Q1 - Chương 25: Nguyên tố

Vu Sư Chi Lữ

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Đây là một quyển sách Ma pháp mới, tên là《 Giáo Trình Cơ Sở Học Hỏa Nguyên Tố 》.

Từ khi có một số lượng lớn Ma Pháp thạch trong tay, bởi vì mấy hôm nay vẫn chưa có tin tức gì về kính hiển vi có số bội giác lớn, hơn nữa trong thời gian ngắn Grimm cũng chưa lựa chọn được Phối Hợp trùng cho mình. Cũng không muốn lãng phí thời gian quý giá, hắn rất bất đắc dĩ đành phải chuyển sang nghiên cứu về vu thuật nguyên tố.

Ở thế giới vu sư, bất cứ một vu sư nào dù cho có chuyên chú nghiên cứu ngành học của mình đến mức nào, thì vẫn phải cần hiểu biết cơ sở về nguyên tố. Nguyên nhân rất đơn giản, khi còn là vu sư học đồ, lần đầu tiên dùng tinh thần lực cố hóa Ma pháp trận nguyên tố ở trong linh hồn, là có thể tăng tinh thần lực lên trên diện rộng. Điều này là một sự cám dỗ không thể cưỡng lại được với bất cứ vu sư học đồ nào.

Sau khi nghiền ngẫm đọc quyển 《 Giáo Trình Cơ Sở Học Hỏa Nguyên Tố 》 này một cách cẩn thận từng chữ từng chữ đến tận hai lần, Grimm nhẹ nhàng đặt quyển sách xuống, bắt đầu suy tư những vấn đề trong đó.

“Thứ gọi là Ma pháp trận nguyên tố, trên cơ bản chính là đòn bẩy sức mạnh cơ sở nhất mà vu sư có thể nắm giữ. Thế nhưng đã bị tối giản thành như vậy, thì nó đã trở thành một loại tạo tác nghệ thuật rồi.”

Ma pháp trận nguyên tố, chia là hai bộ phận kiến thức cơ bản, phân biệt là phù văn và Ma pháp trận.

Nói về phù văn, trong sách vở của vu sư chính thống có ghi chép tất cả gồm hai mươi sáu loại ký tự (nét vẽ), từ các tổ hợp những ký tự không giống nhau này, thì có thể sử dụng Ma lực để câu thông với phần lớn lực lượng nguyên tố tự nhiên trong thế giới vô tận. Tất nhiên, cách câu thông này thuộc loại câu thông ngu xuẩn nhất, năng lượng được câu thông đến không tỉ lệ thuận với Ma lực tiêu hao.

Chẳng qua, ngoại trừ hai mươi sáu cái ký tự thường thấy ra, kể cả ngoài thiên nhiên hay là trong phòng thí nghiệm đều sẽ tồn tại một số phù văn đặc thù. Những phù văn này sẽ câu thông được một số năng lượng thuộc tính hiếm thấy ở trong thiên nhiên, hoặc là vu sư dứt khoát tự mình sáng tạo ra một loại năng lượng thuộc tính mới. Nói thí dụ như vu thuật mà ngày đó vị vu sư Duras sử dụng lúc ở trên tàu: Tử Hồn Hỏa Diễm.

Còn nói về Ma pháp trận, chính là lợi dụng vô số phù văn, tổ hợp thành “Đồ án” hay nói các khác là một loại “Quy luật” cụ thể mà vu sư có thể kiến giải, hiểu biết được. Cuối cùng vu sư lợi dụng tinh thần lực để cố hóa vĩnh viễn ở trên linh hồn của mình.

Dựa vào sự lý giải khác nhau của vu sư mà Ma pháp trận có thể tổ hợp thành hàng nghìn hàng vạn trạng thái không giống nhau. Nhưng dù cho vu sư có biến đổi như thế nào đi nữa thì vẫn có một hạt nhân mãi mãi không bao giờ thay đổi, đó chính là một cái đồ án lục mang tinh được bao trùm trong một vòng tròn lớn*. Đồ án này chính là kết tinh trí tuệ của vô số vu sư ở thời đại thượng cổ. Nó là thứ mạnh mẽ nhất, cũng là trụ cột nhất mà vu sư lợi dụng tri thức làm đòn bẩy để khiêu động quy tắc thế giới.
(*) Ngôi sao sáu cánh được bao quanh bởi một vòng tròn

Vô số vu sư sau này nếu muốn cải tiến Ma pháp trận, thì cũng chỉ là dựa trên đồ án cơ sở này rồi tiến hành thêm bớt, từ đó thay đổi kết cấu của vu thuật nguyên tố. Ví dụ như vu thuật ngọn lửa mà vị nữ vu sư “Xinh đẹp” kia lần thứ ba phóng thích trong tiết học đầu tiên của khóa dạy vu thuật cơ sở trước đó, từ quả cầu lửa ban đầu biến đổi thành hình thái chim lửa.

Vuốt vuốt lông mày, Grimm lấy ra một tờ giấy trắng cùng với một chiếc bút lông ngỗng.

Muốn cố hóa vĩnh cửu Ma pháp trận nguyên tố ở trên linh hồn, bước thứ nhất nhất định phải khiến tinh thần lực của mình có thể thuần thục phác họa ra tất cả ký tự. Đây là một quá trình lâu dài, mỗi một người đều có độ thân cận với nguyên tố khác nhau, tiêu tốn thời gian cũng khác nhau. Nhưng tóm lại, kể cả vu sư không có sự tương tác với nguyên tố thì vẫn có thể hoàn thành một bước này trong thời gian một năm.

Tất nhiên, Grimm cũng không cho rằng mình là người ngu xuẩn như vậy.

Tinh thần lực theo đầu bút lông ngỗng chuyển động, vào lúc Grimm vẽ ra ký tự thứ hai mươi sáu, tinh thần lực bắt đầu vẽ liên tục những ký tự này một lần lại một lần, càng ngày càng thông thạo.

Ba ngày sau, Grimm hơi giật mình khi nhìn lại tiến độ của mình, không dám tin nói: “Có lẽ nào ta lại là thiên tài tu hành vu thuật nguyên tố? Chỉ mới ba ngày, tinh thần lực lại có thể thành thạo quá trình vẽ tất cả ký tự!”

Mười ngày sau, sau khi trải qua một cơn thống khổ không biết, Grimm tuy hơi có chút uể oải suy sụp, nhưng sâu trong con ngươi không che lấp được sự vui vẻ, nói: “Chỉ không đến nửa tháng thời gian, mình đã hoàn thành cố hóa vĩnh cửu Ma pháp trận Hỏa nguyên tố ở trên linh hồn. Mình quả nhiên có thiên phú tu hành vu thuật nguyên tố!”

Grimm hít sâu một hơi, trong miệng niệm thầm chú ngữ, Thủy Tinh Cầu lẳng lặng phiêu phù ở trước mặt mình, Grimm bắt đầu quan sát trạng thái của mình.

“Tinh thần lực 18, Ma lực 126~137. Quả nhiên, tinh thần lực tăng lên tận năm điểm!” Còn về Ma lực, chỉ cần tinh thần lực tăng cao, Ma lực tự nhiên sẽ theo minh tưởng từ từ tăng cao.

Hơi ngạc nhiên vui mừng, Grimm suy suy nghĩ nghĩ một lúc, lần thứ hai quay về phía Thủy Tinh Cầu bắt đầu niệm chú ngữ. Thủy Tinh Cầu lóe lên một tia sáng chói mắt, nhưng chỉ trong nháy mắt lại khôi phục thành trạng thái u tối không đáng chú ý.

“Mình tập trung toàn lực để triển khai cường độ của Hỏa Cầu thuật thử xem.”

Dựa theo tỉ lệ giữa Ma lực và tiêu chuẩn cường độ đơn vị năng lượng Ma pháp, một độ tiêu chuẩn cường độ năng lượng đại khái tính là mười điểm Ma lực. Nói cách khác dù cho Grimm có sử dụng hết toàn bộ Ma lực, cũng chỉ tương đương trong khoảng từ mười hai độ đến mười ba độ mà thôi.

Thế nhưng, thời điểm lúc một người vu sư bình thường chiến đấu, Ma lực có thể kích phát trong nháy mắt không thể vượt quá một phần tư. Nếu muốn kích phát càng nhiều Ma lực hơn, thì phải tốn nhiều thời gian đọc thần chú để chuẩn bị. Tất nhiên, theo Ma lực trong cơ thể của vu sư càng ngày càng cao, thì định mức kích phát cao nhất Ma lực này sẽ có tỉ lệ trở nên càng ngày càng thấp.

Grimm kích phát Ma lực vào trên Ma pháp trận nguyên tố. Trong nháy mắt, một luồng cảm giác thân thiết quen thuộc hiện lên, một tiếng “Phù” vang lên, một quả cầu lửa to bằng nắm tay bốc lên trên đầu ngón tay.

Ặc! Cái này thì…

Quả nhiên nó nhỏ hơn rất nhiều so với quả cầu lửa của vị nữ vu sư lần trước…

Grimm nhẹ nhàng vẩy vẩy một đầu ngón tay, vèo một tiếng quả cầu lửa bay thẳng về phía Thủy Tinh Cầu đang lơ lửng trên không trung, mang theo cuồn cuộn sóng lửa, hắn vẫy tay lần thứ hai, Thủy Tinh Cầu bay trở lại trong tay của hắn.

“Hai mươi mốt độ? Tổng cộng tiêu hao gần bốn mươi điểm Ma lực của mình, thu được một Hỏa Cầu thuật công kích gần hai mươi mốt độ, nói cách khác cường độ năng lượng tăng lên gần năm lần. Ừm, không tồi!”

Giải thích một tí về cơ sở hệ đo lường sức sát thương của năng lượng. Chỉ cần một độ năng lượng tiêu chuẩn là đủ giết chết một đứa trẻ sơ sinh, người trưởng thành thì cần khoảng ba độ năng lượng tiêu chuẩn. Còn một số người thành công tu luyện thành kỵ sĩ, nguyên nhân là do da dày thịt béo cùng với đẳng cấp tu luyện, thì cần khoảng năm đến mười độ năng lượng tiêu chuẩn mới bị giết chết.

Kể cả cái gọi là kỵ sĩ truyền kỳ cao cấp nhất, nếu chịu phải cường độ năng lượng công kích đạt đến hai mươi mốt độ, chắc chắn cũng trọng thương! Tất nhiên, trường hợp này chỉ đúng với kỵ sĩ truyền kỳ bình thường, còn là vì kẻ đó không thể né tránh được đòn công kích này. Trên thực tế, đại đa số kỵ sĩ truyền kỳ sẽ làm thủ hạ của một số vu sư mạnh mẽ, được vu sư cải tạo thân thể, nên sức mạnh của y càng tăng lên cấp bậc cao hơn.

Grimm cực kỳ hài lòng, kể từ giờ phút này, hắn cuối cùng cũng nắm giữ được sức mạnh vượt qua người bình dân thế tục. Chỉ cần một vu thuật mang tính sát thương đơn giản nhất cũng có thể làm cho vu sư học đồ nắm giữ được năng lực giết chết kỵ sĩ truyền kỳ. Đây chính là nguyên nhân mà vu sư là chúa tể thật sự của thế giới này.

Không nói những thứ khác, chí nói về thí luyện một năm sau, tỷ lệ sống tiếp của hắn cũng tăng cao lên một ít.

Linh hồn vừa được cố hóa Ma pháp trận nguyên tố, tuy làm cho tinh thần lực của Grimm trong nháy mắt tăng lên năm điểm, nhưng cũng khiến tinh thần của hắn hơi uể oải một ít. Theo một lẽ tự nhiên, hắn rơi vào tình trạng ngủ say.

Không biết đã trôi qua bao lâu, keng…

Linh hồn của Grimm bị lay tỉnh, thì ra hắn là bị liên hệ linh hồn trong Thủy Tinh Cầu đánh thức, nhận thấy đó là người vu sư học đồ ở tầng bảy của Black Tower tên là Varro kêu gọi: “Này, Grimm, mau đến chỗ của ta, lão sư của ta vừa đi ra ngoài. Đúng rồi, lúc đến nhớ mang theo một ít cá La Đinh!”

Một tiếng “Xoạt”, từ trên giường bật dậy, hắn đã tỉnh ngủ.

Cuối cùng cũng được sử dụng kính hiển vi cao cấp rồi ư? Grimm hưng phấn đi đến bàn thí nghiệm, cẩn thận cất toàn bộ mấy cái bình chứa tứ chi chuột bạch vào hộp đựng dụng cụ. Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn liếc mắt nhìn về phía con ếch bị Manh Loa ký sinh kia.

Lúc trước, con ếch này bị Grimm cắt mất một cái chân sau mang đi bảo tồn, nhưng mà chỉ trong một thời gian ngắn này, do bị Manh Loa kí sinh, con ếch này thế mà lại sinh ra ba cái chân sau “Dị dạng”, nhìn như một quái thai dị dạng, trông rất buồn nôn. Đây cũng không phải một loại tiến hóa, cái gọi là tiến hóa là giúp cho sinh vật nắm giữ năng lực sinh tồn mạnh mẽ hơn, tiến lên tầng sinh vật cao hơn trong chuỗi thức ăn tự nhiên. Thế nhưng con ếch sinh ra ba cái chân sau “Dị Dạng” này mới chỉ giống như ba khối u mà thôi, thứ đó không có tác dụng gì với con ếch, thậm chí còn làm liên lụy đến nó.

Còn lí do vì sao lại như vậy, đó là vì những Manh Loa trong cơ thể con ếch kia muốn trở lại cơ thể của chim hạc để tiến hành sinh sôi nảy nở đời tiếp theo, việc này rất cần con ếch khỏe mạnh tích cực “Phối hợp”, để cho chim hạc hoang dã dễ dàng ăn nó.

Không chần chừ quá nhiều, Grimm cũng cầm lấy con ếch dị dạng này cùng với cái chân sau được bảo tồn của nó rồi rời khỏi căn phòng nhỏ của mình. Đi đến tầng một Black Tower, cũng tiện đường mua một ít cá La Đinh. Tuy không biết Varro cần mấy con cá nhỏ chỉ to bằng đầu ngón tay này làm cái gì, chắc cũng chỉ có hai khả năng là nổi lên cơn thèm ăn hoặc dùng để làm vật liệu thí nghiệm mà thôi, dù sao chúng cũng chẳng đáng bao nhiêu tiền.

Đến tầng bảy Black Tower, Varro lại gần cười hắc hắc nói: “Hôm nay ngươi số đỏ, đúng lúc lão sư có việc phải ra ngoài mấy ngày.” Sau đó y liền dẫn Grimm đi lên tầng càng cao hơn của Black Tower.

Khi qua chỗ hai cái người máy to lớn kiểm tra, bởi vì Grimm là do Varro dẫn theo, thế nên cũng thuận lợi thông qua.

Đây là lần đầu tiên Grimm đi lên nơi cao hơn tầng bảy của Black Tower, không tránh được hơi có chút tò mò hết nhìn đông lại nhìn tây. Điều làm cho hắn hơi thất vọng, đó là đường hành lang tuy cực kỳ rộng rãi, nhưng hoàn toàn không có một bóng người.

“Đừng nhìn lung tung, từ tầng tám trở lên chính là chỗ ở của vu sư chính thức, ngươi tuyệt đối đừng có đi loạn lung tung, nếu không một ít vu sư tính tình không tốt từ nơi này quẳng ngươi xuống đấy!” Varro cảnh cáo Grimm.

“Ừm.” Grimm hơi chút ngại ngùng gật đầu, sau đó theo Varro leo lên từng tầng từng tầng một.

Sau khi leo đến cũng phải bảy mươi, tám mươi tầng, Grimm mệt đến nỗi mồ hôi nhễ nhại, thở hồng hộc, nhưng Varro thì như người không có việc gì nói: “Tí nữa khi ta đi vào ngươi chỉ việc đi theo sau ta là được, còn việc khác đừng quản nhiều.”

“Ừm.” Grimm đang mệt đến nhanh hư thoát, thật sự không còn sức để nói thêm đươc từ nào nữa.

Varro lắc lắc đầu: “Cũng thật là, cái tên nhà ngươi sao không bỏ thời gian ra nghiên cứu một ít vu thuật huyết thống, lại để cho thân thể kém như vậy.” Sau đó y giơ tay mở ra một cái cửa phòng che kín một tầng cấm chế Ma pháp, Grimm cẩn thận từng li từng tí theo sau,không dám nói nhiều dù chỉ một câu.

“Ai ui, Varro, tên nhóc này chính là khách hàng mà ngươi nói đến sao?” Grimm nhìn về phía âm thanh phát ra, thế mà lại là một con mèo đen đang lười biếng nằm thẳng cẳng ra trên chiếc ghế sa lông, đang đưa mắt nhìn hai người Varro, Grimm.

Varro cười hì hì, đi lên trước mặt của con mèo đen*(Black Cat) rồi đặt túi cá La Đinh đến trước mặt của nó mà nói: “Chính là hắn, thương lượng xong rồi, chúng ta mỗi người năm khối Ma Pháp thạch, còn đây là cá La Đinh.” Grimm âm thầm bĩu môi, giời ạ, ta rõ ràng đưa cho ngươi hai mươi khối Ma Pháp thạch.
(*) Biên: Trong truyện, con mèo này là một nhân vật có tính cách như người nên dùng tên riêng, ai hay xem phim về phù thủy sẽ thấy tình huống tương tự

Black Cat khoan thai đứng lên, chậm rãi xoay người, sau khi dùng móng vuốt xoa xoa mặt, mới từ từ ngậm lấy chiếc túi đựng đầy cá La Đinh rồi nhảy lên một cái vại cá lớn.Cái vại cá này cao khoảng ba mét, dài bảy, tám mét, bên trong có mười mấy con cá quái dị trông rất dữ tợn đang chậm rãi bơi lội, trong miệng con cá thỉnh thoảng lộ ra hàm răng sắc bén lởm chởm làm cho Grimm rất là sợ hãi.

Black Cat cũng chẳng để ý, lại còn dốc hết túi đựng cá La Đinh đổ vào trong hồ cá. Nhìn vào những con cá quái dị đang điên cuồng ăn uống trong hồ cá, Black Cat nuốt nuốt nước miếng nói: “Nhanh ăn đi, nhanh ăn đi, khà khà, lớn nhanh lên…”

Grimm nhìn thấy cảnh này, dù có nghĩ như thế nào cũng cảm thấy quái dị, khó chịu.

Mãi đến tận khi những con cá quái dị kia ăn hết sạch cá La Đinh trong hồ, Black Cat mới cao hứng nói với Varro: “Được rồi, dẫn tên nhóc kia đi đi, ta không nói cho lão già đâu. Đúng rồi, ngoại trừ bệ kính hiển vi kia, không được động vào những thứ đồ khác, bằng không lão già sẽ phát hiện ra.”

Varro nở nụ cười: “Ngài cứ yên tâm, trừ phi hắn chán sống.”