Quyển 10: Danh Động Thiên Hạ - Chương 19: Trĩ Hậu Thỏa Hiệp

Tiên Quốc Đại Đế

Đăng vào: 2 năm trước

.

Nhóm dịch: Sói Già

Tây Môn thánh nhân lắc đầu, nói:

– Chuyện tương lai có ai nói rõ?

Trĩ Hậu thụt lùi một bước, kinh ngạc nhìn Tây Môn thánh nhân, vốn cho rằng thánh nhân do mình mời đến trấn áp quần hùng, nhưng tại sao bây giờ…

Trên bầu trời, Tam thái tử của Phượng Hoàng tộc lạnh lùng cười:

– Nghĩ xong chưa, Trĩ Hậu? Đại Chu thiên đình nhân nghĩa mới bồi thường Bạo Tạc thú cho ngươi!

Trĩ Hậu căm hận hét to:

– Ta không cần Bạo Tạc thú, ta không cần!

Diêm Xuyên bỗng mở miệng kêu lên:

– Trĩ Hậu!

Trĩ Hậu chua xót nhìn Diêm Xuyên.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

– Không nhìn ra sao? Bồi dưỡng đạo đức sẽ giảm bớt theo thời gian, chỉ có thực lực của bản thân mới là quan trọng nhất. Nếu như ngươi có thực lực giống Phượng Đế, nếu như ngươi có thực lực như thánh nhân, ngươi ngồi đây không cần ai che chở, cần gì ai thương hại? Cần gì phải tính toán cho kỹ, dâng hiến Thái Dương Thần Châu để đổi lấy chủng tộc bình an?

Nghe lời Diêm Xuyên nói, Trĩ Hậu biểu tình cực kỳ khó xem. Đúng rồi, nếu Trĩ Hậu có thực lực của Phượng Đế thì ai dám làm càn trước mặt? Nhưng thiên phú của Trĩ Kê tộc quá yếu, khó mà…

Trĩ Hậu chợt nhớ đến thủy tổ mệnh cách trong trong hộp ngọc của Diêm Xuyên, Trĩ Kê tộc lúc thời thượng cổ chính là tuyệt thế cường giả!

Diêm Xuyên cười nói:

– Giống như Tây Môn thánh nhân trước mắt đây, là ngươi mời hắn đúng không? Nhưng ngươi có biết thật ra hắn chung nhóm với Phượng Đế? Không, tất cả người tại đây đều là một bọn, hãy nhìn cường giả trên đỉnh các ngọn núi, nhìn cường giả ẩn núp trong sơn cốc gần đây, bọn họ không muốn có mảnh vỡ của thái dương sao? Không, ta muốn nói là tại chỗ này, thậm chí bao gồm ta đều muốn có mảnh vỡ của thái dương, không, còn bao gồm ngươi nữa.

Trĩ Hậu biến sắc mặt nói:

– A?

Diêm Xuyên cười nói:

– Ngươi có biết báu vật làm lòng người lay động, huống chi là mảnh vỡ của thái dương? Trước kia ngươi dùng bồi dưỡng đạo đức thủ hộ, nhưng trăm vạn năm sau, thiên địa tàn khuyết không hoàn chỉnh, một chút bồi dưỡng đạo đức đã không thể khiến mọi người tôn kính ngươi. Muốn tiếp tục thủ hộ sao? Ngươi cảm thấy có thể không?

Trĩ Hậu không muốn tin lời Diêm Xuyên nói:

– Ngươi…!

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

– Ta dám nói là xung quanh Toái Dương cương vực, các đại thực lực đều cử ngươi đến, ngươi tin không?

Trĩ Hậu khó tin nói:

– Không thể nào! Tại sao trước kia không có?

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

– Trước kia, không, nên là mỗi lần ngươi tiến hành cá cược Thái Dương Thần Châu thì tất cả thực lực đều có thái độ giống vậy, nhưng luôn không có cơ hội, không có ai đi đầu. Hiện tại rốt cuộc có rồi! Mảnh vỡ của thái dương không phải tổn thất một nửa, ta nghĩ nếu lần này ngươi không nắm lấy cơ hội thì có thể Trĩ Kê tộc của ngươi sẽ diệt tộc!

Bịch!

Trĩ Hậu không dám tin lùi một bước.

Tại sao sự việc phát triển đến mức này?

Đỉnh một ngọn núi vang tiếng cười sang sảng:

– Ha ha ha ha ha, nói không sai. Diêm đế quả nhiên bất phàm, hèn chi nhưngx tử tôn của ta trở về từ âm phủ rất tôn sùng ngươi.

Mọi người nhìn sang, lại là một nam nhân áo tím, au lưng cõng một thanh trường kiếm.

Có người kinh kêu:

– Độc Cô Đoạn Thiên?

Trên bầu trời, Tam thái tử của Phượng Hoàng tộc nheo mắt lại.

Tam thái tử của Phượng Hoàng tộc trầm giọng hỏi:

– Độc Cô Đoạn Thiên, ngươi đến đây làm gì?

Độc Cô Đoạn Thiên mỉm cười nói:

– Ngươi đến làm gì thì ta đến làm cái đó. Hôm nay Phượng Hoàng tộc ngươi đã xé da mặt thì chúng ta không kiêng kị gì nữa, ha ha ha ha!

Diêm Xuyên đúng lúc chen vào:

– Trĩ Hậu, đã thấy chưa, ta có nói sai không?

Trĩ Hậu không dám tin nhìn xung quanh, bỗng nhiên thế giới thay đổi. Sao có thể như vậy?

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

– Trĩ Hậu, hãy nhớ kỹ, vĩnh viễn đừng ỷ lại người khác, bản thân cường đại mới là quan trọng nhất. Chỉ khi mình mạnh mẽ mới quyết định cho bản thân được, chỉ khi mình cường đại mới không bị người chà đạp!

Xung quanh đám tu giả khó hiểu, lời Diêm Xuyên thật là quái dị, bây giờ nói mấy lời đó với Trĩ Hậu có ích gì?

Trĩ Hậu biểu tình liên tục thay đổi, hỏi:

– Thánh vương, ngươi muốn sao?

Diêm Xuyên nghiêm túc nói:

– Ta hy vọng ngươi có thể gia nhập Đại Trăn thánh đình của ta, làm quốc thú chí tôn của Đại Trăn, ta sẽ không ràng buộc ngươi.

Tam thái tử của Phượng Hoàng tộc:

– …

Tây Môn thánh nhân:

– …

Độc Cô Đoạn Thiên:

– …

Các cường giả câm nín nhìn Diêm Xuyên, nói nửa ngày ngươi càng ác hơn, muốn bưng nguyên Trĩ Kê tộc?

Mọi người không tin tưởng Diêm Xuyên sẽ thành công, dù sao mới có mấy câu ngắn ngủi đã bán mình, làm gì có chuyện đó?

Nhưng giờ phút này Trĩ Hậu do dự.

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

– Trĩ Hậu, sinh tử tồn vong của Trĩ Kê tộc nằm trong tay ngươi.

Trĩ Hậu quái dị nhìn bốn phía.

Trĩ Hậu cắn răng, căm hận hỏi:

– Tam thái tử, hôm nay ngươi nhất định muốn cướp đi mảnh vỡ của thái dương sao?

Tam thái tử của Phượng Hoàng tộc lạnh lùng cười:

– Đúng vậy. Ta có nói chuyện với Thái Bình công chúa của Đại Chu thiên đình rồi, chỉ cần giúp bọn họ có được một nửa mảnh vỡ của thái dương thì họ sẽ thuyết phục Thiên Đế của Đại Chu thiên đình gả Mặc Vũ Hề cho ta.

Giọng Tam thái tử của Phượng Hoàng tộc chắc chắn, Diêm Xuyên đứng trên quảng trường, mắt lốe tia sáng lạnh.

Trĩ Hậu nhìn xung quanh, Tam thái tử của Phượng Hoàng tộc, Tây Môn thánh nhân, Độc Cô Đoạn Thiên, vô số tu giả bốn phía như hổ rình mồi. Trĩ Hậu như chiếc thuyền con trong biển rộng, bất lực.

Tam thái tử của Phượng Hoàng tộc lạnh lùng quát:

– Trĩ Hậu, ngươi có đồng ý không?

Trĩ Hậu nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, mặt lộ vẻ thống khổ, cuối cùng cảm kích nhìn Diêm Xuyên. Mặc dù Diêm Xuyên không nói nhiều nhưng Trĩ Hậu lập tức nhận ra tình cảnh của mình.

Ha ha ha, thủ thái dương thay thiên hạ? Thật buồn cười!

Trĩ Hậu chỉ vào đại điện sau lưng, nói:

– Ha ha ha ha ha! Trĩ Hậu đã hiểu, lúc trước thật quá xem trọng mình, Trĩ Kê tộc thủ mảnh vỡ của thái dương trăm vạn năm cho thiên hạ, hôm nay Trĩ Kê tộc vì bảo vệ mình nguyên dâng ra Trĩ Hậu. Trong Toái Dương điện là một tiểu thế giới, mọi người tự bằng vào duyên pháp đi. Trĩ Kê tộc từ bỏ rồi, muốn thì tự mình đi tìm, ha ha ha ha!

Diêm Xuyên lập tức mang Bạch Khởi, Kim Đại Vũ, Doãn Hận Thiên bước vào trong Toái Dương điện.

Độc Cô Đoạn Thiên nhướng mày, vọt ra.

Tam thái tử của Phượng Hoàng tộc biểu tình bực mình:

– A?

Tam thái tử của Phượng Hoàng tộc muốn dùng uy nghiêm áp đảo Trĩ Hậu, khiến bà dâng ra cho gã, không ngờ Trĩ Hậu cho mọi người, đều tại Diêm đế gì đó nói tầm bậy!

Tam thái tử của Phượng Hoàng tộc trầm giọng hỏi:

– Thánh nhân, Diêm đế mới rồi là ai?

Tây Môn thánh nhân mở miệng nói:

– Hắn tên là Diêm Xuyên.

Mắt Tam thái tử của Phượng Hoàng tộc lóe tia hung ác:

– Diêm Xuyên? Tên hắn là Diêm Xuyên? Phụ thân của Diêm Động Ân? Mặc Vũ Hề!

Toái Dương điện.

Đoàn người Diêm Xuyên, Bạch Khởi, Kim Đại Vũ, Doãn Hận Thiên bước vào bên trong. Đại điện tựa như cái hố đen to lớn, hiển nhiên là lối vào tiểu thế giới.

Đoàn người Diêm Xuyên đạp bước tiến vào.

Trong phút chốc trước mắt thay đổi vùng trời khác.