Chương 209: Không Chết? Huyết Mạch Dung Hợp!

Vô Tận Thần Công

Đăng vào: 2 năm trước

.

Dương Thạc mặc Thập phương cà sa đã có năng lực bay, bay trên bầu trời mấy chục trượng hướng sơn cốc có xác thượng cổ Huyền Ưng, Hắc Hùng.

– Xác thượng cổ Huyền Ưng, Hắc Hùng đặt trong sơn cốc này, mặc dù lúc trước chưa bị ai phát hiện nhưng chuyện đời khó đoán, không chừng sẽ có siêu cấp cường giả tìm được, phát hiện hai cái xác.

Dương Thạc vừa bay vừa thầm nghĩ:

– Bây giờ ta có Thập phương cà sa, không gian lan tràn vài trăm dặm, không nhỏ, thu xác thượng cổ Huyền Ưng, Hắc Hùng vào không gian Thập phương cà sa mang đi, vậy là không cần lo lắng chúng nó bị cường giả khác phát hiện.

Hai cái xác thượng cổ vô cùng khổng lồ.

Lúc trước Dương Thạc muốn mang xác thượng cổ Huyền Ưng, Hắc Hùng đi mà không được, cho dù có di dời đi thì không tìm ra chỗ nào giấu chúng nó.

So sánh thì trung tâm Yến sơn là nơi an toàn nhất.

Bây giờ Dương Thạc có Thập phương cà sa, không gian bên trong rất lớn, thu xác thượng cổ Huyền Ưng, Hắc Hùng vào Thập phương cà sa không quá khó khăn. Gửi xác thượng cổ Huyền Ưng, Hắc Hùng vào Thập phương cà sa là an toàn nhất, chỉ cần Dương Thạc không chết, không gian Thập phương cà sa không bị phá vỡ thì hai cái xác thượng cổ sẽ không bị người phát hiện.

– Bỏ xác thượng cổ Huyền Ưng, Hắc Hùng vào Thập phương cà sa là Huyết Phi có thể tu luyện trong không gian Thập phương cà sa rồi.

– Ta đánh nhau với cao thủ, khi nào cần nó giúp là Huyết Phi có thể lập tức xuất hiện!

Dương Thạc thầm nghĩ:

– Vậy thì rất tiện lợi.

Huyết Phi tu luyện trong xác thượng cổ Huyền Ưng.

Tu luyện trong xác thượng cổ Huyền Ưng thì tốc độ của Huyết Phi nhanh đến cực hạn, mau hơn tốc độ thân thể Dương Thạc tăng lên rất nhiều.

Nếu Huyết Phi tu luyện trong người xác thượng cổ Huyền Ưng thì phải luôn ở trong Yến sơn, khi Dương Thạc rời khỏi Yến sơn đánh nhau với kẻ địch thì nó không thể giúp được gì.

Bây giờ bỏ xác thượng cổ Huyền Ưng vào Thập phương cà sa, Huyết Phi có thể tu luyện trong không gian Thập phương cà sa.

Lúc gặp rắc rối Huyết Phi có thể bay ra khỏi Thập phương cà sa, giúp đỡ Dương Thạc.

Dương Thạc thầm cảm thán rằng:

– Tùy thân mang theo không gian như vậy sẽ gặp ích lợi nhiều đây.

– A? Đằng trước chính là sơn cốc, vào thôi!

Dương Thạc đang suy nghĩ thì đằng trước đã là xác thượng cổ Huyền Ưng, Hắc Hùng.

– Gâu gâu gâu!

– Gâu gâu gâu!

Dương Thạc mới đến gần sơn cốc thì bên cạnh một mục hổ khuyển sủa to, trông thấy Dương Thạc liền ngừng sủa, lắc đuôi tỏ vẻ thân thiết.

– Cũng cất mục hổ khuyển vào không gian Thập phương cà sa, khi cần dùng thì kêu nó ra, không cần thì để chúng nó sinh hoạt bên trong cũng không hại gì.

Dương Thạc vung tay, mở ra không gian Thập phương cà sa, cất một số mục hổ khuỷen vào trong.

Dù gì trong không gian Thập phương cà sa có sơn mạch nhỏ sinh sống một số mãnh thú, thêm mấy con mục hổ khuyển không chật bao nhiêu.

– Gru! Gru! Gru!

Dương Thạc mới thu đám mục hổ khuyển xong thì nghe trong sơn cốc vọng tiếng Huyết Phi kêu.

– Grao grao grao!

Phành phạch phành phạch!

Phành phạch phành phạch!

Ngay sau đó là tiếng mãnh thú gầm gừ, dường như là Tiểu Hỏa.

Có tiếng mãnh thú chạy rầm rập chấn động mặt đất rung rinh, không cần đoán cũng biết là con Hắc Hùng hình thể to lớn.

Quả nhiên, ngay sau đó Huyết Phi, Tiểu Hỏa, còn có Hắc Hùng xuất hiện trong tầm mắt Dương Thạc. Huyết Phi, Tiểu Hỏa tự bay, Hắc Hùng thì chạy nhanh dưới đất, tốc độ không chậm chút nào so với hai con kia.

Trông thấy chúng nó bình yên vô sự, mặt Dương Thạc lộ ý cười:

– Huyết Phi! Tiểu Hỏa! Ủa? Lại lớn chút rồi?

Mặc dù Hồng Phi, Lục Thúy đã chết nhưng may mà đám Huyết Phi, Tiểu Hỏa, Hắc Hùng sống khỏe mạnh.

Dương Thạc vốn không có bao nhiêu bằng hữu.

Mỗi một bằng hữu hiện tại đều cực kỳ quan trọng với Dương Thạc, sau khi Hồng Phi, Lục Thúy chết, hắn thầm thề tuyệt đối sẽ không làm cho bằng hữu khác xảy ra chuyện gì. Mặc dù đám Huyết Phi, Tiểu Hỏa không phải là nhân loại nhưng trong lòng Dương Thạc sớm xem chúng nó là đồng bạn, bằng hữu của mình.

Hiện tại nhìn thấy chúng nó vui vẻ, lúc trước Huyết Phi bị thương nay đã lành, lòng Dương Thạc rất vui.

Không chỉ lành vết thương, Huyết Phi to lớn trước một vòng.

Thực lực của Huyết Phi đã đột phá đến võ sư trung giai!

So sánh với Huyết Phi biến đổi thì Tiểu Hỏa, Hắc Hùng còn thay đổi nhiều hơn.

Tiểu Hỏa đến đẳng cấp võ sư cao giai, lớn rất nhiều, cỡ sáu thước, biến thành tọa kỵ chở Dương Thạc là đủ rồi.

Hắc Hùng giống như Huyết Phi, thực lực có điều tăng lên, là võ sư trung giai.

Tốc độ tăng truonwgr hình thể của Hắc Hùng dù Huyết Phi giục ngựa cũng đuổi theo không kịp. Hắc Hùng đứng thẳng cao khoảng hai trượng, to như ngọn núi nhỏ. Khí huyết đậm đặc thậm chí đè ép Tiểu Hỏa là đẳng cấp võ sư cao giai.

Dương Thạc nhìn thấy bộ dạng Hắc Hùng thì hút ngụm khí lạnh:

– Mạnh quá!

Nếu không phải Hắc Hùng không bay được, hành động hơi vụng về thì Huyết Phi, Tiểu Hỏa cộng lại chưa chắc là đối thủ của nó.

Đương nhiên cái gì cũng có chuyên môn, ưu thế của Hắc Hùng là khí huyết hùng hồn, phòng ngự kiên cố, tốc độ nhanh nhạy, năng lực bay thì không thể so sánh với Huyết Phi, Tiểu Hỏa.

– Gru! Gru! Gru!

Huyết Phi bay đến trước mặt Dương Thạc, vô cùng thân thiết thò đầu đến gần.

Tiểu Hỏa cũng muốn chui vào lòng Dương Thạc. Nếu nói Huyết Phi là đệ đệ, muội muội của Dương Thạc thì khi Tiểu Hỏa mở mắt ra, người thứ nhất trông thấy là Dương Thạc, nó xem hắn như phụ thân. Trừ bỏ vô cùng thân thiết ra, Tiểu Hỏa có phần dựa dẫm Dương Thạc.

Dương Thạc nói đại khái chuyện mình trải qua cho đám Huyết Phi, Tiểu Hỏa, Hắc Hùng nghe:

– Được rồi, sau cuộc chiến Nam Lâm Tự thì các ngươi ổn định? Vậy là tốt, ta thì bị Ẩn Giao Vương bắt đi nhưng tên kia không làm gì ta được, cuối cùng bị cao thủ Thiên Âm Môn giết chết. Bí bảo Thập phương cà sa của Ẩn Giao Vương bị ta lấy.

Dương Thạc bị Ẩn Giao Vương bắt lấy, đi Thiên Âm Môn, ở dưới đáy biển khoảng năm mươi ngày.

Sau đó Ẩn Giao Vương bị giết, Dương Thạc ở trong không gian Thập phương cà sa hơn một tháng, chờ bão tố ngừng mất mười ngày bay đi.

Trước sau cộng lại hơn ba tháng.

Hèn chi đám Huyết Phi, Tiểu Hỏa, Hắc Hùng biến lớn như vậy.

Nhất là Tiểu Hỏa, trong trận chiến Nam Lâm Tự nó là tiểu thú vừa trăng tòn giờ thì cỡ bốn tháng, thân hình lớn nhiều.

Còn Hắc Hùng…

Hắc Hùng có đặc điểm là sống bao lâu thì trưởng thành bấy nhiêu.

Thành niên rồi vẫn trưởng thành, Hắc Hùng mười tuổi lớn hơn Hắc Hùng năm tuổi vài vòng.

Cho nên Hắc Hùng biến to nhất cũng không có gì kỳ.

Đoàn tụ với đám Huyết Phi, Tiểu Hỏa, Hắc Hùng xong Dương Thạc bất giác nhớ đến các nàng Tiểu Địch, Hồng Phi, Lục Thúy:

– Tiếc rằng Tiểu Địch còn ở Thiên Âm Môn, nàng rất tốt, có sư phụ, các sư tỷ, nhưng Hồng Phi, Lục Thúy thì…

Tiểu Địch tốt rồi, sẽ có một ngày Dương Thạc đến Thiên Âm Môn mang đi.

Nhưng Hồng Phi, Lục Thúy không còn khả năng sống sót.

– Gru! Gru! Gru!

– Gru! Gru! Gru!

– Gru! Gru! Gru!

Huyết Phi nghe Dương Thạc lầm bầm nhắc đến Hồng Phi, Lục Thúy thì kêu vài tiếng.

Người Dương Thạc run lên, mắt sáng ngời, vẻ mặt không thể tin.

– Huyết Phi, ngươi nói là… Hồng Phi, Lục Thúy không chết?