Chương 364: Chiến Báo Liệt

Bất Hủ Phàm Nhân

Đăng vào: 2 năm trước

.

Báo Liệt vừa xông tới, Mạc Vô Kỵ giơ tay lên đánh ra mấy đạo Lôi Kiếm, theo Thiên Cơ Côn cuồn cuộn nổi lên khắp bầu trời côn ảnh.

– Rầm rầm!

Nguyên lực nổ tung, trong đó xen lẫn tán loạn lôi hồ của Mạc Vô Kỵ Lôi Kiếm. Báo Liệt pháp bảo tại sau khi đánh tan Lôi Kiếm của Mạc Vô Kỵ, dĩ nhiên đình chỉ thân ảnh đánh về phía Mạc Vô Kỵ, pháp bảo trong tay trái lại triển khai.

Một mảnh khí tức đen sẫm âm lãnh rắc khắp Thiên Cực Điện quảng trường, xa xa mấy người Độc Hành Hồng Kết mới nhìn rõ Báo Liệt linh khí dĩ nhiên là một cái hồn phiên.

Yêu thú dùng hồn phiên cực ít, không muốn nói yêu thú, coi như là Chân Mạch Đại Lục tu sĩ, ngoại trừ tà tu ẩn nấp từ một nơi bí mật, cũng rất ít có người dùng hồn phiên.

Không dùng hồn phiên cũng không phải vì hồn phiên không tốt, mà là người dùng hồn phiên cuối cùng bị ai gặp cũng phòng bị thậm chí là công địch. Hồn phiên chỗ lợi hại lớn nhất là có thể thăng cấp, nguồn gốc thăng cấp chính là hồn phách Nguyên Thần. Giết tu sĩ càng nhiều, hồn phiên luyện hóa hồn phách càng nhiều, hồn phiên đẳng cấp lại càng cao, uy lực cũng là càng lớn.

Báo Liệt hồn phiên một mảnh đen sẫm, có thể thấy được trong đó luyện hóa hồn phách đã là trăm vạn.

Tại dưới Báo Liệt hồn phiên thế giới, chỗ Mạc Vô Kỵ thần niệm và ánh mắt có thể đạt được toàn bộ là một mảnh âm lãnh đen sẫm. Dù cho hắn không có Nguyên Thần, giờ khắc này cũng có thể cảm nhận được tâm thần của mình bất ổn, dường như tùy thời tùy khắc đều có thể tán loạn bình thường giống nhau.

Đây là hồn phiên! Mạc Vô Kỵ đã trải qua nhiều chuyện, hồn phiên tự nhiên nghe nói qua.

Bàn về uy lực, hồn phiên so với Hạ Nhất Côn của hắn càng thêm đáng sợ. Đừng nhìn trước mắt hắn toàn bộ là một mảnh âm lãnh hắc ám, trên thực tế Báo Liệt liền trốn ở trong đó. Chỉ cần chờ hắn Nguyên Thần tán loạn, hoặc là Nguyên Thần bị ảnh hưởng đến, dưới âm lãnh bóng tối hồn phiên thế giới này, Báo Liệt tùy thời tùy khắc đều sẽ xuất hiện, sau đó đối với ám toán hắn.

Mạc Vô Kỵ Phạm Thiên Côn Ảnh xung quanh không ngừng phát sinh chân nguyên nổ tung chi âm, đây là hắn nguyên lực cùng hồn phiên nguyên lực đụng vào nhau tạo thành. Mạc Vô Kỵ rõ ràng, dù cho Phạm Thiên Côn Ảnh mạnh hơn nữa, hắn cũng không có Nguyên Thần, tại dưới đối phương hồn phiên cũng cũng không thể kiên trì bao lâu.

Điều này làm cho Mạc Vô Kỵ trong lòng âm thầm khiếp sợ, Báo Liệt này còn bị hắn ám toán một cái, nếu là hắn không có ám toán Báo Liệt, một trận chiến này sợ rằng càng là gian khổ.

Hồn phiên thế giới âm khí bộc phát thấm lòng người, giờ khắc này coi như là Trường Tắc cũng không dám tùy tiện vào đi xuất thủ giúp một tay. Lúc ban đầu, bọn họ còn có thể thấy Báo Liệt thi triển hồn phiên, bọn hắn bây giờ chỉ có thể nhìn thấy Tinh Không Điện quảng trường thành một mảnh âm hàn thế giới bị hồn phiên bao phủ. Lúc này đi hỗ trợ, rất có thể bị cuốn vào Báo Liệt hồn phiên thế giới.

Mạc Vô Kỵ nếu đổi thành không có khả năng ngưng tụ linh lực nhãn, việc hắn giờ khắc này duy nhất có thể làm chính là trực tiếp phá vỡ bạo liệt hồn phiên thế giới.

Một đoàn linh khí tại trước Mạc Vô Kỵ mi tâm ngưng tụ, theo linh nhãn của hắn xuất hiện, hồn phiên thế giới này cả thần niệm hắn đều không cách nào thấy rõ, thật giống như đột ngột xuất hiện một đạo ngọn đèn sáng bình thường giống nhau. Giờ khắc này, Mạc Vô Kỵ rõ ràng nhìn thấy Báo Liệt trong góc hồn phiên thế giới.

Báo Liệt hai tay đã hóa thành thép trảo ba thước đen sẫm, đang theo dõi hắn. Ở trong mắt Báo Liệt còn có một tia nghi hoặc, dường như đang nghi ngờ nguyên thần của hắn đến hiện tại còn chưa có xuất hiện.

Mạc Vô Kỵ sát khí đại thịnh, Phạm Thiên Côn Ảnh đột nhiên biến mất, sau một khắc Thiên Cơ Côn cũng từ bên trong hồn phiên mất đi tung tích.

Gần như là tại Mạc Vô Kỵ Thiên Cơ Côn biến mất trong nháy mắt, Báo Liệt động thân ảnh, hai móng của hắn trực tiếp hướng về phía trái tim Mạc Vô Kỵ kéo qua.

Báo Liệt đưa ra đầu lưỡi đỏ thắm liếm liếm môi đen sẫm, có lẽ xé rách Mạc Vô Kỵ Tử Phủ, với hắn mà nói đơn giản hơn một phần. Nhưng hắn thích xé rách trái tim, hắn thích huyết dịch trái tim mới mẻ, với hắn mà nói, đó là thứ tốt ngon hơnso với Lang Vương trên núi linh khí nồng nặc.

Hắn còn thích nhìn ánh mắt tuyệt vọng của dần dần đối thủ này, với hắn mà nói có một loại không rõ cảm giác thành tựu.

Báo Liệt tay móng xé ra trái tim Mạc Vô Kỵ, thế nhưng ánh mắt Báo Liệt lại thay đổi, hắn cũng không có thấy máu tươi bắn ra, hắn xé rách chỉ là bóng dáng, Mạc Vô Kỵ tại trong thời gian ngắn đã không ở chỗ cũ.

– PHỐC!

Lại là một đạo huyết vụ nổ lên, gáy Báo Liệt bị Thiên Cơ Côn trực tiếp đánh thành mảnh vụn.

Báo Liệt nát đầu dĩ nhiên không có lập tức ngã xuống, trái lại xoay người rời đi. Trong lòng hắn đang hốt hoảng, nếu như có thể trong thời gian ngắn nhất lao ra tinh không bến tàu, hắn còn có một tia cơ hội sống. Bởi vì nguyên thần của hắn còn, chỉ cần Nguyên Thần còn, trong tinh không mênh mông, thì có bảo vật có thể đắp nặn thân thể hắn.

Giờ khắc này, Mạc Vô Kỵ vì sao cường đại như vậy, thậm chí vì sao có thể ở dưới hồn phiên của hắn chuẩn xác tìm được vị trí của hắn, còn có vì sao một côn đó hắn không có nửa điểm phát hiện, những thứ này đều thành thứ yếu.

Đáng tiếc là, một khắc Mạc Vô Kỵ xuất thủ kia trở đi, đã không có dự định để cho Báo Liệt rời đi. Không muốn nói Báo Liệt bị hắn đánh vỡ đầu, chỉ còn lại tàn dư Nguyên Thần. Coi như là Báo Liệt hoàn hảo không tổn hao gì, Mạc Vô Kỵ cũng sẽ không sợ hắn.

Một đạo Lôi Kiếm cấp tốc bắn ra, Nguyên Thần mẫn cảm nhất đối với lôi. Cho nên tại Lôi Kiếm của Mạc Vô Kỵ bắn ra đồng thời, Báo Liệt liền cảm ứng được tử vong uy hiếp.

– Mạc Vô Kỵ, ngươi không thể giết ta, giết ta xong, Tinh Không Lang Vương sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Báo Liệt Nguyên Thần lớn tiếng quát lên.

Ngay cả Độc Hành Hồng Kết ở một bên đều có thể nghe ra Báo Liệt tuyệt vọng, hắn hẳn là biết Mạc Vô Kỵ cả bạch nhãn lang đều giết, còn có thể không dám giết Báo Liệt?

Mạc Vô Kỵ cười lạnh nói:

– Nho nhỏ một cái cửu cấp yêu thú, cũng dám tự xưng Tinh Không Lang Vương, ta nhổ nè. Ngươi không thể làm gì khác hơn là dọa Trì Đồng mà thôi, ta Mạc Vô Kỵ cả bạch nhãn lang cũng giết, còn không dám giết ngươi một con bát cấp súc sinh sao?

– Rắc!

Lôi Kiếm đi qua Nguyên Thần, trực tiếp lại đem Nguyên Thần của Báo Liệt hóa thành hư vô.

– Thật mạnh!

Gần như là tại đồng thời Mạc Vô Kỵ giết chết Báo Liệt Nguyên Thần, Túc Tuyền cùng Nhan Trạch từ truyền tống trận đi tới. Hai người nhìn thấy Mạc Vô Kỵ Lôi Kiếm chém giết Báo Liệt trong nháy mắt đó, đồng thời nghe được Mạc Vô Kỵ xem thường Tinh Không Lang Vương.

Mạc Vô Kỵ tay vung lên một cái, nhẫn cùng thân thể của Báo Liệt trực tiếp bị hắn cuốn vào một cái chiếc nhẫn trữ vật. Làm xong những thứ này, hắn mới quay đầu lại nhìn chằm chằm hai người Túc Tuyền cùng Nhan Trạch.

Hai người này hẳn là Chân Tinh tu sĩ, nếu như là người của tam đại gia tộc tới, Mạc Vô Kỵ không ngại để cho hai người này lại cút về.

– Xin hỏi đây là Mạc Vô Kỵ Tinh Chủ?

Túc Tuyền thấy nhãn thần Mạc Vô Kỵ nhìn vếu mình rất chăm chú, trong lòng dĩ nhiên có chút kiêng kỵ. Nàng thế nhưng tận mắt thấy Mạc Vô Kỵ chém giết Báo Liệt, phải biết rằng đơn độc đối mặt Báo Liệt, coi như là nàng, thậm chí là Tinh Chiến Điện điện chủ Hạ Đan Đạo cũng chỉ có thể tránh né.

Mà Mạc Vô Kỵ trước mắt này cư nhiên giết Báo Liệt, đây là bực nào để cho người ta rúng động. Nếu như nói lúc trước lời của Thạch Lộc còn làm cho nàng có chút hoài nghi nói, này giờ khắc này, nàng đã không có nửa điểm hoài nghi.

Mạc Vô Kỵ cảm giác được Túc Tuyền không có ác ý, tiện tay lại đem Thiên Cơ Côn đưa vào nhẫn, rồi mới lên tiếng:

– Ta là Mạc Vô Kỵ không sai, bất quá không phải là cái gì Tinh Chủ.

Nhan Trạch cũng từ trong rung động tỉnh táo lại, hắn chẳng những tận mắt thấy Mạc Vô Kỵ chém giết Báo Liệt, thậm chí chung quanh đây một đống chồng chất băng cặn bã, cũng để cho hắn đã nhìn ra, đây là tu sĩ tại dưới tình huống Cực Băng bị giết sau đó, nứt thành băng bã.

– Mạc Tinh Chủ, chức vị Tinh Chủ của ngươi là do Trì Đồng Tinh Chủ chỉ định, ta và Túc điện chủ đều xác nhận.

Nhan Trạch phản ứng kịp nhanh chóng tiến lên nói.

– Hai vị cùng Tinh Đế Sơn tam đại gia có quan hệ như thế nào?

Mạc Vô Kỵ gọn gàng dứt khoát hỏi.

Hoằng Hóa đi tới bên người Mạc Vô Kỵ nhỏ giọng nói:

– Mạc huynh, Túc Tuyền là Tinh Đế Sơn Thập Điện chi điện chủ Tinh Hải Điện, Nhan Trạch là Tinh Đế Sơn Thập Điện điện chủ Tinh ổ điện. Hai vị này điện chủ đều là điện chủ một lòng vì Chân Tinh, cùng Trì Đồng Tinh Chủ ý nghĩ giống nhau, không có bất kỳ liên quan nào với tam đại gia tộc.

Nghe được Hoằng Hóa giải thích, Mạc Vô Kỵ gật đầu, sắc mặt hòa hoãn một chút, nói:

– Trong Tinh Hải Điện có một con bé thống suất tên Thư Huyễn Ngọc rất là múp, không biết Túc điện chủ có biết hem? Lát cho ta số em nó nha!

Thư Huyễn Ngọc trước đây còn muốn đem hắn kéo vào quân đội biển sao, cho nên Mạc Vô Kỵ ghi nhớ tương đối rõ ràng.

Túc Tuyền liền vội vàng nói:

– Huyễn Ngọc chính là thống suất bốn sao của biển sao quân đội, hôm nay tại ngoài Phong Tiêu Thành nắm trong tay biển sao quân đội. Phong Tiêu Thành lúc này đã bị Hạ Đan Đạo chiếm giữ, đồng thời Hạ Đan Đạo mạnh mẽ tự phong mình làm Tinh Chủ, Tinh Đế Sơn hộ pháp Hứa Xích Hoang không phục, hắn dĩ nhiên lại chém giết Hứa hộ pháp…

Mạc Vô Kỵ cùng Hứa Xích Hoang tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng cũng biết Hứa Xích Hoang là một người ngay thẳng. Ban đầu ở Bán Nguyệt Tiên Cung xuất hiện, Hứa Xích Hoang vì bảo vệ hắn, thậm chí không tiếc cùng Báo Liệt đối nghịch. Từ góc độ nào đó mà nói, Hứa Xích Hoang so với Trì Đồng càng thêm cương cường hơn, cho nên Hứa Xích Hoang mới càng hợp tính với Mạc Vô Kỵ.

– Ngươi nói Hứa hộ pháp đã bị Hạ Đan Đạo giết? Tới cùng là chuyện gì xảy ra?

Mạc Vô Kỵ trong giọng nói sát khí càng là sắc bén.

Hắn vốn là muốn đem Hạ gia cùng Yến gia giết chết, hiện tại Hạ gia dĩ nhiên lại giết Hứa Xích Hoang, hắn càng là hận không thể lập tức tiến vào Chân Tinh, lại đá bể đầu Hạ Đan Đạo.

Nhan Trạch ở một bên đơn giản giải thích Hứa Xích Hoang bị giết xong, đám người Hoằng Hóa nghe được khóe mắt như sắp nứt ra.

Mạc Vô Kỵ cũng thật không ngờ Hạ Đan Đạo vô sỉ như vậy, chính bản thân không chống đỡ dị tộc đại quân thì thôi, lại còn muốn ngăn cản người còn lại ra Phong Tiêu Thành chống đỡ dị tộc đại quân. Thậm chí còn xuất thủ chém giết Hứa Xích Hoang, không giết tên khốn kiếp này, trong lòng hắn này phẫn nộ liền không thể giảm xuống.

– Túc điện chủ, ngươi cho người mang quân đội đến bảo vệ cho Tinh Không Điện, ta đi Phong Tiêu Thành thông đít Hạ Đan Đạo.

Mạc Vô Kỵ lúc này nói.

– Dạ, Tinh Chủ.

Túc Tuyền cực kỳ dứt khoát đáp.

Mạc Vô Kỵ khoát tay chặn lại:

– Tinh Đế Sơn chức Tinh Chủ này ta sẽ không làm, Hạ gia cùng Yến gia cùng ta có đại thù, ta vô luận như thế nào cũng phải đi báo thù. Chờ chuyện của ta xong, các ngươi ai muốn làm Tinh Chủ thì làm, dù sao cũng cùng ta không có nửa điểm quan hệ.

Túc Tuyền còn muốn nói gì nữa, Nhan Trạch lôi kéo nàng nói:

– Túc điện chủ, chờ chúng ta đoạt lại Phong Tiêu Thành sau đó, lại bàn bạc kỹ hơn sao?.

Dường như hiểu ý tứ Nhan Trạch, Túc Tuyền cũng gật đầu, không có tiếp tục khuyên bảo Mạc Vô Kỵ đảm nhiệm Tinh Chủ.

Ngoài Phong Tiêu Thành, đứng bên người Mạc Vô Kỵ là Túc Tuyền và Nhan Trạch, ngoài ra, còn có năm nghìn Chân Mạch tu sĩ quân đội.

Tất cả Nhân tiên cường giả cùng Chân Mạch tu sĩ quân đội, đều đi theo Thư Huyễn Ngọc tới Tinh Không Điện. Tinh Không Điện vừa mới đoạt lại, phải xây dựng lại nhiều lắm. Những việc này Mạc Vô Kỵ tự nhiên sẽ không đi làm, chỉ có thể giao cho Túc Tuyền thủ hạ đi làm.

– Phong Tiêu Thành hết thảy Chân Tinh tu sĩ nghe, chúng ta đã đoạt lại Tinh Không Điện, thậm chí giết sạch đại quân dị tộc xâm lấn. Hiện tại mau sớm mở ra Phong Tiêu Thành hộ trận, để cho chúng ta vào thành, đại quân gia thương lượng sự tình trùng kiến tinh không chiến trường trật tự.

Túc Tuyền tại ngoài Phong Tiêu Thành cao giọng nói, nàng nguyên khí sự dư thừa, thanh âm trực tiếp truyền khắp toàn bộ Phong Tiêu Thành.

Bên trong Phong Tiêu Thành, sắc mặt Hạ Đan Đạo cực kỳ khó coi, hắn không hiểu vì sao đám người Túc Tuyền chẳng những không có bị giết, trái lại trở về tuyên bố thu hồi Tinh Không Điện. Phải biết rằng hắn bây giờ còn xa chưa có nắm trong tay Phong Tiêu Thành, trở về cũng quá nhanh nha? Tuyệt không thể để cho đám người Túc Tuyền vào thành.