Q.1 - Chương 5: Ngũ Hành Khám Tham

Vô Tự Thiên Thư

Đăng vào: 2 năm trước

.

“ Nga, ngươi không phải đang nói chuyện phong thủy học đó chứ?” Tiểu Khai cười rộ lên: “ Đây là thời đại của khoa học, còn có ai tin chuyện này. Nói thật ra, cả ta cũng không tin.”

“ Ngươi…ngươi dám không tin ta.” Tiểu Quan phảng phất như bị kích động, lớn tiếng nói: “ Ngươi tin hay không tin, theo kiến thiết này của hắn, không đến nửa năm sẽ chết người thôi!”

Tiểu Khai suy nghĩ thật lâu, rốt cuộc trong lòng cũng cảm thấy hồ nghi.

Vô luận thế nào, Tiểu Quan vốn là một ma đầu không biết đã bị phong ấn biết bao lâu, mặc dù hắn bị mất trí nhớ, hơn nữa dường như không có năng lực gì, nhưng luận kiến thức, thực phong phú vô cùng, hơn nữa chuyện phong thủy này đã được truyền lưu rất nhiều năm, mặc dù thầy phong thủy bây giờ đều là gạt người mà thôi, nhưng thời cổ đại, nói không chừng quả thật có tài năng thật sự.

“ Như vậy đi, Khai ca.” Chẳng biết khi nào Tiểu Quan đã thay đổi cách xưng hô: “ Ta sẽ làm một thí nghiệm cho ngươi để ngươi tin tưởng ta.”

“ Tốt a.” Tiểu Khai nhất thời cảm thấy hứng thú.

“ Tốt lắm, ngươi không phải rất thích Tiểu Trúc tỷ tỷ hay sao.” Tiểu Quan cười hì hì nói: “ Ngươi có ý nghĩ muốn ôm nàng một chút không?”

“ Ách…có nghĩ.” Mặt Tiểu Khai đỏ lên nhưng vẫn nói lời thật vô sỉ: “ Nếu có thể hôn một cái thì rất tốt.”

“ Hôn một cái thì rất khó khăn nhưng ôm thì rất dễ dàng a.” Tiểu Quan nói: “ Ngươi xem xem người trên đài kia gọi là cái gì mà Thính Tuyết, trên người hắn có khí âm nhu rất nặng, cùng Tiểu Trúc tỷ tỷ đối nghịch, cho nên ngươi cần dẫn khí âm nhu của người này đối diện với Tiểu Trúc tỷ tỷ, mặt khác, vị trí địa lý của đại sảnh này bất hảo, hỏa tính rất nặng, hỏa khắc mộc, cho nên ngươi cần dẫn hỏa tính của nơi này công kích vào chiếc ghế dựa của Tiểu Trúc tỷ tỷ, như vậy, một khi chiếc ghế gãy đoạn, tỷ tỷ sẽ té xuống, một khi nàng té xuống, bởi vì âm khí đối diện xộc tới, sẽ té sang phương hướng khác. Nếu ngươi đúng lúc đứng ở ngay đó, vậy tỷ tỷ nhất định sẽ bị ngươi ôm lấy thôi.”

“ Cái đó làm sao mà làm?” Tiểu Khai nuốt nước miếng một cái, đưa mắt nhìn Tiểu Trúc, nghĩ thầm: “ Tiểu Trúc, tôi cũng là vì yêu em yêu đến không còn cách nào khác, em đừng trách tôi.”

Tiểu Quan trộm nở nụ cười: “ Khai ca, đó là một trận pháp đơn giản, nguyên lý ta sẽ không nói tỉ mỉ với ngươi, bây giờ, ngươi đi tìm bốn thùng rác, một cái bỏ ngay chỗ tên Thính Tuyết gì đó, một cái bỏ ngay trước mặt Tiểu Trúc tỷ tỷ mười bước, còn có hai cái bỏ ở chỗ góc sáng sủa và xa nhất từ chỗ các ngươi, ân, sau đó ngươi trở lại, đi đến phía sau Tiểu Trúc tỷ tỷ là được rồi.”

Tiểu Khai khẽ cắn môi, nghĩ thầm: “ Vì hạnh phúc của chính mình, làm chuyện ngu ngốc thì ngu ngốc thôi.” Hắn đứng dậy, chạy tới góc phía xa đại sảnh, bắt đầu di chuyển mấy thùng rác. Tiểu Trúc kỳ quái liếc mắt nhìn hắn, thấy hắn đã chạy xa, nàng nghĩ hắn muốn đi nhà vệ sinh, nên cũng không để ý tới, tiếp tục nghe sự giải thích của Tư Mã Thính Tuyết.

Tiểu Khai mặc bộ quần áo tầm thường, tay cầm thùng rác, thoạt nhìn giống như một công nhân đổ rác, căn bản không khiến cho ai hoài nghi, có vị nữ sĩ thậm chí còn rất có lễ phép gọi hắn lại, dùng tư thế ưu nhã ném rác vào thùng, sau đó nói: “ Vất vả rồi, đồng chí.”

Tiểu Khai trợn trắng mắt, chưa kịp nói gì, đem thùng rác đi tới góc phía xa.

Ba thùng đầu tiên đã làm được hoàn hảo, nhưng tới thùng thứ tư thì phiền phức, Tiểu Khai cầm thùng rác đi tới trước mặt Tiểu Trúc, rồi sau đó từ từ lui về phía sau, miệng lẩm bẩm đếm: “ Một, hai, ba, bốn…”

“ Tiểu Khai, anh làm gì đó?” Tiểu Trúc kỳ lạ kêu lên.

“ Hắc, không có gì, rèn luyện thân thể thôi.” Tiểu Khai vừa cười vừa lui, vừa lui đến bảy bước, bỗng nhiên nghe tiếng Tiểu Trúc kêu lên: “ Uy, cẩn thận phía sau có người….”

Lời còn chưa nói hết, chợt nghe “ ai yêu” một tiếng thanh thúy, phía sau lưng va chạm vào một thân thể mềm mại, hai cái vòng tròn nhỏ tiếp xúc vào trên lưng hắn một cái. Dưới chân hắn liền đạp trúng một cái gì đó, nhất thời té ngã ra sau “ đặng, đặng, đặng” Hắn lui ba bước, đặt mông ngã ngồi trên mặt đất, cái thùng rác kia rớt xuống ngay đúng vị trí mà hắn tính toán, đúng mười bước.

“ Uy, ngươi đã làm dơ hết quần áo của ta!” Nghe thanh âm đó, Tiểu Khai liền quay đầu lại, liền thấy được một cô gái mặc nguyên bộ áo trắng, không phải ai khác, chính là cô gái trong tấm ảnh mà hắn đang giữ.

Giờ phút này cả bộ quần áo trắng như tuyết của cô gái đã lấm lem thành màu đen, thoạt nhìn đã thấy được, cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu đã có chút tức giận, tiến đến ngay mặt hắn, gắt giọng: “ Hừ, người ta mới mua bộ quần áo mới này ngày hôm qua, ngươi đền cho ta đi.”

“ Ta…ta không phải cố ý đâu.” Tiểu Khai có khuyết điểm rất lớn, là vừa nhìn thấy mỹ nữ liền khẩn trương, bị một tiểu mỹ nữ đứng ngay trước mặt, mùi thơm lan tỏa, nói chuyện lại bắt đầu ấp úng: “ Thật..thật..thật..xin lỗi.”

“ Hừ, xin lỗi là được hay sao?” Tiểu mỹ nữ này cũng là một cô gái có tính ủy mị, nước mắt chợt muốn tuôn ra: “ Người ta chỉ muốn bỏ rác mà thôi, ngươi đem qua bên kia ngươi lại đem qua bên này, ta đến bên này thì ngươi cũng lấy bên này luôn, thật vất vả ta mới tìm được một thùng rác, kết quả là ngươi còn dùng nó đổ vào người ta, ngươi…ngươi bức hiếp ta!”

Những người xung quanh từ khi nhìn thấy Tiểu Khai té xuống thì đã đưa mắt nhìn qua, còn có cả Tư Mã Thính Tuyết, mọi người nhìn thấy Tiểu Khai đang ôm cái thùng rác thì đã cảm thấy quái dị, lại làm cho tiểu mỹ nữ kia lấm lem dơ bẩn nên nhất thời dùng ánh mắt cổ quái nhìn Tiểu Khai. Có mấy người cũng đã bắt đầu xì xầm bàn tán.

“ Xem ra người này là muốn đến ăn trộm a, thật là kỳ quái, sao hắn không ăn trộm cái gì mà lại đi thu gom mấy thùng rác rưởi kia chứ?”

“ Ta xem hắn không phải ăn trộm, hắn là một tên biến thái thôi, các ngươi nghĩ lại coi, nam nhân thời nay có nhiều thứ sở thích kỳ cục, có người thích quần áo lót, còn có người thích tính ngược đãi, còn người này thật là kỳ quái, lại đi thích thùng rác đó.”

“ Không đúng, không đúng, các ngươi đều sai rồi, ngươi xem người này, không phải là hắn thích thùng rác, ta phỏng chừng hắn đang tìm thứ gì đó trong thùng rác, ân, mười phần là thứ bậy bạ gì đó thôi.”

“ Ai, người hiện đại áp lực thật sự là quá lớn a, những gì có chút kỳ quái cũng giải thích được a, bạn thân, ta phục ngươi! Thật là hay a!”

Tiểu Khai chỉ cảm thấy mặt đỏ tới mang tai, há mồm cứng lưỡi, cuộc đời này chuyện xấu hổ gặp được cũng không ít, nhưng xấu hổ đến thế này còn thật sự là lần đầu tiên, điểm chết người chính là tại đại sảnh lúc này đã bắt đầu có những thanh âm của những máy chụp hình lóe sáng.

“ Xong đời rồi, bị chụp hình rồi, danh dự của ta tiêu rồi.” Tiểu Khai bi ai nghĩ: “ Ngày mai, bộ dáng của ta sẽ truyền khắp thành phố thôi.”

“ Khai ca, yên tâm, có ta ở đây, không có việc gì đâu.” Tiểu Khai trong lòng hắn đắc ý khoe khoang: “ Ngươi yên tâm, những ảnh chụp của bọn họ khi ra khỏi đại sảnh lập tức sẽ phế đi. Hắc hắc, bởi vì ta đã thi triển ma pháp rồi.”

“ Thôi ngươi đi.” Lúc này tâm tư của Tiểu Khai cũng không còn để ý tới hắn: “ Ta đã bị ngươi hại chết rồi.”

“ Ta đền quần áo cho cô.” Tiểu Khai ấp úng nói: “ Bao nhiêu tiền? Ta đền cho cô.”

“ Mười vạn nguyên! Hừ!” Tiểu mỹ nữ đột nhiên mỉm cười, đưa bàn tay nhỏ bé đến trước mặt Tiểu Khai: “ Đưa đây!”

Tiểu Khai nhìn bàn tay đó, phảng phất như trong suốt, còn mang theo một mùi hương nhàn nhạt ngọt ngào, móng tay trong suốt sáng ngời, mơ hồ nhìn thấy những sợi gân rất nhỏ, hoàn toàn không chê vào đâu được, thật là đẹp đến nói không nên lời, hắn nhịn không được thầm nghĩ muốn cắn một cái, nhưng ba chữ “ mười vạn nguyên” phảng phất như bị đánh mạnh vào đầu, dọa hắn hoảng sợ, thanh âm cao lên: “ Mắc như vậy!”

“ Đương nhiên, đây là sản phẩm có hạn đó a, là loại thời trang mới nhất của nước Pháp, là ngày hôm trước ta bay về đúng thời điểm mới mua được đó, mười vạn nguyên là tiện nghi cho ngươi rồi, vốn…” Tiểu mỹ nữ còn đang thao thao bất tuyệt, Tiểu Khai đã ngây dại: “ Ta…ta giúp cô giặt sạch sẽ được không?”

“ Không thể dùng nước giặt được.” Tiểu mỹ nữ nghiêm trang nói: “ Nếu dùng nước, chiếc váy sẽ bị hư mất.”

Tiểu Khai không có biện pháp nào, quay đầu nhìn Tiểu Trúc.

Tiểu Trúc ban đầu còn cảm thấy kỳ lạ, sau đó cảm thấy sự tình có điểm ngộ nghĩnh, vừa thấy thích thú thì Tiểu Khai đã nhìn nàng, nàng so với Tiểu Khai thì trầm ổn hơn rất nhiều, nói: “ Tiểu Khai, tôi giúp anh trả tiền này.”

“ Nga, tỷ tỷ, chị mặc chiếc áo giống em nha.” Tiểu mỹ nữ chạy tới, vừa rồi còn bộ dáng khóc lóc, giờ khắc này lại cười như hoa nở rộ, quả nhiên là có tính tình như một đứa trẻ: “ Tỷ tỷ mua hồi nào vậy?”

“ Bằng hữu tặng thôi.” Tiểu Trúc không chút phản ứng nói: “ Mười vạn nguyên tôi đền cho cô, Tiểu Khai là bạn của tôi, cô đừng có trách hắn nữa.”

“ Hì hì, nếu hắn là bạn của tỷ tỷ, vậy không cần đền nữa.” Tiểu mỹ nữ thân thiện kéo tay Tiểu Trúc: “ Các người cũng đến đấu thầu phải không?”

“ Ách…đúng vậy.” Vừa rồi gương mặt Tiểu Trúc không có chút phản ứng, nhưng vừa nghe được câu này thì gương mặt liền ửng hồng, nhưng tiểu mỹ nữ lại không quản nhiều như vậy, lập tức nhìn lên đài chủ tịch kêu lên: “ Ông nội, để tỷ tỷ bọn họ lên trước đi.”

Ông nội của tiểu mỹ nữ, hiển nhiên là đại nhân vật ngồi trên đài chỗ của công ty Trung Hành, giờ phút này đang ở trên đài nhìn tiểu mỹ nữ gật đầu, vẻ mặt sủng ái.

“ Thật ra chúng ta…” Đến lúc này Tiểu Trúc thật sự chịu không được nữa, dù nàng có trấn định đến thế nào thì cũng chỉ là một cô gái, nàng nhìn vào bản kế hoạch thư đang trộn lẫn trong đống rác rưởi, hoàn toàn không nghĩ được gì nữa.

“ Ta lên!” Vào thời khắc mấu chốt, Tiểu Khai đột nhiên phát ra dũng khí cường đại, bước tới từng bước: “ Tiểu Trúc, cô cứ ở đây mà nhìn, để tôi nói!”

“…Được rồi.” Tiểu Trúc sờ khuôn mặt mình, cảm thấy có chút ít phát sốt.

Tâm tình của Tiểu Khai giờ phút này giống như một tráng sĩ chuẩn bị ra sa trường, đi nhanh lên đài, sau đó thấy người chủ trì tiêu sái đi tới đầy vẻ hữu lễ: “ Tiên sinh, xin đợi chút, Tư Mã tiên sinh còn chưa nói hết.”

“ Nga..được.” Vì thế, cái đầu đầy bụi của Tiểu Khai cúi xuống, khiến cho cả đại sảnh một trận cười to.

“ Xong rồi, xem như hôm nay mất mặt từ đầu đến cuối.” Tiểu Khai nhìn Tiểu Trúc, Tiểu Trúc nhìn Tiểu Khai, mặc dù họ cách nhau tới hơn mười thước, nhưng lại như vô hình tìm được cảm giác đang nương tựa vào nhau, cùng khẽ thở dài.

Biểu diễn của Tư Mã Thính Tuyết có thể nói là hoàn mỹ, hắn lên đó, thì đã có rất nhiều người trên mặt đã lộ ra vẻ mặt thất bại, tiếp đó, người chủ trì đi tới hỏi Tiểu Khai: “ Tiên sinh họ gì?”

“ Họ Nghiêm.” Tiểu Khai nói.

“ Được rồi, xin mời Nghiêm tiên sinh của bộ quản lý công ty Thiên Dật lên triển lãm bản kế hoạch của các vị.” Người chủ trì lập tức tuyên bố.

“ Nga, không phải đâu.” Tiểu Khai cầm lấy microphone nói: “ Tôi không phải quản lý, quản lý của chúng tôi đang nằm bệnh viện, tôi là nhân viên thôi.”

“ Nga, vậy chắc Nghiêm tiên sinh cũng là nhân viên nòng cốt a.” Người chủ trì rất có tố chất: “ Mời ngài sang bên này.”

“ Cũng không đúng.” Tiểu Khai ngại ngùng cười cười: “ Tôi mới đi làm có ba tháng thôi.”

“ Oanh!” Cả đại sảnh cười vang lên ha hả.

“ Chuyện này…vậy Nghiêm tiên sinh đúng là tuổi trẻ tài cao, mới đi làm ba tháng mà đã nổi bật như vậy.” Người chủ trì có chút xấu hổ, vừa nhìn thấy Tiểu Khai tựa hồ còn muốn biện bác, lập tức đưa thanh âm rống lên thật lớn: “ Được, Nghiêm tiên sinh, ngài bắt đầu đi!”

“ Được rồi.” Tiểu Khai cúi đầu nhìn bàn tay trống trơn, rồi lại nhìn bên dưới có vô số con mắt, bỗng nhiên cảm thấy không biết nói gì.

“ Kế hoạch thư của anh đâu?” Ông nội của tiểu mỹ nữ lên tiếng hỏi.

“ Tôi..tôi không có kế hoạch thư.”

“ Vậy cậu định nói bằng miệng phải không?” Tính tình của ông nội tiểu mỹ nữ thật ra cũng được: “ Cậu nói đi, chúng tôi nghe đây.”

“ Tôi..tôi chưa nghĩ ra.” Tiểu Khai gãi gãi đầu: “ Cho tôi chút thời gian..nếu không..hay để cho bọn họ lên trước?”

“ Trữ tổng, có muốn đuổi hắn ra không? Tôi xem hắn giống như đang tới đảo loạn.” Vệ sĩ bên cạnh lão nhân đã đi tới, thấp giọng nói: “ Loại nhân vật nguy hiểm này, đối với tính mạng của ngài sẽ có uy hiếp.”

Lão nhân, đúng là Trữ tổng, khẽ lắc đầu, cười nói: “ Không cần đâu.” Sau đó nói với Tiểu Khai: “ Tốt lắm, cậu cứ nói đại khái đi, bố cục cơ bản của mảnh đất này ra sao.”

Tiểu Khai nắm nắm tay, khẩn trương đến đầu đầy mồ hôi, chợt nghe Tiểu Quan đang nói chuyện trong lòng mình: “ Khai ca, đợi lát nữa ta nói một câu, ngươi nói một câu, cứ nói theo ta, không có gì đâu.”

Tiểu Khai đúng là có bệnh đi xem thầy thuốc loạn xạ, liền đáp ứng ngay.

Vì vậy Tiểu Khai bắt đầu nói.

“ Nơi này, tu kiến khách sạn.” Tiểu Khai chỉ vào khối đất trống trên màn hình bắt đầu nói.

“ Vì sao phải xây khách sạn ở chỗ này?” Người chủ trì bắt đầu hòa nhịp với Tiểu Khai hỏi: “ Có nguyên nhân gì sao?”

“ Vì nơi này là nơi hội tụ của kim mộc hai khí, được địa chi linh khí, sinh ý sẽ rất tốt, hiệu quả tụ tập tiền tài vô cùng tốt.” Trong đầu Tiểu Khai căn bản không nghĩ ra cái gì, dựa theo từng câu của Tiểu Quan lặp lại y hệt.

Người chủ trì kỳ lạ quay đầu nhìn Trữ tổng rồi lại nhìn xuống dưới, vẻ mặt cổ quái: “ Nghiêm tiên sinh, ngài đang nói là Phong Thủy học, Kiến Trúc học hay Thiết Kế học?”

Lời này vừa hỏi ra đã làm cả đại sảnh cười đến vang rần, bọn họ cho tới hôm nay cũng là lần đầu tiên nhìn thấy sự tình ngộ nghĩnh như vậy, đối với những người suốt ngày luôn sống trong căng thẳng mà nói, trường hợp hôm nay thật sự là làm họ thư giãn công tác mệt nhọc, là một con đường rất tốt để phát tiết áp lực cuộc sống a!

Nhưng Tiểu Khai hoàn toàn không chút phản ứng: “ Đây là Ngũ Hành Ám Tham Cổ Pháp, làm sao lại là cái thứ phong thủy học tạp nham gì đó chứ.”

Người chủ trì nhìn Tiểu Khai hồi lâu, xác định hắn cũng không phải nói giỡn, lại hỏi: “ Vậy…thứ này có ý nghĩa không? Ngài thấy có thể tin không?”

“ Đương nhiên có thể tin!” Tiểu Khai bây giờ hoàn toàn là hóa thân của Tiểu Quan, lời nói tràn đầy lực khí hùng hồn: “ Ngũ Hành Khám Tham này là phương pháp từ xưa tới nay là chuyển vận tụ khí thuật cao cấp nhất, tất cả các đời đế vương người nào không nhờ vào phương pháp này nhờ vào ngũ hành địa mạch để tích tụ vương khí, cuối cùng nhất thống thiên hạ?”

“ Vậy…được rồi.” Người chủ trì ra vẻ vô tội quay đầu hỏi ý của ông chủ, nhưng ngược lại Trữ tổng lại có nhiều hứng thú khi nhìn thấy Tiểu Khai biểu diễn, vì vậy người chủ trì chỉ đành tạm thời xếp lối suy nghĩ khoa học qua một bên, bỏ qua lương tâm ở bên cạnh giúp đỡ Tiểu Khai: “ Tốt lắm, ngài cứ nói tiếp.”

“ Nơi này, nên làm bể bơi.”

“ Vì sao lại thế?”

“ Bởi vì nơi này hỏa khí quá nặng, phải dùng thủy để áp chế, nếu không sẽ thường xuyên có lửa cháy.”

“ Ngài tiếp tục, ngài tiếp tục.”

“ Oa! Nơi này địa hình khá hiểm yếu, tuyệt đối không thể xây dựng công viên a!”

“ Nhưng mà…Nghiêm tiên sinh, nơi này có núi có nước, đúng là địa phương rất tốt để xây công viên a.”

“ Nói bậy! Ngươi quả thật là nói hưu nói vượn muốn lấy mạng người!” Tiểu Khai nổi giận: “ Ngươi phải biết rằng, nước ở nơi này rõ ràng là thanh long nằm nghỉ, núi rõ ràng là bạch hổ ngồi chầu, hai bên tương tranh tất có một bị thương, địa khí nơi này xung đột vô cùng lợi hại, nếu ngươi làm một cái gì trên đó, chỉ cần một cơn lốc từ trên cao thổi xuống, ta trăm phần trăm cam đoan ngươi mỗi ngày gặp chuyện không may, đây là không hề nghi vấn đó!”

“ Ngươi…ngươi..đây là lời nguyền rủa trắng trợn!” Người chủ trì một hơi tức giận: “ Nghiêm tiên sinh, ngài thật là quá đáng!”

“ Nguyền rủa? Nguyền rủa mẹ ngươi!” Tiểu Khai mắng chửi tứ tung: “ Ta nói cho ngươi, ta đây là vì người trong thiên hạ, vì biết bao dân chúng! Nguyền rủa, đó là lý lẽ của phương Tây, ta lập lại một lần, đây không phải là cái gì phong thủy thuật linh tinh, đây chính là Ngũ Hành Khám Tham chính tông tổ pháp! Là địa mạch cải tạo thuật cao cấp nhất!”

“ Ta..ta..” Người chủ trì mặt đỏ lên, thở dốc cả nửa ngày, bỗng nhiên cầm lấy microphone: “ Ngươi muốn nói gì cứ nói, lão tử mặc kệ ngươi.”

“ Ân, ta tiếp tục nói.” Tiểu Khai căn bản không hề bị ảnh hưởng: “ Mời mọi người xem, nơi này thích hợp để xây nhà hàng, mà nơi này xây thành một hội quán thể dục tu thân cũng được, triền núi bên kia, có thể làm sân golf, mà đây là công viên thì xây chỗ này mới thích hợp..”

Nếu vừa rồi cả phòng còn đang cười, ngược lại lúc này họ lại không cười nữa, bởi vì thật sự cười đến phát mệt, gương mặt họ đỏ bừng, cười đến chảy cả nước mắt, Tiểu Trúc trợn mắt há hốc mồm nhìn Tiểu Khai đang ở trên đài huơ chân múa tay, thầm nghĩ nam nhân này thật sự là quái dị đến nói không nên lời, cùng người ngày thường mình gặp thật sự không giống chút nào, mặc dù những lời hắn nói mình cảm thấy hoang đường lung tung gì đó, nhưng với loại khí thế này, còn có lòng tự tin trên người hắn tỏa ra, cư nhiên lại có loại lực hút cường đại dị thường đặc biệt, làm cho Tiểu Trúc của chúng ta nhìn thấy, đột nhiên trong lòng thoáng chút rung động.

“ Nam nhân này…thật sự là kỳ quái a..” Tiểu Trúc lặng lẽ cảm thán.

Tiểu Khai nói chừng hai mươi phút, sau khi buông microphone, mới phát giác thân thể mình ướt đẫm mồ hôi lạnh, điều hòa trong đại sảnh cũng đang mở, vốn không có nóng chút nào, nhưng quần áo của hắn đã hoàn toàn dán sát vào người hắn.

Trữ tổng vẫn đợi cho hắn nói xong hoàn toàn, mới mỉm cười gật gật đầu: “ Tốt lắm, Nghiêm tiên sinh, mời cậu đi xuống trước, kế hoạch của cậu chúng tôi đã ghi chép lại, ba ngày sau chúng tôi sẽ công bố kết quả của lần đấu thầu này.”

Tiểu Khai đi nhanh xuống đài, tới bên người Tiểu Trúc, lúc ở trên đài hắn bị vây trong một cảm giác hưng phấn, lúc đó còn chưa thấy gì, nhưng đến bây giờ nhất thời cảm thấy da mặt nóng như lửa đốt, xấu hổ tới cực điểm, đưa mắt nhìn Tiểu Trúc, nàng cũng có vẻ như thế, nhưng dù sao cô gái này vẫn tốt hơn, im lặng giống như một đóa sen nước, mặc dù trong tình hình như thế này, vẫn ngồi ngay ngắn như cũ, Tiểu Khai đã không kìm chế được ngồi ngay vào sau lưng nàng.

Nhưng hắn vừa đứng vào sau lưng Tiểu Trúc, chợt nghe “ hoa lạp” một tiếng, chiếc ghế dựa của Tiểu Trúc đột ngột gãy đoạn, thân hình mềm mại nhỏ nhắn của nàng nhất thời mất đi thăng bằng, vừa lúc ngã xuống ngay trong lòng hắn.

Một cái ôm này cảm giác vô cùng tuyệt vời, hai tay Tiểu Khai ôm gọn Tiểu Trúc vào trong lòng, hai tay đặt lên bụng nàng, từng trận nhiệt khí tỏa ra, làm cho hắn nhất thời hít sâu một hơi, trái tim thiếu chút nữa vọt ra ngoài.

Đây không phải là một cô gái tầm thường a! Đây là nữ thần trong tâm trí của ta a! Tiểu Khai vui vẻ kêu lên trong lòng, rồi nhìn thấy bờ mông đầy đặn mượt mà của nàng ngồi ngay vào trên người mình, sau đó một cỗ khí nóng xông lên ót, chỉ mới một giây, thân thể hắn đã có phản ứng, địa phương quan trọng trong thân thể đã phản ứng lên, và bởi vì thân thể cả hai đang quấn sát vào nhau, phản ứng này hiển nhiên đã ảnh hưởng tới Tiểu Trúc, Tiểu Khai cảm nhận được thân thể mềm mại trong lòng mình đột nhiên run nhè nhẹ một chút, sau đó nhanh chóng trấn định trở lại.

Phản ứng của Tiểu Khai cũng không chậm, lập tức dìu Tiểu Trúc đứng lên, buông hai tay, thấp giọng nói với nàng: “ Thật xin lỗi.”

Tiểu Trúc đứng vững lại, hung hăng quay đầu liếc hắn một cái, thấp giọng nói: “ Anh là bại hoại!” Rồi lúc này mới xoay người bước sang ghế trên ngồi xuống. Tiểu Khai bị một cái trừng mắt và một câu oán trách của nàng, cảm thấy thiếu chút nữa là hồn phi phách tán, chỉ thấy như bị chết cả nửa hồn, đại khái là chỉ cái liếc mắt đó mà cảm giác được có trăm ngàn kiều mỵ, muôn vàn tình ý, mặc dù ra vẻ trách cứ, nhưng nhu tình trong mắt, vô luận thế nào cũng không thể che giấu.

“ Trời ạ, chẳng lẽ nàng thật sự coi trọng ta sao?” Tiểu Khai dùng tay đỡ lấy ngực, thở ra hai hơi, lúc này mới bình phục lại, ngồi vào bên người Tiểu Trúc.

“ Hắc hắc, Khai ca, Ngũ Hành Thuật của ta cũng được đó chứ?” Tiểu Quan bắt đầu ở trong lòng của Tiểu Khai khoe khoang công lao.

Trong lòng Tiểu Khai tràn đầy vui mừng, nói: “ Cũng được, cũng được, thật cũng được a, khi nào lại cho ta hôn nàng một cái nữa đây?”

Tiểu Quan bắt đầu giáo huấn đại ca của mình: “ Khai ca, loại tư tưởng này của ngươi đúng là có vấn đề a, ngươi thích Tiểu Trúc tỷ tỷ, thì dũng cảm theo đuổi nàng đi, còn muốn chiếm tiện nghi của nàng làm gì? Đây không phải là thái độ đúng đắn của một nam nhân có trách nhiệm a.”

“ Kháo, từ bao giờ ngươi lại có cái kiểu nói như thế đây?” Tiểu Khai kỳ quái: “ Ta nhớ rõ nhiều năm trước ngươi là nhân vật như thế nào a.”

“ Điều này rất đơn giản.” Tiểu Quan nói: “ Bây giờ có thể tự do hoạt động, ta không muốn lãng phí thời gian để ngủ, mỗi ngày ngươi ngủ thì ta đi ra ngoài chơi, bằng vào một thiên tài nhi đồng như ta, chỉ nhìn vài ngày thôi thì cái gì cũng hiểu biết hết rồi.”

Tiểu Khai không nói gì.