Vầng trăng nhà Hán sang Tần
Sáng soi vó ngựa theo lần Minh Phi
Từ lên ải Ngọc ra đi
Chân trời xa thẳm biệt ly không về
Biển đông vẫn sáng trăng thề
Minh Phi xuất giá não nề đi luôn
Yên Chi tuyết phủ lạnh buồn
Mày ngài vàng võ chìm luôn xứ Hồ
Sống, người vẽ xấu họa đồ
Chết vùi thanh trủng dạt dào tiếc thương.