Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến - Chương 33: Truy sát!

Dị Thế Tà Quân

Đăng vào: 2 năm trước

.

Phải biết rằng, với nhãn lực của hắn thì là Trì Thiên Phong, hay dù là Trần Trùng, hắn cũng có thể lập tức nhìn thấu tu vi của đối phương! Vô luận bọn họ có ẩn dấu như thế nào, cũng chỉ là vô ích. Nhưng không ngờ tùy tiện gặp phải một thiếu niên, không chỉ có có thể ở ngay dưới mắt mình che giấu tu vi, hơn nữa còn ở ngay sát người mình chọn đúng thời điểm, đâm ra một kiếm trí mạng.
Khương Quân Tập thân là Thánh Giả, trong thế gian là nhân vật hàng đầu, phản ứng cũng cực kỳ mau lẹ, lúc trường kiếm bất chợt đâm vào cơ thể hắn, trong nháy mắt đó hắn đã nhanh chóng phong tỏa tất cả kinh mạch trong cơ thể, mạnh mẽ chuyển hóa, toàn thân liền như hóa thành tinh cương, nhưng vẫn là đã muộn một chút, kiếm khí đã đi sâu vào, hơn nữa như chợt tạc đạn nổ tung trong cơ thể Khương Quân Tập.
Thân thể hắn trên không trung liên tục quay cuồng, đầy trời huyết vũ vừa mới tuôn rơi, lại đột nhiên biến mất, sau đó hắn lảo đảo hạ xuống, mở to ánh mắt dường như không thể tin vào hiện thực, nhìn chằm chằm vào mặt thiếu niên trước mặt, đôi mắt chậm rãi biến thành âm lãnh tựa độc xà!
Hắn cũng không vội vã tiến lên trả thù, mà trước tiên lui nhanh về sau, vừa lui đã kéo rộng khoảng cách đến năm mươi trượng. Đồng thời từ trong ngực áo lấy ra một đoạn củ thân màu xanh biếc, quăng thẳng vào trong miệng, nhai mấy cái, nhanh chóng nuốt xuống.
Đồng thời cổ tay của hắn vừa lật, trong lòng bàn tay đã xuất hiện một khối Ngọc thạch thất sắc quang mang, tay nắm chặt Ngọc thạch, cả người bốc lên làn sương trắng nồng đậm, mà khối Ngọc thạch trong tay của hắn, mắt thường có thể thấy được dàn dần thu nhỏ, cuối cùng chậm rãi biến mất. . . Quân Mạc Tà không khỏi chắt lưỡi ! Thánh Giả cấp một thực chính là Đại nhân vật, quả nhiên không phải là giống như mấy cao thủ đã gặp lúc trước, khó có thể so sánh được, quả nhiên hết sức khó đối phó.
Quân Đại thiếu gia vốn mười phần nắm chắc, một kiếm khi nãy xác định đã đâm vào đúng tâm huyệt của Thánh Giả biến thái Khương Quân Tập này. Điều này, là tuyệt đối chính xác không thể nghi ngờ! Hơn nữa, nương theo một kiếm kia uy lực vô cùng, kiếm khí đã ở trong cơ thể hắn bạo phát, nội tạng tất nhiên bị hao tổn nghiêm trọng, tất yếu là Khương Quân Tập đã thụ trọng thương, sinh cơ khó tồn!
Nhưng trước mắt, yêu nhân này bị trọng thương thê thảm, lại cũng chỉ thấy trên không rơi xuống vài giọt máu, sau khi xuống mặt đất, nuốt vào cái củ màu xanh biếc, và sau khi hấp thụ khôi Ngọc thạch dị thường kia, thì thậm chí dường như có dấu hiệu bình phục thương thế! Làm sao có thể? Thật sự là quá biến thái đi !
Xét thấy Thánh Giả thực lực cường hãn, cùng với khả năng phục hồi nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi kia, dù lúc trước hắn cũng đã nghe Mai Tuyết Yên nhắc nhở, có thể nói là cầu khẩn hắn không nên vọng động, bằng năng lực tôn giả cấp hai của mình mà nói, chính diện giao đấu, gần như là tuyệt đối không thể làm thương tổn được thánh cấp cường giả !
Còn như là ám sát, chưa chắc có thể thành công, bởi lẽ là đánh lén, đối phó với Thánh Giả, căn bản cũng không có khả năng! Cho dù là gần trong gang tấc, nhưng họ vẫn có thể kịp thời phản ứng, thậm chí còn phản kích trở lại !
Dù là thần kiếm Viêm Hoàng Chi Huyết cùng toàn bộ công lực thi triển một kích, cũng chưa chắc có thể công phá được sự phòng ngự của Thánh giả! Do vậy, muốn đối phó với Thánh Giả dù là cấp một này, cũng phải trong tình huống đối phương hoàn toàn vô tâm, buông lỏng cảnh giác, mới có thể xuất kỳ bất ý tung ra lôi đình nhất kích, mới có thể đắc thủ.
Mà muốn đắc thủ cũng phải trong nháy mắt tung ra toàn bộ lực đạo, có thể nói là liều mạng. Nếu không, chỉ cần cho đối thủ một điểm cơ hội phản kích dù là nhỏ nhất, kẻ chết chỉ có thể là mình, bởi lẽ song phương chênh lệch thật sự là quá lớn.
Cho nên Quân Mạc Tà nhìn thấy Khương Quân Tập, mới định ra biện pháp đối phó của hắn, là cận thân ám sát, áp sát đánh lén! Chỉ phương pháp này mới có kết quả, mà sự thật chứng minh quả thật là có hiệu quả, nhưng mà. . . Tựa hồ hiệu quả không như Quân thiếu gia nhà ta dự kiến . . . Mặc dù hắn không hề biết, hiện tại Khương Quân Tập đang kinh hãi tới cực điểm !
Quân Mạc Tà bất thình lình tung ra một kích, điểm công kích thực sự trí mạng, căn bản là cơ hồ làm cho Thánh giả này thần hồn câu diệt tại chỗ. Một kiếm này rất chuẩn xác, nếu không phải là Khương Quân Tập, mà đổi lại là những Thánh Giả khác, tất nhiên đã bị thương tổn trí mạng. Cho dù sau đó lập tức chữa thương, cũng phải phục dưỡng mấy năm, thậm chí vài thập niên mới mong bình ổn! Nghiêm trọng đến như thế, dù là cao thủ cấp bậc Thánh Giả, cũng đều không chịu nổi. Nhưng, hắn dù sao cũng là Khương Quân Tập, dù sao cũng là dị tộc nhân huyết thống đời sau !
Khương Quân Tập mặc dù là tạp chủng, cũng không giống như dị tộc nhân, là nam nữ chung thể, nhưng hắn vẫn kế thừa đặc điểm của dị tộc nhân ! Đó chính là, hắn mặc dù là nam nhân, nhưng trong thân thể lại có thêm tính cách nữ nhân biệt lập! Cả hai có thể cùng tu luyện mạch lạc, hơn nữa còn đạt được hiệu quả âm dương tương hỗ, còn có thể tùy thời đổi chỗ sử dụng. Hắn luyện một ngày công phu, chẳng khác nào như hai người đồng thời tu luyện một ngày! Hơn nữa âm dương tương thông phụ trợ, vậy cho nên bằng ba ngày tu luyện! Nói như vậy là hắn tu luyện một trăm năm, chẳng khác nào người khác tu luyện ba trăm năm. Điểm chênh lệch này thật khủng bố, cho nên hắn mới có thể ở trong thời gian ngắn ngủi, tu luyện tới Thánh Giả cảnh giới.
Mà cũng chính bởi vì cái đặc tính biến thái này, mới có thể dưới kiếm của Quân Mạc Tà mà chạy trốn, thậm chí còn có thể trong nháy mắt khôi phục cơ thể đạt đến trạng thái gần như bình phục.
Nói gần như, bởi lẽ uy lực nhất kiếm vừa rồi của Quân Mạc Tà, cũng không phải là hoàn toàn không có hiệu quả, thậm chí là hiệu quả rất lớn, đó là một kiếm này đã đem tính cách nam nhân bên trong thân thể của hắn trực tiếp diệt sát, có thể nói là thần hồn câu diệt! Do hôm nay Khương Quân Tập xuất hiện ở tính cách nữ nhân, cho nên ngoài mặt thoạt nhìn tựa hồ không có gì lo ngại, nhưng hắn biết mình không còn có thể biến trở về nam nhân. Nghiêm trọng nhất là mất đi năng lực nghịch thiên trong nhất thể là âm dương song tu ! Thật chẳng khác nào là một kiếm đem một nam nhân trực tiếp biến thành thái giám. Đã đem Âm Dương Thánh giả phá đi một nửa, giờ chỉ có thể gọi là Âm Thánh giả, thảm thiết vô cùng đến thế, lẽ nào không căm hận đến xương tủy?
Nhưng, Khương Quân Tập dù sao cũng là kẻ cơ trí, hắn đã mơ hồ cảm nhận thấy sự việc này hết thảy chính là âm mưu đối phó chính mình! Bị đả thương nặng như vậy, Khương Quân Tập cũng không định báo thù ngay, mà là tính toán đường lui, giữ được núi xanh, không lo thiếu củi! Bởi lẽ, vạn nhất đối phương vẫn còn cao thủ khác mai phục, như vậy, mình có thể bị nguy hiểm thật sự. Lúc đó e rằng ngay cả nữ tính cách còn lại này cũng không giữ được.
Khương Quân Tập vốn đang định chuyển thân nhất tâm đào tẩu, nhưng chợt phát hiện thiếu niên đối diện thấy mình không có vẻ gì thọ trọng thương, liền lộ vẻ cực độ kinh ngạc, rồi kêu một tiếng sợ hãi, xoay người mà chạy! Bất quá tốc độ cực nhanh, cao thủ thông thường không thể so sánh.
Quả thực chính là mịt mờ như chó nhà có tang, hoảng sợ tựa như cá lọt lưới! Chỉ trong mấy chớp mắt, lại trốn ra trên dưới trăm trượng ! Phút chốc sẽ biến mất trước mắt Khương Quân Tập,” Hắn ám toán ta thành công, vì sao còn muốn chạy?”
Đối phương bỏ chạy, Khương Quân Tập đương nhiên không vội chạy trốn, hắn liền nghĩ: “Tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ. . . Việc này căn bản là chỉ do một người thực hiện sao?” Chợt vừa nghĩ đến, Khương Quân Tập tức thì phẫn nộ tràn hông: “Chính là một tay hậu sanh tiểu bối này làm ra? Lại có thể ám toán mình thảm liệt đến mức này? Việc thì này dù muốn nhịn cũng không thể nhịn nổi!” Dõi mắt nhìn ra, tiểu bối kia đã biến mất vô ảnh vô tung.
Khương Quân Tập giận dữ gào thét: “Con thỏ nhỏ khốn khiếp kia, ngươi cẩu đảm lại dám ám toán Bổn cô nương, chẳng lẽ còn muốn chạy sao?” thanh âm đầy vẻ lãnh lẽo đã không còn vương lại chút nào ôn nhu.
Khương Quân Tập hừ lạnh một tiếng, thần niệm phô thiên cái địa tản mát ra xung quanh, cơ hồ ngay lập tức, thị cũng đã xác định được lộ tuyến của thiếu niên kia. (Biên: giờ chỉ còn tính cách nữ nhân nên gọi là thị cho phê..). Chỉ trong một thoáng, không ngờ đã ra xa ngoài bốn năm mươi dặm, trốn vào một khu rừng cây! Nếu không phải thần niệm thị cường đại vô cùng, e rằng đã hoàn toàn mất tung tích của Quân Thích khách…
Có thể thấy được thiếu niên này, quả nhiên là chạy trối chết, thời điểm hắn tập kích đã dốc ra toàn lực, có thể nói đã vượt khỏi mức độ thực lực của tôn giả cấp hai, vậy mà chỉ vài chớp mắt liền đi ra ngoài xa đến vậy, có thể thấy được là tôn giả cấp hai đỉnh cấp dù có liều mạng cũng khó thể bằng. (Biên: tôn giả cấp 2 thông thường có thể so với QMT sao :2 (4):???!!!)
Hơn nữa, trên đường chạy, đều là lựa chọn những nơi cực kỳ gai góc, đồng thời lại có sinh cơ, hoặc là thỏ hoang, hoặc là gà rừng, hoặc là trực tiếp xông vào bầy sói, làm bầy sói kinh động, tạo thành hiện tượng như bốn phương tám hướng đều có người ở chạy trốn! Mà thiếu niên này, thoáng chốc mắt đã chạy sâu vào núi rừng, sắp sửa xuyên qua một địa phương khác!
Khương Quân Tập cuồng nộ hét lớn một tiếng: “Tiểu bối, xem ngươi có thể chạy trốn nơi đâu!” Thân thể vừa động, vèo một tiếng thân hình tại chỗ như biến mất, đem hết toàn lực, cuồng mãnh đuổi theo! Chỉ cảm thấy trong lòng hận ý càng ngày càng nồng, như hỏa diễm càng ngày càng bốc cao không thể ngăn chặn.
Thiếu niên này nếu không chạy trốn, mà lại xông lên, hẳn người chạy trối chết giờ này chính là Khương Quân Tập, bởi mặc dù thiếu niên này với tu vi tôn giả cấp hai thị không để trong mắt, nhưng Khương Quân Tập vốn hoài nghi đối phương còn có mai phục, nếu không, sao chỉ ở cấp độ kia dám ra tay ám sát mình vốn là Thánh cấp Cường giả? Nhưng Quân Mạc Tà lại vội chạy trốn, làm thị không còn chút hoài nghi, liền không chút kiêng kỵ toàn lực đuổi theo.
”Tiểu tử, thì ra là ngươi không có trợ thủ! Thật can đảm, thật can đảm a! Chính là một tôn giả cấp hai, lại muốn giết ta Khương Quân Tập, là Thánh cấp cường giả !” Hiện tại Khương Quân Tập lòng tràn đầy phẫn nộ, phi hành như chớp lóe, Thánh Giả cấp độ, có thể nói trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm, nói gì khoảng cách vào chục dặm nhỏ nhoi này.
Quân Mạc Tà vừa từ trong rừng cây lao ra, chỉ thấy một thân ảnh chợt xuất hiện ngay trước mặt, một đôi mắt tràn đầy sát cơ, đang nhìn chằm chằm như muốn xuyên thấu người mình !
– Tạp chủng này! Làm thế nào lại nhanh như vậy!” Quân Mạc Tà tức giận mắng một tiếng, quay người lại lao vụt vào rừng cây.
Một câu tạp chủng làm Khương Quân Tập tức giận đến hai mắt như bốc hỏa, hét lớn một tiếng: “Vô liêm sỉ! Tiểu tử khốn khiếp còn muốn chạy!” Hai tay đưa ra , trong vòng mười trượng trước mặt “Oanh” một tiếng, tất cả đại thụ bung thẳng lên trời! Sau đó Khương Quân Tập xuyên qua sương khói lướt tới.
Một kích đơn giản nhưng lực đạo kinh hồn. Chung quanh chừng mười trượng, tất cả đều nằm trong phạm vi công kích! Hơn nữa, uy lực khủng bố như vậy, cũng không phải tôn giả cấp hai có thể thừa nhận được!
Khương Quân Tập trong lòng có mười phần nắm chắc đối phương dưới một kích này của mình nhất định trọng thương! Nhưng thị dĩ nhiên không định lập tức giết chết Quân Mạc Tà, Người này, Khương Quân Tập thề, ít nhất cũng phải hành hạ mười năm khiến hắn muốn sống không được, muốn chết không xong! Mà dù như thế cũng đã là quá tiện nghi cho hắn !
Khương Quân Tập xuyên bụi vụ, cười lên lạnh lẽo, trước mặt thị khoảng ba mươi trượng, trên một cây đại thụ, người thiếu niên kia đang từ trên thân cây trượt xuống, thân thể nhuốm máu, hai mắt vô thần. Hẳn là dưới một kích của thị bị trọng thương, sau đó lại bị kình khí hất văng, đập vào đại thụ! Cho tới giờ khắc này mới trượt rơi xuống. . . Điểm này, từ vết trượt trên thân đại thụ rõ ràng có thể nhìn thấy được.