Chương 205: Hành Hạ Đến Chết, Không Chừa Một Tên

Vô Tận Thần Công

Đăng vào: 2 năm trước

.

Bây giờ Hồng Phi, Lục Thúy bị võ giả Ni La quốc giết, không diệt Kim Phật Tự mật tông sao có thể giải mối hận trong lòng Dương Thạc?

– Trước tiên giết chó săn Kim Phật Tự lấy chút tiền lời đã!

Dương Thạc vung tay, cắt hư không, chui vào trong, đi hướng võ giả Ni La quốc cách kinh thành Đại Chu triều vài trăm dặm.

Kinh thành Đại Chu triều, Tố Xuân Lâu.

Tố Xuân Lâu vốn là nơi phong nhã nổi danh nhất ngoài Ngọc Mạt Lâu ra, trong đó có nhiều hoa khôi nổi danh được rất nhiều quan to, quý nhân kéo đến.

Chờ Ngọc Mạt Lâu bị diệt, Tố Xuân Lâu trở thành nơi phong nhã thứ nhất kinh sư, tuy khó thể bằng “Thiên hạ thứ nhất lâu” Ngọc Mạt Lâu nhưng không kém hơn bao nhiêu. Nay quan to, quý nhân trong kinh sư bày tiệc, mở đường hội đều cử hành trong Tố Xuân Lâu.

Lầu hai, trong một nhã gian rộng mở bày ba cái bàn.

Cái bàn lớn nhất chỉ có ba, năm người ngồi, trong đó có hai nam nhân, một người hơn ba mươi tuổi, hơi gầy, diện mạo Ni La quốc.

Người khác là công tử trẻ tuổi, ăn mặc hoa quý ung dung, bên hông đeo ngọc sức to lớn, đây là đệ tử quý tộc, vương công kinh sư.

Trưởng tử của An Võ Hầu Trình Ngọc Đại Chu triều, tiểu An Võ Hầu, Trình Tử Dương.

Nam nhân Ni La quốc đối diện Trình Tử Dương là cao thủ đẳng cấp võ sư Kim Phật Tự, Tạp Phổ La.

Trên bàn to lớn chỉ có hai nam nhân.

Còn lại là vài nữ nhân yêu diễm bồi rượu, hai người cơ hồ đều là tả ủng hữu ôm rất thích ý.

Còn tùy tùng, thị vệ của Trình Tử Dương, thuộc hạ của Tạp Phổ La thì ngồi ở bàn khác nhậu nhẹt.

Giờ phút này, Trình Tử Dương so với mấy tháng trước thì khí thế nội liễm, cả người khí huyết càng thêm hùng hậu, đã đột phá đỉnh luyện khí, đạt tới đẳng cấp võ sư sơ giai.

– Trình công tử, tại hạ trước tiên xin kính Trình công tử một ly!

Tạp Phổ La bưng một chén rượu lên kính Trình Tử Dương:

– Chúng ta đi Đại Chu triều là vì muốn báo thù cho Già La Minh sư đệ, tiếc rằng ở kinh sư Đại Chu triều không quen biết ai, nếu không có Trình công tử cung cấp tin tức cho chúng ta thì rất khó hành động.

– Quá lời.

Trình Tử Dương ngại ngùng cười, giơ chén rượu nhấp môi.

Tạp Phổ La cười nói:

– Tu vi của Trình công tử càng thêm tinh thâm, hiện tại vững vàng bước vào đến võ sư sơ giai. Đầu mùa xuân năm sau tại diễn võ giáo trường Đại Chu triều chắc Trình công tử đoạt khôi!

Mặc dù Tạp Phổ La là người Ni La quốc nhưng nói ngôn ngữ Đại Chu triều rất khá, tuy hơi trúc trắc, không tệ hơn Già La Minh chút nào.

Mắt Trình Tử Dương lóe tia âm trầm lạnh lẽo.

– Nếu Dương Thạc, Dương Thành chết hết thì đệ nhất võ bạt là của ta!

– Tạp Phổ La huynh, nay A Mục Đạt Vượng đại sư bế quan, lần này hành động bắt giết Dương Thạc chắc do Tạp Phổ La huynh phụ trách?

Trình Tử Dương mỉm cười nói:

– Lúc trước Thiên Âm Môn truyền tin nói là Dương Thạc chiếm được bí bảo Thập phương cà sa của Ẩn Giao Vương, chỉ sợ ít ngày nữa sẽ về kinh Thập phương cà sa vốn là bí bảo của Kim Phật Tự, mấy ngàn năm trước phương trượng Đại Lâm tự thắng phượng trượng Kim Phật Tự mới lấy được, giờ nếu giết Dương Thạc đoạt lại Thập phương cà sa thật là chuyện tuyệt vời.

Nghe Trình Tử Dương nói, mắt Tạp Phổ La sáng lên:

– Thập phương cà sa vào tay Dương Thạc?

Thập phương cà sa vốn ở trên người Ẩn Giao Vương.

Ẩn Giao Vương đại náo Kim Phật Tự, giết chết mấy chục cao thủ từ đẳng cấp đại tông sư trở lên.

Kim Phật Tự hiển tông nhiều lần vây sát Thập phương cà sa nhưng không thành công.

Tất cả là bởi vì Thập phương cà sa!

Nếu lần này đám người Tạp Phổ La giết Dương Thạc, lấy được Thập phương cà sa mang về Kim Phật Tự thì địa vị mật tông sẽ tăng lên vượt bậc, thậm chí lấn qua hiển tông. Khi đó Tạp Phổ La là công thầm của mật tông, địa vị lên cao ngùn ngụt.

Tạp Phổ La khẽ thở dài:

– Tiếc rằng Dương Thạc kia có Thập phương cà sa thì càng khó đối phó.

Trình Tử Dương mỉm cười nói:

– Ha ha ha ha ha ha! Tạp Phổ La huynh không cần lo lắng. Tuy rằng A Mục Đạt Vượng đại sư bế quan không thể ra tay, nhưng phủ An Võ Hầu ta có cao thủ nhiều như mây, có thể cho Tạp Phổ La mượn mấy người sử dụng. Lần này ta đến dẫn theo hai cường giả đẳng cấp võ sư cao giai, cho dù Dương Thạc có được Thập phương cà sa thì thực lực, địa vị của hắn không thể đoán trước cát hung, chúng ta muốn giết hắn quá dễ…

– Muốn giết ta, dễ dàng sao?

Trình Tử Dương vừa dứt lời chợt có thanh âm vang trong phòng:

– Quả nhiên là rắn chuột một ổ, cấu kết với nhau làm việc xấu, ta muốn nhìn xem các ngươi làm sao giết ta!?

Xẹt một tiếng, hư không rách ra, Dương Thạc từng bước đi ra.

Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!

Liên tiếp quát lớn, vô số đạo đao khí bắn ra từ tay Dương Thạc.

Âm dương đại nhiên mộc đao!

Vừa dứt lời đã mở ra giết chóc, cực kỳ gọn gàng sạch sẽ.

Dương Thạc bước ra khỏi hư không, vung hai tay, chém ra mười mấy Đại nhiên mộc đao pháp.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Mười mấy đao khí Đại nhiên mộc đao pháp cắt qua không khí, thẳng kích đám võ giả Ni La quốc trong phòng.

Xẹt xẹt xẹt xẹt!

Trong đao khí Đại nhiên mộc đao pháp ẩn chứa Thái dương chân hỏa, Thái âm chân hỏa không ngừng xoay quanh, kêu xèo xèo. Mỗi một đao khí rộng một thước, dài một trượng. Đao khí hình thành lưới rậm rạp bao phủ hết võ giả Ni La quốc.

– Nguy rồi!

– Sao có thể như vậy?

Cảm giác nguy hiểm đến mức tận cùng trong phút chốc nhảy lên trong lòng đám võ giả Ni La quốc.

Đám võ giả Ni La quốc không thể ngờ ở trong Tố Xuân Lâu ăn cơm sao bỗng dưng có người bước ra từ hư không, phát động đao khí hướng bọn họ.

Mặc dù cảm ứng được nguy hiểm nhưng đám võ giả Ni La quốc cơ hồ không thể tránh né!

Phập! Phập! Phập!

Răng rắc! Răng rắc!

Vang lên một chuỗi tiếng nổ, mười mấy đao khí Đại nhiên mộc đao pháp mạnh chém vào người võ giả Ni La quốc. Trong tiếng giòn vang, chém nát vụn bàn gỗ, ghế xung quanh họ, một ít bầu rượu chén rượu, bàn bát linh tinh đồ sứ bị Đại nhiên mộc đao pháp chặt chém phát ra tiếng giòn vang, vỡ thành hai nửa.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Đại nhiên mộc đao pháp chém võ giả Ni La quốc cũng vang tiếng nổ điếc tai.

Có ba, bốn cường giả đẳng cấp võ sư Ni La quốc bị trực tiếp nổ thành mảnh nhỏ, máu thịt văng tứ tung trong phòng.

Còn lại năm,s áu võ giả Ni La quốc tuy không bị đao khí Đại nhiên mộc đao pháp giết ngay nhưng đao khí nổ mạnh, bọn họ có tay bị nổ tung, hoặc là đùi, có người ngực, bụng bị nổ thành lỗ to, dù không mất hết sự sống nhưng hiển nhiên là không sống nổi!

Trong phòng có mười mấy cường giả đẳng cấp võ sư Ni La quốc giây lát đã tổn thất cả chục người.

Chỉ có ba người còn lạnh lặng, trong đó có một đẳng cấp võ sư trung giai, Tạp Phổ La.

Tạp Phổ La và Trình Tử Dương ngồi ở bàn chính giữa, trừ hai người ra không có nam nhân nào khác.

Khi Dương Thạc cắt qua hư không xuất hiện trong phòng, vung đao khí Đại nhiên mộc đao pháp chủ yếu hướng tới đám võ giả Ni La quốc, còn bàn chính giữa chỉ có một võ giả Ni La quốc, cộng thêm Trình Tử Dương, còn lại là oanh oanh yến yến, Dương Thạc không thèm giết các nàng.