đao chém giết không phải hắn hắn chỉ là một người đứng xem bên ngoài, một người khách qua đường giữa thiên địa.

Trong sát na. hắn đường như lĩnh ngộ được hàm nghĩa

“thế gian tự tại”

.

Thân thể hắn biến thành một đoàn thiện quang, một đạo hư không chạy trong ánh đao. mặc cho ánh đao cắt qua, cũng không thể tổn thương hắn chút nào.

– Chiêu thứ ba! Sinh Tử Vĩnh Tại!

Thấy chiêu thứ hai không thể giết được Phương Hàn. Đồ Hoàng đột nhiên rít đài, thúc đẩy đại thuật tuyệt sát chiêu thứ ba. Thi triển ra một chiêu này. lập tức hư không thổi qua tiếng Thánh ca. thánh ca như đến từ chân trời, ca tụng sinh tử. vô số Thánh linh Hoàng giả đều xuất hiện trong ánh đao. rơi xuống như mưa.

Giữa thiên địa tràn ngập V cảnh sinh tử vô thường, vĩnh viễn tồn tại. vô số người cảm giác một trận bi ai. sinh mệnh mất đi Ý nghĩa, thậm chí dâng lên một loại xung động tự sát theo gió mà đi.

Sinh Tử Vĩnh Tại. tồn tại trong thiên địa, bất cứ tồn tại hùng mạnh nào cũng quấn trong vòng sinh tử. không thể thoát ra được, cuối cùng sẽ chết, lực lượng mạnh mẽ cỡ nào thì có Ý nghĩa gì?

Một chiêu này là một thức quyết định sinh tử. không sống mãi đến cùng, chẳng qua là có phong cách sát thương riêng.

Tâm thần của Phương Hàn trong ánh đao này không có một chút đao động, hắn nhắm mắt lại. thân thể đột nhiên tản ra. biến thành dòng thác tinh thể thần quốc, ở trong dòng thác. Thiên Địa Nhất Thể. Bất Động Bất Diêu, KỲ Nguyên Chỉ Thư. rất nhiều thứ chảy xuôi trong Văn Minh Sử.

Ngay lập tức. hắn như hóa thân thành vận mệnh, là vận mệnh chuyển thế. Mỗi một tinh thể Thần quốc, Thiên Địa Nhất Thể cùng Thiên Địa Cộng Minh, rất nhiều Văn Minh Sử chảy dài trong đó. ghi chép rất nhiều nền văn minh xa xưa, không phải vận mệnh thì là gì?

Oong!

Phù văn Tiểu Túc Mệnh Thuật trong cơ thể chấn động kịch liệt, theo lĩnh ngộ nậy đột nhiên sinh ra biến hóa mới. ngưng tụ thành một cánh cửa mơ hồ. Cánh cửa kia như tồn tại vĩnh viễn, lại như vĩnh viễn không tồn tại. không ai có thể cảm tới nó. không ai có thể đẩy nó ra.

“Hình thể Cánh cửa Vĩnh Sinh!”

Trong lòng Phương Hàn cả kinh, hắn vạn lần không ngờ mình đột nhiên lĩnh ngộ, lại có thể khiến cho Tiêu Túc Mệnh Thuật ngưng tụ thành hình thể Cánh cửa Vĩnh Sinh. Hắn cảm giác được, hình thể này vừa ngưng kết thành hình, lực số mệnh vô cùng phủ xuổng từ hư vô, xỏ xuyên qua linh hồn hắn Ý chí của hắn càng khắc sâu lĩnh ngộ vận mệnh. Thậm chí hiện giờ chỉ cần khẽ động ý niệm, có thể phục sinh nguyên linh Thiên Thiện Phật Hoàng sống lại

từ lịch sử bụi bặm.

Trong khoảng khắc, thân thể Phương Hàn như sông đài khẽ run lên rất nhỏ. vô số ánh đao nháy mắt vỡ vụn. thân thể hắn quét qua đánh tan Tất cả ánh đao. liền thấy vẻ mặt kinh ngạc của Đồ Hoàng.

– Giết!

Dòng sông tinh thể của Phương Hàn biến thành hình thể chân thật, lại biến thành chân thân, bàn tay vung lên vỗ về phía Đồ Hoàng.

Thế nhưng hình thể Đồ Hoàng lập tức bị bóp nát, lại chỉ là một cái tàn ảnh, Đồ Hoàng chân chính đã biến mất tàm.

– Tiểu bổi, hôm nay tính là ngươi may mắn, chặn được ba đao của ta. Tương lai ngươi thăng cấp Hoàng giả, ta nhất định lấy mạng ngươi.

Tiếng nói truyền tới từ xa xa. Đồ Hoàng đã đi mất.

Không hề dây đưa cùng Phương Hàn nữa.

– Vạn Pháp Quy Nhất!

Phương Hàn hai tay hợp thành chữ thập, quy nạp Tất cả lực lượng vào thân thậ sau đó lẳng lặng đứng yên một lúc lâu không lên tiếng, dường như đang cảm ngộ cảnh giới vừa rồi.

Đồ Hoàng là cao thủ. cao thủ tuyệt đối. ba đao liên tục này bức ra tiềm năng lớn nhất của hắn. lĩnh ngộ ra cảnh giới mới.

“Xem ra phải nên chân chính chiến đấu với cao thủ.”

Trong lòng Phương Hàn yên lặng nghĩ:

“Nếu như ta có thể chân chính chiến đấu một trận sinh tử với Đồ Hoàng này. dù ta thất bại, vẫn có thể trổi dậy. cũng có thể tảng lên một cảnh giới mới. Hơn nữa, ở Thiên Đình này Đô Hoàng cũng không tính là Hoàng giả lợi hại nhất, nghe nói trong cường giả Thiên Địa Đông Thọ có một số Hoàng giả thậm chí có thể trốn thoát khỏi ý niệm của Thiên Quân, đó là đại năng viễn cổ chân chính. Nếu ta có thể giao thủ với những người này. vậy sẽ được càng nhiều lợi ích. Nếu có thể tu luyện Tiêu Túc Mệnh Thuật đến cảnh giới cao nhất, vượt qua Túc Mệnh Cửu Biến, tìm hiểu vận mệnh, đó mới là chân chính lợi hại.”

Phương Hàn bây giờ kiến thức rộng rãi. đã không còn là tiểu nhân vật như trước kia. Từ khi lên võ đài Thiên giới, hắn khao khát chiến đấu cùng càng nhiều nhân vật cường giả truyền thuyết.

Thiên Đình có một số cường giả như Hư Hoàng. Mệnh Hoàng. Khí Hoàng… đều là nhân vật khủng bố. Tuy rằng không phải Thiên Quân, nhưng vượt quá xa đông đào Hoàng giả. Hoàng giả bình thường ở trước mặt họ thậm chí còn không bẳĩig con kiến.

Nhất là Hi Hoàng, nghe nói tu vi của hắn đã có thể chạy trốn chết trong tay Thiên Quân. Thật lâu trước kia, hắn thâm nhập Man hoang, Dị giới, gặp phái một vị Thiên Quân Dị giới truy sát, lại vẫn có thể sống sót chạy ra khỏi Dị giới trở về Thiên Đình, có thể xưng là truyền kỳ.

Hi Hoàng là người được Thiên giới công nhận có hy vọng nhất tu thành Thiên Quân kế sau Mục Dã Hoang.

Có thể giữ được mạng chạy trốn từ trong tay Thiên Quân, có Ý nghĩa gì? Căn bản không có ai có thể lấy mạng của hắn là chân chính Thiên Địa Đồng Thọ. thiên địa bất diệt, hắn cũng bất diệt.

Nhân vật như thế. Phương Hàn rất muốn đánh một trận.

Lần này đi tới Thiên Đình, hắn rất mong chờ có thể thấy những người này xuất hiện.

Hắn đứng lặng trầm tư như thế. lắng đọng Cảnh giới, rất nhiều cường giả môn phái xung quanh đều bị đọa choáng váng, biết rõ đã có chuyện gì xảy ra.

Đồ Hoàng ba đao không công, trực tiếp rời đi, điều này đại biểu cái gì? Đại biểu Phong Duyên có thể chân chính chống lại Hoàng giả Thiên Địa Đồng Thọ! Đây là thiên tài cỡ nào? Các môn các phái, cũng không xuất hiện một nhân vật như thế.

– Trời của ta ơi! Đây còn là Thánh tử hay sao? Loại thực lực cỡ này. coi như làm chưởng giáo chí tôn cũng được, còn tới tham gia Thiên Đình Thiên Tài Chiến làm gì? Các đệ tử khác còn đường sống hay không?

Một vị Hoàng giả đại giáo cảm thán nói.